Đây là ca trực đêm thoải mái nhất mà Lâm Tất Tất từng làm, cả một đêm không có bệnh nhân nào xảy ra vấn đề, cô ở trong phòng làm việc làm bài nghiên cứu khoa học một lúc thì đi phòng nghỉ ngủ, ngủ đủ tám tiếng, tinh thần sảng khoái.
Cô đến căng tin mua bánh bao với cháo rồi ngâm nga quay về nhà.
Vừa mở cửa ra, mắt của Lâm Tất Tất đã chịu sự kích thích.
Triệu Thanh Nhượng nửa thân trên trần trụi, nửa thân dưới chỉ quấn mỗi cái khăn tắm, nước vẫn còn nhỏ giọt trên người.
“Sao mới sáng sớm mà anh đã tắm rồi?” Hại cô vừa mới sáng sớm đã bị nam sắc kích thích.
“Nóng, ra mồ hôi.”
“Nóng?” Lâm Tất Tất cảm thấy kỳ lạ, rõ ràng anh mở điều hoà mà.
Triệu Thanh Nhượng càng lúc càng đi lại gần cô, thậm chí Lâm Tất Tất còn nhìn thấy giọt nước trượt từ cổ anh xuống đến lồng ngực, dừng trên cơ ngực đó một lúc mới chậm rãi trượt xuống bên dưới, sau khi xuyên qua cơ bụng rõ nét chui vào trong khăn tắm.
Triệu Thanh Nhượng nhận lấy đồ ăn trong tay cô, còn trao một nụ hôn triền miên với cô.
Lâm Tất Tất cảm thấy mình giống như đang giẫm phải một đống bông, cô ôm lấy eo của Triệu Thanh Nhượng, vuốt ve hết những giọt nước mà anh vẫn còn chưa lau khô.
Người đàn ông ôm hôn, còn phát ra tiếng thở gấp ái muội.
Lâm Tất Tất nghe thấy, nhớ đến dáng vẻ cày cuốc chăm chỉ đến mặt đỏ bừng của anh mà cả người mềm nhũn, kết quả Triệu Thanh Nhượng lại rời đi rất nhanh, còn giục cô mau chóng đi ăn sáng.
Lâm Tất Tất: ...
Có cảm giác như anh ăn xong cắp đít đi luôn.
“Cục cưng, anh đi mặc đồ đi.”
Triệu Thanh Nhượng đồng ý, sau đó đi mặc cái quần cậu bé bọt biển đó đi ra.
Lâm Tất Tất: !!!
Anh còn mặc ít hơn so với vừa nãy, hơn nữa còn mặc cái quần cậu bé bọt biển mà cô thích nhất đó.
Quần lót có tính co giãn mặc lên người anh không hiểu sao có vẻ gợi cảm, chỗ phồng lên giữa háng lộ rõ ràng, Lâm Tất Tất thậm chí có thể nhìn thấy rõ bên trong.
Triệu Thanh Nhượng bình tĩnh giải thích mặc như này cho mát.
Lâm Tất Tất muốn khóc không ra nước mắt, anh mát nhưng cô không mát.
Là cô rất đói khát chăng?
Nhưng rõ ràng ngày hôm trước mới ấy ấy xong mà?
Triệu Thanh Nhượng cắn một miếng tiểu long bao, khen ngợi mùi vị rất ngon.
Nước súp chảy ở bên miệng anh, anh vươn đầu lưỡi liếm sạch.
“Khụ khụ khụ…”
Lâm Tất Tất đang ăn cháo liền bị sặc, Triệu Thanh Nhượng cố tình tỏ vẻ vô tội hỏi cô làm sao?
Cô bỏ thìa xuống, vén tóc xoà ra lên tai: “Anh trai, anh có biết anh đang chơi với lửa không?”
Triệu Thanh Nhượng: ...
Anh có hơi không muốn tiếp tục, câu này của bạn gái như so sánh anh với miếng mỡ lợn vậy.
Lâm Tất Tất vẫn đang thực hiện giấc mơ sếp tổng của mình: “Tự anh đốt lửa thì anh phải có trách nhiệm dập tắt.”
Triệu Thanh Nhượng: ...
Bây giờ anh muốn đến phòng sách để vứt mấy quyển sách vớ vẩn trong kia đi.
Lâm Tất Tất nhíu mày: “Ăn ngon không?”
Triệu Thanh Nhượng dùng khăn giấy lau miệng: “Ngon.”
Lâm Tất Tất đứng dậy, đi đến đối diện ngồi lên đùi Triệu Thanh Nhượng: “Anh trai, anh đang dụ dỗ em à?”
Nụ cười của Triệu Thanh Nhượng cứng ngắc, đã từ chủ động biến thành bị động.
“Lâm Tất Tất.”
“Ừm hử?”
“Em lại nói thêm câu nào trong mấy quyển tiểu thuyết này nữa là anh sẽ vứt em ra khỏi người anh đó.”
Lâm Tất Tất ôm chặt eo anh: “Huhuhu, người ta sợ quá.”
Cô xáp lại gần muốn hôn, Triệu Thanh Nhượng nghiêng đầu tránh đi: “Vừa ăn tiểu long bao xong, trong miệng có mùi.”
“Thế cũng là mùi thơm nha~ Vừa nãy em cũng ăn cháo đó.” Lâm Tất Tất chọc chọc vào môi của Triệu Thanh Nhượng: “Đúng rồi, anh có bị dính răng không? Nếu như dính răng thì lúc hôn môi có khả năng ăn thịt bị dính răng của anh không nhỉ?”
Triệu Thanh Nhượng: ...
“Em thử đi.”
Triệu Thanh Nhượng bịt cái miệng đang nói không ngừng làm người ta cụt hứng kia lại.
Tháng sáu đang là mùa mưa, bây giờ bên ngoài cửa đã có mưa rơi tí tách, trên điện thoại có gửi thông báo, nói hôm nay có mưa to.
Lâm Tất Tất treo trên người anh, Triệu Thanh Nhượng đỡ mông cô, đi đến phòng khách, kéo rèm cửa.
Rèm cửa sổ không dày, ở giữa còn mấy lớp vải màu đen trong suốt, nhưng hôm nay trời âm u, không một chút ánh sáng nào có xuyên vào, nên có cảm giác giống buổi tối.
Cánh môi của Triệu Thanh Nhượng lướt qua từng tấc da thịt trên người Lâm Tất Tất, cơn tê ngứa dày đặc này khiến cho cô khó chịu, động tác của anh quá nhẹ, nhẹ đến mức cô nghĩ mình nên nhấc người nhét vào miệng anh thêm một chút, để anh mạnh lên tí.
Lúc anh chạm đến trái anh đào đỏ đó, Lâm Tất Tất đã làm như vậy thật.
Cô ưỡn ngực, muốn để anh ăn càng nhiều hơn.
Triệu Thanh Nhượng làm theo ý của cô, động tác cũng mạnh hơn, giống như đứa trẻ bú quả anh đào cương cứng của cô gái, dường như anh muốn hút ra sữa vậy.
Lâm Tất Tất ngậm mu bàn tay của mình, hai chân không ngừng cọ xát vào nhau.
Bây giờ cô vừa sướng lại vừa cảm thấy trống rỗng, chỉ muốn anh mạnh mẽ đâm rút ra.
Nhưng Triệu Thanh Nhượng dừng lại, anh tìm thứ gì đó trên bàn trà.
“Bao ở trong ngăn tủ bên phải.” Lâm Tất Tất nhắc nhở.
“Không phải tìm cái đó, là nước súc miệng.” Triệu Thanh Nhượng lấy một bình nước súc miệng mở ra, súc miệng.
Hoa huyệt của người phụ nữ rất yếu ớt, rất dễ bị viêm, anh phải đảm bảo vệ sinh răng miệng.
Cuối cùng, Triệu Thanh Nhượng lại gần nơi bí ẩn đó, ngậm lấy viên hoa châu vào miệng.
Lâm Tất Tất không kiềm được mà run rẩy.
Lưỡi anh linh hoạt, liếm lên cánh hoa của cô rồi anh mút lấy hoa châu ướt át của cô chơi đùa, thật là kích thích.
“Ưm —” Lâm Tất Tất thoải mái đến công cả ngón chân, hoa huyệt màu hồng phấn đã chảy ra nước xuân.
Triệu Thanh Nhường quỳ úp vào giữa hai chân của Lâm Tất Tất, ngón tay vươn ra nhẹ nhàng tách hai cánh hoa ra, thổi một hơi vào bên trong.
Hoa huyệt mẫn cảm chịu sự kích thích, giống như cây xấu hổ lại khép lại lần nữa.
Triệu Thanh Nhượng lại ngậm lấy hoa châu, đầu lưỡi liếm lên liếm xuống, lại đảo vòng liếm nó, ngón tay dính nước xuân chảy ra đâm sâu vào tường thịt chặt chẽ rồi lại khảy tới lui.
Lâm Tất Tất vừa tê vừa ngứa, cô khẽ cắn lên mu bàn tay, cúi đầu nhìn xuống —
Cả khuôn mặt người đàn ông đang vùi vào khu rừng rậm đó, đầu mũi cọ vào phía trên của hoa châu, lưỡi thì đã chen vào trong hoa huyệt.
Cảnh tượng dâm loạn này kích thích Lâm Tất Tất phun ra một dòng nước xuân, hai mắt trong veo của cô tràn đầy tình dục và ngập nước.
Tiếng rên rỉ của Lâm Tất Tất càng thêm kiều mỵ, nghe đến mức phần dưới của Triệu Thanh Nhượng càng phản ứng lớn hơn, hô hấp càng thêm nặng nề.
Hơi thở ấm nóng của anh phả vào cánh hoa đang run rẩy của cô, động tác nuốt nước xuân của anh khiến Lâm Tất Tất sướng đến phát điên. Cô không nhịn được mà chủ động luồn tay vào mái tóc dày của anh, muốn để anh tiến vào càng sâu hơn.
“Ưm a ~”
Đầu Triệu Thanh Nhượng cử động lên xuống của càng lúc càng nhanh, chỗ sofa dưới mông của Lâm Tất Tất đã ướt đẫm, một lượng nhỏ nước xuân còn phun trực tiếp lên mặt của Triệu Thanh Nhượng.
Cả người của cô đều run rẩy, sắc mặt anh từ hơi đỏ chuyển sang màu đỏ đậm của tình dục.
Triệu Thanh Nhượng từ giữa hai chân Lâm Tất Tất ngẩng mặt lên, cả khuôn mặt anh ướt đẫm dịch xuân.
Anh đan mười tay của anh với Lâm Tất Tất lại với nhau, đè lên cô lần nữa.
Lâm Tất Tất cách lớp quần lót cậu bé bọt biển đập đập lều nhỏ của Triệu Thanh Nhượng, sau đó thằng nhỏ kích động chào hỏi với cô.
“Bác sĩ Triệu, cái này là giữa ban ngày ban mặt làm chuyện dâm loạn đó.”
Triệu Thanh Nhượng nhìn nước xuân bên dưới của cô, lại chu miệng với cô, để cô nhìn thấy cái thứ trên mặt anh: “Đúng là rất dâm loạn.”
Lâm Tất Tất nghẹn họng, được rồi, vừa nãy đúng thật là cô cũng rất sướng.