Chung Cực Truyền Thừa

Chương 363: Thú Văn Chi Nguyên



Không phải Lâm Dịch quá mức cảnh giác mà lần trước hắn dung hợp xong thiếu chút nữa đã tử vong, hắn sợ lần này cũng thế. Tuy rằng có Sinh Linh quả hộ thể, hắn không lo lắng thân thể của chính mình bị tan vỡ mà tử vong, nhưng nếu xung quanh có ma thú cường đại, lại thêm hắn bị thương nặng thì sẽ không an toàn chút nào.

Tuy rằng cũng có thể bảo hai người Vân Băng và Lâm Cường tới giúp hắn hộ pháp, chẳng qua suy nghĩ một chút hắn liền loại bỏ. Một phương diện là đẳng cấp ma thú tại đây cũng không cao, nếu qua thật bạo tạc nổ tung lên, ma thú xung quanh sẽ tử vong ngay lập tức, lực lượng cường đại tràn ra cũng sẽ khiến cho một ít ma thú kinh hãi tránh xa, ma thú Thánh giai sẽ không có khả năng xuất hiện tại chỗ này. Một phương diện khác chính là hắn không muốn Lâm Cường và Vân Băng quá mức lo lắng cho hắn...Hiện giờ khoảng cách tới sơn cốc là vài trăm km, cho dù là Lâm Cường cũng không thể cảm ứng được.

Chuẩn bị sẵn sàng xong, Lâm Dịch mở to mắt, lập tức hít sâu vào một hơi. Tinh thần lực kích thích tới linh văn, ánh sáng lam sắc tràn ngập trên ngườ hắn, một lát sau đã biến thành trạng thái gia trì linh văn.

Sau khi gia trì linh văn, thần sắc của Lâm Dịch vô cùng tỉnh táo. Ngay từ lúc đó, hắn đã cảm giác quá trình này sẽ thành công.

Thời điểm hắn thành công lần trước, linh văn tăng lực lượng lên tám lần. Mà hôm nay linh văn của Lâm Dịch đạt được hơn nhiều. Lực lượng từ dị năng giả bát cấp cho tăng tới Đại tinh vị thượng giai là khác biệt lớn tới đâu? Không có chút khoa trương nào mà nói, tinh thần lực hiện giờ của Lâm Dịch không biết mạnh hơn hồi xưa bao nhiêu lần, mà lúc đó có thể thành công, vậy ngày hôm nay thành công dương như cũng chỉ là chuyện dễ dàng.

Lâm Dịch hít sâu một hơi, lập tức tinh thần lực mênh mông của hắn phân ra một tia chậm rãi đi xuống Chiến Văn Chi nguyên ở dưới bụng.

Lúc Lâm Dịch kích thích chiến văn lại phải dùng tinh thần lực giữ linh văn lại, để cho hai cỗ lực lượng đồng thời xuất hiện trong cơ thể của chính mình, lúc đó mới xem như thành công. Đương nhiên quá trình này đối với tinh thần lực hiện giờ của Lâm Dịch mà nói, thực sự quá đơn giản.

Hít sâu thêm một hơi, Lâm Dịch phân ra một tia tinh thần lực nhẹ nhàng vào trong Chiến Văn Chi Nguyên, thoáng tiếp xúc...

Bồng...một tiếng vang nhỏ xuất hiện trong đầu Lâm Dịch, lập tức một cỗ lực lượng cực lớn dường như thức tỉnh dâng trào ra khỏi thân thể Lâm Dịch, một đoàn năng lượng màu máu nhanh chóng bao phủ toàn thân hắn.

Mà chính vào lúc này, lực lượng mát lạnh thuộc về linh văn lại dùng thế sét đánh không kịp bưng tại nhanh chóng rút về trán của hắn.

Nhưng mà khi mới chỉ là dị năng giả bát cấp, Lâm Dịch đã có thể tóm lấy lực lượng linh văn, huống chi là Lâm Dịch hiện tại?

- Thành.

Lâm Dịch nhanh chóng dùng tinh thần lực bắt lấy lực lượng linh văn, thời điểm tóm được hắn không khỏi có chút khẩn trương, không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.

- Rống...

Một tiếng hổ gầm vang trời bỗng nhiên vang lên không có dấu hiệu. Chỉ thấy sau lưng Lâm Dịch hiện lên một hư ảnh Bạch Hổ vô cùng uy mãnh. Hư ảnh xuất hiện mang theo một cỗ lực lượng cực kỳ cuồng bạo lan ra mấy chục km trên không trung. Chỉ nghe thấy âm thanh tê tê vang lên, ở trong không gian xung quanh liền xuất hiện vô số vết nứt không gian màu đen. Cả tràng diện nhìn giống như một phiến không gian loạn lưu.

Mà lúc này Lâm Dịch cũng không chịu nổi.

Một cỗ lực lượng khổng lồ đi ra khỏi thân thể khiến hắn không khỏi sợ hãi. Với trình độ thân thể đạt tới Đại tinh vị hạ giai hiện giờ của hắn cũng không cách nào hoàn toàn giam cầm cỗ lực lượng này ở trong, từng tia máu xuất hiện trên người hắn không ngừng đứt đoạn, dường như tùy thời có thể đem thân thể của hắn nổ tung thành vạn mảnh.

Nhưng Lâm Dịch vẫn cắn răng kiên trì. Thân thể của hắn không ngừng run rẩy, tâm thần cũng đi quan sát trạng thái trong cơ thể, hắn muốn biết cỗ lực lượng này mạnh tới trình độ nào. Nó đến tột cùng là xuất hiện từ đâu?

Khi dùng tâm thần chứng kiến nơi phát ra cỗ lực lượng kia, Lâm Dịch không khỏi kinh ngạc tới ngây người.

Chỉ thấy Cổ Vân chi nguyên cùng Linh Văn Chi Nguyên ở phần dưới bụng đã biến mất không còn thấy đâu. Thế nhưng ở trước ngực Lâm Dịch lại có cảm giác cực nóng rồi lại cực lạnh. Năng lượng tại đây giống như là năng lượng khủng bố kia. Đây chính là ngọn nguồn của năng lượng kỳ quái mà khổng lồ đó.

Lực lượng hiện giờ của Lâm Dịch đã không phải phiến không gian này có thể dung nạp. Năng lượng mênh mông không có giới hạn cứ như vậy mà dâng từ đó lên. Chỉ cần giảm thiểu một chút năng lượng nữa thôi...nhưng dù như vậy thì không gian xung quanh vẫn không cách nào dung nạp được nó, từng mảnh đất không ngừng đổ sụp...không thể nghi ngờ, nếu vẫn còn kiên trì thì Lâm Dịch sẽ làm phiến không gian xung quanh hắn sụp đổ hoàn toàn. Hắn cũng rất có thể bởi vì cỗ lực lượng này mà bị vết nứt không gian hút vào trong.

Không có thời gian để cho hắn tiếp tục quan sát nữa, trước khi không gian hoàn toàn tan vỡ, thân thể của hắn có lẽ sẽ bị nổ tung vì cố gắng chống đỡ cỗ lực lượng này. Lâm Dịch lập tức cắn chặt răng, chặt đứt kết nối giữa năng lượng kia và tinh thần lực...

Tất cả đều bị chặt đứt liên tiếp, năng lượng kia lập tức biến mất hoàn toàn. Lực lượng đang dâng trào trong người Lâm Dịch liền biến mất trong nháy mắt. Mà những vết nứt không gian vừa rồi cũng không còn thấy gì nữa, ngay cả hư ảnh Bạch Hổ khổng lồ ở trên không trung cũng theo tiếng gầm mà biến mất...

Lâm Dịch đặt mông ngồi phệt xuống đất, trong lòng vô cùng kinh hãi.

Thế nhưng lúc này không phải lúc để suy nghĩ, trên người hắn xuất hiện quang mang thanh sắc bao phủ hoàn toàn hắn ở trong. Mà Lâm Dịch cũng định đầu tiên chữa thương chính mình cho tốt rồi mới tính tiếp. Hắn nhanh chóng khép hờ mắt lại, cứ như vậy lơ lửng ở trên không trung...xung quanh hắn sớm đã thành một mảnh bừa bãi. Ngoại trừ cây cối trong phương viên mấy chục km ra...ngay cả tòa núi cao vài trăm thước ở bên cạnh Lâm Dịch cũng đã thần bí mất tích...

Vừa nhập đinh một cái, Lâm Dịch dùng trọn vẹn một ngày mới tỉnh lại.

Giương đôi mắt lên, Lâm Dịch liếc nhìn lại một lần nữa. Trong lòng không khỏi âm thầm kinh ngạc.

- Quá mạnh mẽ.

Trong lòng Lâm Dịch run rẩy, sắc mặt tái nhợt...chỉ trong nháy mắt mà phương viên mất chục km đã hoàn toàn biến thành một mảnh tử vong. Ở trên mặt đất có vô số hố to nhỏ không dều, những thứ ở phía trên đều bị hút vào vết nứt không gian.

- Năng lượng thần bí kia đến tột cùng là cái gì?

Lâm Dịch không khỏi suy nghĩ, vừa nghĩ tới lúc tâm thần xâm nhập vào trong đó. Năng lượng cuồng bạo như là phong vân bạo vũ khổng lồ và mênh mông, Lâm Dịch cảm giác run rẩy trong lòng...lực lượng kia thật sự quá mạnh, ngay cả Lâm Dịch là chủ nhân của cỗ lực lượng này cũng không khỏi sợ hãi. Một giọt mồ hôi chảy ra từ trên trán hắn...cỗ lực lượng cuồng bạo vừa rồi không phải thứ mà Lâm Dịch có thể khống chế.

Đừng nói khống chế...chỉ Lâm Dịch hơi vận dụng một chút cũng có thể khiến hắn vạn kiếp bất phục.

Lâm Dịch lập tức cảm thấy may mắn là không gọi cha mẹ tới...nếu không chắc chắn bọn họ sẽ ở trong phạm vi mười km nhìn nhìn. Thế nhưng cỗ lực lượng này lại bao trùm khoảng cách mấy chục km, Lâm Dịch tin tưởng, chỉ cần ngươi ở trong phạm vi này, cho dù ngươi là Đại tinh vị thượng giai hay cái gì đó đều bị cỗ lực lượng giết chết ngay lập tức.

Đây giống như là một loại không gian loạn lưu hơn nữa còn không cách nào phòng ngự.

Về phần trốn đi? Chỉ sợ dị năng giả không gian cũng không cách nào trốn đi được, trong nháy mắt xuất hiện vết nứt không gian vài chục km, tốc độ của ngươi có khả năng nhanh hơn sao? Cho dù đối phương là Đại tinh vị lại được chiến văn gia trì thêm trăm lần cũng không cách nào sử dụng dị năng không gian mà chạy thoát được. Thậm chí nếu như hắn sử dụng dị năng không gian vào lúc không gian không ổn định như vậy cơ hồ là tự sát, thời điểm hắn sử dụng có lẽ sẽ bị vết nứt không gian chia cách thành nhiều mảnh...

Lâm Dịch vô cùng kinh hãi trong lòng, hắn cứ như vậy suốt nửa ngày, sau đó mới hơi chút bình tĩnh trở lại.

Thương thế trên thân thể được sự trợ giúp của Sinh Linh quả đã hoàn toàn khôi phục, nhưng Lâm Dịch lại đột nhiên phát hiện...lực lượng trong thân thể cũng bị khô héo hoàn toàn. Hiện giờ chỉ còn lại một chút đủ để hắn duy trì phi hành, thế nhưng lại không thể phi hành nhanh...

Thân thể thoát lực khiến Lâm Dịch rất khó chịu, càng khó chịu hơn là tinh thần lực cũng bị tiêu hao hầu như không còn. Lâm Dịch quan sát một chút, phần dưới bụng đã chỉ còn một tia năng lượng. Mà tinh thần lực màu lam ở trong linh hồn Kim Châu cũng đã hoàn toàn biến mất.

Lâm Dịch không khỏi hít sâu một hơi, lập tức cười khổ.

Thí nghiệm vừa rồi đã chứng thực suy nghĩ của chính mình. Chiến văn và linh văn cùng lúc gia trì sẽ tuôn ra lực lượng không thể tưởng tượng...có thể nói là nhiều vô cùng. Nhưng đáng tiếc, cỗ lực lượng này hoàn toàn không cách nào sử dụng. Nói thì rất dài thế nhưng trên thực tế, thời gian lực lượng bạo phát không tới mười giây.

Thời gian mười giây lại khiến Lâm Dịch thiếu chút nữa sụp đổ hoàn toàn...lại càng không phải nói tới đối địch.

- Chẳng qua...vào thời điểm quan trọng nhất, chỉ cần một hai giây thời gian, phạm vi vài chục km xung quanh cũng đều bị chết sạch không còn chút gì.

Cuối cùng Lâm Dịch tự giễu trong lòng, chẳng qua không thể không nói...chiêu này có thể xem như một đòn sát thủ.

Nhưng cứ suy tư như vậy, Lâm Dịch cũng cảm giác được mệt mỏi rã rời. Hắn cũng không suy nghĩ nữa, hơi nhắm mắt lại, cứ như vậy ngồi xếp bằng lơ lửng giữa không trung, tự mình khôi phục.

Thời gian thoáng cái trôi qua, khi Lâm Dịch nhập định trở lại đã qua khoảng chừng ba ngày. Đương nhiên, Lâm Dịch không biết điều này. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

Từ lúc Lâm Dịch tỉnh dậy sau khi nhập định xong, năng lượng trên người mới khôi phục được một phần mười mà thôi. Chẳng qua thế này đã đủ để hắn quay về sơn cốc, quay đầu nhìn lại một mảnh bừa bộn một lần nữa, Lâm Dịch liền giãn người ra, hóa thành một đạo quang mang bắn thẳng về phía sơn cốc...Lâm Dịch không biết mình đã nhập định bao lâu, có lẽ người trong sơn cốc đã bắt đầu lo lắng cho hắn.

Quả nhiên, khi Lâm Dịch trở lại sơn cốc, Vân Băng, Thủy Linh Lung cùng Lâm Yến đều thở ra một hơi, hiển nhiên các nàng đều lo lắng cho hắn. Chỉ có Lâm Cường cười nhẹ nói:

- Dịch nhi hiện giờ là cường giả Đại tinh vị hạ giai, làm sao dễ dàng gặp phải nguy hiểm như vậy?

Nghe được lời nói của Lâm Cường, Lâm Dịch không khỏi cười khổ trong lòng...trên thức tế, mấy ngày trước quả thật thiếu chút nữa là gặp chuyện không may. Nếu không phải vào thời khắc cuối cùng chặt đứt liên hệ cùng với Thú văn chi nguyên, chỉ sợ hắn sẽ không trở về được.

Thú Văn Chi Nguyên là cách Lâm Dịch gọi thứ năng lượng không biết tên kia, nếu như chiến văn cùng linh văn hợp thể, tự nhiên nguồn cốc của nó là truyền thừa từ tinh huyết ma thú. Gọi là Thú Văn dường như cũng chưa đủ.

Bọn người Vân Băng tự nhiên không ngừng truy vấn. Vì ngăn ngừa người nhà lo lắng, Lâm Dịch bảo trên đường đột nhiên hắn lĩnh ngộ, sau đó chọn một chỗ tu hành, thực chất là lấy cớ để được qua. đến khi Lâm Cường hỏi là đã lĩnh ngộ được cái gì, lúc đó Lâm Dịch liền bảo là suy nghĩ của mình bị sai lầm...

Lâm Cường cũng không hoài nghi, dù sao tạm thời lĩnh ngộ ra cái gì đó, sau lại phát hiện ra mình lĩnh ngộ sai cũng là chuyện tình rất bình thường. Dù sao, đề thăng lực lượng cùng kỹ xảo sao có thể lĩnh ngộ chính xác được? Tuy rằng hắn nhìn ra trạng thái của Lâm Dịch có vẻ không tốt lắm thế nhưng nghĩ tới hắn lĩnh ngộ ra điều gì, tự nhiên sẽ thao tác một phen, bị tiêu hao năng lượng cũng là chuyện bình thường. Huống hồ, Lâm Cường căn bản không nghĩ tới Lâm Dịch có lý do để lừa gạt mình.

Thời gian kế tiếp, Lâm Dịch bắt đầu khôi phục lại năng lượng của chính mình...điều này khiến cho hắn tiêu hao trọn vẹn ba tháng.

Mà khi thực lực hoàn toàn khôi phục, Lâm Dịch bắt đầu suy tư xem có biện pháp khác để tăng cường thực lực của chính mình lên không...Thú Văn Chi Nguyên xem như một đòn sát thủ nhưng tính nguy hiểm thật sự quá lớn, hơn nữa địch ta không phân biệt được. Không để lúc nguy cấp nhất, Lâm Dịch cũng sẽ không dễ dàng sử dụng. Cũng bởi vậy mà hắn không tính toán đi tới Cổ Năng gây sư mà tiếp tục suy tư.

Chẳng qua rất hiển nhiên, đó cũng không phải chuyện dễ dàng.

Lâm Dịch cũng có chút tò mò. Cũng không thể nói, loại tình huống này, chỉ xuất hiện trên người của hắn a? Chuyện này đúng là làm cho người ta cảm thấy khó tin đấy?

Lâm Cường nhíu mày thật lâu, sau đó mới từ từ gật đầu, nói:

- Nhưng cách nghĩ của con cũng không sai, tuy không rõ tình huống là như thế nào, nhưng sau này không cấu thành nguy hiểm đối với ngươi...Nhưng người cần rèn luyện cường độ thân thể, không bao giờ sai.

Lâm Dịch nghe vậy cũng nhìn về phía Lâm Cường, bỗng nhiên trong lòng khẽ động, trong mắt hiện ra một tia vui sướng, nói:

- Phụ thân, ngài biết rõ phương pháp Luyện Thể tốt?

Lâm Cường trầm mặc trong chốc lát, giống như có bận tâm. Nhưng thấy Lâm Dịch có chút kinh hỉ, trầm ngâm một phen, vẫn gật đầu:

- Không sai, nhưng ta biết nơi có phương pháp Luyện Thể, bởi vì phương pháp cụ thể, ta không rõ ràng.

Trong lòng Lâm Dịch có chút khẽ động, Lâm Cường cố kỵ cũng không tránh khỏi con mắt của Lâm Dịch. Cảm thấy hơi sững sờ, sắc mặt vui mừng biến mất, cau mày nói:

- Chỗ đó rất nguy hiểm?

Lâm Cường có chút kinh ngạc nhìn Lâm Dịch, lập tức bật cười nói:

- Bản thân chỗ đó không có nguy hiểm...Nhưng thế lực sau lưng của nó có chút phiền phức.

Thế lực mà Lâm Cường cũng nói là phiền phức, Lâm Dịch cũng có chút hiếu kỳ.

- Địa phương nào?

- Phong Vân Thư Các, Học viện Tông Phạm!

- Phong Vân Thư Các?

Lâm Dịch có chút ngạc nhiên, hắn thế nào cũng không nghĩ ra, nhưng bí tịch nằm ở chỗ nào? Mà thế lực sau lưng của nó rất cường đại? Lâm Cường gật gật đầu:

- Có lẽ con không rõ lắm, nhưng trên thực tế hậu trường của học viện Tông Phạm có truyền thừa Cổ thuật, mà trong Phong Vân Thư Các, cũng chỉ có nhân tài đượchọc viện Tông Phạm lôi kéo, mới tiến vào được, mà ở tầng thứ năm, có thể lại một ít bí tịch truyền thừa Cổ thuật.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.