Chung Cực Nhân Loại

Chương 66: Mở Hòm!





Lục Dạ sau một hồi kiểm tra thì cũng cảm nhận được sự hiện diễn của Hồ Mị và cả Hoa Vô Tuyết, thậm chí cả tâm tình của họ hắn cũng cảm nhận được.

Lục Dạ chỉ cười mỉm rồi liền không đi cảm nhận nữa, hắn cảm thấy mình sẽ nhanh chống gặp mặt các nàng thôi.
“Ah!”
Bất chợt một cơn đau từ bên hông truyền đến khiến Lục Dạ rên rỉ một tiếng.
“Ngươi đang nghĩ cái gì thế hả?”Phượng Uyển Thanh phồng má nhìn lấy Lục Dạ nói, tay của nàng vẫn đang nhéo lấy thịt mềm bên hông của hắn.
“Nghĩ đến tỷ muội của ngươi!”
“Ngươi!”
“Haha!”
Lục Dạ không xấu hổ chút nào bình thản nói khiến Phượng Uyển Thanh càng tức giận dùng nắm đấm vô lực vung vào ngực hắn.
“Đúng rồi, Vũ Y là con của ngươi đúng không?”Lục Dạ chợt nhớ đến điều gì đó, hắn nhìn Phượng Uyển Thanh hỏi.

Điều này hắn cũng đã hoài nghi rất lâu rồi, nhưng qua vừa rồi ân ái thì nàng đúng là vẫn còn xử nữ.
Phượng Uyển Thanh nghe được câu hỏi của hắn liền có phần ngại ngùng đỏ bừng mặt.

Nàng úp mặt xuống nệm êm mà lí nhí nói.
“Còn không phải tại người! Vũ Y là ta dùng phương pháp đặc biệt có tới!”
Phượng Uyển Thanh bắt đầu giải thích cho Lục Dạ.
Hóa ra là nàng dùng một thứ được gọi là Thiên Thai Qủa, thứ có thể giúp người dùng ăn vào thì sẽ ngay lập tức mang thai.


Còn việc nam nhân ăn vào có hay không thì ai biết được hehe :))
Vì có tu vi kinh khủng lên đến Thiên Đế cảnh do đó Phượng Uyển Thanh cũng rất nhanh liền khôi phục như cũ, ngay khi Lục Dạ định đem nàng ra khỏi Dạ Linh Châu thì bất chợt một âm thanh nổ vang liền phát ra ở căn phòng gần đó.
“Đây là? Phòng của Ngọc nhi?!”Lục Dạ ngay lập tức nhận ra đó là phương hướng căn phòng của Ngọc nhi, thế là hắn liền vui vẻ.

Có vẻ nàng đã đột phá thành công.
“Đi nào, ta dẫn nàng đi gặp tỷ muội của mình!”Lục Dạ cười hì hì nhìn lấy Phượng Uyển Thanh nói.
“Phi, tỷ muội gì chứ!”Phượng Uyển Thanh nhổ nước bọt một câu nhưng vẫn tò mò đi theo Lục Dạ.
…..
“Lục Dạ!”
“Như Nguyệt, Ngọc Ly, cả tiểu Lam Vũ nữa sao?”
Lục Dạ cùng Phượng Uyển Thanh tiến tới trước phòng của Ngọc nhi thì hai cô nàng khác là Long Như Nguyệt cùng Hồ Ngọc Ly và cả tiểu loli Lam Vũ cũng đều đến.
“Vị tỷ tỷ này là?”
“Lục Dạ!”
“He he không tệ nha~”
Cả ba người khi nhìn thấy Phượng Uyển Thanh ung dung cao quý đứng bên cạnh Lục Dạ liền có biểu cảm khác nhau.
Tiểu Lam Vũ thì nghi hoặc nghiên đầu, hai lỗ tai thỏ hiếu kì giật giật độ moe có thể miểu sát bất kì tên lolicon nào.
Hồ Ngọc Ly thì tuy có hơi bất ngờ nhưng khi nhận ra thân phận của Phượng Uyển Thanh nàng liền hai mắt trợn tròn không thể nào tin được nhìn Lục Dạ.
Long Như Nguyệt thì khác thường nhất, nàng nhìn Lục Dạ nâng lên ngón tay cái ra vẻ khích lệ.
Thế là các nàng lại mất thêm vài phút để làm quen.

Thật ra thì Phượng Uyển Thanh cùng Hồ Ngọc Ly và cả Long Như Nguyệt đều từng gặp nhau.
Hồ Ngọc Ly dù sao cũng là Đế nữ Hồ Linh Tộc, một Đế Tôn cấp thế lực thì việc gặp được Phượng Uyển Thanh cũng không quá hiếm.

Long Như Nguyệt thì càng không cần nói.
Phượng Uyển Thanh thì chỉ gật đầu coi như chào hỏi với hai người, dù sao nàng cũng là người đến sau không thể nào có thái độ quá lớn được.
“Oa nha! Dễ thương quá a~”Phượng Uyển Thanh ngay khi nhìn thấy Tiểu Lam Vũ liền từ cao quý đoan trang chuyển qua thành một cái tiểu mê muội ôm lấy tiểu Lam Vũ liên tục cọ sát.
“Hahaha, đừng…..đừng mà…..nhột a!”Tiểu Lam Vũ bị cọ như thế cũng không mấy ghét bỏ, nàng chỉ cảm thấy hơi nhột mà thôi.
Đám ngươi để Lục Dạ ngạc nhiên nhất không ai khác chính là Tiểu Lam Vũ, lúc đầu tiểu loli tu vi thế mà đã đạt đến Kim Đan!
2 tháng Kim Đan, nói ra chắc Thiên Đế cũng phải tuổi nhục núp vào một góc.
“Cạch!”
Đúng lúc này cửa phòng của Ngọc nhi liền chậm rãi mở ra.
Từ bên trong Ngọc nhi liền chậm rãi bước ra, nàng vẫn như vậy xinh đẹp như thiên tiên, nếu có khác thì chắc là khí tức mạnh hơn lúc trước rất nhiều.

Nàng đã thành công đột phá Kim Tiên Sơ Kỳ!
“Lục Dạ ca!”Ngọc nhi vừa đi ra liền thấy đám người Lục Dạ cùng Hồ Ngọc Ly mỉm cười chúc mừng nhìn mình liền cười tươi nhảy vào lòng Lục Dạ.
“Haha, tiến cấp rồi sao?”
“Ừm, đều là nhờ Hóa Kiếm Thánh Điển ngươi đưa cho ta!”Ngọc nhi có phần yêu thích dính người ôm chặt lấy Lục Dạ.
“Khụ khụ!”
Lục Dạ còn đang rất hưởng thụ bộ ngực mềm mại của Ngọc nhi áp sát đến thì ở đằng sau, hai tiếng ho khang chứa đầy sát khí liền vang lên khiến Lục Dạ giật mình buông Ngọc nhi ra.
Chỉ thấy ở sau lưng hắn Hồ Ngọc Ly và Phượng Uyển Thanh đều đang dùng ánh mắt giết người nhìn lấy Lục Dạ.

“Haha, Ngọc nhi ngươi mau làm quen với Như Nguyệt, Lam Vũ cùng Uyển Thanh đi!”Lục Dạ cười cười nhìn Ngọc nhi rồi chỉ vào hai nàng một con loli nói.
Ngọc nhi cũng rất dễ dàng thân thiện làm quen với ba người, nhất là tiểu loli Lam Vũ, hai ngươi vừa nhìn thấy nhau liền vô cùng thân thiết.
“Đúng rồi, Như Nguyệt ngươi đã tiếp nhận được truyền thừa của Vạn Yêu Thiên Đế rồi sao?”Lục Dạ lại quay qua nhìn Long Như Nguyệt hỏi.
“Ừm, hoàn toàn tiếp thu được Vạn Yêu Thiên Huyền Biến! Nhìn này!”Long Như Nguyệt nghe Lục Dạ hỏi liền cười lớn.

Nàng đưa tay ra trước mặt Lục Dạ.
“Đây là?!”
Nhìn cánh tay của Long Như Nguyệt, không chỉ Lục Dạ mà cả Phượng Uyển Thanh cùng Hồ Ngọc Ly đều kinh ngạc, còn Ngọc nhi cùng tiểu Lam Vũ thì vẫ vô tư chơi đùa với nhau.
Chỉ thấy trên cánh tay Long Như Nguyệt xuất hiện vô số lớp vẩy mờ nhạt hình lục giác.

Nhìn lớp vẩy kia, Lục Dạ liền nhận ra đó không gì khác chính là lớp vẩy của Đào Ngột!
“Đây là vẩy của Đào Ngột!”Ngươi vừa lên tiếng chính là Phượng Uyển Thanh, là trưởng tộc của Phượng Hoàng tộc, tất nhiên nàng có một lượng kiến thức đồ sộ.
“Là do viên yêu đan của Đào Ngột sao?”Lục Dạ ngay lập tức nghĩ tới viên yêu đan hắn đưa nàng lần trước, thế là liền nói.
“Hì hì, không sai nha~ Vạn Yêu Thiên Huyền Biến của Vạn Yêu Thiên Đế có thể hấp thụ yêu đan và cung cấp cho người tu luyện đặc tính của yêu đan yêu thú đó!”
“Vì thế giờ chỉ cần kích hoạt Vạn Yêu Thiên Huyền Biến, da thịt ta có thể sánh ngang với Đào Ngột!”
Long Như Nguyệt cười hì hì nói, Lục Dạ thì lại vô cùng bất ngờ, Phượng Uyển Thanh vừa truyền âm cho hắn nói rằng Long Như Nguyệt tu vi đã đột phá đến Tiên Vương Viên Mãn!
“Không tệ!”Lục Dạ đưa tay xóa lấy mái tóc trắng bạc của nàng khen ngợi.
“Buông….đừng có đụng vào tóc ta!”Long Như Nguyệt bị hắn xoa đầu liền cứng đờ người, nàng hiếm thấy xấu hổ, khuôn mặt hơi đỏ lên nhưng rất nhanh liền chuyển biến thành khó chịu hất tay của Lục Dạ xuống.
Lục Dạ hơi sửng sờ rồi cười mỉm thu tay lại, không ngờ cô nàng này cũng có lúc xấu hổ nha.
Đám người lại trò chuyện qua lại một lúc lâu, thì Lục Dạ như nhớ đến sự việc gì quan trọng liền ánh mắt có phần hưng phấn nhìn Phượng Uyển Thanh.
“Có…..có gì sao?”Phượng Uyển Thanh bị hắn nhìn có phần không tự nhiên.
“Ầm!”
Không nói gì, Lục Dạ chỉ đơn giản là phất tay lên, chớp mắt bên cạnh hắn liền xuất hiện một cổ quan tài nặng nề kiên cố.
“Uyển Thanh, ngươi nhìn xem có thể mở nó ra hay không?”Lục Dạ đưa tay gõ vào cái quan tài mà nhìn Phượng Uyển Thanh nói.
“Đây là?”Long Như Nguyệt, Lam Vũ, Hồ Ngọc Ly và cả Phượng Uyển Thanh đều tò mò nhìn cổ quan tài.
“Đây là cổ quan tài ta đấu giá được lúc trước ở Vạn Giới Các! Uyển Thanh ngươi thử xem có thể mở nó ra không?”Lục Dạ chỉ vào cổ quan tài nói.

Hắn đã thử mở nó từ trước nhưng vẫn không được, không hiểu sao Nguyệt nhi lúc trước lại nói khi đạt đến Đại La thì có thể thử mở nó.
“Ngay cả Vạn Giới Các cũng không mở được?!!”Không chỉ Phượng Uyển Thanh mà cả Hồ Ngọc Ly và Long Như Nguyệt đều kinh ngạc ngây người.
Vạn Giới Các là nơi nào? Đó là thế lực trải rộng khắp Tiên Ma nhị giới, Tiên Đế cường giả có trong đó không dưới 100 tên! Thiên Đế cũng không ít.

Vậy mà lại không thể mở được cổ quan tài này.
“Ta thử thì cũng được thôi nhưng chưa chắc có thể mở ra đâu nha!”Phượng Uyển Thanh nhìn Lục Dạ nói.
Tiếp đó nàng liền đi lại gần cổ quan tài to lớn nặng nề kia, vẫn chuyển Đế lực bao phủ khắp tay ngọc dùng sức muốn đẩy nắp quan tài ra.
“Xoẹt!”
Bất chợt ngay khi Đế lực của nàng vừa chạm vào quan tài thì đã bị một luồng kiếm khí sắc bén cắt đứt.

Đúng vậy cắt đứt cả Đế lực của Thiên Đế!
Phải biết Phượng Uyển Thanh nhận được thuế biến huyết mạch từ Phượng Tổ, trong hàng ngũ Thiên Đế thì chắc chỉ sau Luân Hồi Nữ Đế có Luân Hồi Cấm Thể ra thì nàng là mạnh nhất!
Không dừng lại ở đó, luồng kiếm khí kia cắt đôi Đế lực cũng không dừng lại mà tiếp tục tiến đến cắt đứt tay ngọc của Phượng Uyển Thanh.
“Oàng!”

Tiên Huyết của Thiên Đế rơi xuống, không gian như chịu áp lực ngàn cân liên tục vặn vẹo.
“Không thể nào!”Hồ Ngọc Ly cùng Long Như Nguyệt như gặp quỷ trợn tròn mắt kinh hãi kêu lên.
Xuyên qua da thịt cùng lực lượng của Thiên Đế, cảnh giới đỉnh phong của Vị Diện này đối với hai nữ mà nói là việc vô cùng kinh thế hãi tục.
Giờ họ cũng biết tại sao Vạn Giới Các chỉ có thể bán cổ quan tài này, ngay cả Thiên Đế đứng top đầu như Phượng Uyển Thanh chỉ mới chạm vào mà đã bị thương!
“Lục Dạ……thứ này cực kì nguy hiểm!”Phượng Uyển Thanh hai mắt trầm trọng nhìn lấy vết thương đang chảy máu của mình, nàng không chỉ thực lực đứng đầu mà sức khôi phục cũng là vượt qua hết thẩy Thiên Đế cùng cấp.

Nhưng vết thương nhỏ này lại chỉ từ từ chậm rãi khép lại, đủ biết độ kinh khủng của chiếc quan tài.
Lục Dạ cũng là ánh mắt tràn đầy cảnh giác nhìn lấy cổ quan tài, Nguyệt nhi lúc trước cũng không nói cho hắn đây là thứ gì nhưng qua việc có thể dễ dàng làm bị thương Thiên Đế thì chắc chắn nó đến từ Trung Vị Diện!
“Để ta thử xem!”
“Nhưng…..”
“Không sao! Bổn đại gia có cách mở nó!”
Lục Dạ vừa nói vừa tiến lại gần cổ quan tài, Phượng Uyển Thanh và những người khác muốn ngăn cản hắn nhưng đã bị Lục Dạ một câu như thế chặn lại.
Nam nhân này luôn là như thế thần bí, đánh bại Đế Tôn và cả cột sáng thần bí kia khiến các nàng có đôi phần an tâm lại.
Lục Dạ chỉ vừa đi tới gần cổ quan tài đã lờ mờ cảm nhận được kiếm khí kinh khủng bao bộc xung quanh nó.
“Phù!”
“Ta chỉ có thể duy trì nó vài giây thôi! Nhưng như vậy là quá đủ!”
Nhìn lấy cổ quan tài, Lục Dạ liền nảy ra ý tưởng.

Hắn đưa tay phải của mình ra phía trước lẩm bẩm.
“Mô Phỏng Sáng Tinh Đồ-Cực Quang Trụ!”
Chớp mắt vô số tinh quang chói lọi liền tụ tập trước mặt Lục Dạ tạo ra hình dáng của một cây bổng dài tầm 2m sáng chói khiến Phượng Uyển Thanh đám người cũng không dám nhìn thẳng.
Lần này thây vì phóng ra Cực Quang Trụ, Lục Dạ lại biến nó nhỏ giống như một cây thiết bản mà cầm chắc trong bàn tay.
“Mở ra!”
“Xoạt!”
Lục Dạ hét lớn, tung ngang Cực Quang Trụ!
Thiết bản chói lọi cực quang liền dễ dàng phá tan luồng kiếm khí khủng bố xung quanh cổ quang tài.

Nấp quan tài kiên cố kia khi tiếp xúc với Cực Quang Trụ cũng như không khí tan biến không chút kháng cự.
Làm xong tất cả Cực Quang Trụ cũng biến mất, nhưng lúc này dị biến liền xảy ra!
“Oành!”
“Xoạt xoạt xoạt xoạt…..”
Kiếm ý thông thiên từ trong cổ quan tài tung hoàng ngang dọc mà tỏa ra!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.