Bất ngờ quay đầu qua Lục Dạ liền nhìn thấy bóng dáng yểu điệu quen thuộc.
Người đến không ai khác chính là Kim Huyền Ngọc đã lâu không gặp.
“Huyền Ngọc?!!”Lục Dạ một mặt vô cùng bất ngờ vui vẻ nhìn Kim Huyền Ngọc phất tay.
“Không ngờ lại gặp ngươi ở đây!”Lục Dạ tiến tới nhìn nàng chào hỏi, từ sau hội đấu giá kia thì đây là lần đầu tiên hắn gặp lại nàng, Kim Huyền Ngọc cũng không thây đổi gì nhiều nếu có thì chỉ là khí tức của nàng mạnh hơn trước nhiều lần.
“Thấy ngươi vẫn còn sống là ta an tâm rồi!”Kim Huyền Ngọc nhìn hắn thở phào vui mừng nói, nàng lúc trước khi nghe tin Thiên Đế bí cảnh bạo tạc liền hồn vía lên may.
Nghĩ lại biểu hiện của mình lúc nghe tin Lục Dạ mất tích, Kim Huyền Ngọc bất giác đỏ mặt lên.
“Ngươi không sao chứ?”Lục Dạ thây Kim Huyền Ngọc khuôn mặt bất chợt đỏ ửng liền đưa tay lên sờ lấy trán của nàng.
“Rõ ràng không nóng a~”
“Khụ khụ!”
Nhìn Lục Dạ vẫn một mặt bình thản nói ra còn Kim Huyền Ngọc cái đầu đã sắp bóc khói kia, đứng gần hắn Long Như Nguyệt cùng Phượng Vũ Y làm sao không biết chuyện gì xảy ra? Nhất định là tên này lại trong lúc vô tình dụ dỗ nữ nhân.
Tây Hương Vô Tinh ngồi trên vai Lục Dạ cũng hiếu kỳ nhìn lấy Kim Huyền Ngọc một lúc rồi liền không để tâm đến nàng nữa.
“Lục…..Lục Dạ, các ngươi cũng đang tới Long Thiên Giới sao?”Kim Huyền Ngọc nghe tiếng ho khan của Phượng Vũ Y liền bừng tỉnh cố lấy lại dáng vẻ bình thường nhìn Lục Dạ hỏi.
Phụ thân nàng lúc đầu cũng vô cùng nghi hoặc không biết tại sao Long Đế lại tổ chức lễ mừng thọ, giờ nhìn thấy Long Như Nguyệt thì nàng cũng hiểu được phần nào lý do.
“Đúng thế, nhìn ngươi bộ dáng này cũng là tới Long Thiên Giới sao?”Lục Dạ gật đầu nhìn lấy Kim Huyền Ngọc hỏi.
“Đúng vậy, phụ thân ta có việc bận nên sẽ đến sau!”Kim Huyền Ngọc nói.
Nàng giờ mới để ý đến tiểu nha đầu Vô Tinh trên vai Lục Dạ, nhìn tiểu nha đầu dễ thương khiến nàng chỉ muốn ngay lập tức ôm lấy.
“Đây là Vô Tinh, ta muội muội nuôi! Ngươi nếu muốn bế nàng thì cứ làm đi!”Lục Dạ cười khẽ đưa tay bế lấy tiểu Vô Tinh xuống đặt nàng vào ngực Kim Huyền Ngọc, bất ngờ là tiểu nha đầu vốn dĩ chỉ gần gũi với Lục Dạ nay lại ngoan ngoãn ôm lấy Kim Huyền Ngọc.
Điều này khiến Phượng Uyển Thanh cùng Long Như Nguyệt đứng ở một bên ghen tị không thôi.
“Lục Dạ……Kim nhi…..”Kim Huyền Ngọc như định nói gì đó thì ngay lập tức im miệng lại khi thấy khuôn mặt Lục Dạ hơi trầm xuống.
“Ta…..ta không cố ý….”Kim Huyền Ngọc lắp bắp nhìn hắn nói khiến hai cô nàng cùng tiểu nha đầu nghi ngờ không thôi.
“Không sao, chuyện đã qua rồi! Mà cũng chưa chắc Kim nhi đã chết đâu!”Lục Dạ ngoài dự kiến nở nụ cười nói, hắn vẫn còn nhớ nhiệm vụ hệ thống đưa cho mình đây.
“Ý ngươi là…..”
“Ha, Huyền Ngọc ngươi cho chúng ta đi cùng đến Long Thiên Giới nhé!”Lục Dạ liền nói tránh qua chuyện khác, Kim Huyền Ngọc thấy vậy liền không hỏi nữa.
“Không vấn đề gì! Ta cũng đang định xuất phát ngay bây giờ đây!”Kim Huyền Ngọc gật đầu ôm lấy tiểu Vô Tinh nói.
Tiếp sau đó ba cô nàng liền làm quen với nhau, tất nhiên là không thiếu cảnh Long Như Nguyệt xàm sở Kim Huyền Ngọc khiến nàng mặt đỏ đến mang tai rồi :))
Mỹ nữ nhân viên kia thì nhìn thấy cảnh này cũng là thở phào nhẹ nhõm, nhóm người này quen biết với tiểu thư thật đúng là không gì tốt hơn.
Cả 4 người Lục Dạ cùng 1 tiểu nha đầu liền đi dạo xung quanh Vạn Giới Các để chờ bọn họ khởi động trận pháp dịch chuyển.
Trong quá trình này Lục Dạ cũng đã hỏi mua vô số nguyên liệu luyện khí từ thấp đến cao tận Tôn Cấp, Đế Cấp thì dù ở Vạn Giới Các cũng chưa chắc đã có.
Theo như Kim Huyền Ngọc nói thì Đế Cấp vật phẩm chỉ xuất hiện ở hội đấu gia mà thôi.
Biết vậy Lục Dạ cũng không phản ứng gì nhiều, hắn cũng chưa cần đến Đế cấp vật phẩm, trong cửa hàng nghề nghiệp còn có nhiều thứ vượt qua Đế Cấp nữa kìa.
Tất nhiên là hắn mua nhiều vật liệu như thế là để luyện khí rồi.
Qua một thời gian dài suy nghĩ thì Lục Dạ quyết định học tập luyện khí, thay vì phải tập trung cao độ điềm tĩnh như Luyện Đan hoặc vẽ bùa như Trận Pháp thì Luyện Khí sử dụng man lực vẫn là hợp với hắn hơn.
“Tiểu thử, các vị khách quý.
Truyền tống trận đã chuyển bị xong, tùy thời có thể đưa các vị đến Long Thiên Giới.”Một tên nam tử khuôn mặt phúc hậu đi ra nhìn Kim Huyền Ngọc cùng Lục Dạ đám người nịnh nọt nói, tu vi của hắn cũng không yếu đạt tới tận Thiên Tôn.
“Ta biết rồi!”Kim Huyền Ngọc gật đầu một cái rồi mang theo Lục Dạ đám người tiến tới chỗ Truyền tống trận.
“Bắt đầu truyền tống đi!”
“Vâng, thưa tiểu thư!”
Theo tiếng nói của nàng tên nam tử kia liền ra hiệu cho đám người trận pháp sư khởi động trận pháp.
Ánh sáng chói mắt phóng lên tận trời, Lục Dạ cùng tiểu Vô Tinh chỉ thấy mọi thứ xung quanh liên tục nhòe đi, hay nói đúng hơi là tụt lại phía sau bằng một tốc độ chống mặt.
Phượng Uyển Thanh, Long Như Nguyệt và Kim Huyền Ngọc thì lại không có biểu hiện gì, tất nhiên đây không phải lần đầu họ sử dụng trận pháp dịch chuyển.
“Mất bao lâu thì chúng ta mới tới được Long Thiên Giới?”Lục Dạ đem tiểu Vô Tinh đưa vào Dạ Linh Châu để nàng chơi đùa rồi nhìn Kim Huyền Ngọc hỏi.
“Với trận pháp dịch chuyển thì tầm 3 ngày là có thể tới nơi!”Kim Huyền Ngọc ve vẩy mái tóc vàng óng của mình trả lời hắn.
“3 ngày lận sao?......”
Lục Dạ lẩm bẩm rồi lại quay qua nhìn Phượng Vũ Y và cả Kim Huyền Ngọc.
“Các ngươi đều đã chuẩn bị quà hết rồi sao?”
“Tất nhiên rồi, đây là lễ mừng thọ của Thiên Đế đấy!”Cả hai nàng đồng thanh nói, rồi cùng lúc lấy ra hai món đồ khác nhau.
Thứ mà Phượng Vũ Y lấy ra là một cái lọ nhỏ chỉ to bằng bình nước hoa, bên trong chưa một loại dịch thủy trong suốt.
Lục Dạ có thể cảm nhận thứ chứa đựng trong chiếc lọ nhỏ kia tỏa ra sinh cơ bừng bừng như cả một cánh rừng xanh vậy, đó chắc là nước mắt của Phượng Hoàng có thể chữa thương trong truyền thuyết.
Còn Kim Huyền Ngọc lại lấy ra là một cái bầu rượu lấp lánh ánh kim, dù được đậy rất kỉ nhưng hắn vẫn có thể ngửi thấy mùi thơm mê người phát ra từ bên trong.
“Đây là Kim Thiền Tửu, loại rượu này phụ thân ta thế nhưng là vô cùng chân quý.
Nếu không phải Long Đế nổi danh thích những thứ mạnh như các loại rượu quý, tẩu thuốc thì phụ thân ta cũng lấy nó ra đâu!”
Nhìn Kim Huyền Ngọc cẩn thận từng li từng tí bưng lấy bầu rượu kia khiến Lục Dạ thấy rất mắc cười.
“Vậy ngươi định tặng gì?”Long Như Nguyệt cười tươi nhìn Lục Dạ hỏi khiến hai nàng kia cũng tò mò nhìn hắn.
“Ta, haha các ngươi cứ chờ đến lúc tặng quà đi thì sẽ biết!”Lục Dạ cười lớn tự tin nói nhưng trong lòng thì có cái beep a, hắn quên bén mất phần tặng quà.
“Hừ, làm ra vẻ thần bí!”Phượng Vũ Y cùng Kim Huyền Ngọc khinh thường hừ lạnh nhưng vẻ tò mò cùng mong chờ trong mắt vẫn không giảm.
Các nàng biết hắn nếu mà lấy ra đồ thì chắc chắn không kém.
Long Như Nguyệt thì chỉ cười xấu xa thú vị nhìn lấy Lục Dạ không nói gì.
“Hệ thống mở cửa hàng ra mau, cmn lão tử phải làm cho nàng không cười được nữa!”Lục Dạ trong lòng gầm thét bực bội, hắn điên cuồng đổi mới dù rất đau lòng số vàng phải tiêu tốn.
“Hả? Đây là?!!!”Đổi mới hơn chục lần, cuối cùng Lục Dạ cũng thấy được một thứ vô cùng thú vị.
“Ha hả, muốn đồ mạnh đúng không? Thứ này đảm bảo, dùng một lần là nhớ nhau cả đời!”Lục Dạ điên cuồng cười lớn trong lòng mà mua thứ kia.
Nhìn lại số vang nay chỉ còn 98 tỷ của mình, hắn liền đau lòng đến đứt ruột.
Cả 4 người trong dòng sáng dịch chuyển trò chuyện một hồi thì cũng chán, ngay khi 3 cô nàng không biết nên làm gì để giết thời gian thì Lục Dạ lại lấy ra một thứ.
“Còn 3 ngày nữa, chúng ta cùng chơi trò chơi mà ta làm ra, như thế nào?”Lục Dạ giang tay lấy ra một cái bàn lớn, hắn đặt một bộ bài xuống trải đều ra nhìn ba cô nàng nói.