Chung Cực Truyền Thừa

Chương 279: Động thủ!



Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc nghe vậy nhíu mày, sau đó nhẹ gật đầu, Hắc Mạn Ba có đầu màu đen lập tức không thể chờ đợi được, hóa thành một đầu hắc tuyến, trực tiếp chạy ra khỏi huyệt động, mà Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc cũng nhanh chóng đi theo, đi về hướng đông nam.

- Tứ trưởng lão, phía trước có một đảo hoang, chúng ta nghỉ ngơi một chút ở chỗ này, rồi lại khởi hành a?

Trên không trung, Trương Tạp nhìn đảo nhỏ cách đó không xa, quay đầu lại nói.

Phía sau hắn, chính là một gã thanh niên bộ dáng lạnh lùng, thanh niên kia nhìn đảo hoang, lại nhìn nhìn phía trước, sau đó nhẹ gật đầu, nói:

- Mọi người lên đảo hoang phía trước, nghỉ ngơi trong chốc lát a.

Mọi người tự nhiên không có gì dị nghị. Nguồn: http://truyenfull.xyz

Một lát sau, vèo vèo vèo vài tiếng, mọi người đã hạ xuống hòn đảo hoang.

Trương Tạp quay đầu lại nhìn thoáng qua thiếu niên, chỉ thấy sắc mặt thiếu niên có chút tái nhợt, lộ vẻ rất là mệt mỏi. Trương Tạp biết rõ, thiếu niên này dùng phương pháp đặc thù, cứ thế mà tiến nhập vào hạ tinh vị hạ giai. Lúc thiên địa tẩy lễ, bởi vì thân thể gầy yếu, căn bản không có biện pháp hoàn thành độc lập, cho nên dựa vào sự hỗ trợ của trưởng bối trong gia tộc để vượt qua, cho nên tuy rằng thực lực của hắn miễn cưỡng đạt đến trình độ hạ tinh vị hạ giai, nhưng sức chịu đựng và sức bật so với người tự mình tiến vào tinh vị cảnh, vẫn yếu hơn rất nhiều. Phi hành tốc độ cao trong một thời gian dài như thế, hắn có thể đuổi kịp đã là rất tốt rồi.

Trương Tạp đi tới bên cạnh hắn, quan tâm hỏi:

- Tiểu Hạo, không sao chứ?

Thiếu niên được xưng là Tiểu Hạo nghe vậy, cười cười sáng lạn với Trương Tạp, sau đó lắc đầu nói:

- Trương đại ca, ta không sao.

Trương Tạp tự nhiên nhìn ra hắn chỉ giả bộ mà thôi, nhưng lúc này cũng không thể giúp hắn cái gì, chỉ khẽ gật đầu một cái, nói:

- Ngồi xuống nghỉ ngơi trong chốc lát a.

Thiếu niên gật đầu cười, sau đó tìm một khối nham thạch, ngồi lên. Sau đó, bộ ngực của hắn phập phồng rất nhỏ, nụ cười trên mặt cũng mang theo vẻ mệt mỏi, hiển nhiên, hắn đang rất mệt.

Trương Tạp lại nhìn hắn một cái, sau đó ngẩng đầu lên nhìn sắc trời, lúc này cũng đã là giữa trưa. Hắn cũng tìm một khối nham thạch, ngồi lên, trên mặt hắn cũng lộ ra một tia mệt mỏi, dù sao thì hắn cũng không tốt hơn là mấy, hắn cũng vừa mới đột phá hạ tinh vị hạ giai mà thôi, phi hành một thời gian dài như thế, cũng đủ để hắn không khỏi sinh ra một ít mỏi mệt.

- Nghỉ ngơi ở chỗ này ba giờ. Ba giờ sau, chúng ta tiếp tục xuất phát.

Thanh niên lạnh lùng kia đứng thẳng tắp, sau khi nhìn sắc trời một chút, thanh âm trong trẻo mà lạnh lùng của hắn vang lên.

Bọn người Trương Tạp hiển nhiên đã quen với biểu lộ lạnh lùng của hắn, cũng không có tỏ vẻ gì bất mãn, cả đám đều ngồi xếp bằng xuống. Tu hành, vĩnh viễn là phương pháp phục hồi thể lực tốt nhất.

Thời gian chậm rãi trôi qua, một giờ sau.

Biểu lộ thanh niên lạnh lùng đột nhiên hơi động một chút, hai con ngươi đang nhắm mở ra, nhìn lại một bên biển.

- Rầm ào ào!

Một tiếng thật lớn vang lên, chợt, hai thân thể trán kiện từ dưới biển bay thẳng lên không trung.

Sắc mặt thanh niên lạnh lùng hơi đổi, lập tức hô lên:

- Mọi người chú ý!

Tất cả mọi người cũng chỉ là nghỉ ngơi mà thôi, cho nên cũng không có chính thức lâm vào trạng thái tu hành, nghe được thanh âm lạnh lùng của thanh niên kia, tất cả mọi người đều lập tức mở mắt, liền nhìn thấy hai thân thể tráng kiện vô cùng lớn.

- Siêu cấp cửu giai ma thú?

Sắc mặt thiếu niên lập tức đại biến, kinh hô lên.

Bầu trời bị hai quái vật khổng lồ này che đậy, lập tức âm trầm xuống. Quang mang lành lạnh vài trăm mét hiện ra, thân thể tráng kiện bao trùm bởi lân phiến trải rộng trên không trung, u lục đồng tử dựng thẳng tản ra khí tức bạo ngược, chỉ nhìn thôi cũng có thể khiến người sởn hết cả gai ốc.

- Tam đầu Hắc Mạn Ba?

Thanh niên lạnh lùng lập tức cả kinh, độc Hắc Mạn Ba, chính là nổi tiếng toàn bộ đại lục, với tư cách là Vương giả trong các loài Hắc Mạn Ba, độc của Tam đầu Hắc Mạn Ba, uy lực càng khiến người cảm thấy khủng bố!

- Chiến lực trung tinh vị trung giai và thượng giai!

Thanh niên lạnh lùng phán đoán đẳng cấp lực lượng của đối phương.

- Bởi vì là ma thú, chiến lực chân thật, chỉ sợ sẽ tiếp cận đại tinh vị hạ cấp a?

Thanh niên lạnh lùng rất rõ ràng, đẳng cấp ma thú, nhất là đẳng cấp trong trạng thái chiến đấu, bình thường đều là tồn tại đỉnh phong nhất trong cấp bậc kia, lúc này, thanh niên lạnh lùng có thể cảm giác được, thực lực Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc kia, đã ngang với cường giả đại tinh vị.

- Không thể chiến!

Tâm tư thanh niên lạnh lùng kia xoay chuyển thật nhanh, làm ra phán đoán. Tuy rằng bản thân hắn cũng là cường giả trung tinh vị thượng giai, nhưng đối mặt với đối thủ khó chơi như thế, nếu chính thức chống lại mà nói, hắn cũng chỉ có một đường chạy trốn.

Mọi người chung quanh vốn ngồi dưới đất, lúc này cũng đã đứng lên, trong thần sắc mang theo một tia kinh hãi. Đối mặt với uy áp của hai tinh vị cường đại, trong lòng những người này cũng không khỏi sinh ra một tia kinh hãi, từng người lập tức âm thầm ngưng tụ lực lượng, tùy thời đều chuẩn bị công kích.

Mà Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc và Hắc Mạn Ba có đầu màu đen lại trừng lớn con ngươi dựng đứng của mình, tìm kiếm cái gì trong đám người. Bọn hắn có thể phi thường cảm giác được, những người này, ngoại trừ hai người ra, những người khác căn bản cũng chỉ là hạ tinh vị thượng, trung hạ tam giai. Hơn nữa, mặc dù là hai người đạt đến trình độ trung tinh vị kia, trong cơ thể cũng không có năng lượng hùng hậu như người đánh chết nhị ca ngày đó.

Trong đôi mắt Hắc Mạn Ba có đầu màu đen phun ra lửa giận, nộ khí xung thiên! Những ngày này, hắn vốn cực kỳ phẫn nộ rồi, lúc này thấy những người đồng loại của hung thủ giết nhị ca, càng khó có thể áp chế cỗ lửa giận này.

- Nhân loại, các ngươi còn có những đồng bọn nào khác nữa không?

Thanh âm hùng hậu, từ trong miệng Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc truyền ra.

Bọn người Trương Tạp lại lập tức cả kinh, không rõ đối phương hỏi cái này là có ý gì. Thanh niên lạnh lùng khẽ chau mày, chợt lắc đầu nói:

- Đồng bọn của chúng ta, đều ở chỗ này, cũng không có những đồng bạn khác, không biết hai vị đại nhân hỏi vậy là có ý gì?

Tuy rằng đẳng cấp thực lực gần nhau, nhưng thanh niên lạnh lùng kia lại rất rõ ràng nhóm người mình căn bản không phải đối thủ người ta. Nếu như hai đầu Hắc Mạn Ba này quyết định động thủ, chính mình và những người này hẳn phải chết không thể nghi ngờ, sau khi suy nghĩ một chút, vẫn quyết định hảo hảo trả lời chúng, cố gắng không chọc giận bọn chúng. Dù sao, siêu cấp cửu giai ma thú cũng đã có được trí tuệ của nhân loại, dưới tình huống bình thường, siêu cấp cửu giai ma thú cũng sẽ không vô duyên vô cớ ra tay với tinh vị cảnh nhân loại...

- Ngươi chắc chắn không có sao?

Hai mắt Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc chăm chú nhìn hắn chằm chằm, trầm giọng hỏi lần nữa.

Thanh niên lạnh lùng nghe vậy nhẹ gật đầu, khẳng định nói:

- Đúng vậy, không có!

- Đáng chết!

Thanh âm hổn hển khác vang lên, mọi người không khỏi nhìn lại hướng phát ra thanh âm kia, đúng là Hắc Mạn Ba có đầu màu đen. Bởi vì nghe thanh niên lạnh lùng kia trả lời, Hắc Mạn Ba có đầu màu đen tức giận mắng một câu, thân thể cực lớn cũng không khỏi nhúc nhích trên không trung, địa phương thân thể nó vung qua, không gian vặn vẹo, phát ra tiếng xé gió chói tai. Tất cả mọi người đều lộ vẻ kinh hãi, chỉ tùy ý vung vẩy thân thể, lại có thể bộc phát ra lực công kích mạnh như vậy? Nếu quất vào thân người, sẽ có cảm giác gì?

Không cách nào tưởng tượng.

Biểu lộ thanh niên lạnh lùng kia cũng có chút biến đổi, luận cường độ thân thể, Hắc Mạn Ba so với hắn rõ ràng cường hãn hơn nhiều lắm. Chỉ riêng lực lượng, có thể vặn vẹo không gian, lực lượng cường hãn của nó, không kém thực lực bản thân nó chút nào.

- Tam ca, ngươi nói làm sao bây giờ?

Thanh âm Hắc Mạn Ba có đầu màu đen xuất hiện trong đầu Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc. Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc trầm tư một chút, sau đó hồi âm:

- Có lẽ người nọ không nói dối, bọn hắn hẳn không phải ở cùng một chỗ với người kia.

Một người là đến từ một tháng trước, đám người này lại vừa mới tới nơi này, thời gian cách xa nhau như vậy, tự nhiên không thể nào là đồng bạn rồi.

- Vậy làm sao bây giờ? Buông tha bọn hắn?

Hắc Mạn Ba có đầu màu đen dò hỏi, nhưng ngữ khí rõ ràng là không muốn như vậy.

Những ngày này, bởi vì Lâm Dịch giết chết nhị ca hắn, mà đến nay bọn hắn vẫn còn không tìm được Lâm Dịch, vì vậy đã khiến hắn gần như lâm vào điên cuồng.

- Ngươi định giết bọn chúng?

Khách quan mà nói, Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc lý trí hơn Hắc Mạn Ba có đầu màu đen rất nhiều, tuy trong lòng cũng rất phẫn nộ, nhưng còn không đạt tới trình độ điên cuồng.

Tuy rằng, nếu quả thật muốn động thủ, Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc rất có lòng tin có thể giết chết toàn bộ đối phương, nhưng cái này cũng không phải là chuyện quá dễ dàng, dù sao thì bên trong đám người này cũng có hai đối thủ cực kỳ khó chơi, nếu quả thật cố tình muốn giết bọn hắn, chỉ sợ còn phải lãng phí máu tươi của mình. Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc có chút không muốn lãng phí như vậy, lập tức có chút do dự.

- Tam ca, chẳng lẽ ngươi đã quên đại ca sao? Triệu hoán đại ca, còn cần một linh hồn thánh giai. Đợi khi tìm được hung thủ giết nhị ca, ta muốn tiêu diệt linh hồn hắn! Cho nên, hiện giờ giết mấy thánh giai này, sau đó chúng ta có thể trực tiếp gọi đại ca trở về rồi.

Hắc Mạn Ba có đầu màu đen nói ra.

Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc nghe vậy lập tức sững sờ, chợt mới nhớ tới nguyên nhân từ đầu bọn hắn công kích Lâm Dịch, không phải là vì triệu hoán đại ca sao? Hiện giờ có thể đoạt linh hồn thánh giai dễ như trở bàn tay, quả thật không có lý do gì để buông tha bọn hắn.

Lập tức, liền dời ánh mắt về phía mọi người.

Thanh niên lạnh lùng chấn động trong lòng, lập tức bắt đầu âm thầm đề phòng. Bởi vì hắn có thể thấy được sát ý trong mắt hai Tam đầu Hắc Mạn Ba này.

- Mọi người chú ý, hai tên Tam đầu Hắc Mạn Ba này muốn động thủ, lúc chúng động thủ, Thư Hồng và ta sẽ ngăn cản chúng, những người khác toàn lực phi hành ra bốn phương tám hướng. Nếu quả thật có thể rời đi, chúng ta sẽ hội hợp lại tại thành Tiên Dương của hành tỉnh Nam Á, nghe rõ chưa?

Thanh âm thanh niên lạnh lùng xuất hiện trong đầu tất cả mọi người, tất cả mọi người không khỏi nhìn về hướng hắn, Trương Tạp càng là có chút lo lắng nhìn hắn.

Thanh niên lạnh lùng kia nhìn ra Trương Tạp lo lắng, thần thức truyền âm, nói với hắn:

- Yên tâm, chờ các ngươi đi xa một chút, ta và Thư Hồng sẽ mau chóng đuổi theo.

Vừa nghe thanh niên lạnh lùng nói như vậy, mọi người cũng hơi chút yên tâm, tuy rằng Trương Tạp vẫn rất lo lắng, liếc nhìn thanh niên lạnh lùng, sau đó hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn hai quái vật khổng lồ bao quát cả không trung. Bên cạnh hắn, chính là thiếu niên ôn nhu hắn gọi là Tiểu Hạo, lúc này, sắc mặt thiếu niên kia đã là một mảnh tái nợt, hai mắt có chút bối rối.

- Tiểu Hạo, lát nữa đi theo ta. Biết không? Yên tâm đi, không có chuyện gì đâu.

Trương Tạp cầm tay thiếu niên kia, thấp giọng nói ra.

Cảm nhận được Trương Tạp an ủi mình, vẻ bối rối trong mắt thiếu niên vơi đi một ít, lập tức nhẹ gật đầu, cũng ngẩng đầu nhìn về phía hai Tam đầu Hắc Mạn Ba kia.

Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc cân nhắc một hồi, sau đó vẫn quyết định động thủ, Hắc Mạn Ba có đầu màu đen nói quả thật không tệ.

Ngay tại lúc nó chuẩn bị phát động công kích, trong mắt thanh niên lạnh lùng kia cũng lóe lên sát ý, đột nhiên quát lớn lên:

- Thư Hồng!

Chợt, thân thể hắn lập tức hóa thành một đạo bạch mang, phóng về hai đầu Hắc Mạn Ba trên không trung.

Cơ hồ cùng lúc đó, Trương Tạp cũng mãnh liệt quát:

- Đi!

Lập tức, lôi kéo tay thiếu niên tên là Tiểu Hạo, hai người nhằm thẳng về một hướng, toàn lực mà bay mà đi.

Mà lúc này, những người khác cũng đều phản ứng, đều tự tìm một phương hướng bay đi, chỉ lưu lại những cường giả tinh vị thượng giai, đi theo sau lưng thanh niên lạnh lùng, đánh tới hai đầu Hắc Mạn Ba!

Hành động đột ngột của đối phương làm Hắc Mạn Ba có đầu màu bạc và Hắc Mạn Ba có đầu màu đen sững sờ, lúc lấy lại tinh thần, thanh niên lạnh lùng và một người khác tên là Thư Hồng đã công kích đến.

Chỉ thấy trên người hai người tán ra năng lượng màu ngà sữa, từng người đều phân biệt kích về hai đầu Hắc Mạn Ba, công kích tới, xuất ra năng lượng màu trắng!

Mà lúc đó, hai đầu Hắc Mạn Ba mới phản ứng lại, phẫn nộ gầm thét một tiếng, sau đó ba cái đầu rắn ầm ầm há to miệng ra, mấy khỏa cầu năng lượng lập tức từ trong miệng xì ra, bay về hướng hai người.

Hai người cũng không ngạnh kháng, mà bứt người qua, né tránh đòn công kích năng lượng, chợt, cơ hồ đồng thời, ngân mang lóe lên trên tay, hai người lấy vũ khí của mình từ không gian giới chỉ ra.

Vũ khí của thanh niên lạnh lùng là một thanh trường đao, dài hơn bốn xích, rộng ba chỉ, thân đao hơi rộng, độ dày ước chừng nửa chỉ, cả thanh đao hiện ra một loại nhan sắc xâm lạnh, tản ra quang mang lành lạnh, chỉ nhìn thôi cũng khiến người phát lạnh.

Mà người tên là Thư Hồng kia, đồng dạng là một gã thanh niên, thân hình cao lớn, cực kỳ khôi ngô, đôi má kiểu chữ Quốc, lộ ra dương cương chi khí, mà vũ khí của hắn, lại là một cây côn sắt, thanh côn sắt kia dài chừng hai mét, so với hắn cao hơn một chút, Toàn bộ thanh côn nhìn cực kỳ bình thường, nhưng nếu nhìn kỹ mà nói, lại có thể phát hiện, mặc dù là lúc giữa trưa, nhưng trên thân côn không phản xạ chút quang mang nào, chỉ có một màu sắc ngăm đen đến kinh người!

- Hai vị đại nhân tại sao lại ra tay với chúng tôi?

Tên thanh niên lạnh lùng mở miệng hỏi.

Hai người, lưỡng xà giằng co trên không trng. Mà những người khác chỉ trong chớp mắt đã lùi ra xa vài dặm, thoáng chốc đã biến mất trong tầm mắt.

Hai đầu quái xà Hắc Mạn Ba có thân thể dài mấy trăm mét, thân to năm sáu người ôm không hết. Thanh niên lạnh lùng cùng với thanh niên khôi ngô cũng chỉ cao gần hai mét. Thân hình song phương chênh lệch vô cùng lớn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.