Chuyện Tình Khe Núi - Noãn Dương Tây Tây

Chương 58



Edit: Đậu Xanh
Tình cảm của sói trắng vẫn luôn sâu sắc và kín đáo, thân là một vua sói, lần đầu tiên anh cảm thấy bất lực vô cùng, anh không bảo vệ được tộc sói, cũng không bảo vệ được cô gái của mình.
Sự sỉ nhục của thợ săn dành cho bầy sói đã khiến bầy sói vô cùng nóng nảy, bọn chúng không thể nhịn được nữa, quyết định phải đi liều chết nhai nát xương của đám người đó mới có thể gìn giữ tôn nghiêm của tộc sói.
Sói trắng xoa vuốt mái tóc của cô gái, nhìn gương mặt ngủ không yên ở trong lòng anh, trong lòng dâng lên cảm giác đau đớn thắt cổ, hai ngày nay mắt của cô đã sưng tấy, khóe mắt luôn vương vệt nước mắt, rất dễ khuấy động ham muốn được bảo vệ của nam giới, anh đau lòng vì cô, cũng càng yêu cô hơn.
Cô dịu dàng lương thiện đến thế, đau những gì anh đau, cảm nhận những gì anh cảm nhận, yêu những gì anh yêu.
Nếu như có kiếp sau, anh chắc chắn phải khóa chặt cô bên mình lần nữa, cưng chiều cô, yêu cô, bảo vệ cô cả đời.
Lần này xin hãy cho phép anh được ích kỷ một lần vì tôn nghiêm của tộc sói.
Một nụ hôn dịu dàng rơi trên đôi mắt của cô, trong mơ cô gái đã được vỗ về, cô nức nở một tiếng, dán sát vào lòng anh, thả lỏng người ngủ tiếp.
Cửa hang động bị anh chặn từ bên ngoài, bên trên được phủ bằng một lớp dây leo dày cộm, không nhìn ra vết tích từng ở.
Lúc cô gái tỉnh dậy đã là chập tối ngày hôm sau, cảm giác giữa háng đã biến mất không còn thấy đau nữa, chứng tỏ sói trắng rời đi rất lâu rồi.
Cô đột nhiên cảm thấy hoảng sợ, hô hấp giữa lồng ngực nhanh đến mức sắp thở không ra hơi.
Sói trắng đi đâu rồi?
Cô vội vã đứng dậy chạy đến bên cửa dùng sức đẩy cửa ra, bình thường cửa hang rất dễ đẩy nhưng lúc này có làm thế nào cũng không mở được.
Cô đứng yên ở đó, thời gian như ngừng trôi một lúc.
Cô bất chợt hiểu ra, là sói trắng, do anh đã khóa cửa hang lại, anh muốn cô sống sót một mình.
Cánh môi bị cắn đến trắng nhợt bỗng dưng mím chặt, nhìn sự run rẩy trên khóe môi thôi cũng đủ biết lúc này cô khó chịu đến cỡ nào. Cô gái dần dần quỳ rạp xuống đất, khom lưng, đầu từng chút đặt trên mặt đất, bả vai gầy yếu run lẩy bẩy, cô cắn chặt môi, không phát ra một tiếng khóc nào.
Khi anh không ở bên, cô luôn rất kiên cường, hôm nay cũng thế, cô không phải chỉ có một mình, có anh ở trong tim, cô càng phải dũng cảm hơn bất cứ ai.
Trong góc tường có một đống thức ăn lớn để trú đông, anh giấu cô tích trữ suốt mấy ngày qua, thế mà cô không phát hiện ra gì cả.
Tại sao anh lại nghĩ rằng, không có anh, cô vẫn sẽ sống tiếp.
Anh là người đàn ông cô yêu, là sự may mắn và dũng cảm của cô, là mọi thứ của cô, là tất cả của cô, mất đi anh, cô sẽ lại bị vứt bỏ lần nữa.
Kể từ ngày anh đưa cô đến hang động này, bọn họ đã là một thể, vốn dĩ nên cùng sống cùng chết, cùng tiến cùng lùi.
Tiếng súng ở bên ngoài không thể lọt vào trong hang động, tường đá ở đây vừa dày vừa kiên cố, cô gái không nghĩ ra cách để ra ngoài.
Nhưng cô nghĩ tới người đàn ông dịu dàng ở ngoài kia, hoặc có thể nói là chú sói hung mãnh, đáy lòng của cô bỗng dưng trở nên yên tĩnh, suy nghĩ của cô từ từ nhảy lên người anh.
Nếu như cô là anh, anh sẽ nghĩ thế nào, làm thế nào, anh không thể nào nhốt cô trong hang động này cả đời được, anh nhất định đã chừa lại đường lui cho cô sau này ra khỏi hang.
Một ngày trước, núi Ô Vân gặp mưa cuồng bão táp, trời mưa lớn một ngày một đêm, đá vụn trên đỉnh núi rơi xuống như điên, đè sập lều bạt của mấy tên thợ săn, mấy tên mạng lớn ấy vậy mà không chết cũng không bị thương, chỉ có điều đống súng ống mà bọn họ khó khăn lắm mới chuyển được lên núi đều bị chôn sống hết.
Một đám người mặt mũi tèm nhem, chiếc xe lún sâu vào hố bùn không nhúc nhích được, lại một mực không dựng được lều mới, trong lúc nhất thời bọn họ thậm chí còn không tìm thấy nơi nào có thể dừng chân, chỉ có thể ướt như chuột lột mà chạy xuống chân núi.
Sói trắng và bầy sói của anh ngồi trên tảng đá thật cao, mắt sáng như đuốc, da lông trên người dán chặt vào cơ thể, trang nghiêm như thể liệt sĩ sắp gặp cái chết.
Mưa lớn rơi trên mặt bọn chúng, giống như rơi trên tảng đá, không dấy lên bất cứ gợn sóng nào.
Tuyệt đối không thể để đám thợ săn sống sót ra khỏi núi, nếu không những gì đang chờ đợi bọn họ sẽ là sự tuyệt chủng cuối cùng thời kỳ kéo dài, đám người này sẽ không dễ dàng dập tắt lòng tham trong lòng, bọn chúng sẽ chỉ nghỉ ngơi dưỡng đủ sức sau đó lại quay lại diệt sạch nơi này.
Cô gái nói những năm trước, trước khi cô chưa đến nơi này, bên ngoài thì đang đánh trận, khói lửa chiến tranh kéo dài ở khắp mọi nơi, công nhân nhà máy, học sinh trường học cũng bị cuốn vào trong, thật sự không có ngày nào yên ổn, còn những tên khốn này thì lại đến những thôn làng gần đó thiêu đốt bắn giết, suốt mấy năm qua luôn làm những chuyện vô cùng không có lương tâm.
Đến thời khắc chuẩn bị sẵn sàng, toàn bộ sói trên núi nhanh chóng lao xuống dưới như những tảng đá lăn lộn, rất nhanh đã chắn ngang đường xuống núi của bọn họ, một bầy sói đông như kiến, vây quanh đám người kia như ác quỷ vô thường.
Tình cảnh này vô cùng phù hợp với một anh thành ngữ ____ Bầy sói vây quanh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.