Ngươi không nhận ra, đúng không? Cũng phải, ngay cả ta cũng không nhận ra chính bản thân mình….
Ta thật vui vẻ, ngươi tin tưởng ta, ngươi luôn luôn tin tưởng ta mà.
Ta thật sự rất vui vẻ.
Hình bóng của nam tử tên Tiếu Ninh có chút cô đơn chua xót, nữ tử im lặng đi theo sau hắn.
“Ưm…...” Nữ tử lại cọ cọ một chút mới lưu luyến ròi khỏi người nam tử, nhưng cũng không quên xoa bóp trêu chọc hai má đỏ lên vì xấu hổ của nam nhân, ừ trông như bị sốt vậy. Nữ tử cười nhẹ, nàng cảm thấy có lẽ đời này sẽ không gặp được ai còn đáng yêu hơn hắn nữa.
Thấy Lê Phong đứng dậy, Lê Thư cũng đứng lên theo. Nữ tử trước mặt cười dị dàng “Lê Thư, ta cũng cần phải đi chuẩn bị chứ! Ừ.... Tuy rằng ta theo thuyết vô thần, nhưng cũng cần phải chọn một ngày tốt, rồi chúng ta thành thân, được không?” Thật ra, hắn ước gì có thể thành thân cùng nàng ngay bây giờ, có thể gọi nàng là thê chủ đại nhân. Có thể làm tiểu thị của nàng, trở thành người của nàng, khiến hắn hạnh phúc không thể kiềm chế. Hắn dĩ nhiên lại có suy nghĩ đáng hổ thẹn như vậy, hắn một chút cũng không muốn chọn ngày lành cái gì, hắn, hắn bây giờ, chỉ muốn bây giờ nàng thu nhận hắn ngay!
Nghĩ như vậy, hắn lại âm thầm trách cứ bản thân, không thể có suy nghĩ như thế! Chẳng may nàng biết hắn có suy nghĩ không biết xấu hổ như vậy, nàng sẽ rất tức giận đúng không? Cho nên hắn rất vui vẻ, rất vui vẻ gật đầu, nhưng cũng khó che dấu một chút mất mát, nghĩ là có lẽ nàng sẽ không nhân ra được…. Nhưng hắn làm sao mà biết, hắn đối với nàng, chỉ cần là chuyện của hắn, nàng liền sẽ có sự sâu sắc khác thường?
Lê Phong nhìn nam nhân trước mặt, không biết làm thế nào mới có thể nhịn ý cười trên khóe môi. Nàng, nàng thích hắn như vậy, rất nóng vội, có đúng không? Giống như bị tình yêu khiến cho đầu óc mê muội, hoặc tin tưởng nam nhân trăm phần trăm cũng như sự bao dung của nam nhân với chính mình. Lê Phong thề, đây là lần đầu tiên bản thân làm việc mà không lý trí như vậy.
Lê Phong đứng dậy đi ra ngoài, đóng cổng lại, sau đó trở lại vào nhà, một tay đẩy ngã nam nhân không chút phản kháng thậm chí là phối hợp lên giường. Nhìn ra thê chủ nhà mình vội vàng, một chút lí trí cuối cùng của Lê Thư vẫn còn, lo lắng cho danh dự của nàng, miệng nhẹ nhàng phản kháng một câu “Đừng …...” tay vẫn là ngoan ngoãn không động đậy, mặc nàng cởi quần áo của hắn. Tiếng “Đừng” nghe như có ý mời gọi vậy.
Ngậm nhẹ đôi môi lành lạnh của nam nhân, không cho hắn nói tiếp lời khuyên mà hắn căn bản không hề muốn, quần áo ở hạ thân của hắn cũng đã biến mất. Hắn mặt đỏ tai hồng, hoặc là nói mặt hắn hôm nay chưa có lúc nào là hiện ra màu sắc ngày thường. Cảm nhận được thể chủ nhà hắn một tay đang đùa nghịch cái vật khiến người khác cảm thấy thẹn thùng kia, một tay kia thì đang tìm đằng sau, ép buộc hắn phải nuốt lấy ngón tay của nàng. Nơi đó rất chặt rất nhỏ, hắn cảm thấy rất đau, nhưng nhất quyết không phản kháng lại ý của nàng, chỉ thở hổn hển, mở rộng chân ra, chỉ mong có thể khiến nàng tiến vào càng dễ dàng một chút. Chỉ chốc lát sau, hắn cảm nhận được cái động khẩu đằng sau mang đến cho hắn cảm giác khác thường….
Nữ tử thấy nam nhân đã động tình, chính mình cũng sắp không nhìn được, cuối cùng cận thận khống chế sự sợ sệt trong lòng, dựa vào kinh nghiệm khi xem trên mạng Internet ở hiện đại [….], nhẹ nhàng cúi người, ngồi lên.
Đau! Sao lại đau như vậy chứ! Cô gái cắn môi, mở mắt nhìn về phái nam tử, lại phát hiện sắc mặt của hắn cũng không tốt lắm. Không ngờ nam nhân ở thế giới này cũng có máu xử nữ? Nam nhân thở nhẹ, cố nhịn xuống đau đớn, thật sự với hắn mà nói, cũng phải rất đau, mà là do nơi đó chưa bao giờ đau như vậy, thật sự chưa quen.
Ngẩng đầu muốn nhìn một chút xem thê chủ nhà mình có thoải mái hay không, đã thấy Lê Phong vẻ mặt đang cố kìm nén đau đớn, nàng sao lai?... Không phải đều nói, nữ tử sẽ thích điều này sao? Hay là tại hắn xấu xí khiến cho nàng chán ghét? Sự tự ti thâm căn cố đế 20 năm qua khiến cho điều đầu tiên hắn nghĩ tới là như vậy. Nhưng mà, sẽ không phải….
Hắn nhớ rõ, khi nàng từ từ thân thiết cùng hắn, hắn không đồng ý. Hắn không nghĩ rằng nàng sẽ vuốt mông hắn, nơi đó cứng rắn như vậy, khó coi như vậy, không có sự trắng nõn mềm mại như những nam tử khác. Hắn cũng không muốn cho nàng cọ ngực, lưng của hắn, bình thường hắn lưng hùm vai gấu, cho nên hắn lo lắng, lo lắng sau khi tiếp xúc gần gũi cùng nàng, nàng sẽ ngày càng nhận ra sựu xấu xí của hắn, càng chán ghét hắn.
Nhưng nàng không có nói như vậy, hắn không biết nàng nhận ra sự lo lắng của hắn bằng cách nào, nhưng nàng nói với hắn, nàng, thích hắn, trên người, đặc biệt cơ bắp trên bụng cũng tốt, thân mình cao lớn không giống nam tử khác cũng được, nàng đều thích. Hắn cũng không biết vì sao, khi đó hắn nhìn nụ cười còn sáng lạn ấm áp hơn ánh mặt trời ban trưa của nàng, nhưng lại tin tưởng, tin nàng sẽ thích thân mình khó coi của bản thân. Hắn luôn luôn không khống chế được mà luôn tin tưởng nàng….