Hôm nay Lộ Phi Nhi rất vui vẻ, buổi sáng thức dậy tinh thần sảng khoái, bất luận nói như thế nào, có thể nói không với Lý Thanh Lưu, có thể khiến anh chịu đả kích, làm sao Lộ Phi Nhi có thể không tự hào chứ? Ít nhiều gì cũng xoay chuyển tình thế xấu một chút chứ! Thời gian buổi sáng, gặp Lý Thanh Lưu trên hành lang, nhìn gương mặt anh lo lắng, Lộ Phi Nhi hả hê chậm lại động tác, lung lay nhiều vẻ từ bên cạnh anh đi qua, trong lòng vui vẻ không chịu được, Lý Thanh Lưu chỉ có thể nhìn cô hả hê rời đi.
Buổi trưa muốn xuống lầu ăn cơm, vì tránh né Lý Thanh Lưu, Lộ Phi Nhi xuống trước vài phút, dè dặt cẩn thận đi đến cửa thang máy, quan sát hai bên, cảm giác như vậy thật sự rất kích thích nha! Kích động nữa!
“Rất hả hê sao?” Không biết từ lúc nào, thần không biết quỷ không hay Lý Thanh Lưu đã ở sau lưng Lộ Phi Nhi, đứng rất gần Lộ Phi Nhi, môi gần như có thể dán lên lỗ tai Lộ Phi Nhi, lại bị bắt được. Không đợi Lộ Phi Nhi phản ứng kịp, Lý Thanh Lưu đã kéo cô đến bên cạnh góc cầu thang, ép cô vào góc tường.
“Lý Thanh Lưu, mau buông ra, nếu để người khác nhìn thấy thì phải làm sao?” Lộ Phi Nhi sợ đến nỗi tim nhảy thình thịch, cái này nếu để cho người khác nhìn thấy thì không biết sẽ đồn ra những gì nữa, không ai dám nói anh nhưng Lộ Phi Nhi thì không chịu không nổi đâu!
“Dám khiêu khích với anh, bây giờ lại sợ rồi hả?” Lý Thanh Lưu không có ý muốn buông ra chút nào, thậm chí còn vùi đầu vào cần cổ Lộ Phi Nhi.
“Cái gì gọi lag khiêu khích? Em là cái gì của anh, em bán cho anh sao?” Trong lòng Lộ Phi Nhi cảm thấy vô cùng buồn bực.
“Em nói xem? Em là người phụ nữ của anh, em đã đến trêu chọc anh rồi thì không cho phép buông tay. Em hãy nhớ kỹ cho anh, trừ khi anh chết, nếu không thì anh sẽ không bao giờ buông tha cho em. Nhớ kỹ đấy!” Lý Thanh Lưu xiết chặt bả vai của Lộ Phi Nhi, giống như đang thề vậy. Hành động của anh, lqd lời nói của anh, khiến Lộ Phi Nhi không phản ứng kịp trong khoảng thời gian dài, đây chính là thổ phỉ(cướp giật thời xưa) trong truyền thuyết sao? Anh như vậy thật mất lịch sự, nhưng mà vì sao trong lòng Lộ Phi Nhi lại vui vẻ như vậy chứ?
“Thả tay! Em không muốn nói chuyện với anh nữa, anh cho em là cái gì? Là đồ vật sao?” Lộ Phi Nhi biết bản thân mình tỏ ra tức giận mới được, lúc này cô không thể biểu hiện vui vẻ. Lộ Phi Nhi dùng hết tất cả sức lực, mới không để cho miệng mình phải bật cười ra tiếng. Lý Thanh Lưu từ từ buông bả vai cô ra, dường như cũng phát hiện ra bản thân thất lễ.
“Được rồi, Phi Nhi, đừng tức giận! Buổi tối tăng ca sao? Anh chờ em có được không?” Lý Thanh Lưu lập tức thay đổi phương pháp.
“Không cần anh chờ.” Lộ Phi Nhi nói xong, đẩy anh ra đi về, sau đó nắm tay đưa lên miệng, để cho bản thân không cười ra tiếng.
“Em tiểu yêu tinh này!” Không biết từ lúc nào, Lý Thanh Lưu đã vọt lên trước mặt Lộ Phi Nhi, cũng thấy cô đang cười. Thật sự là hết cách với cô gái này. “Em sẽ bị trừng phạt.”
“Vậy sao? Hứ!” Lộ Phi Nhi quay đầu bước đi.
Tăng ca liên tục hai ngày, Lộ Phi Nhi đều ở đơn vị đối phó một chút, trở về nhà, nằm xuống là ngủ ngay lập tức, cứ ngủ như vậy, thậm chí còn bỏ lỡ thời gian cơm tối, đang ngủ lại cảm thấy một sự tồn tại mãnh liệt quấy nhiễu, vội vàng mở to hai mắt, thấy Lý Thanh Lưu đang đứng trước mặt cô.
“Anh vào bằng cách nào? Em không khóa cửa sao?” Lộ Phi Nhi ngạc nhiên ngồi vọt dậy.
“Em khóa, đừng lo lắng, chỉ có điều dù em có khóa cửa cũng không ngăn được anh. Đói bụng không?”
“Anh... Anh vậy mà lại cạy cửa vào?” Lộ Phi Nhi chỉ vào mũi anh, thậm chí đầu ngón tay còn hơi run rẩy.
“Cách nói này không đủ thuyết phục.” Lý Thanh Lưu quả thật là một tên du côn.
“Anh là tên trộm! Lưu manh...”
“Ha ha... Đúng vậy, đến trộm hương, anh đảm bảo, tuyệt đối đảm bảo, lần sau sẽ không như vậy nữa. Thật sự.”
Không đợi người ta nói gì, anh đã trực tiếp nhận sai lầm, bảo đảm sẽ không tái phạm nữa bạn còn có thể nói gì được, trong lòng Lộ Phi Nhi nén giận, nhưng lại không nhẫn tâm cãi nhau với anh, bản thân cũng không cần phải để ý đến những việc nhỏ này.
Buổi tối, Lý Thanh Lưu dẫn Lộ Phi Nhi ra ngoài ăn cơm, là một nhà hàng Tây, điều kiện rất tốt, Lộ Phi Nhi chưa từng tới nơi này, nghe nói vô cùng đắt. Khi còn ở trường học, cũng bởi tò mò nên đã đi ăn qua với bạn học, nhưng mà khi so với nơi này thật sự là không lên được mặt bàn, trang hoàng nguy nga lộng lẫy, đồ sứ tinh tế tao nhã, còn có nhân viên phục vụ giống như đã xem trên ti vi vậy, thậm chí trên thực đơn còn có rất nhiều đồ ăn, Lộ Phi Nhi vẫn chưa từng nghe qua.
Lý Thanh Lưu không hỏi ý kiến của Lộ Phi Nhi mà trực tiếp gọi món với nhân viên phục vụ, thậm chí thỉnh thoảng Lộ Phi Nhi còn nghe bọn họ còn nói tiếng Pháp với nhau, điều này khiến Lộ Phi Nhi rất khó chịu, một bữa cơm này Lộ Phi Nhi ăn rất buồn bực, Lý Thanh Lưu cũng nhìn ra được cô được tự nhiên.
“Sao vậy? Không thích chỗ này sao? Vậy lần sau chúng ta sẽ đi nơi khác.” Lý Thanh Lưu nói rất nghiêm túc.
“Anh nhận hối lộ sao?” Lộ Phi Nhi suy nghĩ nửa ngày mới trả lời anh, nhưng cũng không phải trả lời vấn đề của anh, mà là đưa ra nghi vấn của bản thân mình, lúc đầu Lý Thanh Lưu sửng sốt một chút, sau đó bỗng nhiên tỉnh ngộ, cười ha ha.
“Em cô bé đầu óc đen tối này, em đang suy nghĩ cái gì vậy hả?” Lý Thanh Lưu càng nghĩ càng cảm thấy thú vị, cười ha ha.
“Em cảm thấy anh rất phá của.” Bọn họ đều là tầng lớp nhận lương, cho dù là đang yêu đương cũng không cần phải như vậy chứ! Lộ Phi Nhi đứng lên liền rời khỏi, chỉ có điều Lý Thanh Lưu cũng mặc kệ những thứ này, một tay ôm lấy Lộ Phi Nhi, cũng không nhìn xem đây là chỗ nào, có một số người đã nhìn về phía bọn họ, nhưng mà rất dễ nhận thấy từ trước đến giờ Lý Thanh Lưu không biết xấu hổ là gì. Lộ Phi Nhi vất vả lắm mới giãy giụa tránh ra được, trong lòng oán trách anh không thôi.
“Em yên tâm đi! Anh sẽ không làm chuyện trái pháp luật, hơn nữa đây cũng là lần phá của cuối cùng, thật đấy!” Lý Thanh Lưu thích nhất là dáng vẻ chân thực này của Lộ Phi Nhi, cần phải nhanh chóng cưới về nhà để quản lý tiền bạc mới được.
Lộ Phi Nhi tức đến mất lý trí, cảm giác áp lực thời gian dài như vậy trong nháy mắt đều đã bạo phát ra rồi. Cô chưa từng thất lễ như thế này, tăng thêm quyền cước với Lý Thanh Lưu nha! Lý Thanh Lưu biết Lộ Phi Nhi đang tức giận, nhưng cũng không dám đánh với cô, chỉ có thể cố gắng tránh, nhất thời trong phòng khách vang lên tiếng lách ca lách cách, đèn cũng bật lên rồi. Hơn mười phút sau, vẫn không có dấu hiệu dừng lại, Lộ Phi Nhi đứng đầu giường này thở dồn dập, một ngón tay chỉ vào Lý Thanh Lưu, thở không ra hơi nói:
“Anh tên khốn kiếp này, ai… ai cho anh vào?” Nhìn dáng vẻ của Lộ Phi Nhi, Lý Thanh Lưu cười ha ha, Phi Nhi của anh thật sự quá đáng yêu rồi.
“Cốc cốc…” có người tới gõ cửa, hai người đều sửng sốt, nơi này của Lộ Phi Nhi căn bản là không có người tới nha!
“Sẽ là ai?” Lý Thanh Lưu hỏi.
“Em cũng không biết, hẳn là không có ai đến mới đúng.”
“Anh đi xem. Em chờ ở đây.” Lý Thanh Lưu đi tới cạnh cửa, mở miệng hỏi một câu, “Ai vậy?”
Anh ta là ngôi sao ở trong trường học, các loại xã đoàn hoạt động đều không thể thiếu thân ảnh của anh ta, cô không biết anh ta lấy đâu ra thời gian mà học tập, nhưng thành tích của anh ta thực sự không kém, trong trường học duy nhất có thể áo sổ thi đua chống lại cô cũng chỉ có duy nhất anh ta.
Đi học, tan học trên đường thường xuyên gặp nhau, anh ta luôn từ phía sau cô nhẹ nhàng chạy tới, sang sảng nói: “Giang Tiểu Tây, bạn đi đường chậm như vậy, lại muốn đến muộn!”
Sau đó cầm lấy cặp sách của cô, chạy đến phía trước cô, một bên quay đầu hướng cô nói: “Mình trước giúp bạn cầm túi sách, bạn nhanh một chút theo kịp!”