“Được rồi!”
“Có vẻ như nó sẽ không làm gì cả nếu chúng ta không tiến vào phạm vi quá gần xung quanh.
Trước hết cứ nghỉ ngơi trước đi đã!”
Lục Dạ sau một hồi quan sát Kim Giác Tề Ngưu, thì thấy rằng nó không hề di chuyển hay để tâm đến sự có mặt của Lục Dạ cùng Phượng Uyển Thanh.
Thế nên hắn quyết định nghỉ ngơi ở nơi này một lúc rồi tiếp tục sau.
“Uyển Thanh, ta thấy trên đỉnh núi lửa này mạnh nhất cũng chỉ là Tiên Vương cảnh yêu thú.
Vậy tại sao vẫn không ai lấy được cái này truyền thừa?”
Cả hai vừa ngồi xuống thì Lục Dạ đã mở miệng hỏi.
Đây là thứ hắn khá tò mò, truyền thừa của Phượng Tổ thế mà lại chỉ là vài con yêu thú mạnh nhất là Tiên Vương tu vi.
Con trâu kia thì vẫn chưa biết được nhưng chắc cũng không phải Tiên Đế a~
“Đó là vì Vô Tận Luyện Ngục chỉ cho tu sĩ có tu vi dưới Tiên Vương tiến vào mà thôi.
Nếu có bất kì ai vượt qua Tiên Vương bước vào đây thì số phận chỉ là cái chết!”
“hít…..”
Phượng Uyển Thanh nói khiến Lục Dạ hít sau một hơi.
Theo như lời nói của nàng thì không phải Tiên Đế đi vào cũng……
“Rất lâu về trước có một tên tán tu đạt đến Đế Giả tiến vào trong cấm địa này để tìm kiếm cơ duyên.
Và từ lúc đó cũng không ai thấy hắn đi ra khỏi nơi này nữa!”
Như minh chứng cho suy nghĩ của Lục Dạ, Phượng Uyển Thanh tiếp tục nói ra điều kinh khủng.
Cả hai lại cùng trò chuyện một chút rồi riêng phần mình nghĩ ngơi dưỡng sức trước khi đối đầu với con Kim Giác Tề Ngưu này.
Lục Dạ quan sát con trâu đang ngồi yên như thái sơn kia, theo như Phượng Uyển Thanh nói thì nó là một loại thần thú đã tuyệt chủng từ rất lâu về trước rồi.
…..
“Phải đánh boss rồi a~!”Lục Dạ đứng lên cùng với Phượng Uyển Thanh, hai người nghỉ ngơi cũng chỉ vài canh giờ.
Sau một hồi suy nghĩ thì Lục Dạ cũng không có suy đoán ra gì quá nhiều về con trâu lớn kia.
Hắn chỉ có thể nghĩ ra lý do tại sao A Lại Da Thức của mình lại không hoạt động mà thôi, nếu đúng như hắn suy đoán thì……
“Cốp….cốp….cốp….”
Cả hai chậm rãi tiến tới gần Kim Giác Tề Ngưu, cả hai đều cảnh giác cao độ không có chút nào coi thường nó.
“Cạch…..”
“Rầm rầm rầm!!”
Ngay khi bước vào phạm vi 100 trượng xung quanh Kim Giác Tề Ngưu, Lục Dạ cùng Phượng Uyển Thanh đều cảm được mặt đất đang điên cuồng rung động.
“Bùng!”
Vô số hỏa diễm cùng kinh khủng tiên khí từ trong mặt đất nhanh chống xuất hiện mà nhập vào cơ thể Kim Giác Tề Ngưu.
“Không được!!”
Lục Dạ như cảm thấy điều gì đó, hắn cấp tốc sử dụng xuất hiện ngay bên cạnh Kim Giác Tề Ngưu mà tung ra Bạch Sát Thiên Cương Trảo!
“Ầm!”
“Xoét xoét xoét…..”
Âm thanh không khí nổ vang cùng không gian sụp đổ liền vang lên, kèm theo đó là âm thanh chói tai như kim loại va chạm.
“Rống!!”
Chỉ thấy Kim Giác Tề Ngưu, toàn thân phát sáng, nhất là cặp sừng kim sắc như vàng rồng.
Nó rống lớn hất bay Lục Dạ.
“Rống!!!”
“Tch! Không kiệp rồi!”
Lục Dạ nhìn Kim Giác Tề Ngưu khó chịu tạch lưỡi.
Giờ hắn cũng biết tại sao A Lại Da Thức của mình không hoạt động rồi, bởi vì Kim Giác Tề Ngưu này vốn dĩ không có linh hồn!!
Linh hồn của nó chắc đã bị Phượng Tổ xóa sạch từ lâu rồi.
Nói đơn giản thì nó là người canh giữ đỉnh núi lửa này, và chỉ khi có người đi tới gần nó thì một lượng lớn tiên khí sẽ giúp nó hoạt động, nhưng vì không có Linh hồn nên nó không khác gì Đào Ngột lúc trước cả, chỉ biết chém giết tất cả nhưng người có mặt ở trên đỉnh núi.
“Tiên Vương Viên Mãn!”
“Hít!”
Nhận ra tu vi của nó, cả Lục Dạ cùng Phượng Uyển Thanh đều hít sâu một hơi.
Phượng Uyển Thanh thì hai mắt đều là kinh hoảng cùng một chút tuyệt vọng, Lục Dạ thì là một mặt đầy cảnh giác.
Hắn lần trước có thể giết chết Đào Ngột hơn 50% đều là công sức của Long Như Nguyệt.
Lần này tuy Lục Dạ đã đột phá Đại La Sơ Kỳ thể tu nhưng cũng không thể nào dễ dàng thắng được.
Keng, kí chủ nhận được nhiệm vụ “Đi vào núi lửa”.
Tên: Đi vào núi lửa.
Miêu tả: Đánh bại tất cả mọi vật cản đường và tiến tới tâm núi lửa.
Phần thưởng: Trở về tương lai!
Thất bại: Không có???
Thời hạn: 20 ngày.
“Trở về tương lai!”Nhìn nhiệm vụ mình vừa nhận được Lục Dạ liền có phần hơi kích động.
“Gào!!”
Nhưng không cho hắn suy nghĩ nhiều, Kim Giác Tề Ngưu đã như trâu điên lao tới.
“Uyển Thanh, ta chống đỡ nó! Ngươi tìm cơ hội tấn công càng nhiều càng tốt!”
“Nhưng mà…..”
“Cứ làm theo đi!”
Đứng trước sự kiên quyết của Lục Dạ, Phượng Uyển Thanh chỉ còn cách tin tưởng hắn.
Nàng tung người bay lên thiên không ngưng tụ lực lượng, chờ cơ hội liền xuất thủ.
“Grừ!!!”
“Rầm….rầm….rầm…”Kim Giác Tề Ngưu không có linh hồn nên chỉ quan tâm đến những kẻ thù trước mặt nó và Lục Dạ hiện giờ đang đứng im ngay tại chỗ kia chính là mục tiêu của nó.
Cặp sừng trâu to lớn tỏa ra ánh sáng kim sắc rực rỡ nóng rực như dung nham lao thẳng tới.
Mỗi bước chân của nó như thiên quân vạn mã khiến mặt đất cũng phải rung chuyển.
“Phù……”
“Răng rắc….”
Trước tình thế như vậy, Lục Dạ lại không có bất kì hoảng loạn nào cả.
Hắn đạp mạnh lần lượt hai chân cắm thẳng sâu xuống mặt đất, hắn hít sâu một hơi, tạo ra một cái thủ thế kì lạ.
“Lục Dạ!”Phượng Uyển Thanh đứng trên không trung thấy cảnh này, dù biết Lục Dạ rất mạnh nhưng Đại La Sơ Kỳ thể tu đối đầu với yêu thú Tiên Vương Viên Mãn.
Điều này nói ra chắc cũng không ai tin.
“Đến đây đi!”
“Ngũ Linh Vũ Thần Kỹ-Bắc Chi Huyền Vũ: Bất Động Thiên Sơn!”
“Rầm!”
Kim Giác Tề Ngưu lao nhanh tới đâm sầm vào Lục Dạ.
Cứ tưởng sẽ là một cảnh huyết tinh kinh dị nhưng không! Kim Giác Tề Ngưu như đụng phải một tòa thiên sơn bất động bất phá, cơ thể nó không bị không chế mà hất lên không trung.
Bất Động Thiên Sơn, kỹ năng mượn nhờ lực lượng của địa hình mà phòng thủ.
Hiểu đơn giản thì lúc nãy Kim Giác Tề Ngưu không khác gì một viên đạn đang bay nhanh tới, còn Lục Dạ thì lại như là một con dao sắc bén được cố định lại.
Dù viên đạn có lực xuyên phá kinh khủng cở nào nhưng gặp một vật thể đứng im bất động cũng phải bị chẻ đôi!!
Vì mượn địa hình mà phòng thủ, nên lúc nãy Kim Giác Tề Ngưu không khác gì đang đâm vào hành tinh này vậy.
Hành tinh chứa chấp Thiên Đế thì sẽ là vật mà một Tiên Vương Viên Mãn có thể lây chuyển sao? Tất nhiên là không rồi!
Dù vậy chiêu thúc này nếu đối thủ dùng vũ khí là thương, kiếm hay sử dụng vũ kỹ thì hoàn toàn vô dụng.
“Uyển Thanh!”
“Ừm!!”
“Agh!!”
Lục Dạ cùng Phượng Uyển Thanh ngay lập tức tận dụng cơ hội này, Phượng Uyển Thanh thì lao xuống cùng với vô tận hỏa diễm.
Hỏa diễm kia cũng không hề đơn giản, sánh ngang với dị hỏa cùng Thái Dương Chân Hỏa của Ô Nguyên, Niết Bàn Chi Viêm!
“Niết Bàn Chưởng!”Phượng Uyển Thanh, tay phải hóa chưởng ẩn chứa đầy đều là Niết Bàn Chi Viêm kinh khủng giáng xuống Kim Giác Tề Ngưu còn đang lơ lửng trên không trung.
“Ngũ Linh Vũ Thần Kỹ-Bắc Chi Huyền Vũ: Bách Lực Quy Linh Quyền!”
“Agh!!!”
“Rầm!!”
Hai luồng xung lực từ cả hai phía ép vào cơ thể của Kim Giác Tề Ngưu khiến nó kêu lên giữ tợn.
Trong khi Niết Bàn Chưởng của Phượng Uyển Thanh liên tục hút đi sinh mệnh khí tức của nó thì Bách Lực Quy Linh Quyền của Lục Dạ lại điên cuồng tàn phá cơ thể nó.
Song trọng công kích không cần nói cũng biết kinh khủng tuyệt luân.
Bách Lực Quy Linh Quyền, tên như ý nghĩa tung quyền nhưng lại mang theo lực lượng của hàng trăm cú đấm.
Tuy song trọng công kích là như thế kinh khủng nhưng muốn xuyên thủng lớp da của Kim Giác Tề Ngưu sao mà khó, dù cả hai phối hợp thì muốn xuyên thủng lớp da dày kia cũng là cả vấn đề.
Nhưng Lục Dạ thì lại khác!
“Thái Dương Chủ Quyền-Chòm Kim Ngưu!”
Lục Dạ không để đêm dài lắm mộng, ngay lập tức sử dụng Chòm Kim Ngưu xuyên thủng cơ thể của Kim Giác Tề Ngưu.
Từ bên trong cơ thể của nó mà sử dụng Bách Lực Quy Linh Quyền!
“Rống…..”
“Bành bành bành bành!”
Vô số âm thanh tung quyền từ trong cơ thể Kim Giác Tề Ngưu truyền ra, bách quyền từ bên trong tấn công là cở nào kinh khủng.
Nhất là Lục Dạ tung quyền, mỗi quyền đều có thể nghiền nát sao trời!
“Bùng!”
Đúng lúc này từ mặt đất thế mà lại có vô số tiên khí hỏa diễm xuất hiện nhập vào cơ thể Kim Giác Tề Ngưu chửa trị cho nó.
“Chết tiệc! Vậy mà còn có cách này sao?”Lục Dạ nhìn thấy cảnh này liền biến sắc.
“Máy gia tốc thể hạt x10!”
“Ngũ Linh Vũ Thần Kỹ-Bắc Chi Huyền Vũ: Bách Lực Quy Linh Quyền!”
Không để cho con trâu điên này có thời gian khôi phục.
Trong khi Niết Bàn Chưởng của Phượng Uyển Thanh vẫn đang hút đi sinh mệnh khí tức của nó thì Lục Dạ lại kích hoạt máy gia tốc thể hạt trực tiếp nâng sức mạnh lên gấp 10 lần.
Từ trong cơ thể của nó lần nửa tung vũ kỹ!
“Ầm!”
Chớp mắt Kim Giác Tề Ngưu, Tiên Vương Viễn Mãn yêu thú liền nổ tung!