Chúng Ta Một Nhà Đều Là Vai Ác

Chương 81



"Chị thật sự là có chút hồi hộp." Nắm lấy cánh tay của Tô Tiểu Bảo, Tô Bối thành thật mà nói.

"Không cần phải hồi hộp như vậy đâu." Tạ dân hiên nói, lại nói: "m, ý của tớ là, nếu như cậu quá khẩn trương vậy thì bây giờ nhân lúc còn thời gian, chúng ta luyện tập thử một lần."

"Được á!" Cô bé cũng đang có ý này.

Tô Bối: "Đầu tiên chúng ta bàn sơ một chút về kịch bản đi, sau đó tiến vê phía sân khấu chính bắt đầu duyệt thử."

Tạ dân hiên: “Được.”

Thấy Tô Bối tiến lại gân, trong chớp mắt, Tạ Dân Hiên tự dưng cảm thấy có chút luống cuống đến quên cả hô hấp.

Ngay lập tức, đám người xung quanh đã bắt được cảnh này, nhanh tay chụp lại up lên nhóm chat nhanh nhìn nè, nhanh nhìn nè, Tạ thần cũng có lúc bị đỏ mặt.

Tạ dân hiên: "Khụ, thôi chúng ta bắt đầu đi."

Khoảng cách đại hội diễn ra chỉ còn có 15 phút nữa thôi, hiện tại tất cả khán giả cùng với khách tới xem lễ đang lần lượt theo trình tự xếp hàng tiến vào chỗ ngồi.

Đầu tiên là khối 9 lên trước, sau đó mới tới nhóm lớp 8.

Lớp bọn họ là 8A7, chờ tới lượt vẫn còn một lúc nữa.

Nguyên bản là cả lớp đang yên tĩnh, mỗi người đều nhỏ tiếng thảo luận, lúc này, chợt có một tiếng hô lên làm cho mọi người đều chú ý.

Đổng Văn Kỳ vẻ mặt hớn hở mà kéo tay Tô Bối: "Tô Bối, cậu nhanh tới đây xem này, là lớp 8A2 diễu hành đó!"

Lớp 8A2 chính là lớp của Tống Tâm Di cùng với Diệp thần, đối với việc diễu hành mở màn cho đại hội thể thao lần này, lớp họ được đánh giá cao nhất.

Tô Bối nghe vậy thì đưa mắt nhìn về phía sân khấu.

Quả nhiên, sáng chói vô cùng.

Lúc này Tống Tâm Di đang mặc một bộ váy giống nữ thần Athena, trong tay cầm một cây quyền trượng màu hoàng kim, mái tóc dài màu tím rất nổi bật, vô cùng bắt mắt.

Lúc này đây, Tống Tâm Di biểu tình kiêu kỳ đi ở trước nhất, hai bên trái phải là hai bạn nam đẹp trai lớp 8A2, một người trong đó chính là Diệp thần. Cô nàng thật sự giống như nữ thần Athena vậy, được rất nhiều người vây quanh.

Còn chẳng thèm nhìn những đội ngũ phía đằng sau, lúc này đây kênh chat trên diễn đàn đã bùng nổ rồi, vô cùng náo nhiệt.

"Wowwww, Tống Tâm Di đúng thật là nữ thân mà, xem những người đi cùng ở phía đằng sau kìal"

"Tất cả đều là hoàng kim Thánh Đấu Sĩ, lớp 8A2 lần này đầu tư đội hình sang chảnh quá đi mất."

"Thắng rồi, lân này phần thắng chắc chắn thuộc về lớp 8A2 luôn!"

"Mấy lớp đằng sau, tôi chẳng có hứng để xem nữa."

"Xem cái gì nữa, lớp chúng ta chẳng ai muốn diễu hành nữa nè."

"Nữ thần quả nhiên là không có làm chúng ta thất vọng."

Nhìn qua một lượt diễn đàn, nét mặt Đổng Văn Kỳ u ám mà nói: "Này Tiểu Bối, làm sao bây giờ, lớp chúng ta chắc là không thắng nổi bọn họ mất."

Tô Bối an ủi nói: "Đừng có ủ rũ vậy, phải tự tin vào thiết kế do cậu và mẹ cậu làm chứ."

"Đúng đới”, lớp phó văn thể mỹ cùng lớp trưởng cũng ởi tới, nói: "Đội hình lớp bọn họ chỉ là chói mắt một chút mà thôi, trang phục lớp chúng ta cũng chẳng kém gì mà? Hơn nữa trang phục mà lớp ta chọn còn rất có ý nghĩa"

"Mấy lời khen hiện tại trên diễn đàn, đa số là do đám fans cuồng của Tống Tâm Di nói thôi, bọn họ đang cố tạo thế cho nữ thân của mình đó mà”

"Thôi chuẩn bị đi nào, sắp tới lớp chúng ta lên sân khấu rồi!", Lớp trưởng lúc này nhìn về phía Tô Bối mà nói: "Tô Bối, cậu không cần hồi hộp quá đâu, cứ theo như kịch bản lớp chúng ta bàn là được rồi."

Bí thư: "Đúng rồi, nếu mà có lỡ quên, vậy cứ việc làm một đoạn freestyle đi."

Trang phục đẹp chỉ đóng góp một phần mà thôi, quan trọng nhất vẫn là nhân khí.

Số lượng người hâm mộ của Tô Bối, Tô Thiếu, còn có Tạ Thần, chẳng hề thua kém lớp A2 chút nào, cần gì phải sợi Bí thư nói không sai chút nào.

Lớp của Tô Bối vừa xếp hàng xong đã có người hô lớn một tiếng: "Tới rồi, tới rồi!"

Cả sân vận động lúc này tiếng hoan hô lớn không kém gì lúc lớp 8A2 diễu hành cả.

"Trời ơi!!! Tô Bối đẹp quá mức rồi!"

""Chồng ơi" anh đẹp trai quáaaaaal"

"Tô thiếu đẹp trai nhất trên đời!"

"A a a, Tạ Thần ngầu quát"

"Em dâu cố lên!"

"Em gái bình giữ nhiệt mạnh dạn lên nào, chúng ta ủng hộ ngươi!"

Diễn đàn:

"Lớp A7 thật sự là không kém gì lớp A2 hết nha."

"Ủa, đội hình lớp A2 như thế nào vậy, ngại quá, tôi quên mất rồi."

"Haha, xem trang phục lần này của lớp A7 kìa, thật sự là hơn xa tất cả các lớp khác luôn á"

"Mấu chốt là trang phục lớp A7 đẹp quá đi mất!"

"Thành thật mà nói, dù là nữ sinh lớp A2 nhưng tôi hâm mộ trang phục của lớp A7 lắm luôn."

Dù sao nữ thần Athena chỉ có một người.

Trừ Tống Tâm Di ra, những nữ sinh khác chỉ có thể mặc trang phục của thánh đấu sĩ, thật ra bọn họ cũng muốn mặc những bộ váy xinh đẹp mà.

"Lớp A2 các người còn đỡ, nhìn nam sinh lớp A8 bọn ta nè, trang phục thật sự là tệ không có chỗ chê."

Đối với các tiếng hoan hô của mọi người trên khán đài, Tô Bối hoàn toàn chẳng nghe thấy gì cả - Giờ phút này, toàn bộ tập trung của cô bé đều dùng để nghĩ xem phải đi như thế nào cho đúng, lúc nào thì dừng, sau đó thì phải làm gì tiếp.

Lần trước tuy là cũng đã biểu diễn trước toàn trường một lần rồi, thế nhưng lần đó toàn bộ khán đài đều là một mảnh tối thui, chẳng thấy gì cả do vậy cô bé mới không có bị áp lực.

Lúc này đây, xung quanh là ban ngày, có rất nhiều người đang nhìn xem, Tô Bối đích thực là cảm thấy hơi hồi hộp.

Hít sâu mấy cái, Tô Bối theo đúng kịch bản bước đến trước khán đài nhìn về hàng ghế chủ tịch, cô bé làm ra gương mặt tươi tắn nhất để nhìn về phía đó.

Tại ngay lúc này, một thân ảnh hiện lên trong tâm mắt của Tô Bối.

Tô Bối: Ba bal Ba vậy mà lại được an bài ngồi ở dãy ghế chủ tịch!

Từ lúc mà lớp A7 vừa lên sân khấu, mãi cho đến khi đi tới trước hàng ghế chủ tịch, lực chú ý của Tần tiên sinh vẫn luôn nằm trên người của hai chị em Tô Bối và Tô Tiểu Bảo.

Lúc này, ông nhìn về phía cô con gái mới lớn đã hiện ra vài phần xinh xắn đáng yêu, đang đứng trước đài chủ tịch, còn có tên nhóc đang đứng bên cạnh nữa, nhìn cũng thuận mắt trên mặt Tần tiên sinh chợt hiện lên vẻ kiêu ngạo của người làm cha.

Tô Bối cũng nhìn Tần Thiệu.

Vốn dĩ, khi mà nhìn thấy cha mẹ mình đang ngồi trên đài chủ tịch nhìn mình, con cái sẽ nên cảm thấy hồi hộp mới đúng.

Nhưng là tình huống hoàn toàn ngược lại, ngay khi mà Tô Bối nhìn thấy Tần Tiên sinh tất cả những hồi hộp của cô bé đã biến mất hất.

Cô bé hướng đến đài chủ tịch nở nụ cười duyên dáng, sau đó theo đúng kịch bản bắt đầu trình diễn tiếp bài múa kéo dài 30 giây của bọn họ.

Sau khi phối hợp xong với Tô Tiểu Bảo, tiếp theo, chính là một đoạn vũ điệu xoay tròn kết hợp với Tạ Dân Hiên.

Ngay khi cánh tay bị Tạ Dân Hiên nắm được, Tô Bối rõ ràng cảm thấy cậu ta có chút khựng lại.

Việc này ở những lần tập luyện trước đây hoàn toàn không hề có.

Vậy ra, Tạ thần cũng đang cảm thấy luống cuống?

Tô Bối cười thâm một tiếng, thầm nhủ trong lòng như vậy.

"Chúng ta đang làm tốt lắm, không cần phải hồi hộp đâu." Tô Bối dùng lời an ủi giống hệt như lúc nói với Tô Tiểu Bảo để trấn an Tạ Dân Hiên.

Tạ dân hiên: " Nghĩ sao mà hắn lại bị cuộc biểu diễn nhỏ này làm cho hồi hộp?!

Hắn chỉ là

"Lớp A7 biểu diễn thật xuất sắc." Ở trên đài chủ tịch, hiệu trưởng tươi cười nói cùng với các giáo viên khác.

Ngắn ngủi 30 giây mà thôi, bài múa của lớp A7 thật sự là rất hấp dẫn, sinh động, mọi thành viên đều phối hợp rất tốt, hơn nữa học sinh ở tuổi này đều có một loại thanh xuân tràn đầy sức sống, điều đó làm cho bậc phụ huynh đều cảm thấy yêu thích.

Tất cả giáo viên trên đài chủ tịch, cùng với các vị khách mời đều tỏ ra tươi cười.

Duy chỉ có một người đang trưng ra bộ mặt không thoải mái, chính là Tần tiên sinh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.