Tan làm, Lâm Tất Tất nhìn thấy Triệu Thanh Nhượng ở chỗ cửa lớn bệnh viện. Cô chạy qua khoác cánh tay anh, cười ha ha: “Thế nào, tư thế phong phú không?”
Triệu Thanh Nhượng vỗ nhẹ vào đầu cô một cái: “Phong phú, học xong rồi.”
Nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh này của anh, Lâm Tất Tất nghĩ mình gửi nhầm: “Anh xem thật rồi?”
“Đúng vậy, xem rồi, hơn nữa còn học rất chăm chỉ đó.” Triệu Thanh Nhượng trả lời: “Đợi tập thể dục xong sẽ cho em nghiệm thu thành quả học tập của anh.”
“Đợi chút, thứ anh học là Ultraman biến hình hả?”
Triệu Thanh Nhượng tỏ vẻ khó hiểu giống như chưa từng xem tài liệu cô gửi qua: “Ultraman biến hình cái gì?”
Anh khom lưng nhỏ giọng hỏi: “Chẳng phải là chưa kiểm duyệt HD sao?”
“Là cái gì?” Lâm Tất Tất vươn tay móc điện thoại trong túi áo anh ra: “Thứ em gửi rất bình thường nha!”
Triệu Thanh Nhượng tránh đi, không cho cô cầm điện thoại.
Lâm Tất Tất đấm anh: “Anh trêu em có phải không?”
“Ha ha ha…” Triệu Thanh Nhượng từ phía sau ôm lấy Lâm Tất Tất, quấn lấy cánh tay của cô: “Anh sai rồi, anh sai rồi.”
*
Ngày Triệu Thanh Nhượng và Lâm Tất Tất kết hôn thời tiết rất đẹp, Lâm Tất Tất mặc chiếc váy công chúa tay phồng dài cũng không thấy nóng.
Địa điểm bọn họ đặt là bãi cỏ bên Thái Hồ, đám cưới trang trí theo chủ đề sân vườn tuy không lớn nhưng xinh đẹp và ấm cúng.
Vốn Triệu Thanh Nhượng định đặt một nhà hàng rất nổi tiếng nhưng sau khi Lâm Tất Tất nhìn thấy giá cả thì đã cản anh, không phải cô kẹt xỉ, mà cô thấy không cần thiết.
Bạn bè của cô và Triệu Thanh Nhượng hầu hết đều là bác sĩ, bác sĩ đều không có kỳ nghỉ, kỳ nghỉ Quốc Khánh vẫn phải trực ban, bạn bè có thể đến vốn không có bao nhiêu người, đặt nhà hàng to như thế rất lãng phí, với số tiền đó không bằng tập trung chi vào thực đơn còn hơn.
Lúc nhạc nổi lên, Lâm Mộng 160cm dắt Lâm Tất Tất cao 172cm đi ra, khung cảnh nhìn có vẻ không được hoà hợp lắm.
Trước đó, người phụ trách tổ chức hôn lễ cũng đã đề nghị Lâm Tất Tất tìm người lớn là ông để đi thảm đỏ vì như thế chụp ảnh đẹp hơn, nhưng Lâm Tất Tất từ chối.
Tuy Lâm Mộng có tư tưởng phong kiến bảo thủ, rất nhiều quan điểm không đồng nhất với Lâm Tất Tất nhưng bà là người nuôi dưỡng Lâm Tất Tất từ nhỏ đến lớn, bỏ ra phần lớn thời gian và sức lực, cũng bỏ lỡ cả thanh xuân và tình yêu của bản thân.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Đối với Lâm Tất Tất, mẹ của cô cho dù có khuyết điểm nhưng cũng là người quan trọng nhất trong nửa đời trước của cô. Mẹ cô phải chứng kiến thời khắc quan trọng nhất trong cuộc đời cô.
Vạt váy của Lâm Tất Tất rất to, cô chỉ có thể dang tay, nắm chặt tay Lâm Mộng.
Chỗ đầu thảm đỏ là Triệu Thanh Nhượng mặt đầy vui vẻ, anh đang mặc bộ vest ba sọc màu xám mà cô chọn và cầm tay Lâm Tất Tất.
Lâm Mộng vỗ vào hai tay đang chồng lên nhau của bọn họ: “Sống cho tốt.”
“Vâng mẹ.”
Nghe thấy giọng nói nghiêm túc trang trọng của Triệu Thanh Nhượng, Lâm Tất Tất vô cùng cảm động, nhưng sự cảm động của cô không kéo dài được lâu, bởi vì một giây sau Triệu Thanh Nhượng đã không cẩn thận đạp lên chiếc váy bling bling của cô.
Đôi giày cao gót 5cm của Lâm Tất Tất bị trượt, suýt nữa thì bị ngã như chó ăn phân, may mà Triệu Thanh Nhượng nhanh mắt nhanh tay đỡ được cô.
Khách tham dự bên cạnh chỉ nhìn thấy cô dâu chú rể đỡ nhau lên bục, chỉ có cô dâu chú rể mới biết vừa nãy nguy hiểm ra sao.
Lâm Tất Tất muốn khóc mà không được, lúc tập diễn cũng không nói đến trường hợp chú rể đạp váy cô!
“Hôm nay anh không đeo kính áp tròng à?” Lâm Tất Tất nhỏ giọng hỏi anh.
“Anh có đeo.”
“Thế anh không nhìn kỹ một chút!” Suýt nữa thì cô đã xấu mặt rồi.
“Hôm nay em xinh quá, anh cứ nhìn mặt em mãi.”
Lâm Tất Tất: ...