Chym To Có Tác CMN Dụng

Chương 41: Người không thể bị chym dắt đi...



Căn phòng complex bên kia đã làm xong, người bạn thiết kế nội thất của Tiết Đồng quả thật không phải rất giỏi, căn phòng được cậu ta sửa qua cùng lần đầu tiên nhìn thấy cũng không có thay đổi gì lớn, nhưng ở những nơi nhỏ có rất nhiều yếu tố thay đổi. có điều ta luôn cảm thấy vài nơi quá ưu tú, tiểu tư vị hiện rất nồng.

Mua đủ các vật dụng cần thiết trong nhà, sau khi cùng Tiết Đồng quét dọn vệ sinh một lần ta xem như đã chuyển nhà, trong nhà cũ ta thu dọn đơn giản chút quần áo và đồ dùng hàng ngày, toàn bộ nhét lên xe Tiết Đồng, một lần là chuyển qua hết.

Nhà cũ ta đã ủy thác trung gian giúp bán đi, chỉ cần tìm được người mua ta liền có thể lập tức sang tay. Có điều tương lai tiền bán nhà phải dùng vào chuyện trả tiền nhà hai phòng này ta không có nói với Tiết Đồng, muốn sau này cho cậu ấy một kinh hỉ.

Bọn ta ở trong phòng ngủ trên lầu hai khá to, phòng bên cạnh là Tô Nam ở.

Sau khi chuyển qua thích ứng vài ngày, ta cảm thấy cuộc sống vẫn thật là hoàn mỹ, tiền nhiều chuyện ít cách nhà gần, ai không muốn. nhưng mà công việc thì đến chỗ nào cũng có thể tìm được, nhưng mà nhà thì, phòng tùy tiện thuê thì không phải nhà, lúc không có ai đợi bạn trở về thì không phải là nhà, chỉ là nơi ngủ không phải nhà.

Nhà, chính là phải ổn định, phải ấm áp, phải có hơi người.

Dầu muối tương giấm trong nhà bếp, hoa cỏ trên ban công, gối đầu trên sofa, giày trong tủ giày, chăn đệm trong phòng ngủ...mấy thứ này đều là mình bố trí, mới có mùi vị cuộc sống, mới có mùi vị nhà.

Gần nơi làm việc là nơi mình ở sau này ta không cần luôn ở bên chỗ Uyển Uyển, cuộc sống của ta và Tiết Đồng quả thật là vui vẻ, ít nhất không cần lo lắng lúc ôm nhau thân mật Uyển Uyển sẽ không đột nhiên mở cửa đi vào.

Ngoại trừ...bởi vì Uyển Uyển đi công tác mà Tô Nam vẫn ở cùng bọn ta làm bóng đèn.

Về đứa con trai này của ta, ta vẫn là rất hài lòng, thông minh nhanh nhẹn lại đẹp trai, mới tí tuổi đầu đã trái ôm phải ấp có hai bạn gái. Tuy rằng có chút xu hướng hoa tâm, nhưng là người không phong lưu uổng thiếu niên. Tô Nam nhà ta đang là thời kỳ thiếu niên, quen nhiều bạn gái cũng không sao cả, dù sao bọn chúng cũng vẫn chưa phát dục hoàn toàn, ta cũng không lo lắng sẽ tạo ra nhân mạng.

Chỉ có điều...lúc có nó ở đây, ta muốn cùng Tiết Đồng thân mật chút cũng không được. đầu tiên là ta không muốn để Tô Nam nhà ta nhận được hun đúc của bọn ta, đến lúc đó cũng đi lên con đường không lối về, để ta đoạn tử tuyệt tôn thì phiền phức rồi. thứ hai là, đương nhiên là ta không quen thân mật trước mặt người khác, cho dù là con ruột mình cũng không được.

Gần đây ta vì chỗ ở ở gần nơi làm việc nên mỗi ngày có thể thêm chút thời gian ở trong nhà, cho nên ta không việc gì thì đổi cách làm đủ loại món ngon, đem Tô Nam ăn đến oán giận nó mập lên. Không chỉ như vậy, tuy rằng Tiết Đồng không nói, nhưng ta lúc tắm cũng phát hiện bụng nhỏ của mình cũng nhô ra rồi.

Đáng sợ quá! Người vừa đến tuổi trung niên sao lại phát tướng chứ! Ta muốn đi tập gym!!! Mỗi lần sờ cơ bắp rõ ràng của Tiết Đồng ta đều phát ra cảm thán như vậy.

Rõ ràng cậu ấy và ta đều đến tuổi trung niên rồi, mỗi ngày đều ăn nhiều như vậy, tại sao thân thể cậu ấy lại có thể vẫn được duy trì tốt như vậy? vẫn luôn đem ánh mắt dán lên thân thể cậu ấy, ngay cả Tô Nam nhà ta cũng sắp không có thời gian chú ý đến.

Lại là thứ bảy, buổi sáng chưa đến 7 giờ ta đã thức. một mình trên giường thức dậy, tâm tình có chút thất lạc. đêm qua Tiết Đồng lại cả đêm không về, một mình ta ngủ cũng quả thật là cô độc. không chỉ ta, ngay cả chym ta cũng mỗi sáng cô độc đến biểu tình, khiến ta không thể không tự mình động thủ an ủi nó mới được.

Mỗi lần lúc đang tự mình động thủ, ta đều sẽ nhắm mắt tưởng tượng đó là tay của Tiết Đồng, nhưng luôn cảm thấy thiếu chút cơ tình.

Từ sau khi ta chuyển đến đã không có thân thiết qua với Tiết Đồng, mỗi ngày cậu ấy đều bận không có thời gian trở về, hiếm khi trở về cũng trực tiếp vùi đầu ngủ, lắc cũng lắc không tỉnh. Nhìn bộ dạng vậy, ta làm sao có thể cưỡng ép cậu ấy đến thân mật.

Vào tháng tám ở thành phố này phải tiến hành thế vận hội mang tính thế giới, cho nên từ sau khi qua tết bắt đầu đủ loại phương diện đều nắm lên. Người bên đường bày sạp đương nhiên không cần nói, toàn bộ thanh tẩy, tránh ảnh hưởng đến bộ mặt thành phố. Trong bồn hòa bên đường mỗi ngày đều có người trồng hoa ở mỗi đoạn đường, vì muốn khiến thành phố thêm xinh đẹp. biểu ngữ tiếng anh ở các địa phương đều bắt đầu treo lên, để đến lúc đó có thể để người nước ngoài đọc hiểu. nhưng thật ra với trình độ tiếng anh cấp bốn của ta mà nói, mấy cái gọi là tiếng anh căn bản đều là hán ngữ ghép vần, ta lại không tin người nước ngoài thật sự có thể đọc hiểu.

Trong nhà vệ sinh lại tự động một hồi, chải đầu rửa mặt xong lại thay quần áo, trong nhà vẫn là một mảnh yên tĩnh. Tô Nam vẫn đang ngủ, tiểu tử này mỗi thứ bảy đều ngủ đến tự nhiên tỉnh mới dậy.

Ta mở tivi, chỉnh kênh tin tức buổi sáng, ở phòng bếp bên cạnh làm bữa sáng.

Phòng bếp này vốn dĩ là kiểu mở, chủ cũ cũng không dám sử dụng, bởi vì thói quen nấu ăn của người Trung Quốc đã định phải ở phòng bếp kiểu mở không có ngăn. Thời gian trước Tiết Đồng tìm người sửa lại phòng bếp này một chút, có thể dùng cửa thủy tinh trong suốt kiểu kéo để ngăn cách phòng khách và phòng bếp, như vậy ta có thể dùng phòng bếp này nấu ăn cũng không sợ khói dầu sẽ bay ra.

Buổi sáng ta chỉ nấu chút đồ ăn sáng đơn giản, không nhất thiết dùng đến cửa kéo. Bữa sáng hôm này là bánh bao bao xong trước đó để trong tủ lạnh lấy ra hấp lại, lại lấy đậu đã ngâm xong đem làm sữa đậu nành, ăn kèm là củ cải chua cay tự ta làm.

Ta đem bánh bao bỏ vào trong nồi hấp bật lửa, đậu bỏ vào máy làm sữa đậu bật nút khởi động, sau đó...ta không có việc làm, bây giờ chỉ cần đợi là được. ta ra khỏi phòng bếp, ngồi ở sofa bên cạnh xem tin tức trên tivi.

Trong tin tức nói vì hoan nghênh thế vận hội cỡ lớn, cảnh sáng toàn thành đều huy động lại, trong thời gian gần đây cùng nhau thanh trừ gần tám vạn nhân tố không an định.

Nhân tố không an định? Có tiền khoa, có vấn đề tinh thần? hay là nói hiện hành?

Như vậy, Tiết Đồng gần đây bận cũng có nguyên do, bởi vì côgn trình hình tượng thị chính rất quan trọng. chính phủ không muốn mất mặt trước người nước ngoài, chỉ có thể cực khổ mấy người nô bộc nhân dân.

Lúc sắp làm xong bữa sáng ta đi lên gõ cửa kêu Tô Nam ăn cơm, Tô Nam bọc chăn ngủ như heo kêu ta chưa cơm lại cho nó, ta kéo tiểu tử này đem nó kéo xuống lầu ấn lên ghế, bánh bao và sữa đậu đều đặt trước mặt nó, kêu nó mau chóng ăn.

Tô Nam nheo mắt vừa ăn vừa hồ hồ nói đàn ông dục cầu bất mãn gì đó thật đáng sợ, nghe vào tai ta khiến tâm tình ta có chút cáu kỉnh.

Ta chính là dục cầu bất mãn thì làm sao? Liên quan gì đến tiểu tử ngươi?

Buổi trưa đến xã khang đi làm, buổi sáng lúc mới mở cửa người đến không nhiều. cô nương trong phòng khám đó cùng ta nói hôm qua có hai người đồng tính đến chỗ cô ấy khám bệnh, nói đến mi bay mắt cười. ta nhìn cô gái này, trong lòng đang nghĩ...lẽ nào, cô ấy thật ra là nữ đồng nghiệp trong truyền thuyết....

Có điều, cô ấy là làm sao nhìn ra hai người đó là đồng tính, lẽ nào, các nữ đồng nghiệp đều có rada cảm ứng đồng tính? Chỉ cần là đồng tính bọn họ đều có thể cảm ứng được? nếu như là như vậy, vậy ta không phải nguy hiểm rồi sao?

Ta ở xã khang này đi làm thời gian này trôi qua cũng không tệ, quan hệ cùng người khác trong xã khang cũng rất tốt. có điều bởi vì cô gái này cùng ta làm khác ca, hai chúng ta bình thường mỗi thứ bảy mới có thể đụng mặt nhau trong phòng khám. Trong ấn tượng của ta cô gái này là cô gái đầy sức sống, ngoài ra ta và cô gái này không thân lắm. suy cho cùng từ sau khi ta xác định bản thân yêu Tiết Đồng thì ta không thể nào nghiêm túc nghiên cứu phụ nữ nữa, đối với cô ấy, ta quả thật không có để ý.

Chỉ là bây giờ nhìn lại...lời của cô ấy dường như cảm giác đối với đồng tính vô cùng tốt, hơn nữa trong miệng thỉnh thoảng bật ra manh gì đó, baby kim cương gì đó, nam nam sinh tử đại loại. khiến ta có chút ngây ngốc.

Nam nam sinh tử? lời này sao lại quen tai vậy chứ?

Sau khi mở cửa không bao lâu người ở đây trở nên nhiều, đủ loại người mang con đến chích ngừa, khám bệnh bắt đầu nhiều lên. Có điều ta cảm thấy vẫn là rất dễ ứng phó, bởi vì đa số người ta đều có quan niệm chính là bệnh nhẹ đến xã khang, bệnh nặng đi bệnh viện, cho nên ở đây khám bệnh đa dố đều là bệnh nhẹ đại loại như cảm mạo, phát sốt, đau bụng.

Bình thường nếu phát sốt thì cặp nhiệt độ kêu bọn họ đi đo nhiệt độ, nếu ho thì kiểm tra xem có bị viêm hay không, nếu đau bụng thì xem xem có mất nước. tổng lại nói, khám mấy bệnh này vẫn là rất dễ dàng.

“Người kế tiếp!” ta gọi người bên ngoài khi có bệnh nhân ra cửa. sau đó, có hai người đàn ông ôm con đi vào. Nữ bác sĩ đó nhìn thấy hai người đàn ông đó, cao hứng muốn khám cho bọn họ, nhưng cô ấy vẫn chưa khám hết bệnh nhân của mình, chỉ có thể mở mắt nhìn hai người đàn ông ôm con đi đến bên ta.

“Lão Khải?!” ta nhìn một người đàn ông ôm con, trình độ trong lòng kinh ngạc quả thật là không hề nhỏ. Lại nhìn người đàn ông muốn ôm con nhưng không giành được ở phía sau, phát hiện đó chính là người đàn ông chym bất lực đeo kiếng lần trước. ta nhớ Tiết Đồng nói người đàn ông đó tên Cung Tiêu, là ba của tiểu Bối Bối.

Như vậy, đứa bé trong lòng lão Khải, không phải là tiểu Bối Bối sao? Ta vừa nhìn tiểu gia hỏa được bao giống như bánh ú trong lòng lão Khải, ta cũng thay con bé cảm thấy nóng.

“Tiểu Bối Bối sao vậy, cảm sao?” ta hỏi rõ ràng với lão Khải, suy cho cùng cũng mang theo tiểu Bối Bối một khoảng thời gian, cũng rất có tình cảm.

“Con bé gọi tiểu Doanh.” Lão Khải vừa uốn nắn cách gọi lệch lạc của ta, vừa đem gương mặt nhỏ của tiểu gia hỏa lộ ra, chỉ mấy điểm đỏ trên mặt con bé: “Tiểu Doanh nhà tôi gần đây trên mặt nổi nhiều chấm đỏ, trên người cũng có rất nhiều, anh xem có phải là dị ứng da hay không?”

Với kinh nghiệm nhi khoa nhiều năm của ta, vừa nhìn liền biết tiểu Bối Bối...oh, là bệnh của tiểu Doanh thật ra cũng không có gì, chỉ là vì tâm hồn gà mẹ của lão Khải sợ tiểu Doanh cảm mạo mà bọc quá nhiều, bị bệnh sởi rồi. vốn dĩ không có trở ngại gì lớn, nhưng lão Khải hỏi giống như kiểu ba mẹ khiến ta rất sụp đổ.

Ta còn chưa phát biểu ý kiến nữa, người đàn ông họ Cung đã hạ thấp nói: “Gì mà kêu tiểu Doanh nhà anh, con bé rõ ràng là con gái tôi.”

Lão Khải mặt dày nói với người đàn ông: “Lão Cung, hai chúng ta là ai với ai chứ, của anh chính là của tôi, của tôi vẫn là của tôi. Tiểu Doanh con bé là con gái của hai chúng ta, tôi nói là nhà tôi cũng không sai mà.”

....ta nghĩ, ta biết tại sao cô nương kia biết bọn họ là đồng chí rồi...tán tỉnh công khai rõ ràng như vậy, người nhìn không ra chính là bị mù.

Sau đó, ta đi làm ở phòng khám nam khoa, lão Khải đặc biệt đến tìm ta, kêu ta truyền dạy chút kiến thức nuôi dạy trẻ nhỏ.

Tuy rằng trước đó ở xã khang ta đã kê thuốc, còn chỉ anh ta mấy chuyện mặc đồ cho trẻ nhỏ. Có điều do thời gian gấp gáp, lại cộng thêm bên cạnh còn có một cô gái nhìn chằm chằm bên này, ta thật sự không dám lộ ra dáng vẻ rất thân quen cùng lão Khải.

Trong phòng khám nam là địa bàn của lão Khải, anh ta là lãnh đạo của ta, anh ta hỏi cái gì ta đã biết thì nói, đã nói thì nói hết, suy cho cùng ta truyền cho ông chủ chút kiến nghị cũng là chuyện tốt.

Ta truyền dạy cho anh ta chút kiến thức nuôi dạy con nhỏ, lão Khải lấy giấy viết ở bên cạnh điên cuồng ghi chú lại, vừa ghi vừa ừm không ngừng. đợi sau khi tôi nói xong rồi, anh ta vẫn còn hỏi ta trái một vấn đề, phải một vấn đề, không biết còn thật sự tưởng anh ta là ba ruột nữa.

Đợi đến khi câu hỏi của anh ta đều hỏi hết, ta đột nhiên hiếu kỳ với chuyện giữa hai người bọn họ, liền nhịn không được hỏi anh ta: “Anh tại sao muốn theo đuổi vị họ Cung kia? Anh ta nhìn qua không thích anh.”

Lão Khải sau khi nghe thấy lời ta thì cười to ba tiếng, sau đó bộ dạng thần côn nói: “Mao chủ tịch từng nói, cùng người đấu, niềm vui bất tận, cùng trời đấu, vui thú vô cùng. Tôi chính là thích theo đuổi một người không thích tôi, để anh ta yêu tôi.”

Ta đối với thói quen yêu của anh thật không dám gật bừa: “Nhưng anh là người bình thường mà? Anh đem anh ta kéo vào trong vòng đồng chí có phải là quá xấu hay không?”

Lão Khải vô cùng đắc ý nói: “Mao chủ tịch cũng từng nói, hai tay đều phải nắm, hai tay đều phải cứng. dưỡng lolita là một chuyện, đem trai thẳng bẻ cong càng là quan trọng hơn. Nhất định phải chym trong hai tay đều cứng, tôi mới cảm thấy chinh phục đối phương, bây giờ cách mạng của tôi vẫn chưa thành công, để anh ta trở thành đồng chí vẫn phải nỗ lực.”

Nghe anh ta mở miệng Mao chủ tịch, khép miệng Mao chủ tịch, ta đột nhiên cảm thất hình như trở lại thời cách mạng: “Đừng có đem người bình thường bẻ cong được không?”

“Anh còn không phải bị Tiết Đồng bẻ cong đó sao, có mấy trai cho mình là trai thẳng, là bởi vì bọn họ chưa gặp được người muốn bẻ cong bọn họ.” anh ta cuối cùng không nói đến Mao chủ tịch, ta thả lỏng một hơi, có điều anh tiếp theo lại nói lời vẫn liên quan đến Mao chủ tịch.

“Thật ra tôi sẽ theo đuổi anh ta, nguyên nhân chính yếu chính là bởi vì anh ta ghét tôi tiếp cận tiểu Doanh, mỗi lần đến lúc này anh ta sẽ nổi giận. mà đối với tôi mà nói, nhìn dáng vẻ anh ta tức giận thật sự là quá đáng yêu, cho nên tôi mới cố ý làm anh ta tức giận. cái gọi là không có khó khăn, tạo ra khó khăn cũng phải làm, đây mới là lạc thú to lớn của cuộc sống.”

Kháo, không có khó khăn cũng phải tạo ra khó khăn...lão Khải, không phải tôi nói anh, anh dựa sai trích dẫn của Mao chủ tịch rồi, không sợ bị người ta đánh anh.

Đối với phương thức cuộc sống của lão Khải ta cảm thấy khô lời, nhưng đó là cuộc sống người khác, ta không cách nào nói bọn họ cái gì, điều ta có thể làm chỉ là hảo hảo cùng Tiết Đồng sống qua ngày. Đối với vị họ Cung bị lão Khải biến thái quấn lấy, ta chri có thể mặc niệm ba giây.

Hôm nay là thứ năm, ta vẫn như cũ chưa đến 7 giờ thì từ trong giấc mơ thức dậy.

Lúc thức dậy phát hiện Tiết Đồng ngủ bên cạnh ta, nhưng ta không nhớ cậu ấy về lúc nào.

Ta sờ mặt cậu ấy, quầng thâm dưới mắt cậu ấy rất đậm, râu dưới cằm xanh xanh một mảng, nhìn dáng vẻ gần đây chắc là bị mệt chết rồi.

Chym ta lúc cảm nhận được cậu ấy thì hưng phấn đứng lên, đợi ta đi thân mật cùng Tiết Đồng, nhưng nội tâm ta lại đang vùng vẫy. rõ ràng biết Tiết Đồng rất mệt, nhưng ta dùng nửa thân dưới suy nghĩ thì lại luôn muốn đi giày vò cậu ấy.

Không biết tại sao, lời của lão Khải nói hai tay đều phải nắm, hai tay đều phải cứng lại xuất hiện trong đầu ta.

Ta trước đây chưa bao giờ biết hóa ra câu này còn có ý nghĩa này, bây giờ biết rồi, đó chính là phải hảo hảo đối đãi Tiết Đồng.

Đáng tiếc ta giúp Tiết Đồng tuốt cả nửa ngày, chym của cậu ấy cũng không lên. Cậu ấy mở mắt ra nhìn ta một cái, lật người nằm sấp, nói: “Không cần để ý em, anh trực tiếp từ phía sau làm đi.”

Mịa nó, tên gia hỏa này, xem ta cầm thú như vậy sao?

Tuy rằng ta quả thật dùng nửa thân dưới suy nghĩ, nhưng ta cũng không đến trình độ này đi, suy cho cùng người không thể bị chym dắt đi.

Ta lật người xuống giường, quyết định rồi, sẽ làm một bữa ăn thịnh soạn cho Tiết Đồng, để cậu ấy ăn no, tinh lực dồi dào mới được. còn như chym ta không nghe lời này ư, vẫn là tự mình đi nhà vệ sinh giải quyết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.