Chương 22: "Đường Chi Hạ không phải người đơn giản"
Gương mặt nhỏ nhắn của Đường Chi Hạ ửng hồng vì xấu hổ, nhưng Đường Đường nhìn không ra.
"Mẹ, ba Cố thơm quá!"
Đường Chi Ha: "Đường Đường, mặc dù chú Cố không ngại con gọi chú là ba, nhưng nếu để người ngoài nghe thấy thì không tốt."
"Chú Cố nói không sao đâu, chú nhận con làm con gái nuôi, con về sau có thể gọi chú là ba."
Đường Chi Hạ thở dài một hơi, Cố Nham chiều Đường Đường vượt ra khỏi dự liệu của cô. Trong nội tâm cô nảy lên ý nghĩ kì quái, có lẽ Cố Nham biết thân thế của Đường Đường. Khi hai người chuẩn bị trở về phòng nghỉ ngơi thì thấy Trần Lộ Tư đứng ở hành lang.
"Lộ Tư —— "
Trần Lộ Tư vừa mới nhìn Đường Chi Hạ, "Chào buổi tối." Trong tay cô ta mang theo hai túi lớn đựng đầy hoa quả, nhìn qua rất nặng, "Đây là trợ lý của tôi chuẩn bị cho cô và Cố Nham mỗi người một phần."
"Cám ơn. Nặng như vậy cô còn tự mình mang đến."
Đường Đường ngọt ngào trả lời: "Cám ơn dì."
Trần Lộ Tư: "Đường Đường thật đáng yêu. Chi Hạ, cô và con bé hơi giống nhau."
"Chúng tôi là người thân, có điểm giống nhau là lẽ thường."
Trần Lộ Tư đánh giá gương mặt Đường Đường, vừa nhìn đã biết lớn lên con bé là tiểu mỹ nhân. "Ừ, hai người sớm nghỉ ngơi một chút, tôi đi đưa hoa quả đưa cho thầy Cố."
"Ba Cố đang tắm." Đường Đường nhắc nhở.
Trần Lộ Tư sững sờ, biểu cảm phức tạp nhìn qua Đường Chi Hạ, "Thật sao?"
Đường Chi Hạ chỉ cảm thấy hơi đau đầu, "Nãy Đường Đường muốn tìm thầy Cố đối hí. Lúc chúng tôi đến gõ cửa anh ấy vừa tắm xong."
Trần Lộ Tư nhún nhún vai, "Vậy quên đi, tôi không đi quấy rầy thầy Cố nghỉ ngơi. Tôi xuống trước nhé. Ngày mai gặp."
Đường Chi Hạ đột nhiên cảm giác được trước mặt có một cái hố to, cô nhìn ánh mắt ngây thơ Đường Đường, đồng ngôn vô kỵ ha.
**Đồng ngôn vô kỵ: trẻ con nói chuyện không biết kiêng kỵ
"Đường Đường, việc chú Cố tắm rửa về sau không thể tùy tiện nói cho người khác biết."
"Tại sao không được ạ?"
"Bởi vì đây là chuyện riêng tư."
"Nhưng chúng ta mỗi ngày đều tắm rửa mà." Dưới cái nhìn của con bé đây là chuyện rất bình thường.
"Nhưng chú Cố không phải người bình thường, anh ấy là đại minh tinh, chuyện của anh ấy không thể nói cho người khác biết. Con phải nhớ kỹ." Trong khoảng thời gian tới, Đường Đường cùng Cố Nham sẽ tiếp xúc rất nhiều, cô phải giải thích rõ một số chuyện cho Đường Đường .
Đường Đường cái hiểu cái không, "Mẹ về sau cũng biến thành đại minh tinh sao?"
"Mẹ đang cố gắng." Đường Chi Hạ giải thích: "Mỗi người muốn làm gì đều phải cố gắng, không phải ngày một ngày hai là có được."
"Bác đạo diễn nói con cũng có thể biến thành đại minh tinh!"
Đường Chi Hạ cười: "Ngoan, chúng ta cùng nhau cố gắng."
Một lúc sau, Cố Nham đúng hẹn mà tới, "Anh chuẩn bị xong rồi, hay người sang đây đi."
Đường Chi Hạ dắt Đường Đường phòng của anh, tiểu Âu cũng ở đây, anh ta chuyên chú xem các bình luận của Nham fan để hiểu rõ về họ hơn.
Cố Nham lấy kịch bản, ngồi ở ghế salon khác: "Đường Đường tới đây."
Đường Đường cao hứng chạy tới, thân mật gọi: "Phụ vương!"
"Ừm! Chúng ta bắt đầu làm việc."
Lúc hai người đối hí, Đường Chi Hạ cùng tiểu Âu ở một bên xem.
Đường Chi Hạ không nghĩ Cố Nham có thể kiên nhẫn dạy đứa nhỏ đến vậy, cô học hỏi được không ít kinh nghiệm của anh. Trên TV một phút, dưới TV phải mười năm làm việc cùng phấn đấu. Cô phải cố gắng rất nhiều mới bước gần đến vị trí Cố Nham đang đứng trong giới giải trí.
Lúc Cố Nham và Đường Đường đối hí xong đã hơn 11 giờ.
Đường Đường ngáp một cái, mí mắt sụp xuống. Con bé làm việc vất vả cả ngày, lúc này mệt là chuyện thường. Vừa chớp mắt bé đã dựa vào ghế salon ngủ mất.
Tiểu Âu ngạc nhiên: "Con bé ngủ rồi?"
Đường Chi Hạ: "Ừ. Không cần người khác dỗ con bé tự mình ngủ."
Tiểu Âu: "Tôi thật hâm mộ!"
Đường Chi Hạ nói với Cố Nham: "Cảm ơn anh, thầy Cố."
"Lúc trở về em ngẫm lại. Nếu có thời gian thì đứng trước gương tập luyện, nhìn nét mặt của mình để khống chế biểu cảm. Biết chưa?"
Đường Chi Hạ gật gật đầu, đang muốn khom lưng ôm lấy Đường Đường thì Cố Nham đưa tay, "Để tôi đưa em về."
Chỉ cách một bức tường. . . không cần mà!
Cố Nham ôm ngang Đường Đường lên, nói: "Tiểu Âu, cậu cũng về nghỉ ngơi sớm đi"
Tiểu Âu từ đầu đến cuối làm một đêm bóng đèn lớn, lúc nhìn Đường Chi Hạ đi về tính cảnh giác trong nháy mắt giảm xuống."Vâng! Sáng ngày mai em lên gọi."
Cố Nham đem Đường Đường đưa về phòng, đặt con bé trên giường lớn. Tiểu cô nương lúc ngủ thật ngoan ngoãn khiến người khác thấy cưng muốn xỉu.
Đường Chi Hạ cầm con búp bê đặt cạnh Đường Đường.
Cố Nham nhìn thoáng qua, là lúc trước anh cho Đường Đường.
Đường Chi Hạ nói: "Đường Đường rất thích con búp bê này, lần này tới đây nhất quyết phải mang theo. Con bé còn đặt tên cho nó nữa."
"Gọi là gì?"
"Cầu vồng!"
Cố Nham cười cười, "Kẹo cầu vồng. Anh về đây, nghỉ ngơi sớm đi."
"Thầy Cố ——" Đường Chi Hạ gọi anh lại.
"Có chuyện gì?" Cố Nham nhíu mày.
"Anh chờ một chút." Đường Chi Hạ xoay người lấy hai tờ giấy A4 trong vali ra." Đây là bản hợp đồng em chuẩn bị, anh xem xem có muốn sửa gì không?"
Cố Nham nhận lấy, nhìn một lượt. "Ba năm sau hợp đồng tự động mất hiệu lực. Song phương chia tay trong yên bình" Anh nghiêm nghị nói.
"Anh cảm thấy chỗ này có vấn đề?" Đường Chi Hạ cẩn thận hỏi, không đúng sao, cô đã nhờ người bạn làm luật sư của mình soạn thảo, cô cũng đã xem qua, bản hợp đồng này không có vấn đề gì.
"Vấn đề rất lớn, nhưng không sao. Em có bút không?"
"Có." Đường Chi Hạ lấy một cái bút màu đen đưa cho anh, "Anh không muốn xem kỹ lại à?"
Cố Nham mỉm cười, rất nhanh ký xong tên. "Em cũng ký đi, ngày mai anh mời luật sư tới xử lý."
Đường Chi Hạ ký tên, "Thầy Cố, bất động sản của anh em và Đường Đường không cần."
Cố Nham liếc nhìn cô, "Liên quan thủ tục nuôi dưỡng Đường Đường."
Đường Chi Hạ: ". . ."
Cố Nham cầm bản hợp đồng đi, "Em nghỉ ngơi sớm."
Tối hôm đó, Đường Chi Hạ ngủ không ngon. Cô không biết quyết định của mình đúng hay không? Cũng không biết bản thân phải đối mặt với điều gì trong tương lại?
Cũng như cô, Đại Khê và Trần Lộ Tư đều ngủ không ngon.
Trần Lộ Tư về phòng, trái lo phải nghĩ, luôn cảm thấy Đường Chi Hạ cùng Cố Nham có chút mờ ám. Cô do dự gọi cho Đại Khê, trước kia hai người cùng tham gia một chương trình, cũng thêm wechat của nhau nên coi là có quen biết
"Đại Khê, gần đây khỏe không?"
"Tạm được. Còn cô? Tôi nghe nói « Thủy Long Ngâm » đã khai máy."
"Tôi là nữ hai." Giọng điệu của cô chua xót. "Phần diễn cũng không quan trọng. Hôm nay biên kịch nói muốn sửa kịch bản."
"Sửa kịch bản?" Đại Khê cắn răng, "Cho nữ chính thêm đất diễn?"
"Ai! Ai bảo người ta có người chống lưng cho. Sau khi Running man 2 chiếu cô ta càng nổi tiếng hơn.
"A! Vận khí thật tốt!"
"Đại Khê, cô từng hợp tác với Đường Chi Hạ rồi, đến cùng cô ta lai lịch gì? ô ta từ Mỹ trở về, nghe nói là học bá."
Đại Khê không thích nghe những lời người khác nói về cô, chính cô ta trước kia lọt top 3 đầu vào của một trường đại học nhưng không được coi trọng, không thể so với Đường Chi Hạ trúng tuyển trường đại học hàng đầu thế giới.
Nhớ kỹ năm đó, mỗi khi gặp người thân hay hàng xong xung quanh ông bà nội đều vui vẻ khoe: Hạ Hạ nhà tôi rất thông minh, con bé thi đỗ Harvard!
Có gì đặc biệt hơn người! Đường Chi Hạ qua nhiều năm như vậy vẫn được lòng ông bà nội? Cô tốn sức tâm tư chăm sóc hai người nhưng không được coi trọng.
"Học bá cái gì? Nếu đúng là học bá cô ta đã không về nước!"
Trần Lộ Tư nghe xong trong lòng liền hiểu, Đại Khê và Đường Chi Hạ có quan hệ bình thường, hoặc là khó mà nói thành lời. Ngoài ra, cùng là người mới tham gia «Running man» nhưng Đại Khê rất mờ nhạt không gây được , nếu không có ba cô ta bỏ tiền ra lăng xê thì chẳng ai biết cô ta tham gia chương trình.
"Thật là! Trong giới giải trí của chúng ta có nhiều người thật khoa trương. Cô biết không, Đường Chi Hạ còn đưa một đứa nhỏ ba bốn tuổi đến?"
Đại Khê lập tức cảnh giác, "Không biết." Mục gia kiêng kỵ chuyện Mục Sênh chưa kết hôn đã có con, cô chắc chắn sẽ không đem trong nhà chuyện xấu nói cho người khác biết.
Trần Lộ Tư tiếp tục nói: "Đứa bé hơi giống Đường Chi Hạ, nói đùa chứ có khi đứa bé kia là con của cô ta."
Đại Khê cười bỏ qua, "Ai biết được. Lộ Tư, tốt hơn hết cô đừng gây sự với Đường Chi Hạ, cô ta tuyệt đối không phải người đơn giản."
"Tôi cũng thấy vậy. Vào giới giải trí chưa lâu cô ta đã có quan hệ tốt với thầy Cố, nãy tôi thấy cô ta sang phòng anh ấy luyện diễn. . ."
Đại Khê hít vào một hơi thật sâu, "Lộ Tư, lần sau chúng ta nói chuyện tiếp, tôi có việc."
"Ừ. Chờ cô xong việc nhớ gọi lại."
Đại Khê tức giận đập thật mạnh vào bàn, "Đường Chi Hạ, tôi nhất định sẽ tốt hơn cô." Ghen ghét để ta thay đổi.
Đoàn làm phim mỗi ngày đều làm việc như thế, quay phim, học lời thoại, lặp đi lặp lại, chớp mắt đã một tuần trôi qua.
Mối quan hệ của Đường Chi Hạ và Cố Nham trong phim từ ghen ghét đến cảm mến, cảnh phim của hai người ngày càng nhiều
Nhờ Cố Nham chỉ dạy, kĩ năng diễn xuất của Đường Chi Hạ và Đường Đường càng tiến bộ
Mỗi ngày Trần Thiển đều báo cáo công việc của Chi Hạ cho Tân Tĩnh, ngoài ra hết lời khen ngợi Cố Nham.
Tân Tĩnh: "Chú ý Chi Hạ, để cô ấy giữ khoảng cách với Cố Nham."
Trần Thiển: "Em biết rồi! Nhưng em cảm thấy Cố Nham thích Hạ Hạ."
Trong lòng Tân Tĩnh thấy hơi hồi hộp. Quay phim cùng nhau dễ phát sinh quan hệ ngoài ý muốn, Cố Nham lại đẹp trai như vây, Đường Chi Hạ cũng đẹp, hai người hợp đôi. Nhưng cô không muốn Đường Chi Hạ yêu đương sớm: "Đề phòng một chút."
Vào kì nghỉ hè, du khách đến Hoành Điếm ngày càng đông. Đoàn làm phim tăng cường bảo vệ nhưng vẫn có fan hâm mộ trốn vào
Có fan hâm mộ đăng ảnh Đường Đường đăng ảnh Weibo.
Ảnh chụp vô cùng sinh động. . . Đáng yêu. Đường Đường mặc trang phục cổ trang, trong tay cầm một que kem, trên khóe miệng con bé còn dính một ít bơ, biểu cảm thoả mãn của bé khiến người ta muốn mua một que kem nếm thử.
Không bao lâu, cư dân mạng vây xem ngày càng nhiều.
Có người nói: Nghe nói trong phim Tam Thạch ca ca có con nuôi, hình như là bé.
"Ông trời ơi..! Đứa nhỏ này quá đáng yêu!"
"Tôi thật hâm mộ bé, được diễn vai con gái của Tam Thạch ca ca."
"Bạn nào có tư liệu diễn viên nhỏ này không?"
"Tôi tìm rồi nhưng không thấy."
. . .
Sau khi Đường Chi Hạ quay phim về, Trần Thiển nói tin tức trên mạng cho cô."Hiện tại rất nhiều cư dân mạng hỏi tư liệu của Đường Đường."
Đường Chi Hạ không có kinh nghiệm xử lý phương diện này, "Để em nói chị Tân tìm người xử lý."
"Hôm nay chị Tân có cuộc họp ở công ty, chị nhắn tin rồi nhưng vẫn chưa được hồi âm."
"Sao em không hỏi thầy Cố?"
Đường Chi Hạ quay đầu, Cố Nham đang cùng Đường Đường chơi cờ vây.
"Để em hỏi anh ấy."
Cô đi đến, nhìn lướt qua bàn cờ, càng nhìn càng không hiểu.
Cố Nham hỏi: "Muốn chơi cùng anh?"
Đường Chi Hạ lắc đầu, "Em không." Cô dừng lại một chút, "Thầy Cô, dân mạng đem ảnh Đường Đường phát tán trên mạng."
Ngón tay Cố Nham nhẹ nhàng vuốt quân cờ màu trắng, "Không cần gấp. Ngày mai em tìm công ty hợp tác giới thiệu Đường Đường với công chúng."
"Em chỉ nghĩ, có nên lộ quá nhiều thông tin của con bé ra ngoài? Em sợ có người đào ra thân phận của Đường Đường."
"Em chỉ cần nói đó là con gái của người thân là được." Cố Nham trầm ngâm nói, "Yên tâm, anh sẽ giúp em."
Anh nhẹ ngàng đặt quân cờ xuống.
Lúc đoàn làm phim kết thúc công việc đã là rạng sáng.
Đường Chi Hạ vừa tháo trang sức, Trần Thiển đem điện thoại di động của tới. "Em có cuộc gọi từ Mỹ.."
Đường Chi Hạ nhận lấy, hơi ngạc nhiên, "Là mẹ em."
Cô gọi lại.
"Hạ Hạ —— "
"Mẹ, thân thể mẹ thế nào?"
Bên kia im lặng một lúc, "Vẫn tốt. Mẹ nghe nói con tìm thấy con gái của tiểu Sênh, đứa bé đang ở đâu?"
"Con bé đang ở cùng con, con dự định nói cho mẹ sớm nhưng đại ca bảo gần đây thân thể mẹ không thoải mái."
"Tiểu Hạ, mẹ và ba dượng con muốn đưa đứa nhỏ sang đây chăm sóc."
"Mẹ, không cần, con có thể chăm sóc con bé. Đường Đường vừa mới thích ứng hoàn cảnh mới."
"Tháng sau là sinh nhật tiểu Sênh, mẹ muốn về nước."
"Vâng. Lúc đó con ra sân bay đón mẹ."
"Anh con về nước hai ngày hai ngày rồi, nó có liên lạc với con không?"
"Đại ca về rồi?" Thanh âm Đường Chi Hạ xen lẫn ngạc nhiên.
Đường Khiết lên tiếng, "Tiểu Hạ, mẹ có chuyện muốn nói với con—— quên đi, chờ gặp mặt rồi nói sau. Con nghỉ ngơi sớm, quay phim chú ý an toàn."
"Vâng." Đường Chi Hạ nhận thấy điều bất thường, trước nay có chuyện gì mẹ đều nói thẳng với cô. Chẳng nhẽ là chuyện quan trọng không thể qua điện thoại?
#owwoni
Ngôi sao nhỏ!!!