Có Chồng Là Thần Y

Chương 934: Đánh Đòn Phủ Đầu





Nhà họ Hàn không còn tác dụng nữa, ông Nam Cung cảm thấy bất lực, chỉ có thể xem xem nhà họ Dương có cách gì không.
Nhưng mà hiển nhiên nhà họ Dương sẽ không hành động thiếu suy nghĩ, hấp tấp liều lĩnh nữa, dù sao thì nhà họ Hồ và nhà họ Hàn đều lần lượt thất bại, lần này nếu như nhà họ Dương không làm tốt công tác chuẩn bị, e là đến cuối cùng sẽ thành trộm gà không được còn mất cả nắm thóc.
Nhưng Sở Quốc Thiên đã không có ý định lúc nào cũng ở thế bị động nữa.
Đợi sau khi ra khỏi Y Đạo Môn, anh ta lập tức trở về
Công ty hữu hạn Y dược Thanh Di.

“Đã chuẩn bị xong hết chưa?” Anh đi thẳng đến phòng làm việc của Quách Tiên Nhan.


“Đã chuẩn bị xong tôi, đại ca, chỉ cần anh hạ lệnh một tiếng thôi thì người của chúng em lập tức sẽ làm ngay!” Quách Tiên Nhan cúi đầu với Hạ Thế Bắc nói.

“Vậy thì bắt đầu đi.” Sở Quốc Thiên nghe vậy, xoay người đứng trước cửa sổ kính trong suốt cao từ trần đến sàn lạnh lùng nói.
Rất nhanh, lực lượng mà bọn họ đã bố trí từ trước đã bắt đầu làm các nhiệm vụ được giao cho từng người.
Không mất đến mười phút, phàm là những người có quan hệ với nhà họ Dương đều không thể mua được thuốc của Công ty hữu hạn Y dược Thanh Di sản xuất ở bất cử tiệm thuốc, nhà thuốc nào cả.
Không chỉ có vậy, tất cả những công ty, sản nghiệp cùng tất cả những bạn bè, người thân thân thiết hay những nhân viên có liên quan đến Công ty hữu hạn Y dược Thanh Di có bất cứ liên hệ gì với nhà họ Dương đều bị ghi vào sổ đen hết.
Đến lúc đó, tất cả sản nghiệp, nguồn cung cấp dưới tay nhà họ Dương đều sẽ bị cắt đứt, khách sạn nhà hàng đều sẽ chịu ảnh hưởng, cuối cùng chỉ có thể ngừng hoạt động.
Tất cả những việc này, không cần đến một ngày sau thì nhà họ Dương đã rối lộn tùng phèo hết lên rồi, sắc mặt gia chủ nhà họ Dương trầm mặc âm u ngồi tại phòng khách.
Tất cả mọi người trong nhà đều đứng ở phòng khách, một số người hút thuốc lá mặt ủ mày chau liên tục thở dài, có người thì cầm điện thoại không ngừng gọi điện nói xin lỗi rồi nhận lỗi.
Bầu không khí trong phòng khách nhất thời áp lực tới cực điểm.
Âm!
Đúng vào lúc này, cửa lớn của phòng khách đột nhiên bị người bên ngoài đẩy vào.
Một người thanh niên vội vội vàng vàng xông vào trong nhà, khuôn mặt tràn đầy sự hoảng loạn mà hô hét: “Cậu ơi! Cậu ơi! Cậu giúp cháu với, cậu nghĩ cách giúp cho cháu với, bố cháu sắp không xong rồi!”
Tất cả mọi người nghe tin này không khỏi chấn động ngày ngốc cả người.

Tên nhóc này! Lời này của cháu là có ý gì hả? bố cháu bị làm sao? Xảy ra chuyện gì rồi?” ông chủ nhà họ Dương trầm mặt vội vàng hỏi.

“Thuốc! Thuốc của bố cháu đã uống hết rồi." người thanh niên tinh thần hoảng loạn trả lời: “Hôm nay Công ty hữu hạn Y dược Thanh Di đã ghi cả nhà chúng ta vào sổ đen rồi, thuốc của bố cháu chỉ có thể mua được ở chỗ bạn họ thôi, nhưng bây giờ nơi nào cũng không đồng ý bán cho chúng cháu, lúc này thực sự cháu chẳng có cách nào khác nữa, chỉ có thể tới đây cầu cứu cậu thôi, câu ơi, cậu nghĩ cách giúp cháu với, cậu cứu bố cháu với!”
Tất cả mọi người nghe vậy, sắc mặt đều trầm hết xuống, áp lực bầu không khí đã không tốt bây giờ còn càng trầm trọng hơn.

“Nhóc con à, cháu không cần lo lắng, trước tiên cứu bình tĩnh đi đã, cậu cháu nhất định sẽ nghĩ cách cứu bố cháu” ông chủ nhà họ Dương cúi đầu, giọng khàn khàn khô khốc nói.

“Cậu ơi, trước mắt lúc này tình trạng của bố cháu không thể đợi đến ngày mai được nữa, nếu như trước hôm này chúng ta không lấy được thuốc, vậy thì bố cháu sẽ sẽ” Khuôn mặt người thanh niên đau khổ, mấy chữ cuối cùng cũng không thể bật ra khỏi miệng được.

“Hôm nay cậu đây chắc chắn sẽ nghĩ ra cách để mang thuốc đưa đến nhà cho cháu, hay là thế này, bây giờ cháu quay về chăm sóc bố cháu cho tốt đi, đợi khi nào cậu lấy được thuốc rồi cậu sẽ liên hệ với cháu ngay nhé, được không?” ông chủ nhà họ Dương trấn an nói.


“Cháu cảm ơn cậu, cảm ơn cậu! Người thanh niên lau nước mắt trên mặt, khụt khịt rời đi.
Đợi người thanh niên đã đi rồi, gia chủ nhà họ Dương lại trầm tư suy nghĩ một lúc, lạnh lùng nói.

Lập tức phải người đi mua thuốc về đây cho tôi, không cần biết là dùng cách gì, không cần biết giá cả thế nào, bắt buộc phải mua bằng được một hộp thuốc cho tôi! Đã nghe rõ chưa?"
Một người vội vàng vàng dạ rồi rời khỏi nhà họ Dương.
Nhưng chỉ một lát sau khi người nọ vừa mới rời đi, một người nhà họ Dương đột nhiên xông vào phòng với vẻ mặt hoảng loạn..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.