Tên chương: Cô Mạnh, trang phục của chị Hi nhà chúng tôi cô muốn đổi cũng không đổi tới
- ----------
Sau vài ngày, sản phẩm mới của Shrove chính thức bắt đầu quay, sáng sớm hôm nay, đám người Lâm Lượng đã vội chạy tới căn hộ Lục Hi Hòa đón cô ấy đến địa điểm quay.
Sau khi lên xe, cô không thấy Thái Nguyệt, nên hỏi.
"Chị Nguyệt đâu, sao vẫn chưa đến?"
"Chị Nguyệt hiện tại vẫn đang ở công ty, công ty còn có chút việc chưa giải quyết xong, nói là buổi chiều sau khi chị kết thúc sẽ đi tìm chị." Doanh Doanh quay lại giải thích cho cô.
"Ồ, như vậy à." Lục Hi Hòa gật đầu.
Mặc dù Thái Nguyệt là người đại diện của cô, nhưng không phải lúc nào cũng đi theo cô, có nhiều lúc cô ấy có công việc khác phải làm, như là chụp ảnh trong đoàn phim, lúc đó bên cạnh cô luôn là trợ lý.
"Vâng."
Trên đường đi, xe của Lâm Lượng đi rất ổn định, đến địa điểm chụp ảnh rất đúng giờ. Sau khi dừng xe, anh ta nhanh chóng xuống xe và mở cửa cho cô.
"Chị Hi, xuống xe đi."
"Ừ."
Lục Hi Hòa cúi xuống chuẩn bị xuống xe, thấy thế, Doanh Doanh lập tức vươn tay ra muốn đỡ cô, Lục Hi Hòa xua xua tay, ý bảo không cần, đi đôi giày cao gót bảy tám phân nhưng cô vẫn vững vàng sải từng bước đi.
Đôi khi cô thực sự không thể không bội phục chính bản thân mình, lại có thể vững vàng đi đôi giày cao gót như vậy. Nhớ lúc cô đi quay bộ phim 《Thượng Thiện》, toàn bộ đều là mặc sườn xám đi giày cao gót, thậm chí ngay cả lúc đấu súng mang giày cao gót cũng hoàn thành được, hiện tại cô đang mang giày cao gót có chạy như điên cũng không thở gấp.
Lục Hi Hòa vừa xuống xe, người phụ trách Shrove là Triệu Bình liền đi tới chỗ cô.
"Hi Hòa, em đến rồi."
Lục Hi Hòa nhìn Triệu Bình tự mình đi tới, miệng khẽ nhếch lên. Kể từ khi làm người đại diện cho Shrove đã hợp tác với Triệu Bình rồi, hai người hợp tác cũng rất hòa hợp, quan hệ tự nhiên cũng không tồi, thỉnh thoảng rảnh thì cùng nhau đi ăn một bữa.
"Chị Bình, em không phải là đến muộn chứ?"
Triệu Bình liếc nhìn Mạnh San San tới sớm hơn Lục Hi Hòa 10 phút, đến thời gian lâu như vậy, trang điểm cũng không xong, trang phục cũng không thay, đến sớm thì có tác dụng gì, phát cáu ở đâu chứ, cô không hầu hạ cô ta.
Mặc dù lúc cô mới tiếp xúc Lục Hi Hòa một thời gian, cũng biết chủ ngày không hầu hạ tốt, sẽ bắt bẻ, nhưng là mọi người bắt bẻ cũng bắt bẻ, tốt xấu gì vẫn chuyên nghiệp nha, rất nhiều ngôi sao lớn đại diện phát ngôn cho cửa hàng, nhưng lượng tiêu thụ khi mà Lục Hi Hòa làm người đại diện phát ngôn luôn đứng đầu danh sách.
Sau này khi thân quen hơn, ngược lại cô cảm thấy Lục Hi Hòa vẫn rất đáng yêu.
"Không nha, sao lại vậy chứ?" Triệu Bình cười nói.
Lục Hi Hòa thực sự không đến muộn, chẳng qua là Mạnh San San đến sớm, hơn nữa, cứ cho là cô đến muộn, cũng không ai nói gì. Bây giờ ngôi sao nào hơi nổi tiếng một chút thì sẽ không chút tính toán.
Nhưng thành thật mà nói, làm việc với cô ấy lâu như vậy, Lục Hi Hòa thực sự chưa bao giờ tới trễ, cô ấy thích chính là kiểu đúng giờ.
Các sản phẩm mới trong đợt này vẫn giống như thường lệ, vẫn lại là Lục Hi Hòa độc lập quay chụp, nhưng cách đây không lâu, bọn họ cũng nhận được thông báo từ công ty nói rằng sản phẩm mới này được Lục Hi Hòa và Mạnh San San cùng nhau hoàn thành.
Cô cũng không phải là không nhìn ra, từ khi Weibo của Lục HI Hòa đăng lên, cô cũng biết một chút nội tình bên trong. Đó là phương thức tiếp thị của một số công ty giải trí. Bọn họ cũng chỉ là người phục vụ, cho nên cho dù cô biết Lục Hi Hòa cũng vì chuyện này mà tâm trạng không tốt, cô cũng thực sự bất lực.
Mạnh San San đang ở bên kia bất mãn với trang phục thì nghe thấy tiếng động, cô ta nhìn thấy Triệu Bình đang đứng nói chuyện rất vui vẻ với Lục Hi Hòa cạnh xe bảo mẫu, trong lòng cô ta càng ngày càng thấy không thoải mái.
Lúc cô ta vừa mới đến, cô ta không thấy Triệu Bình nhiệt tình như vậy, không nói câu nào liền đưa cô ta đến đây, hiện tại trang phục tốt cũng không đưa cho cô ta, đều là người đại diện sản phẩm, đối xử phân biệt như vậy sao?
Vì vậy cô nghĩ cũng không muốn đến chỗ bọn họ, nhưng Ngô Nhược Mẫn nhanh tay nhanh mắt nắm lấy cổ tay cô ta, "Em muốn làm gì?"
"Tôi phải hỏi cô ta, vì cái gì mà tôi...." Mạnh San San đang nói đột nhiên im bặt.
"Lộc cộc...lộc cộc...lộc cộc..." âm thanh giày cao gót rất xa tiến lại gần, Mạnh San San không thể không nghe thấy âm thanh này, Lục Hi Hòa đang tiến về phía cô ta, đôi giày cao như vậy mà dám đi, coi như đôi giày đế bằng, bước đi vững vàng, từng bước từng bước một.
Mạnh San San không thể không thừa nhận, trường khí của Lục Hi Hòa rất mạnh mẽ, lúc không cường thế lại giống như nữ vương sinh ra đã làm người ta căng thẳng trong lòng.
Chỉ cần nghĩ bây giờ, Mạnh San San vẫn còn đầy bất mãn muốn nói, nhưng bây giờ, cô sững sờ đến một chữ cũng không nói ra được, giống như bị người bóp chặt cổ họng.
Lúc này Lục Hi Hòa đã đi đến bên cạnh cô, Mạnh San San vẫn ngẩn ngơ, sau lưng bị Ngô Nhược Mẫn chọc một cái, cô ta không ý thức quay đầu nhìn cô.
Ngô Nhược Mẫn lại gần cô ta, cố tình hạ giọng nói: "Đừng ngẩn ra nữa, chào hỏi đi."
Chào hỏi?
Mạnh San San mím chặt môi im lặng, nhưng cô nghe thấy giọng nói trầm khàn của Ngô Nhược Mẫn, cô lập tức nhớ đến chuyện lần trước, thủ đoạn của Lục Hi Hòa cô ta đã được mở mang, nghĩ đến đây trong lòng cô ta không khỏi chột dạ, chỉ là trong lòng lại không tình nguyện, cũng chỉ có thể cúi thấp đầu chào Lục Hi Hòa.
"Chào buổi sáng chị Hi."
Lục Hi Hòa nhàn nhạt liếc cô ta, cô ta chào hỏi cô, đây cũng là điều nằm trong dự kiến của cô, hẳn là người đại diện đã nói gì với cô ta, nếu không, cô ta sẽ không nghe lời như vậy, vì vậy cô không thể không nhìn người đại diện cô ta, đối với người đại diện phía sau cô ta, cô có chút ấn tượng mờ nhạt, không phải là người đại diện nổi tiếng, nhưng từ việc lần trước xem ra cô ta chắc hẳn là người rất thông minh.
Tục ngữ nói không ra tay đánh người tươi cười, đạo lý này cô cũng hiểu, vì vậy cô quay lại nói với cô ta: "Ừ, chào."
Sau khi nói xong, cô không nhìn cô ta nữa, nhanh chóng tiến về phía phòng nghỉ của cô.
Mạnh San San nhìn cô ta lại nhìn bản thân, cô ta đi ngang qua tỏa một mùi hương thoang thoảng. Cô ta đang ngồi ghế của mình nghỉ ngơi, chuyên gia trang điểm, stylist và trang phục đều vây quanh cô ta. Trang phục đều tinh tế và đẹp.
Mặt khác, cô ta trong này, lạnh lẽo vắng vẻ, đến một bộ trang phục như kia cũng không có, cô không thể không cắn môi, sau đó nói vớ Ngô Nhược Mẫn.
"Tôi không muốn mặc bộ đồ này, quá xấu, tôi muốn mặc bộ nào thật đẹp!"
Nhìn thấy cô ta lại nổi cáu, Ngô Nhược Mẫn cũng thực sự là đau đầu, "San San, đừng làm loạn nữa, được không, sắp phải quay rồi, trước tiên cô để chuyên viên trang điểm cho cô trước được không?"
"Tôi không muốn, trừ khi đổi trang phục cho tôi, tôi muốn được như cô ta."
Nơi nghỉ nghơi của hai người cách nhau không xa, lời của Mạnh San San, bọn họ tự nhiên nghe thấy, Lục HI Hòa đang nhắm mắt để chuyên viên trang điểm, nghe thấy lời phàn nàn của Mạnh San San với Ngô Nhược Mẫn, hàng mi dài không khỏi không nhướn lên hai lần.
Cô không khỏi hơi hơi cong khóe miệng, lần này cô ta được làm đại diện phát ngôn còn chưa đủ sao, đến trang phục cũng coi thường? Thực sự khá thú vị?
Đứng một bên Doanh Doanh thấy được biểu tình nhỏ này trên mặt Lục Hi Hòa, cô và cô ấy ở cạnh nhau trong một thời gian dài, vì thế tâm trí liền nhạy bén xoay chuyển, sau đó nói với Mạnh San San bên cạnh: "Cô Mạnh, những trang phục này của chị Hi nhà chúng tôi, cô muốn đổi cũng không đổi tới."
Trong lòng Mạnh San San vốn đang tức giận, xong lại dịu dàng nói với Doanh Doanh: "Sao lại không đổi được?"
Doanh Doanh liếc nhìn trang phục của chị Hi nhà mình, "Bởi vì đây không phải trang phục được cung cấp mà là trang phục riêng của chị Hi nhà chúng tôi. Nếu cô muốn thì lấy tiền ra mua, vậy là có thể rồi."
Trang phục riêng?
Mạnh San San cũng sợ đến ngây người, mấy hàng này, hàng 2, hàng 3... toàn bộ đều là trang phục riêng của cô ta?
Cô ta biết rằng các ngôi sao nữ như họ không bao giờ thiếu trang phục, nhưng cô ta nghĩ cũng không nghĩ tới, cô lại quay mấy quảng cáo đại diện này đều bằng trang phục riêng của bản thân. Mặc dù mấy nhãn hiệu quần áo đó cô không mặc nhiều, nhưng thấy tuyệt đối không ít, một bộ tùy tiện đã hơn 5 con số, đừng nói đến việc mặc đi quay quảng cáo.
Mạnh San San mất tự nhiên la lên hai tiếng, nói: "Thì ra là vậy à."
"Chà, vậy kia cũng là....."
Đúng lúc mắt Lục Hi Hòa cũng trang điểm xong, cô nhẹ nhàng mở mắt và nói với Doanh Doanh: "Doanh Doanh, chị hơi khát, giúp chị lấy một cốc nước."
Lục Hi Hòa nói câu này, Doanh Doanh còn không hiểu sao? Nếu thực sự chị ấy muốn uống nước, Lâm Lượng có ở bên cạnh, chị chỉ là không muốn cô nói chuyện vô nghĩa với cô ta nữa thôi, vì vậy cô nói với Lục Hi Hòa giọng điệu ngọt ngào: "Vâng, chị Hi."
Doanh Doanh nói như vậy, trong lòng Mạnh San San đã rõ ràng, chính là nói rằng muốn đổi cũng không đổi cho cô ta được, chứ đừng nói đây là trang phục riêng của Lục Hi Hòa. Vì vậy, cô cũng không ồn ào nữa, ngoan ngoan để chuyên viên trang điểm bắt đầu hóa trang.
Cuối cùng vẫn còn một lúc nữa mới bắt đầu quay, cô ta thế nào, cũng không ảnh hưởng đến việc quay phim.