Cầm điện thoại di động, Trì Gia cùng Cảnh Nhuế đồng thời nhìn về phía đối phương. Lúc này ở cửa quán bar, chỉ có hai người các nàng đứng.
Rõ ràng, người Trì Gia hẹn chính là Cảnh Nhuế. Lúng túng qua đi, Trì Gia chuẩn bị yên lặng rời đi.
Vừa nãy trong WC, Cảnh Nhuế hỏi nàng còn sống chết không thừa nhận, kết quả bây giờ lại dùng mạng xã hội lesbian hẹn Cảnh Nhuế. Nàng với hồ ly tinh này rốt cuộc có bao nhiêu "Nghiệt duyên", tùy tiện chơi cái app hẹn hò mà cũng bị kết đôi?
Cảnh Nhuế đứng tại chỗ, tinh tế nghĩ chuyện này, nhìn Trì Gia cười. Nụ cười này, thực sự là tràn đầy ý tứ. Trì Gia thoáng nhìn Cảnh Nhuế cười, cả người không dễ chịu, tối nay, mặt mũi đều bị chó ăn cả rồi.
"Trì Gia. . ." Thấy Trì Gia xoay người, Cảnh Nhuế gọi nàng lại.
Trì Gia không quay đầu, lúc này còn không đi, chờ họ Cảnh đến trào phúng nàng sao?
Cổ tay bị người kia nắm lấy, Trì Gia khép mắt, lúng ta lúng túng. Cảnh Nhuế đi tới trước mặt Trì Gia, ngăn nàng, "Không phải đang chờ tôi sao? Đi đâu mà đi?"
"Tôi còn có việc. . ." Trì Gia lại lần nữa nói dối.
Cảnh Nhuế tiến đến càng gần Trì Gia. Lưng Trì Gia đã chạm đến tường, không còn đường để lùi nữa.
"Tôi có chỗ nào thua kém những người phụ nữ khác sao?" Cảnh Nhuế đối diện Trì Gia, hỏi, "Khuôn mặt hay là dáng người?"
Bất luận khuôn mặt hay là dáng người, hồ ly tinh này đều là cực phẩm, Trì Gia xưa nay không có phủ nhận điểm ấy.
Lại là mùi thơm quen thuộc, ánh mắt Trì Gia không cẩn thận chạm vào ánh mắt người đối diện, trái tim thình thịch rộn ràng như muốn nhảy khỏi ngực. Trí óc nàng cũng bắt đầu suy nghĩ lung tung, nhớ lại lúc hai người bọn họ hôn môi nhau, lại còn hôn sâu như thế.
"Cô đừng hiểu lầm, tôi. . . chỉ là hiếu kỳ mà thôi." Trên thực tế, Trì Gia đích thật là bởi vì tò mò, nhưng lúc nói ra khỏi miệng, lại cảm thấy hơi chột dạ, cảm giác giống như bị vạch áo cho người xem lưng.
"Rất nhiều chuyện, đều là từ hiếu kỳ mà ra." Cảnh Nhuế mặt đối mặt cùng Trì Gia trò chuyện, đột nhiên tiến đến bên tai đối phương, nói nhỏ, "Ví dụ, lỡ như cô tò mò cảm giác cùng phụ nữ lên giường, vậy làm sao bây giờ?"
Giọng nói của cô ấy rất gợi cảm, đặc biệt là lúc hạ thấp giọng. Trì Gia nghe, cảm giác như vị trí mềm mại nhất trong lòng nàng bị người ta khẽ khàng chạm đến. Người đó còn mang theo khí tức quyến rũ lại ấm áp, thơm tho thì thầm sau tai nàng khiến mặt Trì Gia không khỏi ửng hồng.
"Ha ha ha, không đùa cô nữa..." Cảnh Nhuế không khỏi nở nụ cười, cô vươn tay vuốt ve mặt khuôn mặt đang đỏ như quả hồng chín của nàng "Trì tiểu thư hóa ra còn có thể đỏ mặt như vậy. Trước giờ tôi mới thấy đó nha."
"Cảnh Nhuế! Cô im miệng cho tôi!" Trì Gia trừng mắt về phía Cảnh Nhuế.
Cảnh Nhuế cười càng lúc càng khoa trương, lúc Trì Gia đỏ mặt gào thét, thật giống trẻ con giận dỗi.
"Tôi phát hiện, cô cũng thật đáng yêu." Cảnh Nhuế quan sát tỉ mỉ Trì Gia.
Trì Gia mắt trợn trắng.
"Đi thôi, chúng ta rất lâu không cùng uống rượu." Cảnh Nhuế tính tính, hình như đã hơn nửa tháng, cô đến quán bar N không ít lần, phát hiện Trì Gia tựa hồ không còn đến đó ca hát nữa.
Trì Gia vẫn đứng yên tại chỗ, do dự không nhúc nhích.
"Cô tối nay ra ngoài không phải là muốn uống rượu sao, tôi uống với cô."
Sau một hồi bị Cảnh Nhuế lôi kéo, Trì Gia cũng theo cô đi vào trong quán bar. Đổi một cái quán bar khác thì ra cũng không có gì đặc biệt. Chỉ là ở đây, việc nhìn thấy hai người phụ nữ cùng nhảy nhót hay ôm hôn nhau lại quá đỗi bình thường.
Cảnh Nhuế rót hai ly rượu, đưa một ly qua cho Trì Gia, "Cảm giác như thế nào, thỏa mãn lòng hiếu kỳ chưa?"
"Không có gì đặc biệt." Trì Gia uống rượu, từ từ nói.
Cảnh Nhuế cũng thích đến quán bar N hơn, âm nhạc chỗ ấy êm tai hơn ở đây.
"Uống đi." Trì Gia cũng không hiểu, nàng rõ ràng chán ghét Cảnh Nhuế này vô cùng, thế nhưng lại rất thích uống rượu cùng cô ấy.
Cảnh Nhuế một ly rồi lại một ly cùng nàng cạn, "Đừng uống nhiều quá, một hồi lại say xỉn."
"Tôi không có kém vậy đâu." Trì Gia muốn hôm nay có thể uống thật sảng khoái, để Cảnh Nhuế mở mang tầm nhìn một chút, tránh cho mỗi lần cùng nhau uống Cảnh Nhuế đều xem thường tửu lượng của nàng.
Ngồi không lâu lắm thì có một bạn công cũng khá đẹp mắt đến gần Cảnh Nhuế, nói muốn cùng cô uống rượu. Cảnh Nhuế nắm lấy tay Trì Gia, mười ngón tay đan xen nhau tình tứ, cười thật ngọt ngào, "Xin lỗi, bạn gái của tôi sẽ ghen."
Trì Gia: ". . ."
Chờ người kia đi rồi, Trì Gia không thể chờ đợi được nữa rút tay khỏi tay Cảnh Nhuế, "Cô lại lợi dụng tôi rồi."
"Xem ra cô muốn để người khác đến quấy rầy hơn?"
Giả vờ là tình lữ để tránh ong bướm quả thật cũng là một chủ ý không tồi. Trì Gia liếc mắt nhìn một chút, "Người vừa rồi cũng ưa nhìn lắm, cô đành lòng từ chối hả?"
"Không phải mẫu người tôi yêu thích."
Lại là câu nói này.
Trì Gia chống cằm hỏi, "Vậy cô thích kiểu người thế nào?"
"Ừm. . . Tôi thấy kiểu như cô tối nay cũng không tồi." Cảnh Nhuế cũng chống cằm nhìn Trì Gia, ánh mắt lướt từ mặt nàng xuống đến ngực.
Trì Gia ánh mắt bén lại, "Nè, nhìn cái gì đó hả?"
Cảnh Nhuế đột nhiên nghiêm túc hỏi Trì Gia, "Độn nhiều vậy chắc khó chịu lắm hả?"
"Cảnh Nhuế!" Trì Gia xém chút muốn lật bàn, nàng thừa nhận con đường sự nghiệp của mình ở trước mặt Cảnh Nhuế đã trở nên tăm tối lắm rồi nhưng đến cả thân hình mà cũng bị sỉ vả, "độn" cái chữ này dữ dội chọt trúng điểm đau nhất của nàng.
Tức muốn nổ tung.
"Ha ha ha. . ." Cảnh Nhuế cười đứng dậy, kéo tay Trì Gia, "Qua bên kia chơi đi."
Cùng uống rượu, cùng nhảy nhót, cùng cười đùa. Trì Gia rất lâu không cười nhiều như thế rồi. Nàng nhảy múa cũng không tệ, lúc đại học có tham gia câu lạc bộ, đến quán bar nhảy chơi tuyệt đối thừa sức, quay đầu lại cũng không thiếu người chú ý. Có thân hình lại có khuôn mặt, ra ngoài chơi bời xưa nay Trì Gia không thiếu số đào hoa.
Ánh mắt Cảnh Nhuế từ đầu đến cuối đều lưu luyến đặt trên người Trì Gia. Cũng không biết từ khi nào, ở trong đám người đông đúc, các nàng càng sát đến gần nhau, cuối cùng hầu như dính vào.
Lúc Trì Gia thoải mái cười lên, sẽ khiến cho người ta bất giác muốn cùng nàng hôn môi.
Hồ ly tinh cười lên thật là đẹp mắt, Trì Gia nhìn Cảnh Nhuế, trong không khí ồn ào mà thất thần.
Phía sau lưng bị ai đó xô đẩy một cái, cơ thể Trì Gia bị đổ nhào về trước, nàng cùng Cảnh Nhuế vốn đã gần, hiện tại càng là thân mật không kẽ hở. Trì Gia và Cảnh Nhuế đều nhìn đối phương, cứ để thân thể dán vào nhau, ai cũng không lùi một bước.
Âm nhạc vẫn còn tiếp tục, nhưng hai người đều chậm rãi yên tĩnh lại, gò má nàng như có như không chạm vào bờ môi ấm nóng mềm mại cửa người kia. Mùi hương thơm tho cuốn lấy tâm trí nàng, Trì Gia ánh mắt mê ly, cảm thấy hình như mình say rồi, muốn vùi đầu vào hõm cổ người kia.
Cảnh Nhuế đưa tay ôm lấy Trì Gia, hệt như một đôi tình nhân thật sự đang âu yếm. Động tác này, Trì Gia không từ chối.
Ánh đèn lúc sáng lúc tối, môi đỏ mê người, Trì Gia thật nhanh quên hô hấp, tâm trí trở nên thật là loạn. Cảnh Nhuế lại chăm chú nhìn vào mắt Trì Gia, có thể cảm nhận được hơi thở rối loạn của nàng đang phả vào khuôn mặt mình.
Một giây sau, ngay khoảnh khắc ánh đèn tối lại, Trì Gia cùng Cảnh Nhuế cơ hồ là đồng thời hôn lên môi đối phương. Du͙ƈ vọиɠ cùng kích động nương theo giai điệu cuồng nhiệt của nhạc vũ trường mà lan tràn, khi hai đôi môi đã chạm vào nhau, một loại xúc cảm khó diễn tả thành lời dâng trào khiến cả hai khó lòng cưỡng lại, cứ thế mà đắm chìm vào nụ hôn ấy. Ấm áp mà ngọt ngào, nhẵn nhụi lại triền miên.
Trì Gia hôn Cảnh Nhuế, hung hăng hướng vào trong lòng cô, chủ động mở ra môi, đòi hỏi càng nhiều sự ngọt ngào của đối phương.
Thật là thích, thế nhưng chỉ hôn như vậy không khiến nàng cảm thấy đủ.
Trì Gia chủ động, Cảnh Nhuế nhắm mắt lại dung túng nàng, nuông chiều sự đòi hỏi của nàng. Lần thứ ba, so với trước hai lần trước nhiều hơn hưởng thụ, bởi vì hai người đều nhập tâm.
Trong quán bar, không gian chật chội, ồn ào, hai người nóng bỏng dây dưa, khí tức càng ngày càng gấp rút.
Trì Gia buông lỏng môi Cảnh Nhuế một lúc, sau đó lại tiếp tục muốn hôn. Cảnh Nhuế nâng mặt nàng, vừa phải tiếp tục hôn, lại bị Trì Gia nắm tay, một mạch kéo ra khỏi quán bar.
Sau khi ra ngoài, Trì Gia mang theo Cảnh Nhuế đi tới một góc đường vắng vẻ.
"Làm sao vậy. . ."
Trì Gia không có trả lời, đỏ mặt, nàng đem Cảnh Nhuế đặt ở trên tường, dồn hết sức tiếp tục hôn sâu đối phương. Nàng cảm giác mình đêm nay điên rồi, nếu đã điên, vậy thì điên đến cùng đi.
Màn đêm thăm thẳm, góc đường hầu như không có ai khác, tối tăm và an tĩnh, hai bóng người quấn lấy nhau, thâm tình trao nhau những chiếc hôn nóng bỏng, giày vò môi nhau.
"Ưʍ. . ."
Những nhịp thở ngắt quãng, những thanh âm khẽ khàng ngâm lên đầy ám muội.
Trì Gia thích không khí an tĩnh thế này, lúc các nàng hôn nhau, nàng sẽ nghe được âm thanh hồ ly tinh vô thức phát ra như thế, "Ưʍ. . ."
"Cô say rồi." Cảnh Nhuế thở hổn hển.
"Không có. " Trì Gia còn chưa thỏa mãn nhìn chằm chằm môi Cảnh Nhuế, "Lúc nãy cô lợi dụng tôi, nên bây giờ tôi muốn lấy lại."
Cảnh Nhuế cười ôm sát eo Trì Gia, "Được."
Lại là một trận hôn nồng nhiệt.
Thân thể Cảnh Nhuế đều bị Trì Gia hôn đến nóng bừng, cô sờ sờ gò má Trì Gia, "Bảo bối, chúng ta đi khách sạn. . ."