Chung Cực Nhân Loại

Chương 99: Kinh Khủng Nữ Tử!!





“Tiểu oa nhi đứng lại cho bổn tọa!”
Trên đồi núi vô tận, một thân ảnh già nua nhưng vô cùng cường tráng tỏa ra khí thế như lấn át thiên địa.

Đó là một lão già tóc hoa râm, đi bên cạnh hắn là hai kẻ với tu vi cũng vô cùng kinh khủng tuy còn kém rất xa lão già kia.
Cả ba người hai trẻ một lớn đang điên cuồng băng qua đồi núi chỉ để truy đuổi một thân ảnh khác.

Khí thế lão già kia tỏa ra ít nhất phải là Đế Vương trở lên tồn tại, hai tên đi bên cạnh hắn cũng là Bán Đế kinh khủng cường giả, một cổ như thế tổ hợp thế nhưng chỉ là để truy đuổi một người đang chạy ngay phía trước họ.
“Tch, không phải chỉ là một khỏa Đế đan thôi hay sao?”
Kẻ bị truy đuổi mặc một chiếc áo choàng đen khiến dù là Đế Vương tối đỉnh như ông lão kia cũng không nhìn được kẻ đó là nam hay nữ, nhưng dựa vào giọng nói có phần cao ngạo cùng buồn bực kia thì vẫn có thể đoán được đây là một nữ nhân.
Nữ nhân hắc y mở miệng nói lời kinh người, giọng điệu của nàng dường như không hề coi Đế đan là thứ gì quá kinh khủng.

Đế cấp đan dược thế nhưng là vật phẩm mà dù là Đế Vương cấp thế lực cũng chưa chắc có được vài ba khỏa, thế mà vào miệng nàng lại như đồ tầm thường như thế kia.
“Tiểu oa khốn khiếp, dám coi thường đan dược của bổn tọa! Mau nộp mạng!”
Lão già với tu vi mạnh nhất đạt đến Đế Vương tối đỉnh nghe được lời nói của nữ tử kia liền trán nổi đầy gân xanh, hắn là một vị Đế Vương Đan Sư, thân phận này đi đến Đế Tôn cấp thế lực cũng là khách quý vậy mà đan dược do hắn dầy công luyện ra lại bị người khác cướp mất, thậm chí còn khinh bỉ khiến hắn lửa giận ngập trời tung ra một chưởng kinh thiên.
“Hừ, ngươi nghĩ bản cô nương dễ ăn hiếp sao?”

Nữ tử kia nhìn một chưởng cuồng cuộng đế lực lao về phía mình lại chẳng hề hoảng hốt, nàng hừ nhẹ một cái dừng lại bước chân của mình nghênh ngang đối mặt với một chưởng kinh thiên kia.
“Ầm!”
“Haha, tiểu tặc đi chết!”Lão già Đế Vương cảnh nhìn thấy nữ tử kia dừng chân lại liền nghĩ rằng nàng từ bỏ phản kháng, hắn cười điên cuồng nhìn một chưởng của mình vỗ xuống người nữ tử kia.
“Này lão già, ngươi cười hơi sớm rồi đấy!”
Khói bụi xông lên mù mịt, từ nơi chưởng ấn kia rơi xuống, cứ tưởng nó sẽ yên diệt tất cả những thứ cản đường nhưng không! Âm thanh lạnh giá tràn đầy sát ý của nữ tử kia vẫn bình thản như thường vang lên truyền vào tai của lão già Đế Vương cùng hai tên tiểu bối đi cùng hắn.
“Xoẹt xoẹt!”
Chớp mắt, không đợi lão già kia kiệp phản ứng.

Theo hai tiếng xuyên thủng da thịt vang lên, chỉ thấy hai tên tiểu bối đi cũng hắn, cả người đều đã bị chém làm đôi, hai tên đường đường Bán Đế cường giả cứ thế dễ dàng liền bị giết chết.
Bán Đế a, dù đặt ở bất cứ thế lực Đế cấp dù là Thiên Đế Cấp cũng là không tệ.

Thế mà cứ vậy mất đi hai người.
“Không!!!”
Lão già kia nhanh chống quay đầu lại liền thấy được cảnh tượng huyết tinh này, hắn gào lên thống khổ chớp mắt liền xuất hiện ôm lấy một trong hai thi thể bị tách làm đôi ra kia.
“Súc sinh, ngươi dám giết nhi tử của ta!!”
Lão già Đế Vương gầm thét ầm vang khiến cả đồi núi rung chuyển dữ dội không gian cũng ầm ầm nứt vở.

Một tiếng hét bình thường đã mạnh đến như thế, đủ biết Đế Vương cảnh là cở nào kinh khủng nhưng đối mặt với uy thế lửa giận của Đế Vương nữ tử kia lại đứng im lặng bình thản.
“Ken két, đền mang cho nhi tử ta!”
Lão già hai mắt tuông ra một hàng huyết lệ, nhi tử hắn thế nhưng là thiên tài mười vạn năm chưa đến đã đột phá Bán Đế, thiên phú như vậy lúc trước khi còn trên thiên kiêu bảng cũng là trong top 20 thế mà giờ lại bị giết chết.

Lão giả buông xuống thi thể của nhi tử mình, hắn gào thét điên cuồng, Đế Lực cuồng cuộng tuông trào.
“Đế Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ-Viêm Đế Chưởng!!”
Lão già phi thân bay tới, tay phải hắn cuồng cuộng Đế Hỏa cùng Hỏa Kiếp như muốn đốt cháy cả thiên địa mà tung ra một chưởng.

Một chưởng này vừa ra, không gian xung quanh dù là một Đại Thiên Giới cũng phải bị đốt cháy be bét.
Hắn là tộc trưởng của một gia tộc có lịch sử luyện đan lâu đời vốn là một cái Địa Đế cấp thế lực tên Đan Viêm Cốc.

Ngay vừa nãy khi hắn xuất quan đem theo khỏa đan dược Đế Cấp Trung Phẩm mà mình vừa luyện chế cho nhi tử đột phá Tiên Đế thì lại bị nữ tử áo đen kia xuất hiện cướp lấy.
Thế là hắn cùng một vị trưởng lão và nhi tử của mình liền cất bước đuổi giết lấy lại đan dược, ai ngờ đan dược lấy không lại mà nhi tử cùng trưởng lão Bán Đế đều chết không kiệp nhắm mắt.

“Đế Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ?”
“Không tệ, cho ta đi!”
Nữ tử kia nhìn thấy chưởng uy cuồng cuộng tiến tới liền nổi lên hứng thú, nàng ánh mắt đảo qua tên Đế Vương kia như nhìn kẻ ngu ngốc.

Tu luyện đến bước này rồi mà tâm tình như thế kém, chưa biết đối thủ như thế nào đã lao lên tấn công.
“Ầm!!”
“Phốc!”
Âm thanh nổ mạnh vang lên, không gian xung quanh trăm mét liền ầm ầm sụp đổ thành từng mảnh vỡ.

Nhưng người phun huyết bay ngược lại bất ngờ là tên Đế Vương cảnh kia, chỉ thấy hắn trên ngực in đậm một cái quyền ấn lõm sâu vào khiến xương cốt của hắn gẫy nát, máu huyết đầy trời vung ra.
“Rầm!”
Thân thể lão già nặng nề rơi ầm xuống mặt đất, hắn khóe miệng tràn ngập máu tươi khó khăn vô cùng mới có thể đứng dậy.

Hắn hai mắt tràn đầy không còn là lửa giận nữa mà là vô tận kinh hãi nhìn lấy nữ nhân không rõ mặt mũi lơ lửng giữa không trung kia.
Chỉ thấy bên cạnh nữ tử kia giờ lại xuất hiện thêm một thân ảnh khác, đó là một nam tử khoác đạo bào kim sắc uy nghiêm chấn động thương khung, nhưng hai mắt hắn lại vô hồn trống rộng.
“Đế…..Đế Tôn!!”Lão già Đế Vương miệng lấp bấp, ngón tay hắn run rẩy chỉ vào thân ảnh nam tử vô hồn kia.
“Hừ, buộc ta phải hồi sinh một tên Đế Tôn, ngươi nên cảm thấy vinh hạnh!”
Nữ tử kia giọng nói kiêu ngạo nhưng cũng có phần suy yếu, lão già Đế Vương cũng nghe ra được điều này nhưng hắn không ở lại chiến đấu mà quyết định cất tốc muốn quay lưng chạy trốn.

Hắn cho rằng nữ tử kia dù triệu hồi ra một vị Đế Tôn nhưng trả giá chắc chắn không nhỏ, Đế Tôn thân ảnh kia chắc cũng không thể duy trì quá lâu.
“Phập!”
“Cái…..”
Nhưng mọi việc không như hắn nghĩ, ngay khi hắn vừa quay đầu qua thì hai thanh trường kiếm đã đâm thẳng tới xuyên qua lần lượt đan điền cùng trái tim của hắn.
Chỉ thấy, hai tên Bán Đế lúc đầu bị chém đứt đôi giờ lại lành lặn hoàn hảo.

Cả hai cầm trường kiếm đều là Tôn Cấp Cực Phẩm pháp bảo dễ dàng đâm xuyên qua người lão già kia, hai mắt của cả hai bọn hắn đều như bị mây mù che lấp, hoàn toàn bị kiểm soát.
“Hai…..hai ngươi….”
“Ầm!!”
Lão già còn chưa kiệp kinh hoảng nói gì thì một quyền kinh thiên động địa liền nện vào người hắn từ phía sau, cùng lúc đó hai tên Bán Đế kia cũng đưa tay vung mạnh hai thanh trường kiếm xuống chẻ đôi người của lão già kia.
“Để xác chết sau lưng khi đối đầu với người sở hữu Vô Cực như ta, ngươi thật sự là thấy chết không sợn nha!”

Nữ tử chợp mắt xuất hiện ngay bên cạnh thân thể chỉ còn nửa cái mạng đang hấp hối mất đi sinh cơ của lão già Đế Vương kia, nàng nhìn hắn nằm dưới mặt đất không khác gì một con chó chết như vậy liền buông lời mỉa mai.
Đáng lẽ nàng sẽ không đi cướp đan dược của một Đế Vương cấp thế lực làm gì, nhưng ai biểu mấy ngày trước khi nàng sắp thu được một góc Đế Cấp thảo dược lại bị bọn thiên kiêu coi trời bằng vung của Đan Viêm Cốc quấy phá khiến góc thảo dược kia cũng như vậy bị phá hủy.
“Ta….chết…..cũng phải lôi ngươi theo!”
Lão già kia tưởng chừng tuyệt vọng chết đi nhưng đến khúc cuối hắn lại dùng chết sức mạnh cuối cùng của mình điều động nhẫn trữ vật trên tay.
Chớp mắt xung quanh hắn liền xuất hiện vô số bình ngọc.
“Haha…..”
Theo nụ cười ma quái của lão già Đế Vương kia, vô số bình ngọc kia liền nháy mắt vỡ nát, từ bên trong hỗn hợn khí lưu đủ màu sắc liền phân tán trôi nổi trong không khí, cùng lúc những chiếc bình ngọc bị phá hủy thì lão già kia cũng tắt thở chết đi thần hồn của hắn ngay lập tức bị vị Đế Tôn vô hồn kia đấm nát.
“Không ổn!”
Nữ tử kia khi nhìn thấy cảnh tượng này liên ngay lập tức cảm thấy không ổn, nàng đưa tay muốn dùng tiên lực thổi bây khí lưu đủ màu kia.

Nhưng cánh tay vừa nâng lên đã bủn rủn vô lực rơi xuống, nàng chỉ cảm thấy toàn thân nóng bừng bừng ngứa ngấy như hàng ngàn con kiến bò qua.
“Chết tiệc, lão già đê hèn cất giữ như vậy nhiều xuân dược!”
Nữ tử nghiến răng hai mắt lửa giận nhìn lấy thân thể hoàn toàn mất đi sinh cơ của lão già kia.

Ai mà ngờ một vị Đế Vương cảnh lại cất giấu một đống phẩm chất cao xuân dược cơ chứ.
“Ta…..phải tìm một chỗ trú trước khi hết thời gian….”
Nữ tử yếu ớt đứng dậy, loại khí xuân dược kia dù nàng đã phong bế khứu giác thì vẫn bị ảnh hưởng ít nhiều vì chúng đều có phẩm cấp từ Tôn cấp trở lên.
Ngay khi nữ tử định điều khiển thân ảnh Đế Tôn kia đưa mình rời đi thì dị biến lại xảy ra.
“Đây là nơi nào a?”
Giọng nói nghi hoặc của một thiếu niên bỗng nhiên vang lên khiến nữ tử toàn thân chợt run lên, cảm giác nóng bức càng lớn hơn khi nãy gấp nhiều lần.
Chỉ thấy Lục Dạ vừa mới từ Vạn Giới Môn đi ra lại chứng kiến khu vực xung quanh mình bị tàn phá dữ dội liền nghi ngờ không thôi, hắn biết rằng mình sẽ bị hệ thống truyền tống ở một nơi bất kỳ trong Tiên Ma nhị giới nhưng cmn có cần ngay tâm cuộc chiến luôn không.
Lục Dạ đưa mắt nhìn quanh thì liền nghiêm trọng lại, bởi hắn thấy được thân ảnh của hai người.

Một người là nữ tử hắc y mà Lục Dạ cũng chẳng thể dò xét cảnh giới, một người khác lại cho hắn cảm giác nguy hiểm cực kỳ cao khiến Lục Dạ không thể không xem trọng.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.