Thư Mộng nhất thời nhào tới, trên mặt nở nụ cười hài lòng.
Thư Mộng đã tỉnh lại từ hai tuần trước, khi nàng tỉnh lại liền phát hiện ra lâm Dịch đang hôn mê, trong lòng nàng vô cùng lo lắng. Hiện tại Lâm Dịch tỉnh lại, nàng cũng không có nghĩ nhiều, liền nhào vào trong lòng Lâm Dịch.
Mà trong mắt Lang Sa hiện lên sự do dự, cuối cùng cũng không có vọt tới. Trên mặt mang theo nụ cười miễn cưỡng...Nàng đương nhiên cũng hi vọng Lâm Dịch tỉnh lại, thế nhưng thân phận hiện tại của nàng có chút xấu hổ. Tính là hồng nhan của Lâm Dich thế nhưng chưa có chính thức xác định thân phận. Nói là bằng hữu bình thường, cũng không có vẻ giống như vậy...Nhất thời nàng không biết mình nên phản ứng ra sao.
Thủy Linh Lung phát hiện ra hai người mới đến, tức thì ngừng khóc, khuôn mặt nở nụ cười đầy thâm ý, từ trong lòng Lâm Dịch đứng dậy.
Ôm Thư Mộng, Lâm Dịch tức thì cảm nhận được sự biến hóa của nàng...Chỉ ngắn ngủi trong thời gian bốn tháng, Thư Mộng từ một chiến sĩ Tứ giai trực tiếp đề thăng tới Lục Giai đỉnh phong.
- Luân hồi chu tước.
Lâm Dịch có chút sợ hãi than:
- Quả nhiên không giống bình thường a.
Thư Mộng tức thì cười cười, trên dung nhan tuyệt mỹ mang theo sự đắc ý nói:
- Hiện tại, thiếp coi như cũng là cường giả của Thiên Giới a?
Lâm Dịch tức thì bật cười nói:
- Đúng vậy, đúng vậy.
- Như vậy...
Thư Mộng híp mắt lại:
- Chàng hiện tại không thể mượn cớ để thiếp ở lại Hổ Thần cư nữa chứ?
Lâm Dịch sửng sốt, lập tức cười ha hả nói:
- Từ giờ trở đi, đương nhiên ta sẽ không đem bọn nàng ở lại bên trong Hổ Thần cư nữa...HIện tại tất cả mọi thứ đều đã đi vào quỹ đạo, ta nghĩ thời gian cho đến khi đám người Huyền Đông Thiên công kích cũng phải cần một đoạn thời gian nữa mới có thể đến. Thừa dịp trong khoảng thời gian này, chúng ta hảo hảo du ngoạn trong Thiên Giới, kiến thức một chút thế nào là sơn thủy ở trên Thiên Giới a.
Tam nữ nghe vậy tức thì con mắt sáng lên.
Từ khi lên Thiên Giới, Thủy Linh Lung và Thư Mộng đều ở trong Hổ Thần cư...Tuy rằng Hổ Thần cư cũng không tính là nhỏ, hơn nữa phong cảnh bên trong như bức họa, nhưng mặc kệ nói như thế nào cũng có một chút tức giận. Hơn nữa không hề có Lâm Dịch ở bên cạnh, tuy rằng bất đắc dĩ, thế nhưng trong lòng hai nàng ít nhiều có chút thất vọng. Mà Lang Sa tuy rằng vẫn đi theo bên người Lâm Dịch, thế nhưng lúc Lâm Dịch hối hả ngược xuôi lại chưa từng dừng lại ở một địa phương nào cố định. Cho dù là thời gian ở trên Thư Tâm Phong cũng bởi vì trong lòng có chuyện mà không có thời gian chú ý tới cảnh sắc Thiên Giới, đó cũng có thể coi là một loại tiếc nuối.
Mà Thiên Giới này, mây mù lượn lờ, tại đại lục Bạch Đế căn bản không có chỗ nào cũng có khả năng xuất hiện Phù Phong. Hơn nữa những thứ kỳ quái ở trên Thiên Giới, những dáng vẻ khác nhau, hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của mọi người. Loại cảnh giới kỳ diệu này, sự mỹ diệu ở đại lục Bạch Đế sao có thể sánh bằng? Thiên Giới chính là một nơi thần kỳ, đầy kỳ hoa dị thảo, nơi nơi đều là linh thú quý hiếm, phi cầm...Chỉ sợ là người nào nhìn thấy cũng không khỏi tán thán một tiếng.
Tuy rằng thời gian Lâm Dịch lên Thiên Giới so với mọi người nhiều hơn, thế nhưng một đường đi tới đều là trong chiến đấu và tu hành vượt qua, căn bản không có thời gian cảm thụ chỗ tuyệt vời của Thiên Giới. Cũng khó trách hiện tại Lâm Dịch vừa nói khỏi miệng, con mắt của tam nữ đều sáng lên.
Đối với phụ nữ mà nói, những vật xinh đẹp hoặc đặc biệt luôn có lực hấp dân kỳ la.
- Việc này không nên chậm trễ, chúng ta nhanh chóng xuất phát thôi.
Thư Mộng cao hứng tuyên bố mệnh lệnh.
Kế tiếp, Lâm Dịch và tam nữ rời khỏi Hổ Thần cư.
Địa điểm xuất hiện chính là địa phương mà Lâm Dịch cùng với Duẫn Đinh quyết đấu. Chỉ là cảnh tượng hiện tại đã đại biến.
Lúc đó ở đây mây mù lượn lờ, nơi nơi đều tràn ngập linh lực sung túc. Nước biển ôn hòa, bầu trời xanh thẳm, chính là một cảnh tượng tươi đẹp. Nhưng mà hiện tại...Lâm Dịch có thể rõ ràng cảm thụ được trong phương viên mấy trăm km này hoàn toàn không có một tia linh lực! Bầu trời ảm đạm đầy áp lực, nước biến cuộn trào. Sóng biến lớn mạnh không ngừng đánh vào bờ, phát ra từng tiếng oanh oanh như tiếng sấm nổ. Trong phương viên mấy trăm km này không có lấy một chút sinh cơ nào.
Lâm Dịch nhìn đến đây không khỏi thở dài một tiếng...Đây chính là kết quả sau khi hắn và Duẫn Đinh quyết đấu. Không chút khoa trương nếu như nói, tình cảnh như vậy chí ít phải duy trì trăm năm. Năng lượng của hai đại siêu cấp cường giả phá hủy sinh cơ của địa phương này, mà trong lúc Thiên Đạo quyết đấu, lại quấy cho phương viên mấy trăm km này hỗn loạn. Không có thời gian dài chữa trị thì không có khả năng khôi phục như lúc ban đầu.
Mà cỗ áp lực kia, chính là thứ còn lại khi mà hai đại cường giả quyết đấu, chính là khí tức còn lại.
- Địa phương này thật là khó chịu.
Sắc mặt Thủy Linh Lung trong nháy mắt trở nên tái nhợt, nàng nhíu mày, đôi mắt trong nháy mắt có xu thế biến thành màu hồng. Mà sắc mặt của Thư Mộng và Lang Sa trong nháy mắt cũng tái nhợt, toàn bộ thân thể giống như bị một vật gì đó đè lên, hít thở không thông.
Lâm Dịch thấy thế, vội vã vung tay lên, một quang tráo năng lượng tức thì xuất hiện. Khuôn mặt của tam nữ tức thì thả lỏng, cỗ áp lực vừa rồi kia tức thì biến mất không cùng tung tích.
- Đây là...
Thủy Linh Lung mở to mắt ngạc nhiên nhìn về phía Lâm Dịch, cảm giác ngay cả trái tim đang đập của nàng cũng muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Không biết vì sao, trong nháy mắt vừa rồi trong lòng nàng tràn ngập khí tức giết chóc cường đại, giống như muốn phá tan tất cả những thứ bên người. Nếu như không phải là Lâm Dịch đúng lúc chặt đứt loại cảm giác nyaf, sợ rằng nàng hiện tại đã hoàn toàn bị mất đi quyền khống chế thân thể.
Lâm Dịch nở nụ cười bất đắc dĩ:
- Lúc đầu ta cùng với Duẫn Đinh ở đây đại chiến một ngày một đêm, nhất là đến lúc cuối cùng đều dùng Thiên Đạo đối chiến, Thiên Đạo ở chỗ này ít nhiều cũng bị nhiễm khí tức giết chóc của chúng ta...
Thủy Linh Lung và nhị nữ mở to mắt ra nhìn hắn...Chuyện này đã vượt qua sự tưởng tượng của nàng. Khí tức giết chóc? Không ngờ lại có khí tức chiến đấu mạnh mẽ như vậy? Thậm chí còn khiến cho một người bởi vì khí tức này mà mất đi quyền khống chế thân thể? Đây là cái dạng khái niệm gì a?
Trong lúc tam nữ đang đờ người ra, Lâm Dịch hít sâu một hơi, bất đắc dĩ cười nói:
- Chuyện này ta cũng không có biện pháp. Chỉ có thể để cho thời gian lặng lẽ chữa trị cho phiến không gian này.
Nói tới đây hắn dừng lại một chút, cười khổ:
- Hi vọng sẽ không có ai ngu ngốc chạy tới chỗ này.
Tam nữ ngơ ngác nhìn về phía Lâm Dịch, tới lúc này, bản thân các nàng mới biết được thực lực của mình và Lâm Dịch chênh lệch lớn đến ra sao...Chỉ cần một chút khí tức mà cũng khiến cho bọn nàng mất đi quyền khống chế thân thể mình?
Các nàng không khỏi nghĩ tới năm đó ở đại lục Bạch Đế, Thư Mộng và Lâm Dịch cùng nhau lớn lên, thời gian Lang Sa cùng Lâm Dịch ở học viện còn mạnh mẽ hơn hắn, mà Thủy Linh Lung còn là lão sư vỡ lòng của hắn...Nhưng mà trong vòng ngắn ngủi bốn trăm năm, hiện tại các nàng khó lòng có thể đuổi kịp cái bóng của Lâm Dịch.
Nhất thời làm cho bọn họ không khỏi có chút ngây dại.
- Được rồi, chúng ta đi thôi.
Lâm Dịch hít sâu một hơi, sau đó nói.
- Được...
Chúng nữ lúc này vẫn đang đờ người ra, Lâm Dịch dẫn ba người tạo thành vòng tròn ánh sáng bay ra bên ngoài.
Tình cảnh dọc đường so với tâm điểm chiến đấu của Lâm Dịch cũng không có khác mấy, nước biển xanh thẫm đã biến thành màu đen, điên cuồng gào thét, áp lực vô cùng.
Oanh!
Một tiếng va chạm lớn truyền vào tai mọi người. Tam nữ không khỏi hiếu kỳ nhìn về phía thanh âm truyền đến...Chỉ thấy có hai đạo lưu quang đang bay tới nơi này.
Rầm rầm, oanh!
Trong lúc phi hành, hai người này còn đang điên cuồng công kích. Từng đạo năng lượng ánh sáng giống như là quả pháo từ trong tay hai người bay ra, đập vào nhau, tạo ra từng đợt âm hưởng.
Lâm Dịch sửng sốt, chăm chú nhìn một lát. Trong mắt hiện lên một chút bất đắc dĩ, quay đầu nói:
- Các nàng đứng ở đây chờ ta một chút.
Tam nữ ngạc nhiên, sau đó gật đầu. Tức thì thân hình Lâm Dịch liền biến mất.
Bên trong không gian hai đạo thân ảnh còn đang điên cuồng chiến đấu. Hai mắt của bọn họ đỏ bừng, dường như đã giết chóc thành ma. Toàn bộ thiên địa dường như cũng chỉ có bọn họ là đối thủ mà thôi. Toàn lực tấn công, hoàn toàn là nghĩ làm sao tạo ra thương tổn lớn nhất cho đồi phương. Về phần phòng ngự, căn bản không có! Nếu như người nào không biết tình hình sợ rằng còn đang nghĩ hai kẻ này có thù hằn sâu đậm, không đội trời chung.
- Thực sự là không biết sống chết, chỉ là Tứ giai mà thôi, cư nhiên lại dám tiếp cận khu vực trung tâm, các ngươi ngại mình mạng mình quá dài sao?
Lâm Dịch trong lòng bất đắc dĩ lắc đầu, vừa rồi cự ly của hắn còn cách bọn họ một khoảng cách khá xa, thế nhưng nhoáng một cái đã ở vị trí nằm giữa hai nguồi.
Hai đạo năng lượng tức thì một trước một sau công kích tới. NHưng mà năng lượng này đối với Lâm Dịch mà nói, căn bản không có một chút lực nào đáng nói. Hắn tùy ý vươn hai tay, hai đạo năng lượng trong nháy mắt từ hai đầu ngón tay bay ra.
Ba...
Thanh âm vang lên giống như bọt khí bị nghiền nát, lậo tức, hai đạo năng lượng có thể xé rách không gian cứ như vậy bị nghiền nát, tiêu tán trong không trun.
Xa xa, tam nữ há miệng to ra, ngây ngốc nhìn Lâm Dịch...Tuy rằng biết Lâm Dịch đủ cường đại, thế nhưng cũng chỉ là cảm thấy mà thôi, hiện tại tận mắt chứng kiến...
- Hai người kia đều là chiến sĩ tứ giai sao? Bọn họ mất đi sự khống chế, năng lượng so với bình thường còn cường đại hơn a? Chuyện này...
Lang Sa ngây ngốc lẩm bẩm...chính bản thân nàng là một chiến sĩ tứ giai, tự nhiên hiểu được chiến sĩ Tứ giai mạnh mẽ ra sao. Thế nhưng khi đối mặt với Lâm Dịch, chiến sĩ Tứ giai không ngờ ngay cả một điểm phản kháng cũng không có?
Thư Mộng ngơ ngác nhìn hắn...Nàng hiện tại đã là Lục giai đỉnh phong, tuy rằng nàng tự tin hai gã chiến sĩ Tứ giai không tạo thành một chút uy hiếp nào với mình, thế nhưng nếu cứ như vậy nhẹ nhàng hóa giải công kích, bản thân nàng tự nhận mình không làm được.
Mà Thủy Linh Lung không nói...Hiện tại nàng là người có thực lực yếu nhất trong tam nữ, còn chưa tới cấp bậc nhất giai. Năng lượng của chiến sĩ Tứ giai đối với nàng chính là hủy diệt. Nhưng mà cũng bởi vì như vậy, nàng có thể cảm nhận được rõ ràng sự mạnh mẽ của Lâm Dịch.
- Lâm Dịch đã cường đại như vậy rồi...vậy còn Lâm Phỉ?
Thủy Linh Lung ngơ ngác nói ra tên Lâm Phỉ. Thư Mộng và Lang Sa đồng thời lặp lại.
Thần cấp - Thần cấp, chính là loại tồn tại kinh khủng ra sao?
Trong lúc chúng nữ đang đờ người ra, Lâm Dịch đã dễ dàng bắt lấy hai người kia, về tới bên người tam nữ.
Xem ra thần trí của hai người này còn chưa khôi phục rõ ràng, con mắt màu đỏ tỏa ra sát khí kinh người, bọn họ dường như đã quên đi bản năng của nhân loại, ngược lại lại giống như ma thú, điên cuồng giãy dụa thân thể...Đương nhiên, dưới sự khống chế của Lâm Dịch, bọn họ không có khả năng làm ra cử động kinh người nào.
Lâm Dịch bất đắc dĩ nhìn hai người dưới sự trói buộc của năng lượng huyết sắc điên cuồng giãy dụa nói:
- Xem ra bọn họ tiến vào đây đã được một đoạn thời gian, khí tức giết chóc đã xâm nhâp vào tương đối nghiêm trọng. Cũng không biết còn có thể cứu được bọn họ hay không.
Tam nữ ngẩn người, kinh ngạc hỏi:
- Khí tức này có thể khiến cho con người vĩnh viễn điên cuồng sao?
Lâm Dịch gật đầu nói:
- Đúng vậy, khí tức của Ngưng Thần Kỳ không phải là thứ mà bọn hắn có thể chống lại. Nhất là khi ta cùng Duân Đinh chiến đấu đã hoàn toàn thẩm thấu vào Thiên Đạo, ý niệm duy nhất trong đầu lúc đó chính là giết chết đối phương. Có thể nói là đã xâm nhập vào bên trong cảnh giới giết chóc. Khí tức như vậy, lại bị Thiên Đạo chung quanh hấp thu, ít nhất cũng phải duy trì trăm năm. Mà hai người này chỉ có thực lực Tứ giai, thần thức của bọn họ so với ta và Duẫn Đinh còn có sự chênh lệch rất lớn, hơn nữa Thiên Đạo của chúng ta lúc đó chỉ là giết chóc và phá hủy...Vì vậy bọn họ lưu lại đây thời gian quá dài, bị khí tứuc của chúng ta hoàn toàn phá hủy thần thức cũng không phải là chuyện không có khả năng.
Tam nữ hiện tại giống như đang nghe chuyện trên trời...Tại đại lục Bạch Đế, chưa từng có ai nghe nói qua, bởi vì hai người quyết đấu một hồi, mà địa phương kia lại biến thành cấm địa? Nhưng hiện tại sự thực đã xảy ra trước mặt bọn hắn...
- Ta thử xem một chút, có thể khôi phục thần trí cho bọn họ hay không.
Lâm Dịch bất đắc dĩ nói. Sau đó ngay lập tức thần thức phân ra thành hai đường tức thì xâm nhập vào bên trong thần thức hai người.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.Tức thì hai người vốn còn đang giãy dục, con mắt đỏ như máu dại ra, một lát sau lại điên cuồng giãy dụa. Nhưng sự giãy dụa này cũng không có duy trì được lâu. Một lát sau bọn họ dần dần bình tĩnh lại, màu đỏ như máu trong mắt dần dần biến mất, trở lại bình thường.
- May mắn, bọn họ xâm nhập vào khu vực này còn chưa tính là dài.
Lâm Dịch thu hồi thần thức, nhìn hai người nói.
Một lát sau, ánh mắt dại ra đã khôi phục lại vẻ linh động. Nhưng mà lập tức lại hiện lên sự sợ hãi thật sâu, giống như trong nháy mắt bọn họ đều nghĩ lại chuyện vừa rồi.
- Sư đệ ngươi không sao chứ?
- Sư huynh, ngươi không sao chứ?
Hai người sau khi đồng thời khôi phục thần trí rồi mở miệng hỏi thăm đối phương. Lâm Dịhc ngạc nhiên rồi lập tức nở nụ cười.
Dưới tình huống này, sau khi khôi phục thần trí, lại quan tâm đối phương...Tình cảm của hai người này tuyệt đối không phải giả tạo.
DƯờng như nghe được câu trả lời của đối phương, hai người đồng thời thở ra một hơi, sau đó mới phát hiện ra đám người Lâm Dịch. Hai người ngạc nhiên, năng lượng huyết sắc trên người tiêu tán.