Cô Ấy Đã Trở Lại

Chương 62: Tụ họp gia đình





Chu Tử Tri lo lắng bồn chồn vì bất chợt phải ra mắt ông nội Úc Trạch .

Cô vẫn luôn nghe nhắc đến người cùng việc bên trạch viện, nhưng lại chưa từng gặp qua ai, bây giờ lập tức sắp chạm mặt rồi.

Người đến đây còn là lão gia tử nữa, muốn cô không khẩn trương cũng khó cho cô quá.

Cảm xúc kia một khi nảy sinh, trong chốc lát sẽ lao khắp ngõ ngách, bẻ gãy căn cốt, phá nát phòng ngự của lý trí, đánh chiếm toàn bộ tư duy.


Chu Tử Tri vặn mở chai nước khoáng, ngửa đầu uống hai ngụm nước, thầm nói với bản thân phải bình tĩnh, đừng hoảng loạn, đừng sợ.

Xe dừng ở giao lộ đợi đèn đỏ, Úc Trạch nắm lấy tay cô ,"Ông nội chỉ muốn nhìn em một chút thôi."

"Chỉ có một mình ông nộihả anh?" Chu Tử Tri đậy nắp chai nước, hỏi,"Những người khác không đến sao?"

"Ừ." Úc Trạch xoa nắn tay Chu Tử Tri, vuốt ve đường chỉ tay cô,"Ba nói , chỉ có ông nội."

Chu Tử Tri nhắm chặt mắt," Ông nội thế nào?"

"Ông nội hơn một trăm tuổi rồi, sau khi nãi nãi mất ông vẫn sống một mình." Úc Trạch trầm ngâm một lát,"Ông thích thanh tĩnh, bình thường hay ăn rau dưa trái cây nhiều hơn thịt cá, cũng thích câu cá, chơi cờ, uống trà, trạch viện bên kia còn có một mảnh vườn trà......"

Nghe Úc Trạch miêu tả, Chu Tử Tri nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ xe, trong đầu từng chút một hiện lên dáng vẻ một ông cụ trường thọ.

Eo có chút ngứa, Chu Tử Tri bị cái tay kia quấy rối không có cách nào suy nghĩ miên man thêm nữa.

Cô nhỏ giọng nói,"Đừng làm rộn."


Úc Trạch dựa cằm lên đầu vai Chu Tử Tri, nhịn không được hôn lên hai bên má cô.

Rồi lại hôn lên môi.

Đèn đỏ sáng lên, Chu Tử Tri vỗ vỗ Úc Trạch,"Đi kìa."

Úc Trạch chuyển tay lái,"Ba mươi này em về nhà à?"

"Buổi sáng em có hoạt động." Chu Tử Tri nói,"Ba mẹ nói sẽ đến đây thăm em luôn."

Úc Trạch mím môi, đúng lúc có thể thương lượng hôn sự một chút.

Anh tiện tay bật nhạc, trong xe chỉ có đĩa nhạc Chu Tử Tri, đã được thưởng thức vô số lần.

Chu Tử Tri lắng nghe giai điệu quen thuộc, tuy rằng không phải lần đầu tiên nhưng cô cảm thấy có chút kỳ diệu, cũng có chút tiếc nuối, vì không vừa lòng với biểu hiện trong album này lắm.

Nếu lại có cơ hội phát hành album thứ hai, cô nhất định sẽ cố gắng hơn nữa.


Bên tai có hát thầm thì, chuẩn xác từng nhịp, không sai nốt nào, Chu Tử Tri ngẩn ra, hai gò má nóng lên,"Anh học hồi nào vậy ?"

"Không cần học." Úc Trạch nhếch môi cười, tiếng nói ôn nhu,"Nghe nhiều nên thuộc ."

Chu Tử Tri nghiêng đầu nhìn anh.

"Gì thế?" Úc Trạch cười nhẹ một tiếng,"Lại bị anh quyến rũ?"

Chu Tử Tri buồn cười,"Đúng vậy."







Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.