Chúng Ta Một Nhà Đều Là Vai Ác

Chương 74



Hiện tại Từ Thế Duy ngồi ở vị trí của em trai mình mà vẫn còn luôn cảm thấy ở sau lưng phát ra từng đợt mát lạnh. Anh đang cực kỳ lo lắng liệu Tần tiên sinh có thể đột nhiên xông tới chỗ này đánh chết anh ta hay không.

"4v": Chuyện về trận chung kết sắp tới đây em đã nói với Tần tiên sinh chưa?

Vòng tranh tài thứ hai của "Đại chiến hồng khách" hiện tại cũng đã trôi qua được hơn một nửa rồi. Cũng chỉ còn có 3 ngày, tương đương với 9 trận đối kháng nữa thì vòng đấu online này sẽ kết thúc. Sau đó các tuyển thủ sẽ có một khoảng thời gian để chuẩn bị, cuối cùng chính là thời điểm diễn ra trận chung kết của cuộc tranh tài.

"q": Em vẫn chưa nói

Tô Bối còn chưa nghĩ ra bản thân nên làm thế nào để nói chuyện này với Tần tiên sinh.

Trong lớp học, buổi họp phụ huynh lúc này cũng đã chuẩn bị kết thúc.

Cô giáo đưa ra tổng kết cho buổi họp lần này: "Cuộc thi tháng lần này, lớp 8A7 của chúng ta đã làm bài rất tốt, ngay tại đây tôi cũng muốn gửi lời cảm ơn đến các vị phụ huynh đã cố gắng ủng hộ những hoạt động mà trường học tổ chức."

"Ngoài ra, cuối tuần này trường trung học Duy Minh sẽ tổ chức hoạt động Hội thi thể thao cho các em học sinh. Trường học cũng rất mong chờ có sự góp mặt của các vị phụ huynh tại buổi khai mạc sự kiện Hội thi thể thao lần này."

Ban đêm, Tần tiên sinh liền chụp lại phiếu điểm thi tháng lần này của hai đứa bé Tô Bối và Tô Tiểu Bảo sau đó đăng lên wechat của mình, để chế độ bạn bè có thể xem rồi thêm một dòng trạng thái phía dưới: "Thành tích thi tháng này của hai đứa nhỏ."

Cái dòng tin này của Tần tiên sinh mới gửi vào vòng bạn bè của ông còn chưa được mấy phút thì Tần tiên sinh đã nhận được hơn bốn mươi like cùng với hơn ba mươi lời bình luận ở bên dưới.

Vốn dĩ danh sách bạn bè của Tần tiên sinh trong wechat chỉ có vài người, mà những người này đều là đối tác quan trọng cùng nhau hợp tác làm ăn nên bắt buộc phải kết bạn để liên hệ khi cần. Còn hơn bốn mươi người khác, là ngày hôm nay Tần tiên sinh vừa mới thêm vào.

Khi buổi họp phụ huynh ngày hôm nay kết thúc, Tần tiên sinh đã được giáo viên chủ nhiệm thêm vào trong nhóm liên lạc phụ huynh của lớp 8A7.

Sau khi được thêm vào nhóm thì Tần tiên sinh liên nhận được một đợt "xin kết bạn" dồn dập ập đến.

"Mama của Đỗ Nhất Minh đã gửi lời mời kết bạn cho bạn."

"Ba ba của Chu Đào đã gửi lời mời kết bạn cho bạn."

"Được gửi đến từ "Nhóm liên lạc phụ huynh lớp 8A7."

Vốn là mấy vị phụ huynh này cũng chỉ muốn thử xem, chứ không có ai nghĩ rằng Tần tiên sinh sẽ chấp nhận lời mời kết bạn của bọn họ.

Thế nhưng khi nhìn thấy một loạt lời mời này được gửi đến, vậy mà Tần tiên sinh đã thực sự đồng ý thêm mấy người họ vào danh sách bạn bè của mình. Nhận được thông báo chấp nhận kết bạn của Tần tiên sinh, họ thật sự là mừng muốn chết.

Hồi chiều, còn có mấy vị phụ huynh đã thử nhắn tin cho Tần tiên sinh ở trên wechat để giới thiệu về hạng mục của gia đình bọn họ, nhưng mấy người kia ngay lập tức đã bị Tần tiên sinh cho vào danh sách đen.

Sau đó, những vị phụ huynh kia cũng không còn có ai dám hành động như vậy nữa.

Thế là, bài đăng vào ban đêm của Tần tiên sinh ở trong vòng bạn bè đã trở thành "Sân khấu" cho một đám phụ huynh thể hiện diễn xuất của mình.

"Mama của Lí Na": Thành tích bài thi lần này của Tần Du và Tần Nguyệt đúng là quá tốt!

"Phụ huynh của Vương Gia Lộ": Tôi cũng thật sự hi vọng đứa bé Gia Lộ nhà tôi có thể coi Tân Du và Tần Nguyệt giống như một tấm gương sáng để học hỏi nhiều hơn.

"Phụ huynh của Trần Duyệt Lâm": Điểm số như thế này, thật là khiến cho người ta cảm thấy ghen tị.

Trên dưới tất cả ba mươi mấy lời bình luận, thế mà Tần tiên sinh lại ấn trả lời từng cái một.

"Ba ba của Đổng Văn Kỳ": Tôi còn phải cám ơn Tô Bối, nhờ con bé mà thành tích bài thi tháng này của Đổng Văn Kỳ nhà tôi mới có thể tăng lên nhiều như vậy.

"Tần Thiệu": Không cần cám ơn, việc bọn trẻ giúp đỡ lẫn nhau trong học tập là một chuyện rất tốt. "Mama của Lâm Tiêu Nhiên": Tân ba ba, có thể cho tôi mạn phép hỏi ngài một chút là bình thường ngài sắp xếp việc học thêm cho hai đứa bé Tần Nguyệt và Tần Du như thế nào vậy, liệu có thể giới thiệu cho tôi mấy giáo viên có chất lượng dạy tốt được không 2

"Tần Thiệu": Hai đứa nó không cân học thêm.

"Phụ huynh của Quách Thiên Kỳ": Bình thường để bắt đứa bé Quách Thiên Kỳ nhà chúng tôi ngồi học thực sự rất là vất vả, không biết ngày thường Tần tiên sinh dạy dỗ hai đứa bé nhà mình như thế nào, ngài có bí quyết nào trong chuyện này không?

Tần tiên sinh:

Hai đứa trẻ Tô Bối chính là theo gen di truyền của ông cho nên bẩm sinh đã thông minh rồi.

Nhưng mà, Tần tiên sinh vẫn là ý nhiều lời ít mà đáp lại vị phụ huynh kia một câu: Nghiêm túc đối xử với bọn trẻ.

Trân Đức cũng không có kết bạn với mấy vị phụ huynh kia, cho nên không nhìn thấy được những câu bình luận đó của bọn họ. Cho đến khi chợt nhìn thấy ba mươi mấy lượt trả lời liên tiếp của Tần tiên sinh ở trong vòng bạn bè kia, Trân Đức đã bị doạ cho kinh ngạc đến mức suýt chút nữa ném cả cái điện thoại đang cầm trên tay ra ngoài.

Tiên sinh trước đây rất ít khi gửi thứ gì đó trên trang cá nhân của mình. Thỉnh thoảng Tần tiên sinh gửi lên cũng chỉ là một ít tin tức tương đối quan trọng liên quan đến Tần thị. Còn về mục bình luận, cho tới bây giờ tiên sinh chưa từng trả lời bất kỳ bình luận nào của ai.

Nếu không phải Trần Đức nhìn thấy nội dung mà Tần tiên sinh gửi lên có liên quan tới Tiểu Bảo và Tiểu Bối thì hắn thực sự liền sẽ nghỉ ngờ liệu có phải tiên sinh của bọn họ đã bị người khác hack trộm mất nick wechat rồi hay không nữa.

Làm một người trợ lý tận tâm với công việc, Trân Đức đã kéo xuống đọc hết một lượt những câu trả lời của tiên sinh từ trên xuống dưới, thật cẩn thận nhìn xem một lần nữa.

Nếu như nhất định phải đưa ra lời nhận xét thì: Những câu trả lời này của tiên sinh đều là lời ít mà ý nhiều, trong lời nói cũng không thể giấu nổi sự khoe khoang của bản thân mình. Đồng thời, có vẻ như Tần tiên sinh rất hứng thú với công việc trả lời bình luận này.

Thứ bảy, Tô Bối cuối cũng vẫn tới tham gia buổi lễ thành lập "Công ty con NST" của Lận thiếu đổng.

Nhưng mà, lần này Tô Bối tham gia buổi lễ cũng không phải với thân phận là "q”.

Công ty NST, Lận thị nắm trong tay 49 phần trăm cổ phần, còn cổ phần mà Tần thị năm giữ là 51 phần trăm.

Ngày hôm nay, Tần tiên sinh quả thực đã rất nể mặt của Lận Thiếu Trì nên mới tự mình tham dự buổi lễ thành lập công ty con như thế này. Mà Tô Bối cũng làm một cái đuôi nhỏ theo Tần tiên sinh đến đây.

Tần thị tham gia kinh doanh rất nhiều mảng, cho nên hoạt động xã giao kiểu này đối với Tần tiên sinh tính ra cũng chỉ giống như chuyện ăn cơm hàng ngày mà thôi.

Lúc đầu Tần tiên sinh cũng không có ý định dẫn theo hai đứa bé tới đây.

Nhưng sáng nay lúc hai người Tô Bối đang ăn bữa sáng thì thấy Tần tiên sinh đã thay xong âu phục, dáng vẻ chuẩn bị đi ra ngoài. Thấy vậy, cô đột nhiên nhớ tới ngày hôm trước Lận Thiếu Trì có nói với cô chuyện buổi lễ thành lập công ty con ngày hôm nay.

Tô Bối: "Ba ba, ngày hôm nay người cũng ra ngoài làm việc ạ?"

Tần thiệu: "Công ty con NST ngày hôm nay tổ chức buổi lễ thành lập, cho nên giờ ba đi tới đó đến chiều sẽ trở về."

Tô Bối: "Ba ba có thể dẫn theo bọn con tới đó hay không ạ?"

Tần Thiệu: "Buổi xã giao như thế này cũng không có gì thú vị đâu." Tần tiên sinh lo lắng Tô Bối tới đó rồi sẽ cảm thấy buồn chán.

Tô Bối: "Thế nhưng là giờ bọn con chỉ ngồi ở trong nhà cũng cảm thấy rất là buồn chán."

Đôi mắt sáng long lanh của cô con gái đầy trông mong nhìn ông, khiến cho người ta không đành lòng từ chối.

Thế là, ngày hôm nay đi theo sau lưng của Tần tiên sinh, ngoại trừ Trân Đức ra thì lại có thêm hai cái đuôi nhỏ ở phía sau.

Buổi lễ thành lập công ty con hôm nay ngoài những trình tự bình thường mà các buổi lễ nên có ra thì phần quan trọng nhất của ngày hôm nay chính là trưng bày sản phẩm.

Tại cuộc triển lãm, Lận thị đã giới thiệu đến mọi người "hạng mục NST" của bọn họ dưới hình thức chiếu video, ngoài cái đó ra thì Lận thị còn sáng tạo thêm một màn trình diễn mô phỏng.

Lúc này người ngoài nghề thì đến xem cho vui, còn người trong nghề liền nhìn vào kỹ thuật để đánh giá.

Những người không hiểu biết về lĩnh vực này khi nhìn thấy màn trình diễn kia có lẽ cũng chỉ coi đây là một màn biểu diễn đơn giản mà thôi, nhưng ở trong mắt của Tô Bối thì đây chính là thành quả mà cô và tất cả những người bên bộ phận kỹ thuật của NST đã phải mất rất nhiều công sức cùng nhau làm ra.

Nhìn thấy thứ mà trước đây mình tưởng tượng ra, sau đó từng chút một hoàn thiện nó, cho đến ngày hôm nay rốt cuộc cũng đã hiện ra trước mắt mọi người một cách thật hoàn mỹ, trong nội tâm của Tô Bối bây giờ liền cảm thấy xúc động hơn bất kỳ ai.

Đúng lúc này, Tần tiên sinh cúi đầu xuống liền trông thấy gương mặt đầy chăm chú nhìn xem hình ảnh mô phỏng ở giữa hội trường, giây phút này trong đôi mắt của cô bé dường như có nhiều ngôi sao nhỏ đang lấp lánh.

Tần Thiệu hơi nhíu mày, mở miệng hỏi: "Con cảm thấy cái này rất thú vị hay sao?"

Nghe thấy Tần Thiệu hỏi như vậy, lúc này Tô Bối mới lấy lại tinh thần, trên gương mặt vẫn còn mang theo ý cười, hướng về phía Tần Thiệu gật gật đầu: "Vâng."

"Dự án này có triển vọng phát triển rất lớn trong tương lai, nhất định có thể kiếm ra được rất nhiều tiền."

Nghe được hai câu sau này của Tô Bối, Tần tiên sinh liền cười nhẹ hai tiếng.

Tần tiên sinh đối với chuyện Tô Bối nói tới "kiếm được rất nhiều tiền" này thật sự cũng không quá để tâm, ông chỉ muốn khắc sâu vào trong lòng của mình dáng vẻ đầy phấn khởi của Tô Bối lúc này....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.