Cô Ấy Rất Không Vui!

Chương 10: Tên bên dưới hố hố



Edit: Gấu Lười

Beta: Gấu bụng bự

Đợi sau này khi mắt em khoẻ, người đầu tiên em nhìn thấy có thể là anh không?

- ---------------

" Bây giờ nói gì cũng vô dụng, chết cũng đã chết rồi." Đường Dự Lâm liếc mắt nhìn anh ta một cái.

" Tôi nói dù thế nào cũng là trận chiến cuối cùng làm cho tốt đi đã!"

Vừa rồi hai người kia, tiểu tiên nữ rõ ràng đã bị rớt đài, vốn cho rằng có thể bắt lấy cơ hội này để một lần diệt sạch bọn họ, nhưng ai có thể nghĩ rằng đội của ba người thực sự bị đánh bại bởi một người phụ nữ. Nhưng người phụ nữ cũng đã bị đánh gục, nhìn thấy tiểu tiên nữ trong [ thế giới ] rất nổi tiếng. Ai biết tiểu tiên nữ ngay lúc này online, đồng thời một phát bắn nổ tung.

Kỷ Diễn quay lại nhìn hai người không biết xấu hổ chiếm lấy ghế sofa nhà anh.

" Hai người phụ nữ cũng thật lợi hại, 6 kỹ thuật một phát, anh nói xem đúng không, anh Cận." Đường Dự Lâm nói.

" Ừ." Giọng nói của Lục Cận phát ra từ tablet kia truyền tới, " Không nói chuyện với các cậu nữa, anh có một số việc cần xử lý, cúp trước đây."

" Oke, bye bye anh Cận."

Lúc chờ Kỷ Diễn quay lại muốn xem video, người ban đầu ngồi đó đã không thấy đâu, anh chuẩn bị chuyển video ngay bây giờ, nhưng phát hiện màn hình kêu lên 2 tiếng rồi tự động tắt. Anh chạm 2 lần xuống màn hình vẫn là một màu đen.

"Nhị ca, có vấn đề với việc giám sát sao?"

" Xem ra là vậy."

"Ngày kia lại tìm người đến sửa vậy, nhị ca, anh nói chuyện với em một chút đi, vừa rồi em chết rất thảm, anh giúp em báo thù đi." Giang Tư Niên nói với Kỷ Diễn.

Kỷ Diễn đi qua, thoáng nhìn màn hình, trên màn hình là giao diện một trò chơi, [ Tuyệt địa cầu sinh ].

" Không."

" Học sẽ biết, IQ của anh cao như vậy học rất nhanh, không phải sao?"

Đường Dự Lâm dịch về phía Kỷ Diễn một chút: " Đúng rồi, anh hai, chờ anh học xong hãy báo thù cho chúng em mấy lần luôn đi, anh biết không, 2 người phụ nữ kiêu ngạo lắm."

"Hừm?"

"Chính là một đội ăn gà, ID của bọn họ một cái là yểu điệu thục nữ, một cái là tiểu tiên nữ, rất nổi tiếng trên thế giới, mỗi lần mở màn đều ăn gà."

Giang Tư Niên cau mày: " Có lẽ không phải là phụ nữ. Kỹ thuật bắn súng của phụ nữ so với đàn ông sao mà chính xác được, 98k trên tay bọn họ quả thực là vũ khí tất thắng, một phát ắt trúng, mỗi phát vào đầu.

" Hey đúng rồi, nhị ca, hình như  internet nhà anh vẫn chưa cài mật khẩu hả?."

" Ừ, vừa chuyển tới, rất nhiều việc chưa xử lý xong."

Anh từng sống trong một chung cư ở Bính Lân, nhưng vì hộ gia đình lầu trên đang sửa sang lại, tiếng ồn ảnh hưởng lớn đến anh. Vì vậy anh mới nhờ Tiếu Mính tìm giúp một phòng, đúng lúc chủ của căn hộ này đang bán lại, vì thế anh liền hốt luôn.

" Chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay em cho anh đặt mật khẩu." Giang Tư Niên tình nguyện lấy tablet của Kỷ Diễn qua, vù vù hai liền cái liền cài xong.

" Mật mã chính là ngày sinh của anh."

Kỷ Diễn nhìn đồng hồ trên tường, sau đó nói với cả hai: " Gần 11h rồi."

Ý tứ là gần 11h rồi, mấy cậu lăn hết đi.

Hai người này, từ lúc anh bước chân vào cửa, bọn họ liền chân sau vào theo. Một người thì ngồi ôm tablet trên ghế sofa, ăn gà ăn đến bây giờ, ăn ở đâu thì không ăn, nhất định phải ăn trên ghế sofa nhà anh, thật sự coi nhà anh là quán net sao???

*

" Đại cát đại lợi,* tối nay ăn gà!" Lục Hi Hòa đặt tablet lên giường, tháo mũ và khẩu trang rồi vứt lên đó.

*Đại cát đại lợi: lời chúc thành công và may mắn

" Nếu cô trở về muộn vài giây, tối nay chúng ta sẽ bại."

Đội của hai người bọn họ sở dĩ có mức độ phổ biến cao như vậy là bởi vì chiến tích bất bại của các cô, hoặc là không chơi, mà đã chơi là phải ăn gà.

" Đúng vậy, đúng vậy." Lục Hi Hòa một bên đáp, một bên yên lặng lên Weibo.

"Tôi nói  này khi nào thì cô mới tìm người sửa internet nhà mình vậy, còn như vậy nữa, chúng ta sớm sẽ bị bại bởi internet nhà cậu đoá." Âm thanh phàn nàn của Chu Chỉ Yếu truyền từ phía bên kia qua.

" Biết rồi, biết rồi, tôi sẽ tìm người sửa, không nói nữa, cúp trước nhé, hôm nay tôi mới từ Tân Xuyên về, cả người đều mệt lừ."

"Ừ"."

Trước khi cúp điện thoại vài giây, Lục Hi Hòa đã chỉnh sửa bài viết và rất nhanh đã đăng tải thành công lên Weibo.

Weibo lần này của Lục Hi Hòa, fan hâm mộ như sóng thuỷ triều nhanh chóng chiếm giữ Weibo của cô.

Lục Hi Hòa:.........

Tối nay ăn gà, đại cát đại lợi, và đưa Yểu Yểu nhà tôi đi ăn gà rồi! @Chu Chỉ Yểu

Hình ảnh là bức tranh ăn gà thắng lợi.

Phở 1: WOW!!! Tiểu tiên nữ nhà chúng ta thật tuyệt vời!!

Phở 2: Tôi cũng muốn được tiểu tiên nữ bảo vệ để ăn gà!

Phở 3: Không ngờ tiểu tiên nữ nhà chúng ta sẽ tấn công như thế này!

Phở 4: Dám công khai danh tính của các cô không!

........................................

Ngay khi cô đang háo hức xem các bình luận, giọng nói của Chu Chỉ Yếu trên Wechat vang lên, giọng nói của Chu Chỉ Yếu dường như phá vỡ màn hình điện thoại.

"Lục Hi Hòa, chuối cô cũng không được cầm!"

" Tiểu tiện nhân không biết xấu hổ!"

"Lão tử muốn cùng cậu quyết phân thắng bại!"

Lục Hi Hòa không cần tưởng tưởng cũng biết sắc mặt Chu Chỉ Yếu. Bây giờ sợ rằng đang chuẩn bị giết tiên nữ rồi. Cô nhìn thoáng qua thời gian, gần 11 rưỡi rồi, đến thời gian tiểu tiên nữ đi ngủ rồi. Cô nhìn Chu Chỉ Yếu liên tục gửi tin nhắn âm thanh tới nên âm thầm mở avatar Wechat của cô ấy cho vào black list, giao diện WeChat hiện lên một câu như vầy.

[ Sau khi add vào black list, bạn sẽ không còn nhận được tin nhắn của đối phương, bạn sẽ không thể liên lạc được cho đến khi bỏ black list.]

Tay Lục Hi Hòa ấn vào.

[ Xác định.]

Thế giới yên tĩnh lại, đi ngủ!!!!

Chu Chỉ Yểu đang hăng say, đột nhiên xuất hiện một câu như sau trên màn hình

[ Tin nhắn đã được gửi, nhưng bị đối phương từ chối nhận.]

Cô ấy bây giờ thiên ngôn vạn ngữ cuối cùng chỉ thốt ra đc một câu.

Lục Hi Hòa, tôi muốn giết cô!!!

*

Ngày thứ hai, Kỷ Diễn gọi điện cho người bên bất động sản, bên bất động sản liền nhanh chóng cho người đến sửa.

" Kỷ tiên sinh, đừng lo lắng, chỉ là màn hình có vấn đề, sửa một chút là được."

"Ừm."

Một lát sau.

"Kỷ tiên sinh, đã sửa xong rồi, ngài xem xem?"

Kỷ Diễn đặt tablet trong tay xuống và bước qua. Anh điều chỉnh video giám sát một chút, hình ảnh xác thực đã được khôi phục. Ngón tay anh hơi dừng lại một chút, nghĩ về người phụ nữ ở lối vào tối hôm qua. Anh lại chuyển sang video của ngày hôm qua.

Người phụ nữ trong video cứ nhìn xuống tablet của mình. Những ngón tay mảnh khảnh cứ di chuyển trên màn hình. Sau vài giây, cô đột nhiên dừng động tác, rồi nắm chặt tay thực hiện động  tác đắc thắng*. Lúc cô hành động hơi lộ ra một phần cánh tay trắng nõn. Cuối cùng cô cầm chiếc tablet và đứng lên đi về phía một căn hộ khác.

* động tác như này nè

Nhìn động tác mở cửa thuần thục của cô, trong lòng Kỷ Diễn đã hiểu rõ, xem ra là hàng xóm cách vách. Khi anh chuẩn bị tắt video, người phụ nữ trong video quay lại và ngước lên hướng về camera.

Cô đeo khẩu trang chỉ lộ đôi mắt, đôi mắt không giống nước thu, cuối đuôi mắt hơi hơi sếch lên, sóng mắt lưu chuyển, trong trẻo rõ ràng.

Trong video, cô chỉ tình cờ nhìn vào và quay sang đi về phía căn hộ bên cạnh, nhưng Kỷ Diễn nhíu mày, đôi mắt này cho anh một cảm giác quen thuộc.

Người sửa chữa đứng cạnh anh nhìn thấy người trong video. Anh ta nhìn thấy lông mày của chủ nhà nhíu chặt và nói: " Nhà bên cạnh là một ngôi sao lớn."

Nghe vậy Kỷ Diễn liếc nhìn anh ta một cái, anh ta tiếp tục nói. " Về việc đó là ai, chúng tôi cũng không biết rõ, cô ấy không về nhà thường xuyên, công việc cũng rất bận."

Ánh mắt Kỷ Diễn đờ đẫn, sau đó lịch sự nói với thợ sửa chữa: " À, hôm nay làm phiền các anh rồi."

" Kỷ tiên sinh khách khí rồi, đều là chuyện thuộc bổn phận của chúng tôi!"

Sau khi thợ sửa chữa rời đi, Kỷ Diễn nhìn vào đoạn video bị anh dừng giữa chừng. Thực tế, thợ sửa chữa nói câu đầu tiên, đối với chủ nhân của đôi mắt này trong đầu anh đã dần hình thành.

Qua một hồi lâu, trong đầu bỗng nhiên nhớ tới một câu nói xa xưa nhưng lại vô cùng quen thuộc, mang theo sự dịu dàng của một cô gái nhỏ.

" Đợi sau này khi mắt em khoẻ, người đầu tiên em nhìn thấy có thể là anh không?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.