Một Chàng trai vô cùnh già giặn với dâu dia tùm lum đi với giáng vẻ tập tễnh cứ chấm phẩy chấm phẩy bước vào khiến mọi người trong khán phòng ồ lên.
Mọi người tự hỏi ông chú này là ai, hình như mới chốn ra từ trại tâm thân nên vào nhầm chỗ
Không dưng tự nhiên vào nhân cô dâu làm vợ của mình không điên thì cũng chẳng bình thương
Hôn nhân đại sự của người ta mà bị ông chú này phá hỏng, trong khán phòng ai cũng tỏ vẻ bất mãn thay nhà chủ
Nickan nhìn ông chú trước mặt mà cả người không khỏi run bần bật, nhưng cũng nhưng cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh cho mình
- bảo vệ mau đuổi tên điên này ra ngoài cho tôi – Nickan hô hào để tống cổ hắn ra khỏi chỗ này không muốn hắn làm ảnh hưởng đến nó
cậu la sợ lắm, cậu sợ nó nhớ lại, sợ mất sự ngoan ngoãn ngọt ngào của nó, sợ làm mất nụ cười nó dành cho cậu, cậu sợ tất cả.
trên đời này ngay cả cái chết cũng không làm cậu sợ như mất nó
đột nhiên có tiếng súng liên hồi từ đằng xa vang nên khiến cả nhà thờ láo loạn ai cũng muốn thoát thân khỏi cái chốn chết chóc này tuy rằng vẫn chẳng hiểu cái gì
Nịkan cũng nhanh chóng nắm bứt tình hình vộ cầm tay nó kéo đi về hướng phía sau
Vương Anh cũng cuống cuồng đuổi theo để bảo vệ nó và giữ nó lại
- có chuyện gì vậy, em sợ quá, sao sao lại thế này chứ – nó oà khóc cả người run bần bật khiến cậu ta lo lắng dừng lại trấn an nó.
- không có gì em đừng sợ, có anh ở đây rồi không ai có thể làm hại được em. chỉ cần tin anh anh nhất định sẽ bảo vệ em dù phải hi sih cái mạng này – hắn nhìn thẳng vào đôi mắt sợ sệt của nó
nó gật đầu
- em tin anh –
ông già chấm phẩy vẫn đuổi theo cùng với một toán người cầm súng
Nickan kéo nó đi tiếp thẳng tiến về phía chiếc xe
Nickan khởi đông máy nhưng không hề được, cậu vẫn dữ bình tĩnh để thử lại nhưng rất nhiều lần vẫn không được
Cậu bắt đầu kiểm tra đúng là bị cắt dây điện
Cậu cười nhéc mép
Nếui là người khác việc này rất khó khăn nhưng với cậu thì nó lại rất đơn giản
Ai bảo ông trời sinh ra cho cậu cái đầu hơn người
Chỉ vào thao tác nhỏ chiếc xe của cậu đã hoạt động bình thường.
Trong mắt của nó xuất hiện một tia khinh ngạc rồi cũng nhanh chóng biến mất
Cậu phi thẳng ra đường quốc lộ lớn theo sau khoảng hơn hai trục chiếc xe ôtô đuổi theo đúng là cậu cũng không nghĩ đến tình huống này, chỉ mải đi lo việc đám cưới, mội quà tặng cho nó cậu đều tự tay chọn lựa và cẩn thận gói kỹ càng.
Nhưng cậu cũng không hề hối hận vì khi nó nhận quà của cậu nó luôn cười, nụ cười khiến cậu sao xuyến.
Cậu vô cùng tập chung lái xe thật nhanh trên con đường đông đúc
Hai mươi chiếc xe phía sau cũng lao nhanh với tốc độ không thua kém cậu
- họ...họ đuổi theo kìa, sao họ lại đuổi theo chúng ta, chúng ta có làm ì họ đâu – nó đan chặt hai tay vào nhau rồinắm chặt vào chiếc váy cưới vẫn mặc trên người
cậu tuy rất lo lắng nhưng vẫn dùng một tay nắm chặt tay nốch nóbắt giun và sợ hãi.
cậu cứ đi, đi đâu cũng cũng không cần biết nhưng cậu chỉ cần có nó thôi, chỉ cần mình nó.
đột nhiên có hai chiếc ôtô ngược chiều với xe cậu phi như tên lửa giường như chiếc xe đó muốn ngăn cản hai mươi chiễce phía sau để cho hai người cắt đuôi
tiếng súng đằng sau phát ra khiến nó giật thóp ôm chặt lấy cơ thể mình sợ hãi
đôi mắt nhắm nghiền không dám mở ra
những tiếng xe va quết với lòng đường khiến nó lo lắng khoong nhớt trong lòng, nó không muốn hắn xuất hiện trong ngày hôm nay, hắn xuất hiện làm nó thêm lo lắng,làm nó thêm bối dối.
Nickan cảm thấy tình hình không ổn càng tích cực tăng tốc
Câu cho xe chạy thẳng về hướng khu rừng nơi mà cậu nghĩ là thuộn lợi cho việc bỏ chốn.
Nưng cậu đã lầm ở đó đã có mai phục sẵn chỉ chờ cậu lao vào
Cậu lao vun vút trên con đường cây cối thẳng tắp tươi tốt, cậu rút điện thoại gọi gấp cho cha hỏi xem ông ấy ở đâu và bảo ông đến liềm ngay chỗ cậu những việc khác cậu sẽ giải quyết.
Nó chăm chú nhìn mọi thứ
Trước mắt nó là một điều kỳ diệu, một phiến đá khủng lồ đang từ từ kéo lên để hiện ra một con đường, khi mới nhìn ai cũng không thể ngờ được đay là cửa của một hang bí mật.
Hắn cho thẳng xe tiến vào rất sâu bên trong.
Tất cả đều tối chỉ có ánh đèn của chiếc xe ôtô
- ở đây là đâu – nó quay sang cậu hỏi
- nơi bí mật của hai cha con anh, rất ít người biết –
nó không hỏi gì nữa ngồi lặng im suy nghĩ và lặng lẽ quan sát.
cậu dẫn nó xuống xe
trước mắt nó là một nơi rồng lớn trông vô cùng hoang sơ nhưng xung quanh nó lại sáng lấp lánh bắt mắt khiến nó không muốn rời.
- em thấy thế nào, rất đẹp phải không? – cậu mỉm cười
- em...khát nước – nó nói vô cùng nhẹ nhàng pha chũt nũng nịu
hắn quay người tiến lại phía xe để lấy nước cho nó.
hắn vừa đưa trai nướ cho nó thì nghe thấy tiếng nhiều chiếc ôtô lao với tốc độ vun vút tiến vào, cậu nghĩ là cha nhưng cha cậu có bao giờ dẫn nhiều người vào đây đâu.
cậu đinh ninh là người khác đột nhập nhưng người ta làm sao biết cách vào được đây.
cũng chẳng để cậu phân tâm đã có một toánngười bao vây hai người lại
nó sợ hãi khẽ núp sau lưng cậu, cậu cũng dang rồng cánh tay xhe trở cho nó, nhifn cái cảng này mà có người tức điên.
- sao các người vào được đây – cậu không một chút sợ hãi vẫn điềm đạm hỏi
-" cậu đừng trách tôi, tại cậu, tại cha cậu làm đảo lộn cuộc đời tôi, làm tôi mất anh trai, làm người tôi yêu tí mất mạng, làm gia đình tôi tan nát " – nó đưa ra một khuẩu súng nhỏ bằng vàng khẽ đưa nên kết liễu đời cậu ta nhưng
...................
Nó chưa hề kịp bóp cò
..ĐOÀNG.................................
cậu đã ngã xuống trước mắt nó, ngỡ ngàng........................
...................nó chỉ tròn mắt nhìn
..................người nổ súng chính là cha cậu... ngàng sửng sốt không kém
........ cha cậu cũng ngơ
Nó muốn giết cậu vậy mà cậu vẫn đỡ viên đạn ấy cho nó, vẫn nhìn nod mỉm cười ôn nhu dù rất đau đớn
Nó thẫn thần ngồi bệt xuống bêb cậu ta, nhìn cậu ta chằm chằm với ánh mắt không tin được
- tôi...tôi đã nói bảo vệ em, tôi đã hứa không cho ai làm em tổi thương, tôi đã giữ lời hứa, tôi giờ không thể bên em bảo vệj em được nữa mong em tự bảo vệ mình và......hãy dành cho tôi một góc trong trái tim........dù nó rất nhỏ và nơi tối tăm nhất tôi....vẫn mỉm cười, tôi......yêu em –
với những hơi thở yếu ớt của cậu ta, nó đã trả thù, đã được giải toả tại sao nó chẳng thấy bình yên mà ngược lại
nước mắt nó khẽ tuôn
- con tiện nhân này – cha Nickan dơ khuẩu súng chĩa thẳng vào nó khiến Vương Anh như muốn điên lên nhưng cũng không dám manh động sơ sót
.........ĐOÀNG.................
Tiếng súng này phát ra từ chính khẩu súng trong tay Nickan
- cha đừng làm hại cô ấy, cha đã gây quá nhiều tội ác rồi, dừng đi cha – chính tay ậu đã bắn tay cha cậu chảng máu
ông nhìn thằng con trai với ánh mắt vô cùng tức giận
- ông đầu hàng đi số người của ông đã bị chúng tôi khống chế – Vương Anh với chất giọng đanh thép đầy uy quyền
ông không ngờ mình cũng có ngày bị đánh úp chỉ vì một chút sơ suất, ông không thể huy động quân đội của mình tức thờ nen mới sao cơ thế này.
con trai ông nó vẫn thoi thóp từng hơi thở khó khăn mà do chính ông gây ra
- Vương Anh, giúp em đưa anh ta đi bệnh viện đi, viên đạn gim chúng gần tim rất nguy hiểm –
Nó vội vàng nhờ giúp đỡ, từ ý định muốn giết người ta nó đã quay ngược 180 độ.
Nó giúp Vương Anh đỡ cậu ta lên xe thì chợt
- không -
... ĐOÀNG..............
nó cảm thấy đau nhói ở phần eo, máu bắt đầu túa ra, cơn đau kéo xuống
Vương anh quay lại bắn liền ba phát vào người vừa nổ súng bắb nó, ông ta daafn khụy xuống và đi vào miền vĩinh hằng.