Đội hình biểu diễn của lớp 8A7 thuận lợi hoàn thành, Tô Bối khẽ thở phào sau đó dẫn theo mọi người ra giữa trung tâm của hội trường, rồi nhắc nhở bọn họ ổn định chỗ đứng.
Đổng Văn Kỳ cứ dán vào người Tô Bối, lúc này cô và những người khác đã nóng lòng không thể chờ thêm mà lấy điện thoại ra.
"Đội hình biểu diễn của chúng ta nhận được phản hồi rất tích cực của mọi người trên diễn đàn đó!" Đổng Văn Kỳ kích động vừa lướt diễn đàn vừa nói với Tô Bối.
Trên diễn đàn thảo luận về màn biểu diễn "Niên Đại Tú" của lớp 8A7 cũng sôi nổi không kém lớp 8A2.
Những bình luận về Tô Bối và Tống Tâm Di cũng không ít.
"Cậu xem này, trên diễn đàn có rất nhiều người nói cậu trở nên xinh đẹp hơn đó." Đổng Văn Kỳ giơ điện thoại về phía Tô Bối.
"So với kiểu cosplay khoe khoang như Tống Tâm Di thì kiểu bình thường như Tô Bối đẹp hơn nhiều."
"Lúc Tô Bối nhảy cũng rất đẹp nữa."
"Mọi người không thấy gì sao, so với lúc Tô Bối mới chuyển đến đây thì bây giờ đã xinh đẹp hơn nhiều rồi."
Bên dưới còn để thêm một tấm hình lần trước đạt giải ở cuộc thi "Tuyển chọn hoa khôi": hình ảnh Tô Bối tay cầm bình giữ nhiệt.
"Woa, nếu không đem lên so sánh tôi cũng không nhận ra, đúng là đẹp hơn thật."
Tô Bối một tháng trước trông hơi gầy gầy, cảm giác ăn uống không đầy đủ còn bây giờ cô bé có vẻ mũm mĩm hơn một chút, hai má cũng hồng hào. Mà vì phục vụ cho buổi biểu diễn nên hôm nay Tô Bối còn được trang điểm lên. Quả thật cô bé so với trước đây xinh đẹp lên rất nhiều.
Lúc này điện thoại Tô Bối rung lên, là Từ Thế Duy gửi tin nhắn cho cô.
"4v":Q bảo bối hôm nay đẹp quá đi mấtt
Tô Bối xem tin nhắn, Từ Thế Duy còn gửi thêm một bức ảnh: Đây là bức ảnh được chụp từ khán đài phía tây, trong bức ảnh Tô Bối đang thực hiện bài biểu diễn đoạn vũ đạo ba mươi giây. Bức ảnh đó chụp lúc Tô bối vừa hoàn thành xong bài nhảy, chân vừa chạm đất, gió nhẹ thổi qua, váy khẽ phồng lên, cả bức ảnh phải nói là vô cùng hoàn mỹ.
”q": Anh chụp đẹp ghê!
"q": Anh Từ cũng đến xem Từ Dương Dương biểu diễn hả?
Tô Bối ngạc nhiên.
Từ Thế Duy: Cái thằng em trai vô dụng đó hả?
Phần thi của Từ Dương Dương anh không có hứng thú, nhưng mà ai bảo q bảo bối cũng ở đây làm gì, hôm trước nghe Từ Dương Dương nói Tô Bối là người dẫn đầu của lớp 8A7, thế là Từ Thế Duy cũng lê thân tới đây.
"4v": Vui không, ngạc nhiên không?
Tô Bối: Bình thường á.
"4v": Gần trường em có nhiều quán cũng được lắm. Chút nữa đừng ăn ở trường nữa, đi với anh, anh đưa em đi ăn mấy món ngon, được không.
"4v": Rủ thêm em trai sinh đôi của em nữa.
Anh cũng đem đứa em vô dụng của mình đi luôn.
Đấn lúc đó, khì khì
Vừa hay có thể cho Từ Dương Dương biết thân phận thực sự của "q thần", không biết nó sẽ có biểu cảm thế nào.
"q": Ba của em hôm nay cũng đến trường, lát nữa bọn em sẽ đi với ba.
Từ Thế Duy:!
"4v": Thôi vậy, xem như anh chưa nói gì, hẹn hôm khác.
Tần tiên sinh đối với Từ Thế Duy mà nói chính là ác mộng, cũng nhờ phúc của Tần tiên sinh mà mấy cái account clone của anh đã không thể dùng được nữa.
Tô Bối đang nhắn tin thì đám đông xung quanh bỗng nổi lên một trận náo loạn.
"Nhìn thấy em gái kia không? Xinh đúng không." "Học lớp nào vậy?"
"Lớp 7a5 thì phải, nghe đằng trước có người nói vậy, em gái dẫn đầu đó hình như mới chuyển trường đến."
"Có chuyện gì vậy?" Tô Bối quay sang hỏi Đổng Văn Kỳ.
"Tớ cũng không để ý nữa, hình như là đang nói đến một em gái xinh đẹp dẫn đầu lớp 7A5 vừa đi ngang qua đây, với lại cũng mới chuyển đến đây". Đổng Văn Kỳ nói xong cũng giận dữ mắng: "Lớp bọn mình xếp hàng ở gần cuối, nên bị mấy lớp kia che hết, tớ muốn hóng cũng không hóng được."
Nhưng mà Đổng Văn Kỳ cũng không có hứng thú với em gái mới chuyển trường này.
Sau khi ba khối đều xếp hàng ngay ngắn ở hội trường, hiệu trưởng lên sân khấu phát biểu một bài diễn văn rất xúc động.
Sau khi hiệu trưởng nói xong thì đến lượt đại diện hội phụ huynh phát biểu.
Lúc này Tần Thiệu đứng dậy đi lên sân khấu.
"Chào mọi người, tôi là Tân Thiệu, ba của Tần Nguyệt và Tần Du”
Lời vừa dứt cả hội trường nổi lên một trận xôn xao.
"Tần Nguyệt, Tần Du hả? Đây không phải là hoa khôi và Tô thiếu sao? Đại diện hội phụ huynh lần này thế mà mời được ba của Tô thiếu!"
"Trường chúng ta cũng có thể diện ghê, mời được cả chủ tịch của tập đoàn Tần thị phát biểu. Nghe nói chỉ những hoạt động có tầm cỡ mới mời được Tần tiên sinh thôi."
Lúc này Đổng Văn Kỳ ngạc nhiên nói: "Woa, Tô Bối, ba cậu lên phát biểu kìa, trường không công bố thì thôi, ngay cả cậu cũng không bật mí cho mình.”
Tô Bối: "."
Cô cũng vừa mới biết thôi.
Chỉ có thể nói Tần tiên sinh giấu cũng giỏi thật.
"Chẳng trách" Tô Bôi thì thầm, chẳng trách hôm nay Tần tiên sinh mặc đồ đẹp như thế.
Ngược lại với hiệu trưởng, Tần tiên sinh phát biểu rất ngắn và không bị dập khuôn.
Lúc này trong mắt chúng học sinh, Tần tiên sinh chính là một hình mẫu phụ huynh hòa nhã và tràn đầy trí tuệ. Hình ảnh này so với hình tượng ông lớn trong giới thương nghiệp khiến cho người ta không rét mà run hoàn toàn trái ngược.
Câu cuối trong bài phát biểu của Tần tiên sinh: "Trung học là thời kỳ nổi loạn và cũng là khoảng thời gian khó quên nhất trong cuộc đời, hi vọng các cháu có thể hưởng thụ khoảng thời gian thanh xuân tươi đẹp này, và còn"
Tần tiên sinh ngừng một lúc lại nói tiếp: "Không được yêu sớm."
Câu nói này của Tần tiên sinh đã nói lên nỗi lòng của các bậc phụ huynh và giáo viên ở đây.
Đồng thời bên dưới cũng nổi lên một trận vỗ tay vô cùng nhiệt liệt, có vài học sinh cũng cười trộm: Sống cùng một thế giới, cùng là bố mẹ, câu nói này của Tần tiên sinh cũng rất giống bố mẹ bọn họ, nhưng bố mẹ bọn họ lúc nói câu này lại không hề hòa nhã như Tần tiên sinh.
Tần tiên sinh phát biểu xong đến lượt đại diện hội học sinh phát biểu.
Trên sân khấu là một đàn anh lớp 9 phát biểu
Tô Tiểu Bảo cảm thấy có chút ngứa ngáy nhìn về phía sân khấu phát biểu.
Lưu Giai ở bên cạnh để ý thấy, cậu ta huých vai Tô Tiểu Bảo cười nói: "Sao vậy? Bảo ca cũng muốn đại diện hội học sinh lên phát biểu hả?"
Tạ Dân Hiên nhíu mày tiện thể liếc qua phía Tô Tiểu Bảo: "Dễ mà, chỉ cần cậu ở trong hội thao dành về nhiều hạng nhất thì sang năm nhà trường sẽ chọn cậu thôi."
Tạ Dân Hiên đang nhắc nhở Tô Tiểu Bảo phải giỏi hơn cậu ta thì mới được.
Nghe vậy Tô Tiểu Bảo không nói gì chỉ nhếch khóe môi hừ một tiếng: Cậu chỉ cảm thấy mất thể diện khi mà Tần Thiệu đã lên phát biểu rồi mà mình vẫn đang ở dưới này thôi.
Sau khi khai mạc xong, Tần tiên sinh cũng không trở về, tiếp tục ở lại xem hai đứa trẻ thi đấu.
Mà chủ yếu là xem Tô Tiểu Bảo.
Đại hội thể thao lần này, phần thi duy nhất mà Tô Bối đăng ký cũng phải buổi chiều, còn Tô Tiểu Bảo tham gia ba phần thi là nhảy cao, nhảy xa và chạy ngắn. Phần thi đầu tiên là nhảy cao.
Lần nhảy đầu tiên: 1/2m
Đến lượt Tô Tiểu Bảo, Tô Bối theo bản năng nắm chặt lấy tay của Đổng Văn Kỳ ở bên cạnh.
Đổng Văn Kỳ cười hỏi: "Cậu lo lắng hả, sao vậy, sợ Tô thiếu nhà cậu không nhảy qua sẽ xấu hổ hả?"
Tô Bối lắc đầu: "Phản xạ có điều kiện thôi."
Mối liên kết giữa những cặp song sinh rất kỳ diệu: Lúc Tô Tiểu Bảo dự thi, Tô Bối cảm thấy như bản thân cô đang tham gia thi đấu vậy. Cô cũng theo bản năng mà tự lừa dối chính ý thức của mình.
So với Tô Bối đang lo lắng thì Tô Tiểu Bảo nhẹ nhàng nhảy một cái đã qua rồi.
Xung quanh lập tức nổi lên tiếng hoan hô của mấy nữ sinh bên cạnh.
Cứ như vậy, lần thứ hai, thứ ba Tô Tiểu Bảo cũng thuận lợi nhảy qua.
Trên sân đấu, Tô Tiểu Bảo mặc một bộ đồ màu trắng với dáng người dong dỏng cao, quanh thân cậu tựa như có hào quang phát ra.
Mỗi lần nhảy qua, khóe miệng Tô Tiểu Bảo lại kéo lên một nụ cười khiến cho mấy fangirl xung quanh lại hò hét một trận.
Vào thời khắc quan trọng, bên trong phòng phát thanh, một nhóm học sinh đọc lời cổ động được gửi đến cho Tô Tiểu Bảo.
"Hứa Giai Giai của lớp 7A1 gửi lời cổ động: Tô Thiếu, anh chính là chim ưng dũng mãnh, hãy bay qua đi"
"Lâm Bội Vũ của lớp 8A6 gửi lời cổ động: Tô thiếu bay cao đi, chúng tớ đồng lòng cùng cậu bay thật cao, chúng tớ sẽ"
"Khì khì, fandom của Tô Tiểu Bảo nhà cậu so với Tạ Thần với Diệp Thiếu cũng chẳng thua kém đâu." Đổng Văn Kỳ hưng phấn nói.
Đổng Văn Kỳ: "Nhưng mà nói ra thì Tô Tiểu Bảo cũng giỏi thật, khả năng vận động tốt ghê, làm sao mà luyện được thế?"
Đối với chuyện Tô Tiểu Bảo chơi thể thao giỏi thật ra không tốt đẹp gì: Những quy tắc và kỹ thuật thi đấu là do mấy ngày trước Tần tiên sinh sắp xếp một cuộc huấn luyện đặc biệt cho Tô Tiểu Bảo, nhưng còn nền tảng vận động của cậu là do ngày trước ở quê thường xuyên giúp người ta dỡ hàng bốc vác mà có.
"Nhưng mà Tạ Dân Hiên cũng giỏi nữa." Đổng Văn Kỳ cười nói.
Bây giờ ở phần thi nhảy cao đã có rất nhiều người bị loại, nhưng Tô Tiểu Bảo và Tạ Dân Hiên vẫn còn tiếp tục, hơn nữa trong số những người còn được ở lại thì chỉ có hai người bọn họ là thoải mái và không hề lo lắng.
"A đúng rồi, phần bỏ phiếu trên diễn đàn đang rất hot đõ, đoán xem: Tạ Dân Hiên, Tô Tiểu Bảo, Ngụy Kiến Châu, Diệp Thần, ai mới là mvp."
"Nè." Đổng Văn Kỳ kéo tay Tô Bối nói: "Tô Bối cậu nghĩ giữa Tô Tiểu Bảo và Tạ Dân Hiên ai giỏi hơn?"
Tô Bối: "Tô Tiểu Bảo."
Đổng Văn Kỳ: "Tớ cũng nghĩ vậy, thế cậu nghĩ ai sẽ được hạng nhất?"
Tô Bối: "Tô Tiểu Bảo."
Đổng Văn Kỳ: "Thế còn MVP?"
Tô Bối: "Tô Tiểu Bảo."
Đổng Văn Kỳ: ""
"Bạn Tô Bối à, cậu khách quan chút đi."
Nghe vậy Tô Bối nhìn Đổng Văn Kỳ nhàn nhã nói: "Không khách quan được."
Tô Tiểu Bảo trong mắt cô lúc nào cũng là giỏi nhất, không ai bì được.
"Hả." Đổng Văn Kỳ nghi ngờ kêu lên một
Tô Bối: "Sao vậy?"
Đổng Văn Kỳ: "Trên diễn đàn lại có tin hot mới rồi, đang nói đến em gái mới chuyển trường lớp 7A5 đó."
"Nè, cậu xem đi." Đổng Văn Kỳ giơ điện thoại lên.
"Tin tình báo mới nhất: Em gái ở đại hội thể thao tên là Lý Mạn Nhi, 12 tuổi, mới chuyển đến lớp 7A5 tuần trước, trong nhà kinh doanh đá quý, mới chuyển từ nước.J về, tính tình nghe nói rất đáng yêu đó -"
"Nghe nói là cục cưng của lớp 7A5 đó, còn gọi người ta là "tiểu công túa" cơ."
"Dạo này chất lượng học sinh chuyển trường cũng cao nhỉ? Mấy ngày trước mới chuyển đến một hoa khôi và Tô Thiếu, lần này lại chuyển đến một Lý Mạn Nhi cũng xinh xắn đáng yêu." "Nói không chừng hoa khôi kỳ sau của chúng ta sẽ là Lý Mạn Nhi."
"Không thể nào, chỉ cần nhìn vào nhan sắc thôi Tô Bối cũng đã ăn đứt, trừ khi kỳ sau Tô Bối không tham gia, Tống Tâm Di cũng không tham gia, haha."
"Nhưng Lý Mạn Nhi cũng rất xinh mà."
"Nói vậy mới để ý, các cậu không cảm thấy, Lý Mạn Nhi với hoa khôi của chúng ta hơi giống nhau không."
"Khí chất không giống, nhưng mà ngũ quan đúng là hơi giống thật."