Tần Vũ nhìn Lục Nghi dần đẩy anh ra xa thì không biết nên vui hay nên buồn đây.
Vui vì cô hóa ra cũng có chút tình cảm với mình hay buồn vì khoảng cách của bọn họ ngày càng xa, trở lại về cột mốc ban đầu.
Lục Nghi lúc này lặng lẽ nhìn về chỗ Tần Vũ, thấy anh thất thần, trong lòng có chút nhói đau. Cô đương nhiên nhìn ra anh luôn đối tốt với cô, cũng biết bản thân mình không cảm động là giả. Nhưng nếu như anh với cô gái đó thật sự là như vậy, thì là do cô quá ảo tưởng rồi.
Cô cũng không muốn bản thân mình nghĩ lung tung nhưng lại không thể ngừng. Cô nhận ra cô chẳng biết gì về anh cả, anh vẫn mờ mịt như vậy, như một làn sương mù, cô nhìn không ra.
Buổi quay phim hôm nay kết thúc, Lục Nghi đang thu dọn chuẩn bị đi về thì thấy Tần Vũ bước ra từ phòng mình.
Tần Vũ đương nhiên nhìn thấy Lục Nghi, mặt anh dần trở nên nhu hòa, ánh mắt kiên định chủ động tiến lại:
- Nghi Nghi, tin anh!
Về đến nhà, Lục Nghi nhớ lại câu nói cùng ánh mắt lúc ấy của anh, lòng nặng trĩu. Cô mở weibo, tiếp tục nhìn xem tin tức của anh thì thấy công ty đăng bài đính chính, thời gian là lúc sáng sau khi tin tức kia được phát ra chưa đầy 1 giờ đồng hồ.
Giải trí Lục Tinh V: Tin tức về nghệ sĩ @Tần Vũ của công ty chúng tôi hoàn toàn không phải sự thật, hai người vốn dĩ chỉ là có chút quen biết, hoàn toàn không hề có quan hệ tình cảm.
Ta không nóng: Cứ tưởng Tần Tổng của tôi sang công ty mới thì sẽ không còn được đãi ngộ như cũ nữa, ai mà ngờ lại có năng lực làm việc nhanh như vậy, bái phục bái phục.
Ta chính là Tiểu Vũ: Mới sáng dậy tưởng mình hoa mắt, Tần Tổng sao lại có thể nhìn trúng Liên Vân, hóa ra là ai đó muốn cạ nhiệt cho phim mới.
Tiểu tinh: Ta nói rồi! Tần Vũ sao có thể vừa mắt Liên Vân, hoàn toàn không thể nha~
Lục Nghi đọc xong không khỏi ngẩn người, tin này đăng lên trong lúc cô bắt đầu quay, nên cô không nhìn thấy là phải rồi.
Nhìn đồng hồ đã qua 11h, Lục Nghi chuẩn bị lên giường đi ngủ thì nhận được tin nhắn của Tần Vũ: Ngủ ngon!
Hai chữ đơn giản ấy, cũng đủ khiến cô cảm thấy ấm lòng.
Tần Vũ sau khi nhắn tin với cô xong thì nhận được điện thoại của Ngô Thịnh nói đã tìm ra người tung ảnh cho blogger, chính là Liêu Vân, bất quá là muốn cọ nhiệt do phim mới cô ta không tốt thôi.
Buổi tối sau khi anh về nhà mẹ anh cũng có gọi điện xin lỗi anh, tại bà mà anh đang yên lành lại như vậy, bà cũng hứa sẽ không ép anh đi xem mắt nữa để tránh ảnh hưởng đến anh.
Đã đến lúc anh bước một bước dài đến bên cô rồi.
Ngày kỉ niệm của công ty cuối cùng cũng đã đến. Hôm nay Lục Nghi xin phép đoàn phim nghỉ một ngày, ở nhà ngủ một giấc thật thoải mái. Lúc này, Lục Nghi vừa ăn xong cơm trưa thì chị Bạch đến.
- Em mau chuẩn bị đi, một lát nữa thợ trang điểm và trang phục sẽ đến, chúng ta đến sớm một chút, đừng để anh em cùng mọi người phải đợi.
Lục Nghi nhìn chị Bạch có chút khẩn trương thì dở khóc dở cười. Chị ơi, bây giờ mới 1h chiều, buổi tiệc 7h mới bắt đầu cơ mà.
Sửa soạn xong thì đúng 5h, chị Bạch nhìn Lục Nghi từ đầu đến cuối, vẻ mặt vô cùng hài lòng nói:
- Không quá khoa trường nhưng vẫn thật đẹp nha.
Lục Nghi biết chị Bạch phải rất vất vả mới tìm được cho cô một bộ lễ phục vừa tầm nhưng vẫn tôn lên được nhan sắc của cô, quả thật vô cùng hợp ý cô.
Bên này hai người bắt đầu lên đường đến nơi tổ chức buổi tiệc thì Tần Vũ mới bắt đầu chuẩn bị. Anh đến buổi tiệc sát giờ, đi cùng với Lục Tử Mặc, bọn họ đi cùng đám người mới, trong đó có Lục Nghi.
Ban đầu anh vốn dĩ không biết sẽ có chuyện này, may mà Ngô Thịnh giúp anh nghe ngóng được, anh cũng vì thế mà đánh tiếng với Tử Mặc, anh cũng là người mới vào công ty, sao có thể không cho anh cùng đi làm Lục Tử Mặc nhìn anh với ánh mắt mang hàm ý sâu xa. ( mặt băng h thêm cái mác mặt dày, con đường truy thê của ngươi còn dài lắm tiểu tử thối ạ)
Hôm nay Tần Vũ mặc một bộ lễ phục màu đen cùng với sơ mi trắng, đơn giản lại vô cùng bắt mắt.
Vốn dĩ các diễn viên nam không có quá nhiều loại trang phục để lựa chọn nên đều là kiểu này, không cần quá cầu kì.
Nghe xong, khuôn mặt Tần Vũ thoáng nhu hòa, lên xe bắt đầu đi đến bữa tiệc.
Buổi tiệc lần này của Lục Tinh Lục Tử Mặc quả thực tổ chức vô cùng lớn và trang trọng.
Lục Nghi thầm bội phục anh hai trong lòng, một mình anh từ hai bàn tay trắng liền có thể lập nên một công ty nhất nhì giới giải trí cũng không phải dễ dàng.
Chị Bạch đưa Lục Nghi vào phòng chờ - nơi mà tất cả những tân binh mới vào công ty và vừa debut trong năm nay đang chờ.
Cánh cửa vừa mở, mọi người theo phản xạ ngẩng đầu lên, thấy bên ngoài là một cô gái cô cùng xinh đẹp. Váy dạ hội là kiểu cúp ngực đuôi cá, màu trắng. Tóc xoăn dài buông thõng hai bên vai. Đôi mắt to tròn, mũi cao, làn da trắng sứ làm người ta cảm thấy xung quanh cô như phát ra ánh sáng vậy,có chút chói mắt nhưng lại đẹp đẽ đến mê người.
Trầm trồ, ghen tức và có ngưỡng mộ, thưởng thức.
Lục Nghi chọn một chỗ ngồi xuống, bỏ qua mọi lời nói tò mò xung quanh, lướt điện thoại.