Chung Cực Truyền Thừa

Chương 39: Trương gia Nam Á




- Ngươi xác định tin tức không sai?

Tông Dương chăm chú trừng mắt tên thanh niên kia nói chuyện.

Sắc mặt thanh niên không thay đổi, nhẹ nhẹ gật gật đầu, nói:

- Đúng vậy. Có thể để xác định. Cơ sở ngầm nói tuyệt đối có thể tin tưởng.

Sắc mặt Tông Dương lập tức biến đổi vài lần, chợt hít sâu một hơi, nhìn hai người nói:

- Tốt lắm. Các ngươi đi xuống trước đi. Nhớ kỹ, tin tức Mề Thử xuất hiện, ta không hi vọng có người khác biết!

Hai gã thanh niên nhìn nhau, sau đó gật đầu, khom người lui ra ngoài...

Thẳng đến khi thân ảnh hai người biến mất, Tông Dương mới ngồi trở lại trên mặt ghế. Trên mặt lại lộ ra thần sắc suy tư. Thật lâu sau, lẩm bẩm nói:

- Mề Thử...Lại muốn bắt đầu sao?...n, hay là đầu tiên báo cáo lên trên đã.

Nói xong, Tông Dương đứng lên, xoay người hướng nội viện đi tới...

Hành tỉnh Nam Á, một trong mười hai hành tỉnh của đế quốc, có được thổ địa phía nam đế quốc tiếp cận 12 tỉ ki - lô - mét vuông. Cho dù là so với mười hai hành tỉnh, cũng coi như là khá lớn.

So với khu vực phương bắc lạnh khủng khiếp thì tại đại lục phía nam, tình huống thời tiết ở hành tỉnh Nam Á lại tốt hơn nhiều. Nhưng cũng chính bởi vì như vậy, diện tích rừng rậm chỗ này vô cùng rộng lớn. Đại khái chiếm toàn bộ hành tỉnh tám phần mười diện tích! Trong đó số lượng dã thú ma thú khổng lồ, khiến cho người ta tê dại.

Nhắc tới Nam Á, không thể không nhắc tới một gia tộc - đó là Trương gia!

Không chút nào khoa trương khi nói, Trương gia nắm giữ lấy mạch máu kinh tế toàn bộ phía nam đế quốc! Vô luận là ẩm thực, giải trí, lữ hành, cửa hàng...Tại phía nam đế quốc, vượt qua 80% đã ngoài sản nghiệp đều bị Trương gia lũng đoạn. Không khách khí mà nói...Mặc dù là quan chấp hành cao nhất ba hành tỉnh phía nam, tại thời điểm đối mặt người Trương gia, cũng chỉ có thể dùng nét mặt tươi cười đón chào. Nếu không...Dùng lực ảnh hưởng Trương gia tại phía nam, đổi một quan chấp hành cao nhất, tuy nói không dễ, nhưng cũng là việc quá khó.

Mà Nam Á, thì là đại bản doanh của gia tộc này.

Đây là một dãy kiến trúc khổng lồ có diện tích vượt qua mấy vạn mét vuông. Ở giữa cây cối thành rừng, thú thành từng đàn, chim thành từng bầy, hoa thơm cỏ lạ, thật sự là một địa phương có phong cảnh tuyệt vời.

Nhưng mà người biết rõ cái chỗ này lại hiểu. Phía dưới phiến thanh u xinh đẹp tuyệt trần này, lại ẩn núp nguy cơ đủ để cho tất cả người trong lòng có quỷ lạnh mình!

Trung tâm khu vực dãy kiến trúc, có một dãy kiến trúc rõ ràng cao hơn chung quanh! Chỉ từ vẻ ngoài mà xem, xưa cũ mà không mất ung dung, trang nhã mà không mất phú quý...Chỉ là xem chỉ biết người thiết kế nơi này có được thưởng thức cùng với ý cảnh không giống người bình thường.

Trương gia là một chi cổ lão gia tộc truyền thừa vạn năm, gia tộc chi nhánh nhiều, đâu chỉ trăm ngàn? Mà ở trong đó, là tinh thần trụ cột của toàn bộ Trương gia!

Lông mày Trương Thiên có chút nhăn lại,chăm chú nghe báo cáo. Hắn râu tóc bạc trắng, cái trán lại không có chút nếp nhăn nào. Phảng phất năm tháng cũng không có để lại dấu vết gì tại trên mặt của hắn...Nếu có, đại khái cũng chỉ là làm râu tóc biến thành màu trắng thôi.

Trương gia truyền thừa vạn năm, cũng đã thành lập được một tổ chức kinh thương có thành viên rất trung thành. Mặc dù là người thừa kế thế hệ này, nhưng kỳ thật tại phương diện buôn bán căn bản là không cần hắn đến thao tác. Dù sao Trương gia đã là thế lực cường đại. Không chút nào khoa trương nói, hắn Trương Thiên tại phía nam đế quốc là vương giả chân chính! Không ai có thể cùng hắn so sánh...Ít nhất tại phía nam đế quốc thì không được.

Cho nên hắn xưa nay chú trọng dưỡng thân, cho tới bây giờ sẽ không dễ dàng nhíu mày hoặc làm cho tâm tình của mình biến thành không tốt. Song lần này, hắn lại đang nhíu mày.

Không phải điều gì khác, cũng bởi vì con chuột chết tiệt này!

- Sự tình chính là như vậy.

Khóe miệng theo thói quen mang theo một nụ cười lạnh nhạt phiêu dật, mặc dù là đối mặt vương giả chính thức của toàn bộ phía nam, thanh niên cao quý vẫn bảo trì phần lạnh nhạt lười biếng cùng cao quý này.

Tuyệt sắc thiếu nữ trời sinh tựu có được lấy khí chất u buồn lúc này trên mặt y nguyên mang theo nụ cười buồn bã mà ngọt ngào, xinh đẹp đứng sau lưng thanh niên cao quý.

Lông mày Trương Thiên cau lại, sau đó mới nói:

- Nói như vậy...Lần này chẳng những không thu hoạch được gì? Nhưng lại đắc tội Tông Phạm?

Thanh niên cao quý nghĩ ngợi sau đó nhẹ nhàng nhún vai, cười nói:

- Nói như vậy cũng không có sai.

Trương Thiên nhịn không được mắt trợn tròn...Đối với đứa con này của chính mình vô luận là nhân phẩm thiên tư cũng không có có thể bắt bẻ, hắn thật sự là không có gì để nói. Duy nhất làm cho hắn có chút bất mãn, chính là đứa con này tính cách lãnh đạm không quan tâm đối với bất cứ cái gì...Chuyện khác thì thôi. Hết lần này tới lần khác việc này lại là chuyện tình trưởng lão hội Trương gia một mực rất chú ý. Trương Thiên cũng không muốn lần nữa làm cho những Trưởng lão này thất vọng...Giáo huấn của huynh trưởng vẫn bày phía trước. Trương Thiên cũng không muốn bước theo gót hắn...

Lắc đầu, Trương Thiên nói:

- Hiện tại ngươi định làm như thế nào?

Thanh niên cao quý cười khẽ một tiếng nói:

- Còn có thể làm sao? Trước cứ như vậy đi. Mề Thử là một cái tiểu gia hỏa rất giảo hoạt...Lần này làm nó kinh sợ một lần, chỉ sợ trong vài năm là không thể nào lại lần nữa hiện tại trước mặt thế nhân...Cha, người cũng phải biết, tiểu gia hỏa này nếu muốn chạy trốn chỉ sợ Thánh giai cũng không có cách nào bắt được nó?

Trương Thiên nhẹ gật đầu, có chút bất đắc dĩ nói:

- Cũng chỉ có thể như vậy. Bất quá ta nói trước...Vô luận như thế nào, con không thể để cho Mề Thử rơi vào trên tay người khác. Nguồn truyện: Truyện FULL

Thanh niên cao quý nhẹ gật đầu, sau đó đứng lên. Duỗi mình, khẽ cười nói:

- Được, cứ như vậy đi. Con rời đi trước.

Trương Thiên nhẹ gật đầu, tuyệt sắc thiếu nữ chầm chậm đi tới bên người thanh niên cao quý. Thanh niên cười khẽ, liền giơ tay đón vòng eo nàng, thản nhiên đi ra gian phòng...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.