Có Chồng Là Thần Y

Chương 948: Năm Người Tài Tuấn Đứng Đầu





"Vậy sao.” Sở Quốc Thiên mặc dù cũng có chút tò mò về bảng xếp hạng, nhưng anh cũng không hứng thú nhiều cho lầm: “Bây giờ năm người đứng đầu là ai?"
Lâm Lãng nhớ lại một lúc, trả lời: "Nếu tôi nhớ không lầm, người hiện đang đứng đầu là con trai của của dòng họ Cô Độc là Cô Độc Tất, khoảng hai ba hai bốn tuổi, hiếm khi lộ diện trước mọi người, lúc còn nhỏ đã có thể đạt được cấp độ bậc thầy, không rõ thực lực bây giờ ra sao, nhưng tuyệt đối không thể coi thường"
Thứ hai trong bảng xếp hạng là Tô Tấn của Liệt Hỏa Môn, không quá ba mươi tuổi, cũng đạt cấp độ bậc thầy “Thứ ba là con gái lớn của dòng họ Mộ Dung, Mộ Dung Xuyên, không rõ về tuổi tác, là cấp độ bậc thầy, nghe nói Mộ Dung Xuyên này không chỉ thực sự cao cường, mà còn rất xinh đẹp, có điều vì theo đạo giáo nên chỉ có thể bầu bạn một minh, thật đáng tiếc.
Lầm Lãng nói đến đây thì thở dài tiếc nuối.

"Đứng thứ tư trong bảng là Hoàng Phủ Nhật San của dòng họ Hoàng Phủ, không rõ tuổi tác, cũng là cấp đó bạc thầy Người phụ nữ này là người si mê võ thuật và kiểm pháp nhất trong giới võ thuật cổ đại, tu luyện đến nỗi quên ăn quên ngủ, nhưng có ta cũng là người đẹp, nếu so sánh với Mộ Dung Xuyên thì chỉ kém hơn một chút.” “Cuối cùng người xếp thứ năm trong bảng, không rõ thực lực ra sao nhưng cũng là cấp độ bậc thầy không có tên tuổi gì, về sau người ta phải dùng số năm để biểu tượng cho người trẻ tuổi này.


Người này rất thần bí, có nhiều dòng họ đã đi điều tra, tính kế để bắt người tài giỏi này lộ diện.”
Nghe Lâm Lãng giới thiệu xong, Sở Quốc Thiên nói: “Cô Độc Tất, Tô Tấn của Liệt Hỏa Môn, còn có Mộ Dung Xuyên, ba người này nghe có vẻ rất tài giỏi”
Trong năm người đứng đầu ở bảng xếp hạng võ thuật, Sở Quốc Thiên có một chút chú ý đến ba người đứng đầu Cô Độc Tất, Tô Tấn và Mộ Dung Xuyên.

“Nếu có cơ hội, tôi mong được gặp mấy người này” Sở
Quốc Thiên tùy ý nói một câu.
Nghe xong, Lâm Lãng ngạc nhiên đến mức suýt chút nữa thì không đứng vững.
Đay toàn là những người võ nghệ cao cường không ai muốn động phải, vậy thì có thể hình dung ra câu nói của Sở Quốc Thiên khiến Lâm Lãng kinh ngạc đến nhường nào.
Ba vị trí đầu bảng xếp hạng võ thuật đều là những người đáng sợ.
Mặc dù mấy người này đều là người thế hệ sau, nhưng không ít những người đi trước không dám khiêu chiến với bất kỳ ai trong mấy người này.
Thần y Sở mặc dù cũng là tài năng hiếm có, nhưng e anh vẫn còn khoảng cách xa so với mấy người này.
Chung quy vẫn còn trẻ, nếu nghe thấy có ai có năng lực hơn mình, không tránh khỏi việc không phục, muốn so tài so sức.

Nhưng Lâm Lãng cũng chỉ tự mình nghĩ, nếu anh ta nói ra điều này không tránh khỏi có phần không thoải mái.
Không phải là ông ta cho rằng thần y Sở yếu thế, đối với anh ta, thần y Sở vẫn nên cần có thời gian kinh nghiệm trau dồi thêm.

Có điều nếu như ông ta biết quá khứ và lai lịch của Sở Quốc Thiên, sợ là ông ta sẽ không nghĩ như vậy nữa.
Sở Quốc Thiên không biết lại đang nghĩ cái gì, hỏi thêm: “Vậy võ tổ trước đây ông nói đến là gì?”
Lâm Lãng cười: “Võ tổ này là người đứng đầu của giới võ thuật cổ đại, tất cả các dòng họ đều phải nghe theo mệnh lệnh của ông ta “Nhưng theo như cậu nói, thế lực môn phái của những dòng họ trong giới võ thuật cổ đại đều mạnh như thế, người có năng lực sẽ vô cùng ngạo mạn, vì vậy sao có thể chấp nhận nghe lời người khác chứ?” Sở Quốc Thiên cảm thấy tò mò.
Lâm Lãng thở dài: “Bởi vì trên bọn họ còn có một thế lực không thể không khiến bọn họ sợ hãi và kiêng kị, đó là Võ tộc nhà họ Vương.

Thực lực của Võ tộc nhà họ Vương không thể nào tưởng tượng được.


Chỉ cần xích mích với một người nào đó trong giới võ thuật cổ đại, tuyệt đối không nhân nhượng, vì thế cơ bản là không có ai dám chống lại võ tổ”
Nghe xong, Sở Quốc Thiên suy tư một lúc.
Lâm Lãng tiếp tục nói: “Có điều Võ tộc nhà họ Vương tương đối khiêm tốn, bình thường rất ít khi ra ngoài, chỉ khi nào xảy ra chuyện quan trọng, cần bọn họ dẹp loạn thì bọn họ mới xuất hiện thôi.”
Sở Quốc Thiên quay sang nhìn Lâm Lãng: “Võ tộc nhà họ Vương thực sự lợi hại như thế? Chẳng lẽ tất cả thể lực gộp lại ông ta đều có thể áp chế được?"
Nghe vậy, sắc mặt vốn không thể hiện rõ của Lâm Lãng bồng trầm xuống.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.