Chung Cực Nhân Loại

Chương 31: Đế Tôn Buông Xuống!





Từ lúc đạt được Tự Tại Cực Ý Công đến hiện giờ, Lục Dạ cũng đã giành rất nhiều thời gian để luyện tập nó nhưng thật sự để đạt đến trạng thái hoàn mỹ tâm vô tạp niệm thì với một người có tính cách như hắn đúng là cực kỳ khó.
Thế là ngay khi biết mình bị Nữ hồ ly này âm thì hắn liền nảy ra kế hoạch lợi dụng tên Hùng Bá kia để luyện thân pháp.
“Qủa thật là thực chiến mới càng tốt nha!”Cảm nhận bản năng cùng các giác quan của mình đều được nâng lên đến mức kinh khủng, Lục Dạ hơi có phần không thích ứng.
Lúc này hắn thậm chí có thể cảm nhận được chuẩn động của các phân tử trong không khí ấy chứ.
“Răng rắc….tên nhân loại chết tiệc!”Hùng Bá cảm nhận được đau đớn truyền từ lòng ngực mình liền nổi giận lần nữa lao tới, phải nói hắn đúng là cực kì ngu não chỉ toàn cơ bắp khi cứ lao lên như chó điên như thế, cả vũ kỹ cũng chẳng thèm dùng.
“Ha, tiểu nương tử! Ở yên đó nhé, bổn đại giả phải làm thịt con gấu này cái đã!”Lục Dạ đặt nàng xuống trêu đùa một câu, hắn giờ đang rất háo hức để thử nghiệm sức mạnh này.
“Ai….ai là ngươi nương tử, hừ!”Nữ hồ ly giờ mới kiệp hồi thần lại, nàng giờ mới chợt nhận ra là nãy giờ mĩnh vẫn đang nằm trong ngực của thiếu niên trước mắt này.

Nhất thời cả khuôn mặt liền ngượng ngùng đỏ ửng lên nhưng vẫn hừ một tiếng.
“Rống!”Không để hai người nói nhiều, Hùng Bá giờ đã tức giận hóa thành bản thể là một con gấu với bộ lông vàng kim rực rở, hình thể to như một ngọn núi so sánh với Lục Dạ thì chẳng khác nào con voi với con kiến cả.
“Haizz, đúng là quá ngu mà.


Ngươi đây là muốn ta thắng dễ hơn sao?”Nhìn con gấu khổng lồ trước mặt này, Lục Dạ càng cảm thấy không thú vị.

Tuy là ở dạng yêu thú thì sức mạnh cũng như sức chống chịu của Hùng Bá sẽ tăng lên gấp nhiều lần nhưng lại trở thành một cái bia nhắm.
“Vụt!”
“Ầm! Bành! Rầm! Bùm!”
Và tất nhiên với hình thể to lớn như vậy, Hùng Bá còn chưa kiệp phản ứng thì đã bị Lục Dạ đấm không trượt phát nào, chỉ trong chớp mắt hàng ngàn, trăm ngàn, thậm chí cả triệu cú đấm liền giáng xuống khắp người Hùng Bá với một tốc độ kinh khủng, thậm chí nữ hồ ly kia với cảnh giới Đại La cũng chỉ nhìn thấy vô số tàn ảnh như phân thân.
“Grứ….

Khoan khoan đã!”Hùng Bá đau đớn rú lên một tiếng thảm thiết, cơn đau nhứt truyền từ mọi nơi trên cơ thể, làm hắn nhất thời lấy lại lý trí.
“Nha, tỉnh một chút rồi sao gấu to xác.

Nhưng tiếc quá bổn đại gia giờ lại muốn kết thúc ngươi!”Lục Dạ thì lại không muốn nghe con gấu này nhiều lời, hắn có thể cảm giác được có vài luồng khí tức cực kì nguy hiểm đang tiếng về hướng này.
“Phá Diệt Song Thủ-Hách Thương!”Cùng lúc Lục Dạ liền tung ra hai quyền, song quyền lưỡng sắc hướng thẳng về phía Hùng Bá.
“Khoan! Đừng giết hắn!!”Ngay khi song quyền sắp chạm vào Hùng Bá, nữ nhân hồ ly kia lại hét lên.
Lục Dạ hơi nhíu mày nhưng cũng không nghĩ nhiều, hắn cũng không phải loại gặp kẻ nào giết kẻ đó.
“Ầm!”
Song quyền cùng lúc công tới, Hùng Bá chỉ cảm thấy một lực đẩy cùng lực hút cực lớn bao quanh cơ thể.

Cả hai lực hoàn toàn trái ngược nhau cùng áp dụng khiến cơ thể hắn dù có cứng cáp đến đâu cũng không chịu được mà trọng thương hộc máu bất tỉnh.
“Vụt!”Làm xong tất cả, Lục Dạ thậm chí chẳng thèm nhìn Hùng Bá một cái, hắn lấy một tốc độ cực nhanh xuất hiện ngay bên cạnh nữ hồ ly kia mà nhấc nàng đặt lên vai.
“Ngươi, ngươi muốn làm gì? Mau thả ta xuống!”Nữ hồ ly ngơ ngác vài giây rồi liền phản ứng lại mà quơ múa lung tung để thoát ra.

“Này….cô không muốn bị bắt lại….thì ở im đó đi!”Lục Dạ trợn mắt nhìn cô nàng này nói, hơi thơ của hắn có phần không đều do di chứng của Tự Tại Cực Ý Công.
“Hả?”Nghe được lời nói của Lục Dạ, nàng mới chợt nhận ra những khí tức hùng mạnh đang tiến gần đến đây.
Ngay lúc Lục Dạ đang định chạy trốn thì bất chợt một luồng uy áp liền giáng xuống, khiến hắn dù chỉ là một bước cũng khó mà di chuyển.
“Chết tiệt Đế Tôn!”Mồ hôi lạnh tràn đầy, Lục Dạ quay lại nhìn sau lưng mình, chỉ thấy ở ngay bên cạnh Hùng Bà giờ đã xuất hiện hai thân ảnh, một nam một nữ.
Nam thì cơ thể hùng trán, khuôn mặt nghiêm nghị có đôi phần giống với Hùng Bá tuổi thì chắc tầm trung niên.

Hắn nhìn Hùng Bá đang bất tỉnh nằm trên đất, đôi mắt tràn đầy đều là đau lòng của tức giận.
Nữ nhân xuất hiện cùng lúc với hắn thì có một vẻ đẹp nói là nghiên nước nghiên thành cũng không đủ, cơ thể đầy nóng bỏng, khuôn mặt xinh đẹp cùng với ánh mắt sáng ngời.

Mỗi hành động của nàng đều vô tình để lộ ra mị lực hút người, nhìn nàng cùng nữ hồ ly trên vai hắn thật sự chẳng khác gì hai giọt nước cả.
Nàng đang dùng ánh mắt có phần nghiền ngẫm nhìn lấy nữ hồ ly trên vai Lục Dạ.
“Ngươi là kẻ đã khiến nhi tử ta thành như thế này??!”Nam nhân trung niên nhìn Lục Dạ với ánh mắt hung tàn như muốn giết người mà nghiến răng nói.
“Hồ Ngọc Ly, con đúng là rất giỏi nha~ chỉ mới rời nhà có vài hôm mà đã tìm được ý trung nhân rồi sao?”Khác với nam nhân kia, nữ nhân Tiên Đế đứng cạnh hắn lại vô cùng hứng thú nhìn lấy Lục Dạ rồi mỉm cười nhìn Hồ Ngọc Ly đang bị hắn vác trên vai.
“Ai….ý trung nhân gì chứ! Ta mới gặp hắn thôi được không? Mẫu thân ngươi đừng có đùa ta!”Hồ Ngọc Ly thoát khỏi vai của Lục Dạ liền chạy tới trước mặt của nữ nhân xinh đẹp kia ôm lấy nàng mà làm nũng.
“Mau nói cho mẫu thân nghe, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?”Mẫu thân của Hồ Ngọc Ly nhìn con gái trong ngực mình dùng hai tay nhéo nhéo hai má nàng hỏi.

Phụ thân của tên Hùng Bá đứng cạnh đó cũng dựng tai lên mà nghe, hắn cũng muốn biết chuyện gì đã xảy ra.

Nhưng dù vậy hắn vẫn không triệt tiêu Đế uy đang đè lên cơ thể Lục Dạ, nhưng hắn lại không biết điều đó chỉ làm Lục Dạ có lợi hơn.
“Chuyện là….”Hồ Ngọc Ly ánh mắt lướt qua Lục Dạ rồi bắt đầu nói ra đầu đuôi câu truyện.
“Hùng Lực tộc trưởng ngươi nợ ta một câu trả lời đấy!”Nghe xong hết đầu đuôi câu truyện Mẫu thân của Hồ Nguyệt Ly liền liếc nhìn nam tử trung niên ánh mắt lóe lên sát khí.
“Hồ Mị tộc trưởng cứ yên tâm, việc này là nhi tử của ta không đúng.


Nhất định sẽ cho ngươi một câu trả lời thích đáng!”Hùng Lực không thể làm gì khác chỉ đành chấp tay nhân lầm.

Nhi tử của hắn muốn cường bạo con gái người ta khiến hắn đuối lý không thể chối được.
“Nhân loại tiểu tử, ngươi lại dám đánh con của ta như vậy là không muốn sống nữa sao?”Mất mặt bởi nhi tử của mình, Hùng Lực liền chuyển mục tiêu qua Lục Dạ.
“Bừng!”Bất chợt cả ba người chỉ nghe thấy một âm thanh lạ vang lên từ cơ thể Lục Dạ.
“Đây là? Đột phá?!!”Hồ Mị nhìn thấy cảnh này hai mắt híp lại có phần tán thưởng nhìn Lục Dạ, nàng ngay khi nhìn thấy hắn đã nhớ đến cột sáng xỏ xuyên tất cả xuất hiện vào vài ngày trước.
“Chết tiệc! Ngươi dám lợi dụng ta!”Hùng Lực giờ cũng biết mình thế mà lại giúp tiểu tử nhân loại này đột phá liền tức giận gầm lên, hắn lần trước tuy cũng nhìn thấy bóng dáng của Lục Dạ khi phóng xuất Cực Quang Trụ nhưng do bản tính kiêu ngạo tên này thế mà liền quên đi.
“Phù”
“Sao nào, nhỏ thua lớn ra mặt? Đế cấp thế lực các ngươi đều là loại nhị thế tổ như thế này sao? Thật là thất vọng a!!”Lục Dạ đứng dậy thở ra một hơi, trêu chọc nhìn lấy Hùng Lực khinh thường nói.

Nhờ luồng đế uy kinh khủng kia mà Lục Dạ đã đột phá giới hạn Thể tu tiến vào Thái Ất Sơ Kỳ đồng nghĩa với Nhất luyện Đồng Thau Trung Kỳ!
“Ngươi!...”
“Ngươi cái gì mà ngươi? Con trai ngươi tấn công ta thì ta đánh hắn có gì sai sao? Đế uy cũng là ngươi tự tỏa ra, bổn đại gia chỉ là lợi dụng thiên thời địa lợi mà thôi!”Lục Dạ ngoáy ngoáy tai mà cát ngang lời nói của Hùng Lực.
“Hì hì…”Biểu hiện của hắn khiến Hồ Ngọc Ly không nhịn được che miệng cười lên.
“Tiểu tử, ngươi có biết mình đang nói chuyện với ai không?!”Hùng Lực tuy có hơi đuối lý nhưng hắn cũng không thể mất mặt trước một tên nhân loại được, thế là hắn liền mở giọng uy hiếp nói.
“Oa hahaha, không phải chỉ là Đế Tôn thôi sao? Lần trước làm thịt một Thiên Tôn lần này nếu ta đánh với Tiên Đế thì chắc chắn sẽ được rất nhiều vàng đấy!!”Ngoài dự kiến của cả ba người, Lục Dạ lại hưng phấn cười, hắn vẫn có thể sử dụng Cực Quang Trụ nên nói trắng ra là không sợ Tiên Đế nếu 1vs1!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.