Đang vô cùng bất mãn vì Diệp Hạ vứt mình sang một bên khi thấy Thiên Tỉ nhưng nhờ câu giới thiệu người nhà của cô mà Ngô Diệc Hiên đã bình tĩnh trở lại. Xem như em tức thời, tha cho một lần đó.
Lỡ lời nhẫm phải đuôi sói rồi, còn đả kích đến lòng tự tôn của nó nữa. Lần này cô xong đời thật rồi. Đúng là miệng nhanh hơn não mà. Diệp Hạ mỉm cười lấy lòng, muốn bao nhiêu giả dối có bấy nhiêu giả dối: “Em không phải là lo cho sức khỏe của anh sao. Vết thương cũ của anh phải chú ý, bác sĩ đã dặn rồi”.
Ngô Diệc Hiên tạm thời không có ý kiến, anh ghi sổ rồi về rồi tính với em sau.
Thiên Tỉ ngồi ở đối diện hóng chuyện đủ rồi liền phổ cập cho Diệp Hạ một chút: “Anh Diệc Hiên từng là cao thủ nhảy hiphop đấy ạ. Đã từng lấy được một giải quán quân trong nước”.
Lượng thông tin vừa rồi quá lớn, tạm thời Diệp Hạ chưa tiêu hóa được. Mất một lúc cô mới tiếp nhận xong, quay sang nhìn Ngô Diệc Hiên để khẳng định và nhận được chính là bộ dạng đã thấy anh lợi hại chưa. Lại quay sang nhìn Thiên Tỉ, cậu tặng cho Diệp Hạ một cái gật đầu chắc chắn, em nói thật, chị không nghe nhầm đâu.
Được rồi, là cô biết ít, ếch ngồi đáy giếng. Cô cảm thấy mình là một fan hâm mộ giả.
“Người hâm mộ kì cựu của anh ấy cũng không biết tin này đâu, đây là độc quyền đấy ạ. Em biết được vì thành viên trong Thiết bị dễ cháy – người trong giới có thâm niên từng đi thi cùng anh ấy tiết lộ”.
Diệp Hạ chống cằm, nghi hoặc nói: “Trong giới giải trí thường không có bí mật. Mà fan hâm mộ lâu năm chắc phải nắm rõ lắm chứ?”.
“Anh ấy đi thi với nghệ danh và luôn đeo khẩu trang lúc trình diễn, chỉ người cùng thi lúc luyện tập mới thấy mặt. Hơn nữa, chị không biết sau lưng anh ấy là gia thế như nào sao, muốn không lộ quá đơn giản”.
Về sự tin tưởng này Diệp Hạ không có ý kiến, cô không hiểu rõ mối quan hệ của họ nên không dám bình luận. Chỉ có thể cảm nhận rằng nó rất thân thiết.
Ngô Diệc Hiên lên tiếng, đưa cuộc nói chuyện quay lại chủ đề chính: “Thế nào, cậu có giúp anh không đây?”.
“Anh trả em tiền công, dù bận trăm công nghìn việc em cũng nhận”.
“Anh có một vài bài hát thấy khá thích hợp, sẽ gửi qua cho em nghe trước rồi chúng ta chọn lựa thảo luận. Urban không phải thể loại anh hiểu nhiều nên nghe theo em sắp xếp”.
Thiên Tỉ đứng lên nói: “Hổng có chi, em không chê tiền đâu. Vậy em đi trước, không làm phiền buổi hẹn hò cuối tuần lãng mạn của hai người nha”, sau đó đội mũ lưỡi trai lên rồi đi ra khỏi văn phòng.
Nhìn theo bóng dáng của Thiên Tỉ đến lúc khuất sau cánh cửa, Diệp Hạ không khỏi nở nụ cười: “Idol nhỏ của em ngoài đời đẹp hơn trên màn hình gấp n lần, giọng nói quá hay luôn”.
Ngô Diệc Hiên ở bên cạnh khó ở nói: “Cất bộ dạng mê trai của em đi, không có chút hình tượng nào cả”.
“Hình tượng là gì, có mài ra ăn được không?”.
Được rồi, anh quyết định dạy dỗ lại vợ của mình một chút, không thể để như thế được.
Diệp Hạ đáng thương bị con sói kia ăn đậu hũ một hồi mới được tha. Nhưng có thể trách ai? Ai bảo dám mê trai trước mặt người không nên nhất.