cuộc sống của anh giờ tẻ nhạt.......................
sống trên đời mà mất một trái tim................
nếu không có trái tim mà vẫn sống............
thì cuộc đời cũng chẳng gì vui.............
thế giới này tràn đầy bể khổ.............
anh yêu em là bể khổ của anh.
—————————————————————-
đầu hắn đau choáng váng, toàn thân nhức mỏi,đôi mắt hắn mở ra một cách khó khăn.
hắn loạng choạng xuống giường tiến vao nhà tắm.
nước chảy xuống thấm ươst sũng toàn thân hắn, hắn thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.
hắn tự gõ nhẹ vào đầu,không biết từ bao giờ hắn đã trở thành con ma men, suốt ngày đi tìm hơi rượu.
ngâm mình trong làn nước khiến hắn cảm thấy tỉnh táo hơn.
Hắn nhớ về buổi tối hôm qua hắn được bọn bạn kéo đi bar chơi, Hạnh cũng đi cùng hắn.
hắn nốc rất nhiều rượu, tới nỗi giọng lè khè cả đi
- xin giới thiệu với chúng mày đây là bạn gái tao – hắn khẽ vươn tay quàng qua vai của Hạnh rồi kéo tôi vào lòng.
-chúng mày thấy thế nào, rất xinh phải không, cô ấy xinh hơn cô ta rất nhiều,sao aao phải luyến tiếc cô ta chứ,cô ta chả là cái gì cả mà lại luẩn quẩn trong tâm tao, tao thù cô ta, hận cô ta nhưng tao...................cũng yêu cô ta rất nhiều – hắn gật gù không tỉnh táo.
Khuân mặt Hạnh thoáng buồn nhưng rất qua nhanh
- anh say quá rồi, đừng nói linh tinh nữa, để em đưa anh về – Hạnh đỡ hắn đứng dậy.
cô hơi loạng chạng vì thân hình hắn khá vạm vỡ.
—————————-
- mình điên thật rồi, sao lại nói những lời đó làm tổn thương đến hạnh, chắc cô ấy buồn lắm – hắn thầm nghĩ rồi tự trách mình nhớ về cô ta quá nhiều.
——————–
hắn bước ra khỏi phòng tăm với chiếc quần đùi, ngực để trần trông rất gợi cảm.
khuân mặt và tóc hắn vẫn còn đọng vài giọt nức trông hắn giờ đúng là cực mê li
cửa nhà hắn đột nhiên bật mở,
Hạnh bước vào với bao đồ lỉnh kỉnh mặt vô cùng hớn hở.
hắn nhìn Hạnh bằng con mắt lạ, cứ nhìn chằm chằm Hạnh.
Giờ Hạnh mới ngẩng mặt lên nhìn hắn.
Hạnh thoáng đỏ mặt quay người đi.
hắn mới đầu chả hiểu nhưng khi nhìn xuống thấy mình đang cởi trần, thấy mình hơi thất thố nên cũng hơi ngượng.
- đợi anh một chút – hắn quay người về phòng.
- vâ..ng – Hạnh đáp lời nhưng cũng vô cùng ngại ngùng.
hắn ra khỏi phòng thì thấy Hạnh đang loay hoay trong bếp khẽ tiến lại gần thì bị mùi thức ăn lôi cuốn.
- em đsng làm món gì vậy – hắn ngồi xuống ghế bàn ăn.
- em..em đang làm mỳ sào cho anh ăn sáng, chắc anh đói lắm rồi – Hạnh vẫn có vẻ chưa hết ngượng.
hắn không nói gì chỉ ngồi theo dõi Hạnh.
chợt hắn tưởng tượng ra người đứng trước mặt hắn không phải là Hạnh mà là nó.
hắn chợt thấy trong lòng hạnh phúc vô cùng.
hắn nhanh chóng xóa đi ý nghĩ đó vì.................nó đâu biết nấu ăn.
Hạnh bê lên đĩa mỳ sào thơm phức đặt trước mặt hắn.
- anh ăn đi còn lên trường nữa – hạnh cười thật tươi.
- sao không có phần em – hắn khẽ thắc mắc.
-em không đói vẫn chưa muốn ăn – Hạnh lắc đầu cười.
hắn hơi lưỡng lự nhìn cô: – ăn chung với anh – hắn chỉ xuống cái gkế cạnh hắn.
Hạnh nhìn hắn khá bất ngờ đơ ra.
- còn không mau ngồi đi, anh đói lắm rồi – hắn nhíu mày.
Hạnh nhanh ngồi xuống sợ hắn đổi ý.
- hắn cuốn một miếng bón cho Hạnh, vẫn còn hơi bẽn nẽn nên mãi cô mới chịu để hắn bón cho.
lúc hắn bón cho Hạnh hình ảnh nó lại hiện về, trước đây nó cứ nhõng nhẽo mề nheo hắn bắt hắn phải bón, hắn chỉ biết lắc đầu với tính trẻ con đáng yêu đó.
hắn lắc đầu nguầy nguậy gạt phăng ý nghĩ đó đi.
——-
hắn với Hạnh cùng lên trường, cả hai cùng học chung một lớp.
hắn cũng là người nổi tiếng ở cái trường này, cũng có máu mặt, thân thế lại không tầm thường nên cũng được khá nhiều fan hâm mộ.
nhưng chỉ dám hâm mộ thôi vì ở bên cạnh cậu đã có bạn giá, ai cũng thầm ghen tị và ngưỡng mộ.
——-
- anh....em..có chuyện muốn nhờ anh – Hạnh bẽn lẽ hỏi, mặt đỏ gay.
hắn quay lại nhìn Hạnh với vẻ cứ nói đi hắn đang nghe.
- cuối tuần......cuối tuần nghỉ....anh..anh dẫn em đi chơi nha – hắn nhìn Hạnh bây giờ mà khác với vẻ đanh đá ngày xưa nhiều.
hắn cũng tự nghĩ đã coi cô là bạn gái mà chưa làm gì được cho cô chỉ toàn làm cô vất vả, thôi hắn cũng đap ứng yêu cầu này của cô
- ừ – hắn khẽ gật đầu.
cô mừng rỡ ra mặt, rồi xin phép đi chỗ khác.
hắn cũng khẽ nhìn theo.
——————————-
hai người cùng xải bước trên con đường công viên vào buổi sáng, không khí vô cùng trong lành nhưng thật sự thời tiết ở nước pháp này cũng lạnh, tronh nhà còn có điều hòa nhiệt độ chứ ngoái trời này làm gì có.
ở xung quang đây thật sự rất đông người vì đây là cuộ tuần nên ai cũng đưa một nửa của mình đi chơi.
hắn đi trước, Hạnh bẽn llẽn theo sau, hắn không ngờ Hạnh cũng có lúc nhút nnhát thế này, Hạnh đã thay đổi hoàn toàn rồi.
hắn để ý thấy Hạnh cứ khẽ đưa mắt nhìn chộm hắn, thỉnh thoảng lại nhìn các cặp tình nhân vô cùng vui vẻ nắm tay nhau, các chàng trai che chở cho người mình yêu.
Hạnh chắc cũng đang thầm ước bao giờ mình sẽ được như vậy.
hắn khẽ cười – hắn cũng phải làm gì đó cho cô gái bé nhỏ này, hắn có thể làm rất nhiều điều nhưng hắn chắc chắn sẽ không bao giờ có thể nói – " Hạnh, anh yêu em " – vì hắn mãi chỉ yêu một người.
hắn khéo nắm chặt tay Hạnh rồi đút tay cả hai vào trong túi áo mình rồi thản nhiên đi tiếp