Chúng Ta Yêu Nhau, Vì Dân Trừ Hại

Chương 19



Trì Gia ngồi ở trên giường, lòng bàn tay nắm chặt lấy chăn, cơ thể hơi ngửa ra sau, nàng cảm giác mình nên né tránh, nhưng trong vô thức nàng lại thuận theo Cảnh Nhuế, từng chút một kề sát gần nhau. Ánh mắt của nàng đảo qua áo ngủ lỏng lẻo trên người Cảnh Nhuế, một bên vai áo đã trượt xuống lộ bả vai nõn nà, trước ngực tất nhiên là phong cảnh dồi dào tươi đẹp thu hút ánh nhìn.

Vóc người của hồ ly tinh không chỉ nóng bỏng, cô lại càng biết khoe ra dáng vẻ quyến rũ của bản thân một cách đầy soái khí, giống như hiện tại, cô hai tay chống đỡ trên giường, thân thể sít lấy nàng, một bộ dáng nữ cường nhân điển hình.

Trì Gia cũng không biết mình làm sao nữa, đây không phải lần đầu nàng nhìn thấy thân thể của phụ nữ, trên lý thuyết thì “cùng dấu đẩy nhau” thế nhưng nàng tuyệt nhiên không hề cảm thấy bài xích đối với Cảnh Nhuế. Cùng là phụ nữ, rõ ràng cô có gì thì nàng cũng có nấy, cớ sao khi nhìn thấy lại có chút kích động. 

Nói một cách thẳng thắn thì, nàng có ham muốn làm chuyện yêu với Cảnh Nhuế.

"Nhìn đủ chưa?" Cảnh Nhuế bắt lấy ánh mắt như lang như hổ của Trì Gia đang chằm chằm nhìn mình, cô cười, sau đó cúi người xuống, dùng chóp mũi lướt qua vành tai đã nóng bừng của Trì Gia, nhẹ giọng nói nhỏ, "Đêm nay không tắt đèn, cho em xem thỏa thích, được không?"

Ánh mắt Trì Gia né tránh, nhưng không thể tìm được chỗ trốn, bởi vì khoảng cách giữa các nàng đã áp sát quá gần. Giờ khắc này không khí hít vào mũi đều nóng rực ám muội, đương nhiên hòa lẫn hương vị của người kia, điều này làm cho đáy lòng Trì Gia càng thêm rục rịch không yên. 

Cảnh Nhuế trời sinh thích phụ nữ, cũng từng hẹn hò không ít bạn gái, nhưng cô chưa bao giờ cố gắng “bẻ cong” ai, dưới góc nhìn của cô, chuyện yêu đương cần có sự tình nguyện của cả hai người, nếu như tồn tại sự miễn cưỡng vậy thì tốt hơn đừng nên yêu. Cô cũng thừa nhận, bản thân về mặt tình cảm không muốn lãng phí quá nhiều thời gian cũng như kiên trì. Cảnh Nhuế không phải là loại người cố chấp giống như Ninh Thiển, nói một cách êm tai thì là chung tình, nói một cách khó nghe thì chính là một cái cây treo cổ. Tình yêu nên là để hưởng thụ, khi nó đã biến thành một loại dằn vặt, tại sao còn muốn khổ sở theo đuổi?

Ninh Thiển nói, cô nhất định chưa từng thật lòng yêu một ai đó. Cảnh Nhuế nói, chắc là vậy rồi.

"Chỉ đêm nay thôi." Khi Cảnh Nhuế nói với Trì Gia câu này thì cũng chính là lúc cô tự giẫm đạp lên nguyên tắc của chính mình, cùng gái thẳng lên giường một lần rồi mà còn không có chừng có mực, đêm nay lại một lần nữa đến trêu chọc người ta. Nhưng không thể không nói, cùng Trì Gia lên giường tuy không phải thoải mái nhất nhưng lại khiến cho cô có cảm giác nhất. 

Vào lúc hai người còn đang trong cơn hôn thì Trì Gia cụp mắt nghiêng đầu sang bên kia, chỉ là thái độ cự tuyệt đã không còn bao nhiêu cứng rắn.

"Tôi nói đừng như vậy..."

 

Ánh mắt Cảnh Nhuế lập tức ngừng trên mặt Trì Gia, không tiếp tục nữa, cơ thể cô ngưng trệ, tiện tay kéo vai váy ngủ lên, khôi phục ngữ khí lạnh nhạt, "Đêm nay em ngủ giường, tôi ngủ trên sofa."

Người kia vừa tránh khỏi, bầu không khí liền bớt đi hơi nóng. Đột nhiên, trong lòng Trì Gia cảm thấy trống rỗng, chăn bị nàng nắm lấy nhăn nheo hết cả. Cuộc đời này cũng giống trên phim thật, kỹ thuật diễn xuất cũng rất hay ho, vừa rồi dáng vẻ động tình như vậy, thoáng chốc đã xa cách lạnh lùng.

"Cảnh Nhuế!" Trì Gia đột nhiên thẳng người.

"Giường lớn như vậy cho một mình em ngủ mà vẫn không hài lòng sao?" Cảnh Nhuế mới vừa đứng dậy, lại bị Trì Gia nắm chặt cổ tay, dùng sức kéo. Cổ chân của cô vốn dĩ còn đang đau, lúc này tất nhiên đứng không vững, trực tiếp ngã ngồi trên đùi Trì Gia.

"Ưʍ..." Cảnh Nhuế còn chưa kịp nhắm mắt lại, Trì Gia đã dùng hai tay ôm chặt eo của cô, môi lưỡi nóng rực tiến tới hôn cô, gắt gao mút lấy, bao phủ không khe hở.

Trong phòng chỉ còn lại những âm thanh ngượng ngùng.

Cảnh Nhuế nhắm mắt, cúi đầu, dùng môi nhiệt liệt đáp lại Trì Gia, cánh tay thon dài chậm rãi ôm lấy cổ nàng, dần dần hóa thành chủ động.

Vừa nãy lúc kéo Cảnh Nhuế, Trì Gia vội quá không nhịn nổi nên dùng sức khá mạnh, ngay cả hiện tại hôn môi hồ ly tinh, Trì Gia cũng giữ nguyên khí thế mạnh bạo như vậy, dùng hết sức để hôn thật sâu. Chân của cả hai vô thức chạm vào nhau, khiến người ta càng thêm hồi hộp, Trì Gia có thể tưởng tượng bộ dạng của mình bây giờ có bao nhiêu khát khao, và chắc là Cảnh Nhuế cũng giống nàng. Lúc hai người hôn nhau, hình như còn ăn ý hơn tình nhân yêu đương ba năm. 

"Trì Gia..." Cảnh Nhuế mở mắt, một tay Trì Gia ôm lấy eo cô, một tay đặt ở trên đùi cô vuốt ve nhè nhẹ, giống như xe chạy đường quen vậy mà còn mạnh miệng nói mình không có cảm giác với phụ nữ. Cảnh Nhuế trực tiếp dạng chân ngồi trên đùi Trì Gia, mặt đổi mặt với nàng.

Cô ấy thật là đẹp, mỗi lần Trì Gia nhìn thẳng vào mặt Cảnh Nhuế, ý nghĩ đầu tiên chính là tán thưởng nhan sắc của người kia.

Cảnh Nhuế lại cụp mắt hướng đến gần Trì Gia, giống như đang thăm dò, lần này, Trì Gia liền không thể chờ đợi được nữa, híp mắt, tiếp tục tiến lên hôn cô. Cảnh Nhuế nhắm mắt lại, mỉm cười, càng ôm chặt Trì Gia hơn, hai người đều quá mức nhiệt tình, đều ra sức hưởng thụ đối phương. 

Chỉ mới hôn môi mà cả người đều mềm nhũn, Trì Gia cảm thấy may mắn vì mình đang ôm Cảnh Nhuế thay vì phải run rẩy trong vòng tay của hồ ly tinh.

"Em có biết mình đang làm gì không?" Cảnh Nhuế trong lòng chập trùng kịch liệt, hô hấp vì bị hôn mà trở nên hỗn loạn, khiến cho giọng nói càng mê hoặc mười phần.

"Chỉ đêm nay thôi..." Trì Gia cũng thở hổn hển, tâm tình sớm đã không bình tĩnh, nàng ôm lấy khuôn mặt đối phương đang gần mình trong gang tấc, đứt quãng hôn, "Một lần cuối cùng, sau đó... Không được đến quyến rũ tôi..."

Không muốn nói đến chuyện ngày mai, chỉ muốn hưởng thụ hạnh phúc trong hiện tại, Cảnh Nhuế nghiêng người, ép ngã Trì Gia trên giường, cô ôn nhu hôn Trì Gia, vuốt tóc nàng, "Vậy là đêm nay tôi có thể tận lực quyến rũ em?"

Nụ cười này có thể khiến trái tim rung động, Trì Gia nằm dưới thân Cảnh Nhuế, tâm can không vâng lời ra sức nhảy nhót, "Cảnh Nhuế, có phải cô thật sự..."

"Cái gì?"

Trì Gia im lặng nửa ngày, rốt cuộc đặc biệt nói: "...Rất lẳng lơ."

Cảnh Nhuế cũng không để ý cách nói này của Trì Gia, trái lại còn câu môi cười, cô nâng mặt Trì Gia, chỉ đơn thuần là hôn hít nhưng cô vẫn có thể hôn cả buổi tối, "Hồ ly tinh, không phải chính là bộ dáng như vậy sao?"

"Đúng là hết nói nổi..." Trì Gia phục Cảnh Nhuế rồi, mặt cô ta đủ dày để nói thì mình cũng không đủ mặt mũi để nghe, bất giác tự cảm thấy có chút xấu hổ.

Thế nhưng, Trì Gia tỏ vẻ không mặn không nhạt bị Cảnh Nhuế không hài lòng ôm lấy.

"Nhịn không nổi thì đừng nhịn."

Kết quả, Trì Gia lại cùng Cảnh Nhuế lên giường chơi trò người lớn, còn là trong tình trạng hoàn toàn tỉnh táo. Nhưng mà cũng còn tốt, tỉnh táo thì mới chơi được nhiều trò hay. Quan hệ nữ - nữ cũng đa dạng phong phú lắm.

"Tối nay cô cố tình ăn mặc như vậy hả?" Trì Gia một bên phối hợp với Cảnh Nhuế, một bên thở gấp nói, "Ưʍ... Cố ý quyến rũ tôi đúng không?"

"Tôi thấy em mới đang quyến rũ tôi á, ngay cả quần cũng không mặc..." Tỉ lệ vóc người của Trì Gia khá tốt, đôi chân lại dài, ấn tượng khi thấy lần đầu đến giờ Cảnh Nhuế cũng chưa từng quên.

"Làm gì có!" Áo ngủ của Trì Gia luôn luôn cũng chỉ là một cái áo sơ mi dài rộng rãi, đơn giản thuận tiện, Trì Gia cắn môi nói, "Tôi muốn biết cô đối với tôi có hứng thú hay không..."

Cảnh Nhuế chê Trì Gia nói nhiều, không đủ chuyên tâm, đơn giản dùng môi lấp kín miệng của nàng, lập tức yên tĩnh.

"Rên đi..."

Trì Gia quật cường bảo vệ chút liêm sĩ đang tiến dần về không của mình: "Không nhé!"

"Nhịn khó chịu lắm đó."

"Thôi đi, kỹ thuật của cô chỉ có vậy mà đòi tôi..." Trì Gia mới vừa nói xong, một giây sau, "A..."

Sau đó, âm thanh của Trì tiểu thư vang vọng khắp phòng. Nàng khi nghe được tiếng của mình cũng phải mặt đỏ.

Lúc Trì Gia "phản công" Cảnh Nhuế, Cảnh Nhuế cũng không có tiếc rẻ âm thanh dễ nghe của bản thân, cho nên Trì Gia có đủ động lực làm đến nổi trên trán phủ mồ hôi li ti.

Đêm nay rất điên cuồng, cũng không tắt đèn, có thể nhìn rõ ràng dáng vẻ đượm tình của người kia.

Cảnh Nhuế cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng của đối phương đang tiếp xúc với da thịt mình, tựa hồ như có thể xảy ra một phản ứng hóa học thần kì nào đó, cái cảm giác ấy, vừa thoải mái vừa lại khiến người ta thấy không đủ.

"Trì Gia, em thật sự… không phải đồng tính sao?" Cảnh Nhuế lại một lần nữa hoài nghi Trì Gia.

"Tôi là gái thẳng điển hình."

"Nếu em là gái thẳng… A..." Cảnh Nhuế nắm lấy vai Trì Gia, nở nụ cười, "Vậy bây giờ em đang làm gì thế?"

Trì Gia đỏ mặt, "Làm yêu với cô."

"Vậy xem ra em là gái thẳng "đột biến gen" rồi." Cảnh Nhuế khẽ cắn bả vai Trì Gia, than thở, "Em có thiên phú như vậy, không phải lesbian thật đáng tiếc."

Trì Gia không trả lời, đột nhiên gia tăng sức lực, Cảnh Nhuế bị đau, rêи ɾỉ, "Nhẹ chút..."

Cảnh Nhuế, tôi có đột biến gen thì cũng là tại cô hết. Trì Gia không cảm thấy mình là đồng tính, đối với những người phụ nữ khác, Trì Gia thật không có bất kỳ ý nghĩ đen tối nào, càng khỏi nói đến chuyện lên giường, thế nhưng Cảnh Nhuế...

Tại sao nàng lại muốn ấy ấy với Cảnh Nhuế nhỉ?

Quên đi, tối nay là lần cuối cùng, sau đó nhất định phải tránh càng xa càng tốt. Nếu là lần cuối cùng, Trì tiểu thư tất nhiên phải tận hưởng cho bằng hết.

Cảnh Nhuế có chút không chịu nổi, "Trì Gia, chậm một chút..."

"Thoải mái không?"

"Ừm..."

Đến cuối cùng, Trì Gia cùng Cảnh Nhuế co quắp ngã ở trên giường, sau đó thì sức lực để đi tắm rửa cũng không có, Trì Gia cảm giác mình tay nhức mỏi không thể chịu nổi. Làm chuyện yêu đúng là công việc tay chân nặng nhọc.

"Ôi chao, mệt quá đi..." Trì Gia kêu rên.

Cảnh Nhuế nghiêng đầu, nhìn Trì Gia cười, "Buổi tối biểu hiện không tệ, rất tuyệt."

Đêm khuya thanh vắng.

Tắm rửa qua loa, Trì Gia nằm trên giường nhìn đèn treo trên trần nhà, trằn trọc mãi không ngủ.

"Sao vậy? Tôi vẫn chưa thỏa mãn hả?" Cảnh Nhuế dịch đến bên cạnh người Trì Gia, "Muốn làm nữa không?"

"Cô lên giường với bao nhiêu người rồi?" Nói xong Trì Gia lập tức hối hận, nàng hỏi hồ ly tinh vấn đề này làm gì? Huống hồ, dùng ngón chân cũng có thể đoán được đáp án, nhất định nhiều đến đếm không hết.

Mặt mày Cảnh Nhuế còn đang nhàn nhạt đỏ, cô dùng đầu ngón tay chà nhẹ bờ môi Trì Gia, nhìn vào đôi mắt của đối phương, "Em là người đầu tiên tôi muốn quyến rũ."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.