Chuyến Tàu Địa Ngục

Chương 40: Ngoại truyện 9 Hồi kết



Cho tới sau này, cảnh sát Luân Đôn vẫn không phá được vụ án “Tội phạm giết người hàng loạt Jack”, vụ án này trở thành một vụ án treo muôn đời.

Hồ ly chín đuôi và Miêu nữ không thấy tăm tích. Chị Joan và Robin Hood chỉ bị trọng thương, không nguy hiểm tới tính mạng.

Ba tháng sau.

T từ biệt chị Joan, rời xa Luân Đôn - mảnh đất nơi anh sinh ra và lớn lên, tới Manhattan ở Mỹ.

Qua sự giới thiệu của Robin Hood, anh đã gia nhập tiểu đội săn quỷ Manhattan, thay thế vị trí của Mèo cười.

Nghe nói, mỗi một người có linh khí khi gia nhập tiểu đội săn quỷ, chỉ cần tích lũy đủ thành tích, thì tổng bộ địa ngục sẽ cho họ thực hiện một nguyện vọng.

Và nguyện vọng của T, chính là khiến cho Sydney sống lại, quay về bên cạnh anh.

T sẽ không bao giờ quên được, khi anh mới bước chân vào tổng bộ của tiểu đội săn quỷ, cơ bắp toàn thân tự nhiên co rúm lại, vì anh nhìn thấy hai người đứng trước mặt.

Chỉ có những người đủ mạnh, mới có thể làm kinh động trực giác mãnh thú của Người sói T, hai người đứng trước mặt này là như vậy.

Một trong hai người họ là một lão già mặt trông rất gian xảo, đôi mắt nhỏ ti hí nhìn chằm chằm T.

“Đây là Kỵ sĩ U hồn.” Robin Hood giới thiệu.

“Hừ.” Kỵ sĩ U hồn chẳng thèm để ý, hắng giọng.

“Không ngờ mất đi một con mèo lại cho về một con chó?”

Và khi T quay đầu lại, một thành viên khác càng khiến cho lông tóc trên người anh dựng hết cả lên.

Một cô gái tóc vàng, mặc chiếc áo choàng liền thân, xinh đẹp phóng khoáng và có nụ cười mê hồn.

“Xin chào, tôi là Ma nữ hút máu.” Cô gái cười dịu dàng, hai chiếc răng nanh lóe sáng. “Sau này chúng ta là bạn đồng hành rồi.”

“Đúng vậy, sau này là bạn đồng hành rồi.” T cảm thấy phấn chấn, chắc không còn chuyện gì khiến người ta hưng phấn hơn việc được đứng cùng trận tuyến với những người rất mạnh.

Từ đó, Người sói T chính thức trao thân cho tiểu đội săn quỷ, trước hai trăm năm so với thời gian hội viên tiếp theo H gia nhập đội.

Đối với T, những nguy hiểm đã trải qua cùng tiểu đội săn quỷ Manhattan đều không thể so sánh với sự lưu luyến trong lòng anh dành cho Sydney, trái tim nhờ tiếp nhận dòng máu của Sydney mà sống lại này, mỗi lần đập rộn lên đều cảm giác như Sydney đang sống trong chính lồng ngực anh vậy.

Kể từ hôm đó, T không bao giờ biến thành “sói trắng” nữa, sức mạnh vô địch đáng sợ có thể phá vỡ không gian truy sát Jack cũng im lìm trong cơ thể anh.

Sức mạnh vẫn tiềm tàng trong cơ thể của Người sói T, chờ tới khi xuất hiện sự đau đớn vô cùng lần sau sẽ lại phát huy tác dụng.

Và T thực lòng cầu xin ông trời đừng bao giờ để mình phải trải qua sự đau đớn thấu tim gan như vậy nữa.

Người sói T đã lấy hoa hồng làm biểu tượng khắc tên Sydney lên trên cánh tay của mình.

Và đó trở thành dấu vết vĩnh viễn trên cơ thể anh, một dấu vết anh không bao giờ quên, cho tới khi anh được gặp lại Sydney.

Lúc ấy, trước khi đáp chuyến tàu địa ngục, dưới ánh trăng, bông hồng trên tay T trở nên lộng lẫy kiêu sa.

T tự mình hôn lên cánh tay xăm hình của mình, dịu dàng nói: “Sydney, anh đi chiến đấu đây, sẽ có ngày chúng ta lại được gặp nhau.”

Sydney, nhất định chúng ta sẽ gặp lại.

HẾT

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.