Cố Chấp Yêu Đương Ngọt Ngào

Chương 55



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Kanalz

_______________

Trụ sở chính của tập đoàn nằm từ tầng 45 - 66 của tòa nhà Sang Thế với tổng chiều cao là 530m. Tòa nhà là bước ngoặt lớn của Nam Thành.

Mười giờ sáng, cuộc họp khẩn cấp của ban lãnh đạo tập đoàn được tổ chức trong phòng họp.

Sở Thanh Phong uy nghiêm ngồi đầu bàn, Sở Hâm Hồng và Sở Hâm lần lượt ngồi ở bên trái và một người chưa bao giờ xuất hiện là Sở Phong được ngồi ngay bên phải của ông.

Ngay khi Sở Phong vừa bước vào đã thu hút được sự chú ý của rất nhiều người.

Lúc này Sở Thanh Phong khẽ mím môi, đưa tay nhận tập tài liệu thư ký đưa cho.

Trợ lý Tần nhanh nhẹn báo cáo lại sự việc của Lâm Song cho ông " Thưa chủ tịch, cậu ta tên Lâm Song, năm nay 34 tuổi, lần đầu ra mắt với tư cách là một ca sĩ. Ngay khi vừa mới ra mắt cậu ấy đã ngay lập tức bộc lộ khả năng của mình, trong vòng mười năm qua đã viết ra không ít những bản nhạc nổi tiếng. Cuối tháng 11 năm ngoái, tập đoàn chúng ta chính thức ký hợp đồng để Lâm Song là người phát ngôn cho lĩnh vực đồ gia dụng Sang Thế. "

" Bởi vì hành vi của cậu ta quá lộ liễu cùng với số lượng ma túy tàn trữ rất lớn nên Lâm Song đã bị cảnh sát trực thuộc thủ đô bắt tại nhà vào lúc 4:03 phút sáng nay. "

" Ngoài ra vào lúc 6:00 sáng nay, một tài khoản mạng xã hội rất có tiếng trong giới giải trí tung ra thông tin rằng tất cả tác phẩm âm nhạc có tên Lâm Song đều do người khác viết. Có một người viết lời nhạc trong nhóm của cậu ta tung ra bằng chứng rõ ràng. "

" Vụ việc Lâm Song nghiện ma túy và tàn trữ ma túy đã được đài truyền hình quốc gia phát lên bản tin sáng nay. Hiện tại các bộ phận quan hệ công chúng và các bộ phận liên quan đến việc này của tập đoàn đang ra sức giải quyết vấn đề, bọn họ đang cố gắng giảm thiểu tối đa những tác động bất lợi và tổn thất do việc này mang lại. Kế hoạch của bộ phận quan hệ công chúng đều ở trong tập tài liệu đấy ạ. "

Sở Thanh Phong đặt tài liệu xuống bàn, ông chắp hai tay để lên bàn " Giá cổ phiếu sáng nay thì sao? "

Trợ lý Tần " Lúc vừa bắt đầu phiên giao dịch đã sụt 3,5%, đến nay đã tổn thất hơn 29 tỷ. "

Cả phòng im lặng như tờ.

" Bây giờ có nói gì cũng chậm rồi, sáng nay đài truyền hình quốc gia vừa gọi điện báo cho tôi vì vụ việc của Lâm Song, quảng cáo dài 25 giây về máy điều hòa của tập đoàn Sang Thế sẽ không được phát nữa. Dự án quảng cáo này tập đoàn đã bỏ ra tận 220 triệu để hoàn thành, bây giờ đổ sông đổ biển hết. " Người vừa lên tiếng là một người đàn ông trung niên mặc bộ vest nâu sẫm cùng với cái bụng phệ của ông ta, tên Tạ Khánh Niên, ông là một trong mười cổ đông lớn nhất của tập đoàn Sang Thế.

Sở Hâm ho khan một tiếng " Tôi nghĩ nhiệm vụ cấp bách nhất của chúng ta bây giờ là phải thay đổi gấp người phát ngôn khác. "

Tạ Khánh Niên " Nào có đơn giản như vậy? Mặc dù thời buổi bây giờ có rất nhiều minh tinh rất nổi tiếng nhưng trong thời gian ngắn như vậy rất khó để có thể tìm được một người phù hợp với hình tượng của tập đoàn. Hơn nữa, sự việc của Lâm Song lớn như vậy đã ảnh hưởng xấu không ít thì nhiều đến hình ảnh thương hiệu, không phải cứ nói là khôi phục lại được danh tiếng. " Nói đến đây, ông ta nhìn về phía Sở Hâm Hồng " Là tổng giám đốc về mảng đồ gia dụng của tập đoàn, tôi yêu cầu cô một lời giải thích thỏa đáng. "

Hôm nay Sở Hâm Hồng trang điểm rất đậm, mặc dù vậy nhưng lớp phấn nền dày cộm kia vẫn không che đi được quầng thâm đen dưới mắt bà ta " Là tổng giám đốc dĩ nhiên tôi không thể trốn tránh được. Nhưng trong vụ việc chúng ta cũng là nạn nhân, tôi đề xuất nên dẫn dắt dư luận, nói cho bọn họ hiểu rằng không phải từ lúc trở thành người phát ngôn của tập đoàn Sang Thế mới bắt đầu hút, cậu ta đã nghiện ma túy rất lâu, hơn nữa... "

Tạ Khánh Niên không khách khí ngắt lời bà " Hâm Hồng, cô không thể trốn tránh sự thật rồi bỏ qua nó. Việc của Lâm Song sẽ được bộ phận quan hệ công chúng giải quyết ổn thỏa. Bây giờ tôi chỉ yêu cầu cô giải thích vì sao lúc đề cử người phát ngôn có tận ba người nhưng tại sao cô lại lựa bỏ qua ý kiến của mọi người, bỏ qua nghệ sĩ của Đức Nghệ Song Hinh, bỏ qua ngôi sao thể thao vừa vô địch thế giới mà lựa chọn Lâm Song? "

Hàng mi thanh tú của Sở Hâm Hồng cau lại  " Tạ đổng, ý ông là sao? Lâm Song là sự lựa chọn của công ty sau khi thỏa luận, đây cũng không phải là quyết định của riêng tôi. Hơn nữa cứ tôi là như tôi muốn làm tổn hại đến lợi ích của công ty ấy, vụ việc của Lâm Song đến tận rạng sáng nay tôi cũng mới biết mà. "

Tạ Khánh Niên hừ bằng giọng mũi " Thật sao? Sự việc như nào thì e là chỉ có mỗi trong lòng cô rõ nhất thôi. "

Sau khi nghe đoạn đối thoại không rõ ràng giữa hai người, ánh mắt của mọi người trong phòng đều dừng lại trên người Sở Hâm Hồng.

" Ông đừng có mà ngậm máu phun người! " Sở Hâm Hồng đập bàn, bà ta nói với giọng tức giận " Nếu là lỗi của tôi thì tôi sẽ nhận nhưng nếu không phải lỗi của tôi mà sao ông cứ ở đó nói mấy thứ cáo buộc vô nghĩa cho tôi? "

Tạ Khánh Niên ung dung ngồi đó, ông ngoắc tay với thư ký, lấy ra một cái ổ cứng di động, rất nhanh sau đó trên tường hiện ra một vài hình ảnh.

Địa điểm của những bức ảnh được chụp không giống nhau, có bãi đỗ xe, có nhà hàng, có biệt thự. Nhưng nhân vật chính của mỗi bức hình đều là một cặp nam nữ, từ đầu đến cuối không thay đổi. Khoảng cách và tư thế của bọn họ nhìn rất dây dưa ái muội. Nếu đã là người có mắt thì nhìn vào sẽ ra ngay vấn đề.

Sở Hâm Hồng không tin nổi trừng to mắt, bởi vì cặp nam nữ trong hình kia không ai khác mà chính là bà ta cùng với Lâm Song.

Tạ Khánh Niên " Mọi người ở đây đều biết, em rể của tôi là người lăn lộn trong vòng giải trí lâu năm, nó quen rất nhiều " chó săn ". Sáng nay thằng bé vừa gọi điện báo tin cho tôi rằng có người muốn đăng chuyện đời tư của Lâm Song lên mạng, trong đó có dính dáng đến Hâm Hồng. Lúc đó tôi lập tức nhờ nó ngăn người kia lại, hơn nữa tôi còn mua lại đống video và số ảnh đó. "

" Tôi làm như thế bởi vì tôi cũng là một trong những thành viên chủ chốt của tập đoàn Sang Thế, phải cùng tập đoàn đồng cam cộng khổ. "

" Thời gian chụp mấy tấm ảnh này là tháng sáu năm ngoái. Mọi người thử tưởng tượng một chút đi, bây giờ chuyện của Lâm Song đã loạn như vậy rồi mà bây giờ những bức ảnh này bị tung ra thì cổ phiếu của tập đoàn không chỉ giảm mỗi 3% không đâu. "

" Mặc dù thị trường tăng trưởng của mảng đồ gia dụng không bị giảm bao nhiêu, đây cũng không phải là nguồn thu thập tài chính chính của tập đoàn nhưng thời buổi công nghệ hiện đại, khả năng truyền miệng rất tốt vì vậy chúng ta mới phải có những chính sách quảng cáo trên mạng xã hội. Đó là lý do tập đoàn luôn đầu tư vào tìm ra những nghệ, ca sĩ hot nhất hiện nay nhưng bây giờ... "

" Tôi hy vọng Hâm Hồng, người hiện tại đang nắm giữ chức vị tổng giám đốc đồ gia dụng cho mọi người ở đây một câu trả lời. Ngoài ra, tôi cũng hy vọng tập đoàn cẩn thận hơn trong việc bổ nhiệm quản lý cấp cao trong công ty. Dĩ nhiên năng lực rất cần thiết nhưng chúng ta cần những người lấy việc công làm trọng hơn. "

Cả hội đồng quản trị khi nghe đến câu này đều hiểu được ẩn ý sâu xa của Tạ Khánh Niên. Ông đang muốn nói rằng Sở Hâm Hồng không xứng đáng giữ chức vụ giám đốc, tập đoàn nên thay người.

Nhưng mà điều này cũng dễ hiểu thôi, mới sáng nay vì sự việc của Lâm Song mà bọn họ cảm thấy túi tiền của mình đã teo lại không ít. Bây giờ lại còn chuyện Lâm Song được làm người phát ngôn bởi vì có quan hệ nam nữ không trong sáng với Sở Hâm Hồng.

Vì liên quan đến lợi ích của mình, các người khác cũng rối rít phụ họa " Đúng đúng, tôi cũng đồng ý với ý kiến của Tạ đổng. "

" Tôi cũng đồng ý. "

" Tôi cũng vậy. "

Trước mặt nhiều cổ đông lớn của công ty như vậy mà bị làm nhục, Sở Hâm Hồng rất giận, sắc mặt của bà ta tái mét, trong ánh mắt có một tia tàn ác lóe lên, bà ta chỉ thẳng vào Tạ Khánh Niên mà hét to " Tạ Khánh Niên, anh... "

" Đủ rồi. " Sở Thanh Phong ném tập tài liệu trên tay xuống bàn, ông nặng nề nói " Sở Hâm Hồng bị cách chức giám đốc, vị trị giám đốc của tập đoàn con đồ gia dụng tạm thời sẽ do Sở Hâm quản lý. Buổi họp hôm nay đến đây là kết thúc. "

*

Trong thư phòng của Tống gia, Sở Phong nhàn hạ ngồi trên cái ghế làm bằng gỗ Cẩm Lai. Tống Trí Viễn ngồi đối diện anh, ông đang dùng bộ ấm làm bằng đất sét để pha trà, động tác cẩn thận từng li từng tí.

Hơi nước bốc lên từ ấm, mùi thơm của trà bay quanh quẩn khắp phòng.

Sở Phong bưng cốc trà nho nhỏ, anh nhấp thử một ngụm.

" Thấy sao? " Tống Trí Viễn hỏi với vẻ mặt đầy mong đợi.

" Mùi rất thơm và êm dịu, còn những thứ khác con chưa nếm ra được. " Sở Phong trả lời thật lòng.

Tống Trí Viễn sảng khoái cười ra tiếng, ông cầm cốc trà của mình một hơi uống cạn " Con có thể ngửi được mùi hương như vậy đã tốt lắm rồi, chả bù cho thằng nhóc Tống Phóng nhà bác. "

" Ngày mai anh họ bay sẽ về Nam Thành đúng không ạ? "

" Đúng rồi, nếu không phải là tiệc sinh nhật của bà ngoại thì bác cá là đoàn phim sẽ không thả nó ra dễ dàng vậy đâu. Ngày nào bác gái của con cũng than trời than đất với bác đây, nói là gia đình có thằng con trai mà nó lại đi vào làng giải trí thì như tát nước ra ngoài, cả năm chỉ gặp được vài lần. Còn không thân bằng Cát Tường với Như Ý nữa.

Cát Tường và Như Ý là hai con chó Corgi.

Sở Phong cười cười.

Là con trai duy nhất của gia đình, chắc chắn Tống Phóng sẽ phải quay về thừa kế công việc kinh doanh của dòng họ trong tương lai. Vì vậy, Tống Trí Viễn dung túng cho anh ấy rong chơi thoải mái trong vòng mấy năm nay.

Tống Trí Viễn " Vậy là Sở Hâm liên thủ với Tạ Khánh Niên để loại trừ Sở Hâm Hồng à? "

Sở Phong gật đầu một cái, mấy ngón tay trắng nõn vuốt vuốt cốc trà.

Tống Trí Viễn " Nói thật, lần này bác phải nhìn Sở Hâm với cặp mắt khác xưa đấy. Bác cứ nghĩ sau khi biết Sở Úc không phải con trai ruột của mình thì Sở Hâm sẽ làm ầm ầm lên náo loạn một thời gian. Ai ngờ đâu lần này ông ta lại có thể bình tĩnh nhịn xuống, hơn nữa còn lập mưu tính kế Sở Hâm Hồng cẩn thận từng li từng tí như vậy nữa chứ, có thể nói đây là nhát dao chí mạng luôn ấy. Theo con thì tiếp theo ông ta sẽ làm gì? "

Sở Phong giọng đều đều không nhanh không chậm " Con nghĩ Sở Hâm sẽ tạm thời ngừng việc tính kế với con, bây giờ ông ta hận Sở Hâm Hồng thấu xương, nhất định sẽ cắn vào trong tận xương tủy để Sở Hâm Hồng không còn cơ hội trở mình. Vài ngày nữa là buổi tiệc đính hôn của Tần Bác Minh rồi, có lẽ ông ta sẽ nói ra sự thật trong hôm đó. Cho nên lúc này, ông ta sẽ không chủ động công kích con, có khi còn đi lấy lòng không nên. "

Tống Trí Viễn thoải mái dựa lưng vào ghế, khóe môi nhếch lên nụ cười châm biếm " Bọ ngựa bắt ve hoàng tước tại hậu, việc bây giờ của chúng ta là ngồi ăn bánh uống trà nhìn chó cắn nhau. "

* Bọ ngựa bắt ve hoàng tước tại hậu: ý nói người ngu định làm việc gì sẽ bị người khác lợi dụng chờ cơ hội hãm hại.

*

Mấy ngày nay Tôn Miên Miên quay về căn nhà cũ, có rất nhiều độ vật kỷ niệm ở đây, cô muốn dọn dẹp lại một chút.

Ăn cơm tối, rửa bát xong, Tôn Miên Miên ra vườn tưới nước cho hoa. Gió chiều nhẹ thổi bay đi cơn nóng nực cả ngày. Cô vừa tưới nước vừa ngâm nga hát, trong đầu vẫn đang suy nghĩ tin tức hôm nay thấy được trong điện thoại và TV.

Cả ngày hôm nay Sở Phong cũng không gọi điện cho cô, không biết anh đang ăn tối hay còn bận việc.

Suy nghĩ thất thần một lúc sau nhìn lại thấy cây hoa bị tưới nhiều nước sắp chết úng, Tôn Miên Miên a lên một tiếng, vội vàng tắt nước.

Đột nhiên có tiếng chuông cửa.

Nhìn trong camera hiện lên bóng hình quen thuộc, Tôn Miên Miên chạy ra mở cửa.

Sở Phong đang đứng ngoài cửa.

Hôm nay anh mặc một cái áo sơ mi trắng, để mở hai nút áo. Nghe được tiếng mở cửa, sự lạnh lùng trên khuôn mặt ngay lập tức biến mất.

Tôn Miên Miên né người cho anh vào " Em đang suy nghĩ xem giờ này anh đã tan làm chưa thì anh bấm chuông, cái này có được gọi là thần giao cách cảm không nhỉ? "

" Anh ăn tối chưa? "

" Lúc nãy em vừa nấu một nồi canh sườn với ngô, mướp tươi và tảo bẹ. Khá là ngon, anh có muốn thử không? "

" Hôm nay em dọn lại nhà tình cờ tìm được một con búp bê hồi nhỏ rất thích. Mộc Ca luôn luôn bảo em quá tiết kiệm, dùng cái gì gần hư rồi cũng không vứt đi, cái này giữ lại, cái kia cũng giữ lại thế nên hôm nay là lần đầu tiên em vứt đi nhiều đồ như vậy đó! "

Cô gái nhỏ mặc một cái áo thun rộng thùng thình, tóc được búi lên. Cô đứng đó nói chuyện với anh về những gì cô làm hôm nay.

Sở Phong nghe cô nói một hồi, hàng lông mày nhíu chặt bỗng thả lỏng.

Anh đưa tay ra ôm cô vào lòng, mạnh mẽ hôn xuống.

Vừa hung hăng lại vừa dịu dàng.

Hơi thở nam tính bất chợt kéo đến, hung hăng hôn cô, không thể nào tránh được luôn ấy.

Bóng của hai người được ánh nắng chiều hoàng hôn hắt xuống mặt đất không một kẽ hở.

__________

Chó Corgi đây nha anh em

Chó Corgi đây nha anh em

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.