Cô Bạn Gái Nhỏ

Chương 53



Ngải Tiếu nghiêm túc suy nghĩ một hồi, quyết định nói tin tức giao lưu với đại học M cho Tô học tỷ biết, nhân tiện nói luôn chuyện của mình. Cô không phải muốn khoe khoang gì, chỉ là muốn biểu đạt sự cảm ơn đối với học tỷ đã dùng trải nghiệm tình cảm làm thay đổi cách nghĩ của mình.

4 người trong phòng cùng nhau đi học, Hoàng Tiểu Duyệt vốn muốn ôm Tiếu Tiếu cùng đi, móng vuốt mới giơ ra được một nửa thì tặc lưỡi nói: "Haiz, bây giờ cậu không còn là FA nữa, không được ôm ấp lung tung nữa rồi."

Ngải Tiếu thấy hơi ngượng ngùng, nhưng lại thấy rất vui mừng, từ khi biết được giới tính thật của mình, cô hoàn toàn không nghĩ đến có ngày sẽ bị bạn bè trêu chọc một cách thoải mái vậy. Tâm trạng này có kèm theo một chút cảm động, cũng có một chút cảm ơn.

Tiết học buổi chiều cô có hơi lơ là, vừa hay là giáo sư khi tìm người trả lời câu hỏi thì gọi ngay tên cô. Giáo sư này thích gọi theo thứ tự, bạn học Ngải Tiếu họ Ngải (phiên âm là Ai, vần A xếp đầu) bị dính phốt rất nhiều lần rồi, không ngờ hôm nay vẫn không thoát.

Cô cực kỳ nghi ngờ giáo sư là cố ý đó, nếu không tại sao mỗi lần đều vui vẻ nhìn về phía mình rồi gọi "số 1"?

Hôm nay không có chuẩn bị bài trước, Ngải Tiếu trả lời không được tốt như bình thường, nhưng vẫn có được lời khen của giáo sư. Sau khi cô ngồi xuống, giáo sư nói nghỉ giữa giờ 5 phút, cô suy nghĩ rồi lấy điện thoại ra nhắn tin cho Tô học tỷ.

- Ngải Tiếu:Xin chào học tỷ ^-^ sau khi giáo sư Ikeuchi về nước, em có liên lạc mail với ông. Hôm nay nhận được mail trả lời, giáo sư nói đại học M sẽ phái người đến liên hệ với trường chúng ta, không biết khi nào học tỷ có thời gian, chúng ta gặp mặt trò chuyện?

Tô Tư Doanh trả lời rất nhanh, hẹn cô sau giờ cơm tối đến văn phòng nói chuyện, sau đó thông báo Bạch Dĩ Dung cuộc hẹn buổi tối sẽ bị hủy. Bạch Dĩ Dung đang thực tập rất buồn bực, nghe thấy tin này còn buồn bực hơn nữa, hỏi cô ấy sao không nói chuyện qua điện thoại với đàn em luôn đi.

Tô Tư Doanh đưa ra lý do cực kỳ đơn giản —— cô cảm thấy Ngải Tiếu không chỉ muốn nói chuyện này với mình không thôi, nếu như là chuyện giao lưu của hai trường, Ngải Tiếu chắc chắn sẽ chọn cách thức không tốn thời gian để nói chuyện, cô ấy cố ý nhấn mạnh "gặp mặt nói chuyện", nhất định là có chuyện gì đó muốn nói với mình.

Trực giác của cô ấy trước giờ rất chính xác, Bạch Dĩ Dung chỉ còn cách đồng ý, Tô Tư Doanh nhìn thấy dáng vẻ bất mãn của cô ấy, biết là đêm nay phải dỗ ngọt Tiểu Bạch Hoa cho đàng hoàng rồi.

Sau khi ăn tối, Ngải Tiếu trực tiếp đến văn phòng, trên đường đi Nhạn nữ thần có gọi điện cho cô, hỏi cô có ngoan ngoãn ăn cơm tối không, cô ngượng ngùng trả lời—— hôm nay phấn khích quá nên chạy đi ăn gà rán rồi.

Nhạn Đường nghe xong thì cười phá lên, nói lần sau nhất định phải kêu cô đi ăn cùng. Ngải Tiếu còn nhớ lúc trước Dịch Nhàn nói có người bạn thích ăn gà rán nhưng bị "gánh nặng thần tượng", do đó lấy chuyện này chọc cô ấy. Hai người cười cười nói nói, đến cuối cùng nói đến chuyện tham quan đại học M, Ngải Tiếu giờ mới ý thức ra được, nếu phải đến Nhật Bản tham quan thì cô ít nhất phải rời khỏi một tuần.

Tuần đó chắc chắn là không gặp được mặt nữ thần rồi. Nghĩ đến đây cô thấy hơi buồn, Nhạn Đường không ngừng an ủi cô, cuối cùng cũng làm cho cô vui vẻ tr lại.

Đến dưới lầu của văn phòng hội liên hiệp, Ngải Tiếu cúp máy đi lên, đèn văn phòng vẫn đang sáng, Tô học tỷ đang đọc sách trong đó.

"Em đến rồi." Tô Tư Doanh gọi cô qua đây, Ngải Tiếu đi đến ngồi xuống trước mặt cô ấy, đối phương gấp sách lại, hỏi chuyện giao lưu với trường M.

Ngải Tiếu kể chi tiết cho cô ấy nghe, Tô Tư Doanh khen ngợi cô trước, sau đó bàn về chuyện chọn ai đi giao lưu. Giáo sư Ikeuchi có nói phạm vi là hội liên hiệp ngoại ngữ, không chỉ giới hạn ở trung tâm Nhật ngữ, Tô Tư Doanh đề nghị căn cứ vào số người hạn chế này dẫn theo phó chủ tịch của mấy trung tâm khác rồi chọn thêm một vài cán sự của trung tâm Nhật ngữ. Cách nghĩ của Ngải Tiếu cũng giống cô ấy, nhưng cô cảm thấy không cần phải dẫn theo hết các phó chủ tịch, đến lúc đó có thể thảo luận lại.

Chuyện chính nói xong, Ngải Tiếu bắt đầu nói chuyện không bình tĩnh như lúc nãy, cô ấp úng vài tiếng, nói với học tỷ: "Học tỷ, còn có chuyện này...... em muốn nói với chị. Không có liên quan đến công việc, chỉ là chuyện cá nhân thôi."

Tô Tư Doanh đoán y như thần, nghiêm túc đợi cô ấy nói.

Ngải Tiếu hít một hơi sâu, nói chuyện mình đã come out cho cô ấy nghe, trong lòng Tô Tư Doanh tuy kinh ngạc nhưng không có biểu hiện ra, chỉ kêu Ngải Tiếu dũng cảm đi tiếp con đường mình muốn đi. Nghe lời động viên của cô ấy, trong lòng Ngải Tiếu thấy rất ấm áp, và cũng thừa nhận cách sống của Tô học tỷ với Bạch học tỷ làm cho mình có nhiều dũng khí hơn khi đối mặt với tình yêu. Tô Tư Doanh nghe xong thì cười, nhớ đến những chuyện trước đây giữa mình với Tiểu Bạch Hoa, thở dài nhẹ.

Nếu như không phải cô được trùng sinh lại, thì chắc vĩnh viễn bỏ lỡ Bạch Dĩ Dung với thân phận tình địch của kiếp trước. Hơn nữa, cho dù bọn họ không để vụt mất cơ hội, nếu không trải nghiệm qua trùng sinh thì cô cũng không có dũng khí tiếp nhận tình cảm đặc biệt này.7

Nhưng bất luận nói sao, cô với Bạch Dĩ Dung đã vượt qua nhiều trắc trở để đến với nhau, còn câu chuyện của bọn họ đã mang lại cho một cô bé khác dũng khí để đối mặt với chuyện tình cảm.

Tiểu Bạch Hoa biết được chắc cũng sẽ vui mừng? Lát nữa về chia sẻ với cô ấy tin vui này mới được. Trong lòng Tô Tư Doanh đã có tính toán, lấy thân phận là người từng trải nói một vài kinh nghiệm có khả năng sẽ dùng được cho Ngải Tiếu biết, nhìn thấy ánh mắt cảm kích bất tận của đối phương, cô cười nhẹ.

Con bé này trước giờ làm cô thấy rất thiện cảm, bây giờ xem ra, giữa bọn họ đúng là có duyên thật.

Nói xong tâm sự, Ngải Tiếu nói lời tạm biệt với Tô học tỷ, Tô học tỷ cho sách vào balo, nói là rời khỏi cùng cô. Khóa cửa xong, hai người đi xuống lầu, ai ngờ ngay khúc cua của cầu thang nhìn thấy Bạch Dĩ Dung đang lặng lẽ chơi điện thoại ở đó.+

"Cậu đến rồi sao không nói một tiếng, ban đêm ban hôm muốn hù chết người ta hả." Tô Tư Doanh xem ra là cũng bị giật mình, liền trách móc cô ấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.