Edit: Đậu Xanh
Cô gái đột ngột bị đè ngã, anh vẫn thở dốc hít sâu mùi vị trên cơ thể cô giống như một con sói.
Cô nhìn thấy bóng ngược phản chiếu ra trên vách hang, cái đuôi của người đàn ông giương cao ở phía sau, vui sướng lắc lư cái đuôi, từ trong ánh mắt của anh cô có thể nhìn ra được anh muốn cô, thậm chí trong hơi thở sôi sục trên người anh cũng đang gào thét lên niềm khát khao của anh đối với cô.
“Tiểu Bạch…”
Cô chưa từng cởi sạch trần truồng như thế này trước mặt anh, vật che chắn trước ngực bị cởi sạch không chút chần chừ, mặt của anh lù xù lông vùi vào hai đỉnh núi mềm mại trắng tuyết ấy, hôn cắn bừa bãi lại điên cuồng, cẩn thận dè dặt, thành kính không gì sánh bằng.
Trong lòng cô chưa bao giờ nghĩ đến chuyện phản kháng, giống như bọn họ như thế này là lẽ đương nhiên.
Cô cắm ngón tay vào mái tóc mềm mại của người đàn ông, khoái cảm tê dại trước ngực khiến đầu óc cô nóng bừng, cô nghe thấy trong cổ họng mình phát ra một tiếng rên rỉ đã bị biến âm.
Thứ ngẩng cao đầu ở giữa háng người đàn ông to đến đáng sợ, vài lần chọc vào đùi cô, gợi lên dòng điện khiến lòng dạ rối bời.
Trong cơ thể anh có thú tính, nhưng vì cô nên anh đã khống chế lại, răng nanh trong miệng không biến mất, mà lại biến thành răng khểnh nhỏ nhọn hơn, trắng sáng bén nhọn, mỗi lần đều do nó cắn gãy cổ con mồi trong một lần, nhưng lần này, anh không nỡ há miệng với con mồi, chỉ có thể giống như mọi khi dùng đầu lưỡi liếm láp cổ cô.
Bầu vú của cô có vị thơm ngọt hơn mùi vị trên cơ thể của bầy sói con kia, cô thích ôm bầy sói con ấy, anh cũng từng sáp đến gần ngửi một lần, mùi tanh quá nặng nên không còn hứng thú tiếp cận bọn chúng nữa.
Đối với cô, anh cũng không dám cắn quá mạnh miệng, vừa hôn vừa liếm ngậm mút chơi đùa vài lần cô đã không thể chịu nổi mà bắt đầu kêu rên, nơi đó của anh vẫn còn nhịn được, tay mò xuống dưới sờ tới sờ lui vùng giữa háng trơn mềm của cô.
Anh không nói chuyện được, dán sát bên tai cô rì rầm kêu vài tiếng, sự khao khát trong âm thanh thô khàn cô làm sao có thể nghe không hiểu.
Móng tay trên tay anh nhọn và dài hơn người bình thường, nên anh không dám tùy tiện chạm vào cô.
Cô gái tự mình thẹn thùng mở rộng chân ra, hung khí thô to cứng rắn chọc vào đấy, phá huyệt mà vào, khiến vùng khe cốc tiêu hồn ướt đẫm chật hẹp bị nhồi căng đến đỏ tươi quyến rũ.
“Tiểu Bạch…”
“À hú…”
Khoái cảm tiêu hồn xông lên não đập tan tất cả lý trí còn sót lại trong ý thức của anh, sau cùng anh liên tiếp cắm rút ra ra vào vào, cắm hết cả cây, vang lên tiếng rõ ràng.
Nói cho cùng cô gái không thể chịu được đựng chuyện tình dục kịch liệt như thế này, trước khi trời sáng cô đã ngất đi, suốt cả đêm, cô luôn dập dềnh trong làn sóng mờ mịt không điểm dừng, hổn hà hổn hển, có làm thế nào cũng không đến bờ được.
Khi tỉnh dậy, trước mắt là đôi mắt ẩm ướt, đen láy kiên nghị của anh, ngọn lửa trong đôi mắt ấy sáng rực đỏ tươi.
Khi hôn mê, bên tai là tiếng gào hú thở dốc mạnh mẽ khí phách của anh, mỗi một tiếng đều đi liền với nhịp cắm vào thật sâu ở thân dưới, mạnh mẽ thúc vào các đốt xương của cô, đạt đến khoái cảm chí mạng khiến người ta hồn phi phách tán.
Sói tính và sự cường thế của người đàn ông khiến cô muốn phối hợp cũng không còn sức để phối hợp, đôi chân trắng nõn mảnh khảnh gác trên vai anh, bờ mông tròn trịa hồng hào vì thế đứng thẳng của đôi chân mà dán sát lên cây hung khí dã man chưa từng tiến hóa qua kia.
Có mấy lần, cô gái trừng mắt nhìn vật thô to của anh tăng tốc tàn bạo cắm rút vào rãnh mông của cô, miệng huyệt đỏ mềm hết sức chịu đựng sớm đã bị đâm đến tê dại, chỉ có cơn khoái cảm cao trào, mạnh mẽ có lực trong cơ thể là hung hăng đâm xuyên linh hồn của cô.
“A…ưm, Tiểu Bạch, em không ổn…”
Cô tỉnh dậy lúc trời hửng sáng, vừa khóc vừa cầu xin anh, nước mắt sắp chảy cạn, cổ họng cũng gần như không thể phát ra tiếng, hai tay người đàn ông chống trên mặt đất, móng tay nhọn nhọn không dám đặt trên mặt cô, chỉ có thể gập eo, cúi đầu nhẹ nhàng liếm láp trên mặt cô, trong cổ họng của anh phát ra âm thanh thỏa mãn, vừa ý cọ cọ trên người cô.