Chung Cực Toàn Năng Hệ Thống

Chương 57: Vô Cực linh căn



Tiêu Hạo tức giận phun mấy lít máu, sắc mặt trầm xuống như thằng nào thiếu nợ mình tiền.

“Ý của mày là Hạo ca phải đổi cái linh căn rồi hả?”

“Đinh, dựa theo thiên phú kém đến đáng thương của kí chủ, bản hệ thống khuyến nghị kí chủ nên đổi cái cực phẩm linh căn, vừa gia tăng thiên phú tu luyện vừa có thể luyện đan.”

Tiêu Hạo dưới tình huống bất đắc dĩ lại tiếp tục nhịn đau cắt thịt mà vào hệ thống cửa hàng tìm kiếm cái thích hợp bản thân linh căn.

Nhìn 1 bảng danh sách linh căn trong hệ thống cửa hàng, Tiêu Hạo có chút nhức cả trứng.

“Hệ thống, có thể sắp xếp chỉ hiện ra linh căn phù hợp với ta không?”

Sau một lúc sàn qua sàn lại xem mấy cái linh căn phù hợp với mình, Tiêu Hạo xúc động muốn chửi mẹ.

“Quần què, cực phẩm Thiên linh căn đã là giá 1 triệu, còn Tiên đài là cái gì quỷ? giá đến tận 10 triệu có hơn.”

Trong lòng đậu đen rau muống, Tiêu Hạo định bỏ ra 1 triệu điểm chọn đại một cái cực phẩm Thiên giai Hỏa linh căn cùng Mộc linh căn. Ở ánh mắt lướt qua một góc dưới cùng cửa hàng hệ thống, Tiêu Hạo khẽ lộ ra ánh mắt khó hiểu nhìn lấy thông tin cái linh căn này.

Vô danh linh căn: thuộc tính không biết,??? điểm hối đoái.

“Hệ thống, cái này vô danh linh căn thế nào điểm hối đoái là dấu? đây?”

“Kí chủ thử chẳng phải sẽ biết.”

“Đậu móa trả lời cũng như không.”

Tiêu Hạo bị hệ thống đùa cợt có chút im lặng mặc niệm: Hạo ca là người rộng lượng, không chấp, không chấp.

Trong lòng cũng có chút tò mò, Tiêu Hạo qua một hồi đấu tranh tư tưởng cũng quyết định ấn mua.

“Đinh, thanh toán thành công, vì vật phẩm kí chủ thanh toán là ngẫu nhiên hối đoái điểm nên theo đó mà khấu trừ điểm hối đoái là một con số ngẫu nhiên.”

“Đinh, giám định thành công, kí chủ vì thanh toán vật phẩm ngẫu nhiên giá tiền định ra là 1,999,999 hối đoái điểm.”

“Bởi vì vật phẩm kí chủ hối đoái là linh căn, hệ thống vì kí chủ tiến hành dung hợp linh căn, kí chủ có muốn tiếp nhận dung hợp?”

“Tiếp nhận.”

Ở Tiêu Hạo đồng ý tiếp nhận dung hợp linh căn, vùng dưới rốn linh căn bắt đầu nóng lên như có dòng nước ấm chảy qua làm Tiêu Hạo cảm thấy vô cùng thoải mái. Nhưng sau đó là cùng cực đau khổ như chết đi sống lại, Tiêu Hạo cố gắng cắn chặt hàm răng, nghiến ken két mà trong lòng mắng to: hệ thống lại đào hố, dung hợp cái linh căn thôi mà đi mất nửa cái mạng trẻ.

Sau mấy tiếng đồng hồ, quá trình dung hợp hoàn tất, Tiêu Hạo mở ra bản thân thông tin.

Kí chủ: Tiêu Hạo.

Chức nghiệp: Học sinh cấp 3 lớp 12, Địa Cầu tu sĩ, đại sư cấp đầu bếp, y sư( Hoàng cấp hạ phẩm), hacker( chuyên gia), xa vương cấp lái xe.

Chiến lực: 9760( người bình thường là 5).

Tu vi: Luyện Khí tầng 18.

Điểm hối đoái: 1,245,311.

Vũ kỹ: Diệu Đề chỉ( Huyền cấp hạ phẩm).

Công pháp: Âm Dương Tạo Hóa quyết( Tiên cấp thượng phẩm), Bất Diệt Thiên công(??? - 0%).

Ý cảnh lĩnh ngộ: Kiếm chi ý cảnh(1,4).

Kỹ năng: Phá Vọng chi nhãn( cấp 1).

Linh căn: Vô Cực linh căn(??? -???).

Thiên phú: thanh đồng 2 sao.

Huyết mạch: không.

Thể chất: Vô Cực phàm thể.

Nhìn bản thân cá nhân thuộc tính chỉ còn 1 triệu hơn ít điểm hối đoái, Tiêu Hạo thầm mắng quả thật ngu ngốc bị hệ thống cho hố thảm, gần 8 triệu điểm hối đoái cứ thế không cánh mà bay.

Thấy bản thuộc tính thiên phú của mình thay đổi, Tiêu Hạo cũng có chút an ủi.

“Hệ thống, cái này linh căn làm sao không phân biệt được đẳng cấp đâu?”

“Đinh, vấn đề của kí chủ bản hệ thống không thể trả lời.”

“Đậu xanh anh xờ tanh? Vậy có thể xem là đủ điều kiện luyện đan dược phàm cấp chưa?”

“Miễn cưỡng có thể.”

Đã hệ thống không muốn nói nhiều, Tiêu Hạo cũng lười nhác quản. Cảm thấy tinh khí thần khôi phục được hơn phân nửa, Tiêu Hạo cũng bắt đầu tập trung luyện đan.

Mặc niệm lại Tuyên cổ luyện đan pháp, Tiêu Hạo lần này thuận lợi dùng tinh thần lực khống hỏa thành công mà nấu dược luyện chế phàm cấp đan dược giải độc đan.



Địch Quốc Thắng cùng Địch Lệ Diệp Na hai người rời khỏi biệt thự, trong lòng vẫn còn sợ hãi bị nghiền thành cặn bã chết lúc nào không biết. Địch Quốc Thắng thanh âm trầm thấp.

“Lần này nhiệm vụ xem ra không có khả năng hoàn thành. Không ngờ bên cạnh người học sinh Tiêu Hạo này lại có một vị tiền bối tu vi kinh khủng đến thế, ngay cả cục trưởng ta cũng không cảm thấy đáng sợ như người này.”

Địch Lệ Diệp Na nhíu nhíu mày, có chút thất thần nghĩ đến. Nàng quả thật bị dung mạo cùng tu vi của Tô Tích Trúc cho chấn nhiếp kinh diễm đến. Khôi phục lại tinh thần, Địch Lệ Diệp Na cũng gật đầu.

“Ông nội nói phải, chuyện này phải báo lại cho cục trưởng.”

“Để ông gọi cho Hoàng lão xin chỉ thị của phía Long Hồn giải quyết vấn đề này.”



Chân Vũ các, Tống Khinh Ngữ khuôn mặt sầu lo nhìn về hướng nam thấp giọng lẩm bẩm: “Hy vọng là mình nghĩ nhiều, Hạo chắc sẽ không sao.”

Nàng nghĩ đến việc Doãn Chí Thanh có thể tra ra kẻ giết chết Lục Sơn là Tiêu Hạo nên vô cùng lo lắng. Ở lúc Tống Khinh Ngữ đờ ra, Tống Thần Dật có chút nghi ngờ hỏi.

“Tiểu Ngữ, con đây là thấy có chỗ nào không khỏe sao?”

Tống Khinh Ngữ lắc đầu đứng đậy bước vào phòng mà không trả lời Tống Thần Dật.

“Vẫn là câu nói kia, con mong ba đáp ứng cho con học đại học ở Đồng Xuyên.”

Tống Thần Dật nghe con gái nói vậy mà gật đầu.

“Ba đã tìm cho con một cái đại học tốt nhất, chỉ cần làm thủ tục nhập học là có thể mà không cần thi kiểm tra.”

“Con không muốn đi đường sau, con muốn trải nghiệm làm thí sinh dự thi đại học. Vậy nha ba, con có chút mệt, muốn nghỉ ngơi.”

Tống Khinh Ngữ đóng cửa lại làm Tống Thần Dật đứng ở đó mà mặt có chút âm trầm. Khẽ nhíu mày, Tống Thần Dật có chút khó hiểu: con gái mấy ngày nay trở về tích cách càng trở nên khép kín khó hiểu hơn, tình báo tra được tiểu Ngữ cũng chỉ tiếp xúc nhiều một chút với cái học sinh cấp 3 thời điểm mua nhà, có gì đó không đúng ở đây.

Nghĩ nát óc vẫn không ra vấn đề, Tống Thần Dật cũng không thèm nghĩ nữa, dặn dò mấy cái hộ vệ cùng người hầu trông coi cẩn thận con gái rồi rời khỏi.



Doãn Chí Thanh địa điểm bế quan. Đang nhắm hai mắt lại dưỡng thần Doãn Chí Thanh đột nhiên phun ra ngụm máu tươi, sắc mặt vặn vẹo nổi gân xanh tràn huyết ra mặt nhìn vô cùng dọa người.

“Đáng chết, tác dụng phụ đã 2 ngày bế quan chữa trị vẫn không hết. Quả nhiên Thiên cấp vũ kỹ không phải Hóa Thần tu sĩ có nguyên thần xuất khiếu thì không thể dùng. Cũng may đây là dạng tiêu hao vũ kỹ chỉ dùng 3 lần, Linh sứ ban cho vài viên đan dược khôi phục lại, ít ra chỉ mất nửa cái mạng cũng đã tốt.”

Khẽ thở ra một ngụm trọc khí, Doãn Chí Thanh lấy ra một cái vạn lý truyền âm phù mở miệng khàn khàn giọng nói.

“Ông già, nhiệm vụ có chút khó làm. Hiện tại đã tìm ra kẻ phá chúng ta kế hoạch nhưng ta giữa đường bị một cái nguyên lão Chân Vũ các đuổi giết, hiện tại cũng mất đi nửa cái mạng mà bế quan chữa thương, lão tự mà lo lấy đi, bố cục bên này cử thêm người đến hỗ trợ ta.”

Nói xong lời nhắn, Doãn Chí Thanh cũng nhắm mắt lại tiếp tục bế quan khôi phục thương thế.



“Còn giai đoạn cuối cùng, phải tập trung tinh thần chưởng khống lực.”

Tiêu Hạo trong lòng thầm nhắc nhở mình. Sau giai đoạn nung dược liệu tan thành chất lỏng, hiện tại là ở giai đoạn ngưng đan, Tiêu Hạo cố gắng chưởng khống hỏa hầu Nam Ly minh hỏa cẩn thận từng chút một không dám khinh suất.

Ở thời điểm quan sát tình huống trong đan lô ngưng tụ bằng linh khí hóa hình dạng đan đỉnh trước mặt Tiêu Hạo, những vị dược này bắt đầu ngưng tụ ra hình dáng đan dược, đột nhiên xèo một cái, mấy vị dược liệu cũng đột nhiên nhập lại mà biến thành một viên đan dược màu tím sẫm bắt đầu từ đó mà phân ra 2 viên, 3 viên rồi đến 5 viên thì dừng lại, dược liệu cũng triệt để tiêu hao hết. Lúc này, thanh âm hệ thống trong đầu đột nhiên vang lên.

“Đinh, luyện chế thành công giải độc đan: 3 viên hạ phẩm, 1 viên trung phẩm, 1 viên thượng phẩm đan dược.”

“Đinh, vì kí chủ lần đầu luyện chế đan dược thành công, chức nghiệp luyện đan sư chính thức mở ra.”

“Đinh, chức năng dược điền không gian mở ra.”

Hàng loạt tiếng nhắc nhở vang lên trong đầu làm Tiêu Hạo sững sờ chốt lát rồi mừng rỡ như điên.

“Quá tốt, từ đây có thể thoải mái luyện đan mà không cần phải thu thập thiên địa bảo bên ngoài. Dược điền nơi tay đan dược ta có kakaka.”

Nhưng khi Tiêu Hạo ý niệm tiến vào dược điền không gian nhìn thấy hình ảnh trước mắt quả thật tức muốn điên.

“Móa nó, cái này mà là dược điền sao? là một bãi đất hoang thì đúng hơn.”

“Đinh, chào mừng kí chủ tiến vào dược điền. Hiện tại kí chủ có 2 lựa chọn: cải tạo không gian dược điền hoặc là bán đứt nó đi.”

Tiêu Hạo âm thầm suy nghĩ hỏi hệ thống.

“Có thể cải tạo khôi phục thành một mảnh dược điền sung túc linh khí không?”

“Có thể.”

“Vậy thì cải tạo thôi, Hệ thống đến cải tạo cho Hạo ca mảnh này dược điền đi thôi.”

Tiêu Hạo cười haha rung đùi đắc ý ra lệnh cho hệ thống làm việc. Nhưng câu nói tiếp theo của hệ thống làm Tiêu Hạo bất đắc dĩ.

“Đinh, dược điền hiện tại không thể trồng trọt linh dược và cũng vì lần đầu kí chủ mở ra dược điền không gian nên sẽ có ưu đãi combo giảm nửa giá khi mua các gói cải tạo dược điền: 1000 điểm hối đoái = môi trường + thổ nhưỡng linh khí 3/10, 1 vạn điểm hối đoái = môi trường + thổ nhưỡng linh khí 6/10, 5 vạn điểm hối đoái = môi trường + thổ nhưỡng linh khí 9/10, 10 vạn điểm hối đoái = môi trường + thổ nhưỡng linh khí tinh khiết. Lưu ý là tất cả các gói thời hạn dùng chỉ có 1 tháng.”

“Ngoài ra còn có gói gia tốc thời gian thúc đẩy dược điền phát triển nhanh đến thành thục kỳ: gói gia tốc thời gian 1 năm = 1 vạn điểm hối đoái, 10 năm = 9 vạn 5000 điểm hối đoái, 100 năm = 90 vạn điểm hối đoái, 1000 năm = 7 triệu 500 ngàn điểm hối đoái, 1 vạn năm = 50 triệu điểm hối đoái.”

Tiêu Hạo nghe hệ thống mời chào mua mấy gói combo, sắc mặt có chút khó coi chửi ầm lên.

“Ta móa, hệ thống ẩn giấu thật sâu nha, không ngờ mày vẫn còn là một cái thích hút máu kí chủ à. Lần này Hạo ca triệt để phục, mày nên đổi tên thành chung cực đào hố hệ thống đi là vừa.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.