Sau khi anh tuyên bố:Hoàng Hà Hạnh Quỳnh là vợ của Lãnh Đắc Phong,thì cả trường nhôn nhao,xốn xáo hết cả lên.Chẳng mấy ngày sau anh sắl xếp cho cô qua Trung Hoa học,công ty này cứ để Mục quản quản lí.
-"Anh cũng rảnh quá đi"
Quỳnh vòng tay qua cổ anh,lườm anh một cách đáng yêu,anh nhấn xuống môi cô một nụ hôn,anh không đáp,chỉ lẳng lặng cười nhìn cô.
Anh cho cô vào học trường Nghệ Thuật Bắc Kinh,cô theo thầy Lạc học đàn piano,ngoài ra còn học thêm đàn giuta và một số loại nhạc cụ khác.
Thầy Lạc là một giáo viên trẻ tuổi,có tài năng bẩm sinh,học trò của thầy Lạc đều đã ra trường và ai ai cũng thành công trong sự nghiệp.Tuy mới 25 tuổi nhưng thầy lạc đã có 2 khóa học trò,nghĩa là thầy lạc đã làm giáo viên dạy nhạc lúc 19 tuổi.
Từ lúc cô đi học đàn,anh hay ghen hơn,quản lí chặt chẽ weibo,facebook và các mạng xã hội khác của cô,thường xuyên nhờ Mục quản đột nhập xem cô có nhắn tin với ai không,đâu phải cô không biết,mà là cô cho qua,với tính trẻ con của anh cô không thích chấp----->anh đang quản lí vợ.
-"Đồ đáng ghét,em đói lắm rồi"
Cô đi học về quăng luôn cái balo xuống ghế sopha,nằm dài lên đùi anh.
Phong nâng đầu cô lên đặt một cái gối ở dưới,bản thân anh tự đi vào bếp.
-"Bé con ngoan,bác Mục nghỉ ốm rồi,đợi anh 10 phút,anh rang cơm cho"
Anh âu yếm hôn lên trán cô rồi đi vào bếp rang cơm....