Chúng Ta Chơi Giả Làm Thật Đi

Chương 15: Chúng ta có thể chơi giả làm thật không?



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Không có,” Kỳ Dĩ lắc đầu, “Chỉ là nhận công âm của vở kịch này, là tôi dùng Mã Giáp đi thử âm.”

Đạm Ngữ đại khái rất ngoài ý muốn, không đáp lại.

“Tôi lần trước có nói, cùng cậu cùng phối kịch gì gì đó,” Kỳ Dĩ chếch đầu nhìn cậu nói, “Không phải nói suông đâu.”

“Nè,” Đạm Ngữ chọc chọc cánh tay cậu ta, “Khoác Mã Giáp thử âm? Lạc Lạc biết cậu là ai không?”

“Không biết.” Kỳ Dĩ không thèm để ý tới, “Tôi không muốn cô ấy phá hư.”

“Hắc hắc. Theo lý mà nói, trong đám người kia ngoại trừ đàn chị Ly ra đích xác hẳn là chưa từng nghe qua giọng cậu. Môi trường phạm tội đặc biệt thích hợp nha,” Đạm Ngữ cười rất chi là bỉ ổi, “Cậu dùng cái gì Mã Giáp?”

“A Tứ.”

***

Thảo nào a, thảo nào Lạc Lạc nói người CV phối công âm kia không tiện tới hiện trường, té ra căn bản là cải trắng đại hiệp sợ hai người ở cùng trong một ký túc xá song song tham gia ngữ âm sẽ lộ chuyện mà!

“A Dĩ a, trong kịch kia có H a!”

“Ừ, trước khi thử âm tôi đã xem qua kịch bản rồi.”

Đạm Ngữ hướng cậu ta dựng thẳng ngón cái: “Thật bình tĩnh, thật ổn trọng, khí chất rất đế vương, không tồi.”

***

Sau khi phát kịch được nửa tháng rồi, cách lúc Đạm Ngữ khen Kỳ Dĩ khí chất đế vương đã rất lâu rồi. Lúc này Đạm Ngữ xoát post kịch hùng hùng hổ hổ: H có 2 phút còn chưa tính, mấu chốt là H còn thu hai lần! Thu hai lần còn chưa tính, lần thứ hai lại còn dưới tình huống cải trắng đại hiệp ở đây thu! Điều này khiến Đạm Ngữ tràn ngập oán niệm.

Nguyên do cớ này cũng trách Đạm Ngữ cơ, không có việc gì đi lọc hòm thư QQ cơ! Sai, việc này còn phải trách cải trắng đại hiệp, không có việc gì loạn xóa file cơ, đợi tới khi file đính kèm của mail QQ tải xuống có hiệu quả thời gian vừa qua, còn có thể khôi phục một đầu! Cuối cùng dưới sự vội vàng hấp tấp Đạm Ngữ thừa dịp ký túc xá chỉ còn lại hai người cuống quít thu một chút.

***

Hình ảnh lúc đó giằng co là như vầy.

Đạm Ngữ: nè, lánh đi cho ông mau.

Kỳ Dĩ: xấu hổ?

Đạm Ngữ: xấu hổ cái quái gì! Chuyện phi lễ không nên nghe hiểu không a!

Kỳ Dĩ: sớm muộn gì cũng phải nghe thôi.

Đạm Ngữ: thèm vào!

Kỳ Dĩ: cậu thu đi, tôi ngủ.

Nói xong Kỳ Dĩ bò đến trên giường nằm xuống, một bên còn mở MP4 móc ra tai nghe đeo lên.

Đạm Ngữ bất đắc dĩ, lời nói kéo dài nữa hai người kia sẽ về, phải thở dốc giành giật từng giây.

Tới lúc thu xong, Đạm Ngữ bỗng nhiên tỉnh ngộ: tôi thèm vào a, A Dĩ cái tai nghe kia chỉ nghe được một bên thôi, P một bên chỉ có công năng bịt tai a!

***

Post kịch bị post lên rất mau, chính như cô nàng Lạc Lạc thưởng thức với tiểu thuyết, nguyên tác của kịch này cũng rất quan tâm. Đạm Ngữ nhìn phản hồi post cảm thấy áp lực rất lớn ───.

“CV của công âm chưa thấy qua nha, giọng khá ổn thở cũng mạnh, cùng hình tượng YY của tôi rất phù hợp (^o^)/~”

“Ban đầu cho rằng công âm sẽ mời Ly Đồ đại thần* tới cơ, có vẻ như cô nàng chuẩn bị tìm là một người mới? Nhưng mà giọng đích xác cực kỳ tốt! Đưa ra một ý kiến, công âm biểu hiện còn hơi có chút cứng ngắc, hi vọng kỳ sau có cải tiến.”

*nhân vật này thuộc chi 1 hệ liệt, nổi tiếng hơn cả Đạm Ngữ trong giới CV, bạn Đạm Ngữ

“Đây là Đạm Ngữ đại nhân lần đầu tiên phối H đi ~ che mặt, tốt đẹp quá đi ~”

“Cast kịch này cùng với YY của tôi rất sát, ngoại trừ tiểu công lạ mặt đồng hài ra, Ly Đồ đại thần ôi ngài tiêu dao nơi nào ~~ hậu kỳ mỹ!”

“Vẫn moe chính là hậu kỳ x Đạm Ngữ, làm sao đây, bỗng nghĩ công âm cùng với Đạm Ngữ thập phần tương xứng, nhất là trong lúc Đạm tiểu thụ xù lông nhím, A Tứ kia bình tĩnh ôi, moe giết người ta luôn!”

***

Coi, lại là một vòng tai tiếng quan hệ! Đạm Ngữ cảm thán YY quả nhiên là thần vật a.

Đồng thời trong diễn đàn tổ kịch cũng là rất náo nhiệt, cô nàng Lạc Lạc biểu thị đầy đủ may mắn hiện trạng đối với phản hồi bài post kịch tuyệt đối áp đảo nghi vấn danh tiếng.
Biên kịch: không bị chụp a, che ngực may là (sợ hãi) không trên dự cáo thẳng tới kỳ 1 cũng không bị chụp ha.

Chuẩn bị Lạc Lạc: đồng may mắn, cảm tạ các cô nàng, cảm tạ các CV ~(≧▽≦)/~ bộp bộp bộp.

Đạm Ngữ: (ngoáy mũi)

A Dĩ: (mỉm cười)

Đạo diễn: ôi, có đôi có cặp xuất hiện kìa.

Chuẩn bị Lạc Lạc: hậu kỳ đại nhân không ở đây? Tiểu thụ nhà ngài đã muốn ngoại tình rồi! Mau dẫn về a!

Đạm Ngữ: hắc hắc, cậu ta không ở đây.

***

Máy vi tính của Kỳ Dĩ gần đây có chút bi kịch, giải thích cụ thể chính là không quá dễ đồng thời đăng nhập hai QQ, cùng mở dễ tạo thành đứt mạng, vì vậy hậu kỳ cùng với công quân CV thành ra khó có thể tồn tại song song.

***

Chuẩn bị Lạc Lạc: thảo nào ngoại tình lên giọng như vậy.

Đạm Ngữ: cô quản được tôi sao (ngoáy mũi).
Biên kịch: công quân ngài thanh âm như vậy rất đôn hậu cẩn thận, vì sao từ chối hát Ed? Lệ ~ chạy. (kịch quá ngài ơi(┬_┬) )

A Tứ: không biết hát lắm (buông tay)

Đạm Ngữ: ha ha ha ha ha ha, cậu ta nghe một khúc ca… ít nhất… ba mươi lần mới có thể ngộ ra được ha ha ha ha. (lộ thôi )_( )

Chuẩn bị Lạc Lạc: cậu sao biết?

Đạm Ngữ: cải trắng đại hiệp cái gì cũng rất công! Chính là học không biết hát bài mới ha ha ha ha ha.

Đạo diễn: cải trắng đại hiệp?

Chuẩn bị Lạc Lạc: hậu kỳ = công quân???!!!

Đạm Ngữ: ha ha ha, các ngươi chưa đoán được sao?

A Tứ: … .

Chuẩn bị Lạc Lạc: bây giờ đều biết cả rồi!!

Đạo diễn: biểu thị phi thường khiếp sợ! Phi thường kinh diễm!
Biên kịch: chợt mắt bị mù a!

Chuẩn bị Lạc Lạc: vì vậy nói tóm lại chính là, hậu kỳ đại nhân để phòng ngừa tiểu thụ của mình trong lần kịch có H đầu tiên ngoại tình mà phải khoác Mã Giáp ra trận dứt khoát hiến giọng cùng với tiểu thụ diễn trong diễn ngoài hai mặt CP hậu kỳ CV cùng với công quân thụ quân!

Chuẩn bị Lạc Lạc: ham muốn giữ lấy thật mạnh hãn ~ a!

Đạo diễn: cậu quả nhiên chính là đế vương công kia!!!
Biên kịch: trời ơi, đây là phu phu tương tùy thế nào a! Các cậu yêu nhau đi! Yêu nhau đi!

Chuẩn bị Lạc Lạc: phải xếp, các cậu CP đi ~(≧▽≦)/~ bộp bộp bộp.

***

Sau khi phun ra cải trắng đại hiệp, Đạm Ngữ cực kỳ cam tâm tình nguyện thấy bộ dáng mọi người giật mình, thậm chí có thể nói đó chính là nơi lạc thú tồn tại khi Đạm Ngữ chơi người ta, sau đó sự thực lại là ─── Đạm Ngữ hiển nhiên dẫn lửa thiêu thân rồi.

Kỳ Dĩ ở trong diễn đàn đánh một câu: mọi người biết thì tốt rồi, đừng tuyên truyền ra ngoài.

Đạo diễn: tà cười, vì sao.
Biên kịch: hậu kỳ đại nhân tôi thay mặt quần chúng biểu thị quyền lợi không thể bị cướp đoạt việc biết tình tiết sự việc! Đặc biệt chính là nội tình chấn động như thế.

A Tứ: sẽ gọi phiền phức tới.

A Tứ: tôi xin cô không cần tuyên truyền.

Chuẩn bị Lạc Lạc: được (^o^)/~ đem lạc thú dâng cho tiểu chúng, DY* phân đến khá lớn phân lượng!

*DY: viết tắt của delivery

***

“Đình Dịch.” Kỳ Dĩ dùng máy vi tính ngay bàn bên cạnh Đạm Ngữ, nhưng cự ly xoay người.

“Gì?” Đạm Ngữ từ trong khung chat rút cái bản mặt ra, thấy sắc mặt nghiêm túc của Kỳ Dĩ, Đạm Ngữ không tránh khỏi có chút chột dạ, “Chơi cậu không sao chứ? Cậu không chỉ là không muốn bị phá hư sao? Hắc hắc, bây giờ chơi không sao chứ?”

“Không sao.” Kỳ Dĩ duỗi tay qua cầm lấy cái tay bên phải đang để lên chuột của Đạm Ngữ: “Tôi nói…”

Đạm Ngữ sửng sốt một chút, không né tránh: “Cái gì?”

Kỳ Dĩ nhìn mắt cậu, trên màn hình vi tính trôi qua những lời lẽ ngắn gọn “các cậu cp đi” “các cậu yêu nhau đi” trong phụ đề chậm rãi nói: “Chúng ta, chơi giả làm thật đi.”

***

Đạm Ngữ trừng mắt cậu ta, nửa ngày mới thốt ra lời: “Cậu có ý gì? Cậu không phải thẳng sao?”

“… Cậu rốt cục lúc nào thành lập loại ảo giác này?”

“…” Đạm Ngữ bị nghẹn lời.

“Tôi lúc ấy nói tôi và cậu không giống nhau, là bởi vì tôi khi đó cho rằng cậu là thẳng,” Kỳ Dĩ nhìn cậu, “Còn bây giờ, bây giờ tôi có cơ hội không?”

***

Tiếng chìa khóa đóng mở cửa chuyển động truyền đến, Đạm Ngữ cuống quít đem tay mình từ trong tay Kỳ Dĩ rút về, né tránh ánh mắt chăm chú Kỳ Dĩ nhìn mình.

Kỳ Dĩ nhìn bàn tay trống trơn, sắc mặt trong nháy mắt tối sầm xuống.

***

Lão đại lão tam đi tới, lão đại vào cửa rồi kêu: “Ai, cái vũ hội ngày hôm nay vẫn thật tốt, hai cậu không đi thì lỗ rồi.”

Đạm Ngữ đột nhiên đứng lên, cầm lấy ấm nước rồi đi ra ngoài: “A, ấm hết nước rồi, tôi đi đổi.”

Lão đại dùng ánh mắt nghi vấn hỏi Kỳ Dĩ: “A Dĩ, cậu ta sao vậy?”

Kỳ Dĩ ảm đạm, trầm mặc rồi lắc đầu.

╮(╯3╰)╭

Next:

.

“… Tôi vẫn nghĩ, sau khi tốt nghiệp đại học tìm một công việc, mua một phòng ở, Bắc Kinh không được thì đổi một thành thị tiêu phí thấp, sau đó tìm một cô vợ kết hôn sinh con, chờ tới lúc đó, tôi cũng coi như có thân nhân rồi…”

~oOo~


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.