Xe vừa đến nơi trong dự định, Đồng Hiên Tuấn vô cùng lưu loát đầy cửa sổ ra, vươn tay ôm eo Tô Cảnh Cảnh, nhảy xuống từ cửa sổ.
Gió đêm gào thét, ánh sao vô cùng lộng lẫy.
Tiếng còi xe lửa, tiếng bánh xe, tiếng ve kêu, tiếng quỷ khóc, tất cả âm thanh đan xen lẫn nhau, trong khoảnh khắc Tô Cảnh Cảnh lại cảm thấy trng núi yên tĩnh, l[q@đ tiếng gì cũng không có.
Cả người trượt qua cỏ khô cháy vàng tạo ra tiếng giòn tan, cỏ kho sượt qua da thịt mềm mại thành ra có những cảm nhận sấu sắc rất nhỏ.
Tô Cảnh Cảnh chỉ cảm thấy cả người không bị khống chế, không ngừng rơi xuống dưới, như thể không có đáy. l/q