Chứng Hồn Đạo

Chương 156: Chương 155 : Giác Ngưu Thánh



Chứng Hồn Đạo
Chương 155 : Giác Ngưu Thánh
Dịch và biên tập: Zeroman
Nguồn: tangthuvien
Việc tính kế một con Thánh thú cấp mười tất nhiên không phải đơn giản như vậy, thật ra Lệnh Hồ cũng không vội vã muốn thu phục Thiên Mãng thánh Xà Bàn sơn ngay. Tuy Lệnh Hồ chỉ phân ra một ít linh hồn trong Mệnh hồn khổng lồ để thay thế Mệnh hồn lúc sử dụng Dịch hồn, tuy ít nhưng vẫn gây tổn thương cho Mệnh hồn. Cho nên, nghỉ ngơi mấy ngày là việc cần thiết.
Vì vậy, mặc dù chưa tìm ra phương pháp ổn thỏa để dẫn dụ Thiên Mãng thánh tới Độc Câu sơn hay cách để hai người tới Xà Bàn sơn mà không bị Thiên Mãng thánh sinh lòng cảnh giác, nhưng Lệnh Hồ và Câu Phá Thiên cũng không chán nản hay gì cả. Lúc này hai người đã ngồi xuống điều tức, phục hồi nguyên khí của mình lại.
Mệnh hồn Câu Phá Thiên bị Lệnh Hồ thay, tuy nói linh hồn được bổ sung đầy đủ, nhưng nguyên thần lại bị hao tổn nhiều.
Huống chi, trong ba hồn bảy phách, Mệnh hồn chủ yếu nhất lại không phải là của mình, nên Câu Phá Thiên chưa tương thích kịp, phải cần một chút thời gian để tương hòa rồi thích ứng.
Cũng may lúc này Câu Phá Thiên đã hoàn toàn hợp tác, nếu không, một khi hắn làm những điều mà Lệnh Hồ không muốn, hoặc bị Lệnh Hồ mạnh mẽ thay đổi ý chí thì hậu quả sẽ càng tệ hại hơn.
Tỷ như Tiêu Đỉnh Thiên, mới ban đầu cũng không phục Lệnh Hồ, chẳng những trong lòng thầm mắng mà còn muốn nghĩ cách công kích Lệnh Hồ. Kết quả là không những ý muốn của mình không được thực hiện mà còn tự gây họa vào thân nữa.
Câu Phá Thiên coi như là may mắn rồi. Mặc dù biểu hiện lúc ban đầu hắn rất cứng rắn, nhưng sau khi phòng tuyến tâm linh sau cùng bị công phá thì lại nhanh chóng quy thuận. Bởi vì nếu hắn không nỡ hi sinh vì Yêu tộc, không cam lòng bỏ qua mấy ngàn năm đạo hạnh thì hắn không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ còn cách khuất phục Lệnh Hồ.
Cũng may Câu Phá Thiên có thể tìm được một cái cớ "thích hợp" cho chính mình khi Lệnh Hồ nói ra những lời kia. Nếu không, rất có thể Câu Phá Thiên sẽ cương quyết không tuân theo, mặc dù lúc ấy tính mệnh của hắn đã bị Lệnh Hồ khống chế.
Ngồi nhập định ở Độc Câu sơn sáu ngày, Lệnh Hồ mới khôi phục được chút thương tổn của Mệnh hồn, mà Câu Phá Thiên cũng thích ứng được với Mệnh hồn mới.
Ngay lúc hai người đang suy nghĩ cách tính kế Thiên Mãng thánh thì bỗng nhiên có một tờ linh phù truyền tin hiện lên ngay trong động phủ. Đây là một tờ linh phù truyền tin của Yêu tu đệ tử phụ trách thủ hộ núi của Độc Câu sơn.
Câu Phá Thiên điểm một ngón tay về phía linh phù, thiêu đốt tấm linh phù đó, ngay lập tức có âm thanh của tên đệ tử kia vang lên:
- Khởi bẩm lão tổ, dưới chân núi có Thanh Diệp đạo hữu từ Xà Bàn sơn tới chơi, yêu cầu bái kiến lão tổ!
Câu Phá Thiên và Lệnh Hồ đưa mặt nhìn nhau, bởi vì chính hai người đang tốn công suy nghĩ cách tính kế Thiên Mãng thánh, nhưng không ngờ Thiên Mãng thánh lại đưa người tới bái phỏng trước, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

Dĩ nhiên Thiên Mãng thánh tuyệt đối không thể biết được việc Lệnh Hồ và Câu Phá Thiên đang tính kế hắn. Hai người đang tìm cớ để tới Xà Bàn sơn, nhưng không ngờ vừa "muốn bùn ngủ thì đã có gối tự đưa tới kê đầu", đúng là rất trùng hợp.
Vốn bản thân Câu Phá Thiên là Yêu tu Độ Kiếp kỳ, có thể dễ dàng được tiếp kiến như vậy sao? Nhưng tên Yêu tu Thanh Diệp Xà Bàn sơn kia lại yêu cầu muốn thấy mặt Câu Phá Thiên, tất nhiên là có chuyện quan trọng, nếu không sẽ không vô lễ đến như thế.
Bạ.n .Đa.ng. Đ.ọc. T.ru.yệ.n .Tạ.i .We.bs.it.e .Tr.uy.en.Gi.Cu.ng.Co..c.om.
Thật ra cho dù đối phương không có chuyện quan trọng thì không thể nhìn thấy mình, nhưng chắc chắn Câu Phá Thiên vẫn sẽ cho gặp.
Vì vậy Câu Phá Thiên không có giữ thân phận của mình, đưa một tờ linh phù truyền tin trả lời lại, nói tên Yêu tu đệ tử kia mang Yêu tu Thanh Diệp tới.
Dĩ nhiên Câu Phá Thiên sẽ không tiếp kiến Yêu tu Thanh Diệp tại động phủ sâu trong lòng núi, mà di chuyển tầng trên của động phủ để gặp mặt.
Yêu tu Thanh Diệp này có tu vi Phân Thần trung kỳ, mặc một bộ y phục màu xanh, đôi mắt hẹp dài, tướng mạo âm nhu, nguyên hình là một con rắn phá đan hóa hình.
Thanh Diệp vừa thấy Câu Phá Thiên thì vội vàng kính cẩn quỳ xuống lạy, nói:
- Vãn bối là môn hạ Thanh Diệp của lão tổ Thiên Mãng thánh núi Xà Bàn, bái kiến lão tổ Câu Phá Thiên. Chúc lão tổ sớm ngay tu thành tiên đạo, tiên phúc vĩnh hưởng thọ cùng trời đất!
Thần tình Câu Phá Thiên lạnh nhạt, nói:
- Thiên Mãng đạo hữu có chuyện gì mà để một tiểu bối như ngươi tới gặp ta?
Thanh Diệp kính cẩn nói:
- Thiên Mãng lão tổ nhắn nhủ muốn mời lão tổ mười ngày sau tới Xà Bàn sơn cùng tham gia Xà Tiên quả hội. Đến lúc đó sẽ có Giác Ngưu thánh lão tổ của Thiên Đô sơn, Hổ Tiếu Thiên lão tổ, Hỗn Hải Thiên lão tổ, cùng với Đồ Thiên Vương lão tổ cùng tới tham dự thịnh hội.
Câu Phá Thiên tiếp tục hỏi:
- Tâm tính Thiên Mãng đạo hữu trước giờ luôn hẹp hòi, nhưng vì sao bây giờ lại muốn mở Xà Tiên quả hội? Đúng là một chuyện kỳ lạ, ngươi có biết nguyên nhân trong đó?
Thanh Diệp kính cẩn nói:
- Thật không dám lừa gạt lão tổ, là do có mấy vị lão tổ Yêu tộc ta từ Hoa Nam châu tới chơi, cho nên Thiên Mãng lão tổ mới khai mở Xà Tiên quả hội.

Câu Phá Thiên châm biếm trong lòng. Phải biết rằng tính cách Thiên Mãng thánh trước giờ tương đối ích kỷ, luôn coi linh quả Xà Tiên Xà Bàn sơn hắn như chí bảo, không dễ dàng ban tặng người khác. Cho dù là hoàng tộc Yêu Hồn đạo bắt tiến cống thì trăm năm hắn mới tiến cống một lần, một lần cũng chỉ có năm mươi Xà Tiên quả mà thôi. Nhưng chẳng biết vì sao mới có mấy tên lão tổ Yêu tộc bên Hoa Nam châu tới chơi, hắn lại khai mở Xà Tiên quả hội, còn muốn mời ba người Hổ Tiếu Thiên, Hỗn Hải Thiên và Đồ Thiên Vương? Còn việc Thiên Mãng thánh phái người tới mời mình và Giác Ngưu thánh thì chỉ là nể mặt cùng là người đứng đầu Cửu Yêu sơn thôi, nếu không, sao hắn lại tốt bụng đến thế cơ chứ?
- Được, lúc đó bổn lão tổ sẽ đi tới gặp!
Câu Phá Thiên nói.
Thanh Diệp quỳ lạy thêm một lần nữa, nói:
- Nếu đã thế, Xà Bàn sơn mười ngày sau sẽ chờ cung nghênh đại giá lão tổ, tiểu nhân xin cáo từ!
Câu Phá Thiên nói:
- Đi đi!
Sau khi Yêu tu Thanh Diệp rời đi, Câu Phá Thiên trở về động phủ sâu trong lòng núi, lại thấy Lệnh Hồ như đang suy nghĩ gì đó.
- Chủ nhân!
Câu Phá Thiên nói.
Lệnh Hồ đáp lại:
- Ta đã biết chuyện vừa rồi, kế hoạch của chúng ta xem ra muốn thay đổi một chút.
Câu Phá Thiên có chút ngạc nhiên, nói:
- Vì sao?
Lệnh Hồ nói:
- Nếu như ta đoán không sai, trong những Yêu tu Hoa Nam châu mà Thiên Mãng thánh muốn tiếp kiến, có một người là kẻ thù của ta.

Câu Phá Thiên cả kinh, nói:
- Thực lực chủ nhân đã cường đại đến thế, nhưng Hoa Nam châu lại có đạo hữu Yêu tộc dám làm kẻ thù chủ nhân ư? Khó trách Thiên Mãng lão quái lại khai mở Xà Tiên quả hội.
Lệnh Hồ nói:
- Ngươi không cần ngạc nhiên như thế, thực lực Yêu xà kia không hơn ngươi bao nhiêu cả. Nhưng pháp bảo nó lại sắc bén, trừ khi ả ta dám cùng ta chiến một trận sinh tử, nếu không, một khi nàng đã muốn bỏ chạy thì ta cũng không có cách nào bắt ả hoặc giết ả cả.
Câu Phá Thiên cười lạnh nói:
- Thì ra kẻ thù của chủ nhân là một con Yêu xà, bây giờ ta đã hiểu vì sao Thiên Mãng lão quái lại khai mở Xà Tiên quả hội rồi, thì ra người tới là huynh đệ đồng tông.
Lệnh Hồ cười nhạo:
- Chỉ sợ không phải là vì huynh đệ đồng tông, mà là vì tiên nữ đồng tông chứ!
Câu Phá Thiên giật mình, nói:
- Thì ra kẻ thù của chủ nhân chẳng những là yêu xà, mà còn là một con mỹ nữ Yêu xà?
Lệnh Hồ cau mày, than nhỏ:
- Nếu như trước đó nắm Thiên Mãng thánh cùng Giác Ngưu thánh trong tay thì bây giờ đã có cơ hội giết Yêu xà rồi, thật không đúng lúc!
- Chủ nhân có tính toán gì không?
Lệnh Hồ trầm ngâm, ánh mắt hơi động, nói:
- Chắc các Yêu tu Hoa Nam châu đã tới Xà Bàn sơn rồi, phải để Thiên Mãng thánh sau đã. Chúng ta đi hàng phục Giác Ngưu thánh Đô Thiên sơn trước.
Vẻ mặt Câu Phá Thiên rung lên, nói:
- Chủ nhân, tính khí Giác Ngưu thánh rất tàn bạo, nói chuyện toàn dựa trên thực lực. Ta có biện pháp chọc giận hắn, dẫn dụ ra khỏi Đô Thiên sơn.
Lệnh Hồ khẽ cười:
- Không cần như thế, ta có một biện pháp có thể thuận lợi bắt Thánh thú này!
Câu Phá Thiên nhìn Lệnh Hồ, có chút nghi ngờ.

- Ngươi chỉ cần làm thế này...thế này...đến lúc đó cứ làm như vậy, ta sẽ từ từ bắt giữ hắn!
- Chủ nhân, diệu kệ! Kế này chắc chắn có hiệu quả, việc này không nên chậm trễ nữa, ta lập tức lên đường!
Câu Phá Thiên theo kế rời khỏi Độc Câu sơn, liên tục thuấn di đi đến Đô Thiên sơn. Hôm sau Lệnh Hồ cũng rời khỏi Độc Câu sơn, khống chế cự kiếm nhiều màu phi hành bay qua Phúc Hải sơn và Xà Bàn sơn, thuận lợi tiến vào địa giới Đô Thiên sơn.
Sau đó Lệnh Hồ tìm một khu rừng vắng vẻ dưới chân núi Đô Thiên sơn, ngồi xuống điều tức, bắt đầu chờ đợi!
Còn Câu Phá Thiên vì liên tục dùng thần thông thuấn di, nên chỉ trong chốc lát đã tới bầu trời Đô Thiên sơn.
Đưa mắt nhìn Đô Thiên sơn giống như một con trâu màu xanh đang ngủ say, thần niệm Câu Phá Thiên mạnh mẽ quét xuống, bắt đầu tìm kiếm tung tích Giác Ngưu thánh.
Chỉ trong thoáng chốc, vạn vật sinh linh cùng cảnh trí của Đô Thiên sơn đều lọt vào trong thần niệm của Câu Phá Thiên.
Đây không phải là lần đầu tiên Câu Phá Thiên tới Đô Thiên sơn, nhưng lại là lần đầu tiên hắn dùng thần niệm quét nhìn cả Đô Thiên sơn.
Lúc này hắn mới phát hiện thế lực của Giác Ngưu thánh không hề thua kém Độc Câu sơn của mình. Số Yêu tu tiềm tu ở Đô Thiên sơn có hơn năm trăm người, trong đó Yêu thú Yêu Đan hậu kỳ lại có đến mười đầu, gấp đôi Độc Câu sơn của hắn. Yêu tu đạt đến cảnh giới Hợp Thể hậu kỳ cũng có ba người, còn những Yêu tu và Yêu thú khác lại rất nhiều, cộng lại đúng là một trăm linh tám đầu.
Dĩ nhiên Câu Phá Thiên cũng tìm được Giác Ngưu thánh.
Thật ra tìm Giác Ngưu thánh rất dễ, vì Giác Ngưu thánh đang ngủ say trên một cái đỉnh núi có phương viên gần năm trăm trượng hình dạng như cái bướu lạc đà. Tiếng ngáy của nó thật là kinh thiên động địa, cả tòa núi đó dường như đang bị rung động theo tiết tấu tiếng ngáy đó.
Vào lúc thần niệm Câu Phá Thiên khẽ quét qua thân thể khổng lồ hơn mười trượng của Giác Ngưu thánh thì thần niệm Giác Ngưu thánh cũng quét ngược lại, phát hiện Câu Phá Thiên.
- Giác Ngưu lão quái, Câu mỗ tới chơi. Lão quái ngươi còn không mau ra nghênh đón? Ha ha...
Câu Phá Thiên cười ha ha nói.
Giác Ngưu thánh nhìn về Câu Phá Thiên trên không trung, vẻ mặt nghi ngờ, âm thanh ngạc nhiên phá không truyền đến:
- Độc Câu lão quái, không phải từ trước tới nay ngươi luôn ở trong cái động Độc Câu sơn tiềm tu không ra sao, cơn gió nào đưa tên bò cạp nhà ngươi tới thăm Đô Thiên sơn của ta?
Câu Phá Thiên thuấn di, hiện ra ngay trước mặt Giác Ngưu thánh trên Đà Phong sơn, nói:
- Giác Ngưu lão quái, khó khăn lắm ta mới đến Đô Thiên sơn ngươi bái phỏng một lần, hình như lão quái nhà ngươi không hoan nghênh thì phải?
Thân thể khổng lồ đang nằm của Giác Ngưu thánh khẽ phát ra linh quang, thân thể hình dạng con bò từ từ hóa hình. Chỉ qua một chút, đã biến thành một Ngưu Đầu nhân, hình người đầu bò, nhìn qua rất thật thà. Trên mũi bò có treo một cái vòng sáng lấp lánh linh quang, đây chính là pháp bảo nổi tiếng của Giác Ngưu thánh - Kim Cương quyển, có khả năng đập tan vạn vật!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.