Đông Tâm bên cạnh lắc đầu thở dài, đúng là chịu thua với cả hai mẹ con luôn mà.
" Con về phòng đây, hai mẹ con cứ bàn kế hoạch đi." Nói xong anh đứng dậy.
Chuyện phụ nữ riêng tư, anh không nên xen vào đâu.
Bạch Doãn Chy và Dạ Nhi Nhi liền cùng nhau thủ tha thủ thỉ, trong rất mờ ám.
" Được, cứ làm theo mẹ đi."
" Được, thành giao." Bạch Doãn Chy đáp.
...
Ba ngày sau.
Dạ Kỷ Thành và Lợi Uất Chi ngồi nhìn bàn ăn, không hiểu sao mẹ và chị hai lại có hứng thú mời cả hai ra ngoài ăn tối thế này.
Còn có cả Đông Tâm và ba Phong Lệ tiếp sức nữa chứ.
Dạ Nhi Nhi cầm li nước cam lên, cùng nhau cụng li với mọi người.
Coi như ăn mừng...
Ăn mừng gì thì cô không biết...
" Mau..mau uống đi." Dạ Phong Lệ lên tiếng bảo.
" Vâng..." Lợi Uất Chi đáp, tay nhấc li rượu lên uống.
" Không được, ba..cô ấy..." Dạ Kỷ Thành lên tiếng ngăn cản.
" Không sao, chỉ hôm nay uống thôi mà." Lợi Uất Chi đáp.
Sau đó cô uống hết một hơi.
Mặt của Dạ Nhi Nhi và Bạch Doãn Chy liền thay đổi biểu cảm. Đông Tâm nhìn hai mẹ con mà không nhịn được cười.
Đúng thật là...
Dạ Kỷ Thành cũng uống hết li rượu, lo sợ bệnh của Lợi Uất Chi tái phát.
Cái lần đó...cô uống rượu đến muốn mất mạng thật mà.
Một lát sau.
Trong người Dạ Kỷ Thành cảm thấy rất nóng, lại còn mê man, cuối cùng lại gục xuống bàn.
Lợi Uất Chi cũng vậy.
" Hành động." Dạ Nhi Nhi lên tiếng.
Dạ Phong Lệ và Đông Tâm liền tuân lệnh vợ mình, một người đỡ lấy Dạ Kỷ Thành, một người đỡ lấy Lợi Uất Chi, đi lên tầng khách sạn phía trên.
Đã thuê phòng sẵn rồi.
" Không phải do ba bán đứng hai đứa đâu, nhưng do mẹ con và chị hai con đó." Dạ Phong Lệ đưa Dạ Kỷ Thành vào phòng, đặt cả hai xuống giường liền rời đi.
Đông Tâm cũng cảm thấy tội lỗi. Nhưng mà...
Mệnh lệnh của vợ, anh không dám làm trái đâu.
Trong phòng, Lợi Uất Chi nằm lên người Dạ Kỷ Thành, cả hai đều nóng lên.
" Nóng...khó chịu quá..."
Lợi Uất Chi đưa tay kéo áo Dạ Kỷ Thành, cô giằng xé áo cậu.
Dạ Kỷ Thành còn chút tỉnh táo, liền xoay người để cô nằm dưới thân mình.
Đưa tay cởi lỏng cavat, xem ra cậu bị mẹ và chị hai bán đứng rồi.
" Nóng...nóng..."
Lợi Uất Chi đưa tay ôm lấy Dạ Kỷ Thành, không ngờ sờ soạng người cậu.