Cô Bé Đanh Đá, Tôi Sẽ Làm Em Nói Yêu Tôi

Chương 62: Pet nhỏ



-Thôi mệt quá, dẹp hết đi đến giờ đi chơi rồi kìa mà tao nói nghe đứa nào còn cười tao đập cho nín đẻ_Ngọc An nhăn mặt nói trong khi nguyên đám kia còn cười sặc sụa vì bài văn hết sức "đúng đắn" của cô

-Mà đi công viên giải trí nào má Hinh_Mộc Khuê nín cười nhìn Khả Hinh đang hạnh phúc với Vân Quốc mà hỏi bằng giọng hơi khó chịu

-Vợ anh mà mày kêu má, còn công viên thì do đám kia *chỉ nguyên đám trong lớp nó đang chụm lại bàn gì đó* mà sao anh với chị mày hạnh phúc mà mày khó chịu thế?_Vân Quốc thắc mắc hỏi 

-Em không thích thấy người khác hạnh phúc

-Ế quá mà

Mộc Khuê mặt thản nhiên còn đám kia thì cũng ít có ác vừa để nó nói xong thì đã làm nó bị quê quay lại nhìn tụi nó ý nói "Chắc tụi bây không ế"

-Mấy đứa vì chuyện ế hay không mà chở mặt tình anh, em luôn hả?

-Cuộc sống mà chế

Khả Hinh nói làm nguyên đám nhìn cô bằng ánh mắt như đây là chuyện bình thường. Chợt mấy đứa kia trong lớp lên xe chạy đi thấy vậy tụi nó hiểu liền leo lên xe chạy theo, sau 15 phút mười mấy chiếc moto chạy như đi di dân của lớp 3 thì tụi nó đã có mặt ở công viên Holly

-Sao nhìn tên công viên giống tên con pét nhà em thế nhở?_Tinh Nguyệt nhìn bản tên công viên to đùng hỏi ngu

-Thì tên con pét nhà mày chứ gì nữa mà hỏi_Lệ Mỹ cốc đầu Tinh Nguyệt một cái đau đớn để phát triển trí thông minh cho cô

-Ủa Nguyệt bà có nuôi con gì hả?_Linh Nhi bất ngờ hỏi

-Thì các bữa mà tụi tui đi về sớm do kỉ niệm ngày mẹ tui mất xong rồi tụi tui đi lại cái quán cafe thú cưng mà hôm bữa mình trốn học đi đó thì thấy một bé chó cực chảnh chó mà ai ngờ là quán này thu những bé chó không có nhà về nuôi và nếu ai thích đồng thời nuôi dưỡng được mấy bé đó thì cho người đó nhận còn tui là một người tốt nên đã nhận nuôi nó_Tinh Nguyệt kể một tràng rồi tự hào vì mình là người tốt

-Ngày mẹ mày mất mà mày nói là kỉ niệm luôn, vi diệu vl_Thiên Kỳ vừa nói xong thì bị ánh mắt "thân thương" của Tinh Nguyệt mà cười trừ xin lỗi rồi nín luôn

-Ê mà Nguyệt nè con Holly có đi lại giỡn với mày không?_Ngọc An 

-Cái trình của em thì tức nhiên là không òi, mà nói thiệt chứ con Holly không biết nó ăn cái giống gì mà chảnh phết, ê khoan sao ở chung nhà mà còn hỏi tui câu đó_Tinh Nguyệt nói thì chợt nhớ ra họ ở chung nhà mà lại hỏi câu này và cô bị tổn thương

-Thôi Nguyệt ới~, mình vô chơi đi tụi kia đi hết rồi kìa_Lệ Mỹ nói cứu vớt lại sự thật rằng cuộc đời của Ngọc An quá vô tâm đồng thời cũng bao che cho chính mình

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.