Chuyện Gì Thế Này? Thật Bực Mình!

Chương 14: Chương 14




theo các nhà khoa học ngâm cứu, con người một ngày thì chỉ cần ngủ 10 tiếng là đủ vậy mà 3 cô nàng này ngủ từ 7h tối đến tận 4h sáng hôm sau mới dậy.
4h sáng, tại một nơi gọi là “phòng trọ của 3 con quỷ nhỏ”:
-ôi, tao muốn ngủ tiếp mà!!! – phương rên rỉ khi bị 2 con bạn lôi dậy. trong 3 đứa thì phương là đứa trùm ngủ nướng.
-thôi dậy đi mày, lâu rồi tụi mình cũng không tập thể dục mà!! – bình cố gắng lay phương dậy
-ê, dậy mau con heo nướng kia!! – vừa nói nó vừa tặng cho con bạn một cú đạp miễn phí
Xoẹt, xoẹt, không khi trong phòng bắt đầu có mùi thuốc súng!!

-Ặc, thui tao zô súc miệng trước hen – nó lo vọt lẹ
4h30, 3 đứa đã có mặt tại công viên!!! không khí buổi sáng sớm còn khá là mát mẻ, hôm nay đường xá cũng vẫn còn yên ắng vì vậy 3 đứa quyết định đầu tiên là đi dạo trước rồi hẵng tính tiếp. lâu lâu mới có cơ hội thưởng thức cái không gian yên tĩnh này. Sực nhớ ra mối nợ lúc sáng, Phương liền vội xử tội nó. Thế là nó bắt đầu bỏ chạy, còn Phương thì hộc tốc đuổi theo. Bình thì thể lực yếu nhất nhóm, chỉ là yếu so với hai đứa kia thôi, chứ tụi con gái bình thường, đối với bình là phẩy ruồi. Nó vừa chạy, vừa quay lại, lè lưỡi lêu lêu con bạn mà không thèm để ý xem thử phía trước mình có gì không?
-ê, Quyên, cẩn thận kìa mày! – Phương hốt hoảng la lên khi cô thấy…. ( thấy gì? từ từ rõ)
-xì, mày dụ cho tao đứng lại áh hả? lúc sáng tao bụp mày đau vậy chax chắn mày sẽ xử đẹp tao. lêu lêu – nó lại không thèm tin, thử hỏi ai trong tình trạng “ngàn cân treo sợi xích” thế này, dám tin mới lạ. và thế là, chuyện gì đến cũng phải đến
BỤP
-ôi, cái quỷ gì mà cứng như đá vậy nè – nó té, không cần biết là nó tông trúng cái gì, người hay vật, tức quá nên nó nói đại
-là đại ca của tao nè, con nhỏ kia!! Mày đi để mắt ở dưới đế giày hay sao mà không thấy hả? – một tên lạ mặt nói
tình hình thì ôi thôi!!! 3 cô gái bé nhỏ đang đứng đối diện với 5 thằng trâu xe. cơ bắp nổi cuồn cuộn, tên nào cũng áo ba lỗ, đeo khuyên tai. mặt mày thì láng o. nhìn sơ cũng đủ biết tụi này không dễ ăn. Nó nuốt Ực một cái và cố gắng lấy bình tĩnh
“không xong rồi, đụng phải thứ dữ rồi” – phương lo lắng chạy đến

“trời ơi, tập thể dục mà cũng không xong, tụi này khó xơi đây. mà còn có gì đó không bình thường nữa” – bình hốt hoảng chạy tới vì hiện giờ cô đang ở khá xa
“là phúc thì không phải là họa, là họa thì không tránh khỏi. quyên ơi, mày phải bình tĩnh lại. mày mà làm sao thì 2 con bạn mày cũng die theo mày đó” – nó đang cố gắng trấn an. Nó đang ngước cổ lên nhìn 5 cái cột trời, 1m66 của nó không có nghĩa gì cả. 2 con bạn thì còn ở xa tít tắp.
-ê, thằng kia!!! Mày mới là đồ mắt để dưới gót chân. mắt mày lé hay sao mà không thấy tao không bị mù, 2 con mắt t rõ ràng đang trên khuôn mặt của tao đây – nó vừa nói, vừa chống nạnh, còn hếch mặt lên nữa. “chết cha, lỡ nói rồi. tiêu đời nhà ma mình rồi” – nó hối hận ngay lập tức khi nhìn thấy vẻ mặt của tên cầm đầu
Hắn ta đang giơ tay lên, chuẩn bị giáng cho nó một cái tát. với sức trâu bò cỡ tên này, có mà nó vỡ quai hàm. nó tự nghĩ. nhưng nó cố tự trấn an bản thân rằng hắn sẽ không đánh con gái. Hình ảnh trước khi nó nhắm mắt lại là bàn tay hắn chỉ cách mặt nó vài cm. “Ủa, sao không đau gì hết ta. Hắn ta dừng lại sao? Chắc vậy” – nó đang mừng thầm thì bỗng có một tiếng nói cắt ngang dòng suy nghĩ
-Phương ơi!!! Mày có sao hok? – Bình lo lắng hỏi
Nó bàng hoàng nhìn xuống!!! Trời ơi, con Phương. chính là con phương. đứa mà sáng nay nó mới đá ột cú vì tội ngủ nướng. Bây giờ đang nằm dưới đất, một bên má bắt đầu đỏ tấy, máu chảy ra từ khóe miệng. Nó điếng người đi. Nó chưa biết xử lí ra sao. với sức mạnh của thằng đó thì sao con bạn của nó chịu nổi đây.
Ở phía bên kia đường, có 3 tên con trai - một-đẹp trai, hai-phong độ, ba-lãng tử, vừa chạy bộ, vừa đeo tai nghe nhạc. Bỗng Lãng tử dừng lại. Và 2 tên còn lại cũng dừng lại vì thấy lạ. Lãng tử đứng thẫn thờ suy nghĩ

“Tại sao lại nghe thấy tiếng cô nhox này ở đây. Nơi này đâu phải là chỗ để cô ấy tới. Không lẽ là có ảo giác. Rõ ràng mà”. Nghĩ thế, tên này vội dáo dác ngó tìm xung quanh. Và rồi một cảnh tượng “hãi hùng” đập vào mắt anh ta. Nhưng sau đó, anh ta vội thở phào nhẹ nhõm. Vì cô bé đó không sao.
thấy thằng bạn của mình xoay qua tìm gì đó thì 2 cậu còn lại cũng không hiểu. chỉ đứng nhìn chờ đợi. Ngay lập tức, thấy tên này đau khổ, sau đó gương mặt lại dãn ra như được giải thoát. 2 tên liền chuyển hướng nhìn theo thằng bạn của mình. 2 tên này cũng hóa tượng theo
“tại sao con nhỏ đó lại nằm dưới đất thế kia? Tại sao? con nhỏ này có bao giờ yếu đuối vậy đâu?” – Đẹp trai tự hỏi mình khi trong mắt anh giờ đây chỉ có duy nhất hình ảnh một cô gái bé nhỏ nằm dưới nền đất lạnh lẽo. Anh tự dưng lại thấy đau lòng, đau như cắt “Chuyện gì đã xảy ra với em” con tim anh thổn thức tự hỏi chính mình. Nắm lấy ngực áo. Anh chạy vội qua.
“Nhóc này, sao lại đứng như trời trồng và ngơ ngác thế kia? Không bình thường tí nào. Qua xem thử thôi” – nghĩ là làm, Phong độ cũng chạy qua đường.
Vậy là cả 3 cùng chạy qua đường.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.