Có Anh Thật Tốt

Chương 47: 47: Thích




Tối hôm qua.

Hơn 10 giờ đêm
“Tinh, tinh”
Mạc Quân Ngôn vừa mới tắm xong, liền thấy có tin nhắn đến.

Hắn thong dong đi đến bàn làm việc của mình.

“ Mạc Quân Ngôn chúng ta làm cuộc trao đổi đi”
Tuy là số máy lạ giử đến, nhưng giọng điệu này thì chỉ có duy nhất một người là Âu Dương Hinh Vân.

“ Công chúa tôi nhớ rõ là mình đã bày tỏ rằng tôi không thể trả lời về vấn đề của ngài rồi.”
“Đại ca à, chúng ta trao đổi với nhau mà.

Anh cứ ra giá đi.

Tôi sẽ đáp ứng được hết.”
Mạc Quân Ngôn nhếch môi.

“ Công chúa, người chắc chứ.”
Âu Dương Hinh Vân thấy cơ hội đến rồi liền mạnh bạo nhắn lại
“ Chắc chắn”
Mạc Quân Ngôn: “ Giúp tôi có được cô ấy.”
Cô ấy, không cần quá rõ ràng, hắn biết vị công chúa này sẽ hiểu là ai.


Lúc nãy, cô còn cố lôi sự chú ý của hắn rời khỏi Giang Y Linh.

Âu Dương Hinh Vân nhìn màn hình một hồi, đăm chiêu.

Hắn có mục đích gì với Y Linh.

“ Mạc Quân Ngôn, chuyện này không được, đổi”
“Vậy thì xem như chưa có chuyện gì”
Cái quái gì vậy, một lời không hợp liền hủy bỏ.

Này đại ca, anh còn tùy hứng hơn cả bổn công chúa ta đó.

“ Khoan đã.

Anh có thể đổi điều kiện khác được không?”
“Không”
Haizzzz, làm sao giờ.

Hắn muốn có Giang Y Linh làm gì vậy??
Vì tiền ư? Ấy, Mạc Quân Ngôn thiếu tiền sao.

Sao không bảo biển thiếu nước đi cô còn tin.

Vì sắc đẹp ư? Ấy, Con bé Y Linh đó xinh thì xinh thật, nhưng đâu đến mức khiến người khác điêu đứng.


Có khi nói Mạc Quân Ngôn thích nó cô còn tin hơn ý.

Ấy, “thích”, không lẽ hắn thích Giang Y Linh sao?
Không không, không đời nào.

Nghĩ đến đây Âu Dương Hinh Vân đã tự vả cho mình một cái rồi.

Hắn mà cũng có tình cảm sao.

Nhưng hắn cũng là con người mà.

Có tình cảm cũng đâu có lạ.

Nhưng con người như hắn mà cũng biết thích.

Càng nghĩ khuôn mặt cô càng nhăn nhúm lại.

Phải dò hỏi xem hắn định làm gì đã.

Âu Dương Hinh Vân vật lộn trên giường mất một lúc mới trả lời hắn:“ Anh tiếp cận Giang Y Linh có mục đích gì?”
Mạc Quân Ngôn đang ngửa đầu lên ghế, thả suy nghĩ mình bay xa, liền thấy tin nhắn của Âu Dương Hinh Vân.

Mục đích gì? Chính hắn còn không rõ tại sao bản thân mình tại sao lại muốn đến gần cô.

Giống như nhìn thấy cô, hắn mới nhìn thấy ánh sáng trong màn đêm vậy đó.

Hắn trả lời Win rằng: “Chỉ đơn giản là thích”
Vậy nên hắn cũng trả lời Âu Dương Hinh Vân y như vậy.

Chỉ là vì thích thôi.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.