Nguyễn Du Nhiên ngồi thẳng người, chỉ chỉ hai người họ:
"Chúng ta là cá nhân tiêu biểu."
Mọi người:...
Tiện Tiện thật lợi hại, dạy hư cả Sở Niệm.
Sau khi trò chuyện, tất nhiên không thể thiếu phần nấu ăn, Nguyễn Du Nhiên và Sở Niệm cùng xuống bếp, Lúc đầu tổ chương trình dự tính để Sở Niệm xuống bếp biểu diễn một phen, nhưng Nguyễn Du Nhiên nghe thấy liền biến sắc:
"Không thể làm vậy, sức khỏe của chị ấy không tốt, bị khói dầu làm ngợp thì biết làm sao?"
Ngưu đạo cảm thấy ê răng:
"Vậy con chuẩn bị làm gì?"
Nguyễn Du Nhiên liền hiện ra vẻ mặt mê gái:
"Con chuẩn bị xem chị ấy như đường mà ngậm trong miệng."
Trên mặt Ngưu đạo xuất hiện ba đường đen, bà hét lên:
"Dì hỏi con chuẩn bị nấu ăn thế nào?!!!"
Con nhóc này hết nói rồi.
Chỉ biết thể hiện ân ái trước mặt bà??? Thật sự đủ rồi.
Ngưu đạo độc thân cũng đã nhiều năm, trong giới giải trí này những cặp vợ chồng kiểu mẫu bà gặp không ít, có rất nhiều đều chỉ là bề mặt của tảng băng chìm, chẳng qua "diễn" trước ống kính để giữ gìn tình yêu hư ảo, nhưng những nỗi đau âm thầm lại có ai biết? Nhưng sau này... bà phát hiện Nguyễn Du Nhiên và Sở Niệm thật sự không phải diễn. Trước tiên không nói Tiện Tiện, nói Sở Niệm đi, bình thường Sở Niệm trong mắt mọi người tuy rằng nhìn nghiêm túc nhưng luôn mang theo vẻ lạnh lùng không thể nắm bắt, nhưng cũng chỉ khi đối diện với Nguyễn Du Nhiên, cô gái này nhìn Du Nhiên nhìn cả thế giới, rất dịu dàng, rất chăm chú, khiến cho bà cũng không thể không động lòng.
Ống kính đã sẵn sàng bắt đầu.
Nhưng trước khi quay Ngưu đạo thương lượng:
"Người ta vẫn thường nói nhà bếp là nơi ấm áp nhất, cho nên chút ta cho thêm một chút ngọt ngào vào."
Nguyễn Du Nhiên toét miệng vỗ ngực:
"Đè hôn ở bếp gì đó con am hiểu nhất."
Sở Niệm tức giận liếc nhìn người kia, Ngưu đạo nắm tóc, bà muốn điên rồi:
"Ấm áp ngọt ngào! Ấm áp ngọt ngào!!! Không phải để con diễn 18+!"
Nguyễn Du Nhiên bị hò hét, cảm thấy ấm ức, cô ôm lấy Sở Niệm:
"Không thể nào nói chuyện tình cảm với mấy người độc thân."
Sở Niệm mỉm cười, cô khẽ gật đầu, hơi khó khăn.
Ngưu đạo:...
Thời gian hậu trường nghỉ ngơi.
Ái Niệm và nhóm fan đều cúi đầu, tập thể im lặng đã lâu, Ái Niệm lẩm bẩm:
"Rốt cuộc ảnh hậu của chúng ta bị... sao vậy?"
Tiểu Hoa ở bên kia cắn hạt dưa, cười ha hả:
"Đừng cứ cảm thấy nghệ sĩ của chúng tôi diễn lạc quẻ, cho dù lạc quẻ thì đã sao? Không thể rập khuôn ngủ với diễn viên?"
Sau đó... Tiểu Hoa lại bị đánh, sưng mặt sưng mũi vẫn không chịu rời đi.
Thấy sắp bắt đầu, Nguyễn Du Nhiên và Chính Trực muốn gọi nhanh một cuộc điện thoại cho Chính Trực, truyền tải tình thương của mẹ, đừng như nhãi con vui quên trời quên đất, không biết đường về nhà.
Lần này cuối cùng thì Chính Trực cũng nghe điện thoại, hôm nay, Chính Trực và tiểu Vũ đang chơi trò gia đình với búp bê, trước đây bà nội Nguyễn Thu cũng muốn cùng Chính Trực chơi, nhớ lại lúc thời còn trẻ, Chính Trực xem thường bà nội:
"Ngây thơ?"
Trò chơi ngây thơ ấu trĩ này, sao có thể thích hợp với một cục cưng cao quý như bé con? Nhưng bây giờ thì sao...
Chính Trực lại cùng Tô Tiêu Vũ chơi cả ngày, chủ yếu là Tô Tiêu vũ để cho hai búp bê kết hôn, một người là Chính Trực, một người là Tiểu Vũ, con của cả hai là Cương Trực, cả nhà ba người chơi rất vui vẻ.
Nhận được điện thoại của hai mẹ, ánh mắt của Chính Trực vẫn nhìn Tô Tiêu Vũ.
Giọng của Sở Niệm rất dịu dàng:
"Chính Trực, nhớ mẹ không?"
Chính Trực mỉm cười:
"Giống mẹ thôi."
Sở Niệm:...
Quả thật giống nhau, Sở Niệm ở tuổi Chính Trực cũng không quen a dua nịnh hót, trước khi Sở Niệm về nước, buổi tối Chính Trực luôn nhớ Sở Niệm, nhưng lúc này đây, buổi tối có chăn ấm của Chính Trực, bé con cũng không còn nhớ nữa, hơn nữa Tô Tiêu Vũ rất biết ăn nói, cái miệng nhỏ luôn không hết đề tài, mỗi lần ngủ, Chính Trực đều ở trong sự luyên thuyên của tiểu Vũ mà chìm vào giấc ngủ.
Nguyễn Du Nhiên cười toe toét cướp lấy điện thoại:
"Chính Trực à, là mommy nè, mommy và mẹ con không có quên con, hai mẹ quay xong là ngay lập tức đón con về."
Chính Trực suy nghĩ rồi nói:
"Có phải là kiểu quay nửa năm không?"
Sở Niệm:...
Nguyễn Du Nhiên:..
Hai người mẹ lặng lẽ cúp máy, nhìn nhau nghèn nghẹn không nói được lời nào, một lát sau, Nguyễn Du Nhiên an ủi Sở Niệm:
"Con lớn rồi không lưu được nữa."
Trong ánh mắt của Sở Niệm có chút trống rỗng:
"Trước đây, con bé không phải như vậy..."
Trước đây, hễ cô rời khỏi Chính Trực chỉ một lúc, buổi tối Chính Trực sẽ ôm thật chặt cô, sợ cô rời khỏi.
Nhưng bây giờ, bé con chủ động đưa ra đề xuất để các cô quay nửa năm.
Thật khiến người ta khổ sở...
Vốn dĩ không có thời gian để hai người mẹ già mồm bởi vì đợt quay thứ hai đã bắt đầu rồi.
Ngưu đạo sợ hai người này ở hiện trường làm trò 18+, bà nhận được tin của trợ lý hậu trường, biết tin hai nhóm fan đánh nhau mấy hiệp rồi, bà nhanh chóng kéo Nguyễn Du Nhiên lại nói:
"Lần này nấu ăn chú ý phổ cập mỹ thực."
Thời nay ai không thích ăn?
Bà đã sớm biết tay nghề tuyệt vời của Nguyễn Du Nhiên.
Phổ cập mỹ thực?
Nguyễn Du Nhiên hiểu, hôm nay thực đơn đã định của cô và Sở Niệm cũng rất đơn giản, một phần mẹ cô thích ăn đầu cá hấp cay, một phần là món mì Lan Châu sở trường của Nguyễn Du Nhiên, rồi làm thêm salad, và một món cô yêu thích nhất là sườn chua ngọt.
Hai người phân công rõ ràng công việc, Sở Niệm chịu trách nhiệm xắt rau, Nguyễn Du Nhiên ở bên cạnh nhào bột. Trong quá trình vừa nhào vừa phổ cập kiến thức:
"Trước đây có một khoảng thời gian, một người thân thiết của tôi cực kỳ thích ăn các món mì cho nên tôi cố ý tìm sư phụ làm mì Lan Châu học hai tháng."
Người cực kỳ thân.
Màn hình phóng gần hơn, Ngưu đạo nhướng mày, hài lòng với điểm này, có phải là bạn gái trước?
Nhóm fan, Ái Niệm rất tức giận nhìn Tiện fan:
"Tra nữ!"
Tiểu Hoa hừ lạnh, lập tức phản kích:
"Các người là fam không nhớ năm trước ảnh hậu của các người một mình quay phim phóng sự ở Lan Châu à? Tôi cảm thấy nghệ sĩ nhà tôi nói là cô ấy."
Ái Niệm dùng tay che ngực, không phải chứ... nhận rõ nỗi đau là thế này sao.
Sở Niệm khẽ mỉm cười, nét mặt đó, dường như nhớ đến câu chuyện ấm áp nào đó.
Nói ra cũng lạ, khoảng thời gian quay xong phóng sự, mỗi ngày cô đều muốn ăn mì Lan Châu, luôn cảm thấy những món mì khác không giống sợi kéo, không có mùi vị kia.
Nguyễn Du Nhiên thật sự vì con sâu nhỏ tham ăn trong bụng cô âm thầm chạy đi học, lần đầu tiên làm cho cô ăn, cô kích động ôm hôn Nguyễn Du Nhiên.
Nguyễn Du Nhiên vui vẻ:
"Hôm qua em nhờ mẹ nấu thịt bò, thịt này phải hầm cho mềm, như vậy mùi vị của nước canh thấm vào trong mì."
Nguyễn Du Nhiên rất chuyên nghiệp nhào bột:
"Độ to của sợi mì cũng phải chú ý, từ mao tế đến đại khoan có rất nhiều loại, chị thích cỡ mao tế đúng không?"
Sở Niệm gật đầu, ở bên cạnh khen:
"Kỹ thuật của em tốt ghê."
Sợi mao tế nhỏ giống như sợi tóc.
*Sợi mì có 7 tiêu chuẩn: Đại khoan (khoảng 2 đầu ngón tay), Nhị khoan (khoảng 1 ngón tay), Lá hẹ (độ rộng của lá hẹ), Nhị tế (đường kính khoảng 4mm), Tam tế (đường kính khoảng 3 mm), Tế (cỡ ngòi bút máy), Mao tế (nhỏ cỡ sợi kẽm)
Nguyễn Du Nhiên mỉm cười, cô xoa mặt:
"Đúng vậy, kỹ thuật tay của em rất lợi hại, rất nhiều người hâm mộ khao khát."
Sở Niệm:...
Tổ chương trình:...
Khát vọng... kỹ thuật tay???
Đang lái xe? Mượn cái danh mỹ thực vẫn như trước làm trò 18+!
Nguyễn Du Nhiên nhướng mày nhìn dáng vẻ xấu hổ của Sở Niệm:
"Chị thích không?"
Sở Niệm cắn môi, cô nhìn Nguyễn Du Nhiên, ánh nhìn phong tình này có thể sánh với bất kì cảnh quay phim truyền hình cuốn hút nào:
"Em nói gì?"
Nguyễn Du Nhiên cong khóe môi:
"Em ở dưới."
Sở Niệm: "Thíc..." Cô kịp phản ứng tay liền vỗ vai Nguyễn Du Nhiên, Nguyễn Du Nhiên cười xấu xa.
Trái tim của nhóm fan ở bên kia "bụp bụp" vỡ vụn.
Dựa theo kinh nghiệm nhiều năm theo đuổi thần tượng, hai người này... nhất định có mờ ám, có khi nào nhìn thấy dáng vẻ cô gái nhỏ như vậy của Sở Niệm, hơn nữa còn tiện tay nhào nặn đùa giỡn với Nguyễn Du Nhiên, rõ ràng là thói quen thường ngày!
Mì được cho vào trong nước dùng.
Nguyễn Du Nhiên nhanh chóng khuấy sợi mì, củ cải hầm vẫn trắng, cắn một miếng hòa quyện với hương vị thịt bò, còn cả sợi mì vàng vàng dai dai, rất nhanh hương thơm bay khắp cả phòng.
Nguyễn Thu tới gần:
"Niệm Niệm, mẹ muốn sợi mì cỡ nhị khoan."
Sở Niệm thuận miệng trả lời:
"Dạ."
Người nhà này...
Ở chung rất hài hòa.
Hơn nữa, mẹ chồng và cô con dâu đâu giống lần đầu tiên gặp mặt.
Ngưu đạo ho khan một tiếng, Sở Niệm cúi đầu tiếp tục cắt rau, Nguyễn Du Nhiên bắt đầu làm món sườn chua ngọt, nước sốt chua ngọt là cô dùng cà chua tự mình nấu, cô cầm hai quả cà chua, đặt ở trước ngực nhìn Sở Niệm:
"Hai quả em chọn chị thấy sao?"
Sở Niệm:...
Tổ chương trình:...
Để như vậy làm gì???
Nguyễn Du Nhiên:
"Chị nghĩ gì vậy? Đây chính là chương trình mỹ thực."
Sở Niệm hắng giọng, miễn cưỡng bình tĩnh:
"Cũng không tệ lắm."
Hai người hỗ trợ tốc độ nhanh hơn, chỉ là lúc sau Sở Niệm sợ Nguyễn Du Nhiên mệt cho nên món cuối cùng đầu cá hấp ớt cay cô tự mình làm, Nguyễn Du Nhiên cũng không miễn cưỡng, cô tháo tạp dề trên người mình xuống, từ phía sau dùng phương thức nửa ôm giúp Sở Niệm đeo lên.
Cơ thể Sở Niệm bất giác khẽ run lên, Nguyễn Du Nhiên nở nụ cười, cô nói nhỏ bên tai Sở Niệm:
"Em sắp không khống chế nổi nữa rồi."
Những lời này quá nhỏ.
Không có cách nào thu được.
Nhưng càng mơ hồ như vậy, càng khiến người ta mơ màng.
Cảnh quay này không chỉ fan hâm mộ mà ngay cả tổ chương trình đều cảm giác bản thân mở miệng là thở ra mùi hâm mộ.
Hu hu...
Trợ lý của Ngưu đạo ở bên cạnh nhỏ giọng nói:
"Em muốn kết hôn."
Ngưu đạo:...
Thức ăn bày ra bàn, Nguyễn Thu hài lòng, bà cố ý khui một chai rượu vang.
Lúc nâng ly, Nguyễn Du Nhiên nhìn Sở Niệm, Sở Niệm cũng nhìn cô, vành mắt cả hai đỏ lên.
Đã chờ đợi quá lâu...
Đã tách ra quá lâu...
Không ngờ, các cô còn có thể trở lại trạng thái hoàn mỹ thế này.
Giọng Nguyễn Thu cũng có chút nghẹn ngào:
"Tới, kính Tiện Tiện và Niệm Niệm, sau này các con phải sống thật tốt, biết không?"
Phải sống thật tốt....
Sở Niệm gật đầu, lần đầu tiên cô uống cạn một ly, Nguyễn Du Nhiên cũng nuông chiều, đồng thời cũng uống cạn ly.
Nhóm fan trầm mặc, họ cảm thấy dường như Sở Niệm và Nguyễn Du Nhiên đã trải qua rất nhiều cố sự.
Fan của Sở Niệm đều biết, Sở Niệm ở bên ngoài, bất luận là nhận chương trình gì đều không uống rượu, bất cứ lúc nào cũng duy trì lý trí và tác phong của mình.
Hôm nay, một ly rượu một hơi uống cạn/
Quan trọng nhất là sau khi uống xong, Nguyễn Du Nhiên liền gắp đồ ăn cho Sở Niệm:
"Đừng chỉ uống thôi."
Một người cao ngạo lạnh lùng, thậm chí người xa lạ nói chuyện với Sở Niệm cũng phải đỏ mặt, ấy vậy mà lại ngoan ngoãn gật đầu, đặt ly qua một bên, bắt đầu ăn mì.
Tất cả những điều này đều quá sức tưởng tượng.
Bữa ăn này rất ấm áp hòa thuận vui vẻ, đến cuối cùng, Sở Thanh nhìn Nguyễn Thu, Nguyễn Thu mới vỗ đùi nhớ ra:
"Đúng rồi, mẹ có chuẩn bị quà cho tụi con."
Bà tiện tay cầm lên là hai chiếc váy màu trắng:
"Váy tình nhân, các con thử đi."
Chiếc váy này rất hợp với phong cách của Sở Niệm, Sở Niệm rất thích, nhưng ai kia lại không vui:
"Sao trước khi ăn mẹ không nói, giờ sao con mặc được?"
Trong khoảng thời gian này, sức khỏe của Sở Niệm dần tốt lên, các cô vừa trở về nhà đã chìm trong cuộc sống hạnh phúc, cho nên cân nặng của ai kia cũng đi lên theo tốc độ ánh sáng mà không hề hay biết.
Sở Niệm nhìn Nguyễn Du Nhiên, Nguyễn Du Nhiên bĩu môi:
"Được rồi, đi vào thay thôi."
Thay đồ tất nhiên không thể quay, còn phải tắt đèn.
Trước khi đi vào, Ngưu đạo cố ý hạ giọng, nhiều lần căn dặn vẫn không yên lòng:
"Ngàn lần vạn lần đừng làm trò 18+."
Nguyễn Du Nhiên tức giận nhìn Ngưu đạo:
"Con không thèm nha!"
Lần mò đi vào phòng ngủ, Sở Niệm thay rất nhanh, vóc dáng này, tóc dài vén lên, còn cả mùi hương thoang thoảng.
XUng quanh tối đen như mực, chỉ có tiếng của hai người, bất kì hình ảnh gì cũng không nhìn thấy.
Nhóm fan lo lắng.
Họ đang làm gì?
Nguyễn Du Nhiên rất vất vả:
"Niệm Niệm, chị giúp em đi, chặt quá."
Sở Niệm bước tới, cô muốn cười nhưng biết Nguyễn Du Nhiên ở trước ống kính vẫn cần mặt mũi, nên cô giúp người kia kéo khóa.
"Vào trong chưa?"
"Chưa, chặt quá, chị chậm chút, đau."
"Thử lại lần nữa, em hóp lại chút, bây giờ thì sao?"