-Chắc vậy!-Trang quay qua nó luyên thuyên một mình tiếp.
Tua………..
Reeng…reeng
-Yeeeee…..Đã được về!-Trang reo lên rồi kéo nó ra khỏi lớp bỏ Khánh chạy theo gọi ý ới
-Trang bà đem em tui đi đâu đó!
Trang bỏ mặc Khánh lôi nó ra cổng trường rồi chạy đi lấy xe,Khánh chạy đến
-Chạy nhanh kinh!
-Anh làm gì?Không về à?
-Có nhưng bây giờ em đang ở đâu?Hay đến nhà anh đi!Anh ở có một mình!
-Em có mua một căn biệt thự rồi!
-Nhưng không được!Anh đến ở cùng em!Nếu em gặp chuyện gì anh biết nói sao với chú!
-Thế cũng được!
-Vậy cho anh địa chỉ!Mai anh dọn đến!
-Ừm!Đây!-Nó lấy một tờ giấy với một cái bút ghi vào rồi đưa Khánh
-Tạm biệt!-Anh nó hun vào má nó
-Uk!-Nó
-Nè!Em chưa hun tạm biệt anh!-Khánh chỉ chỉ má
Nó nhíu mày rồi hôn vào má Khánh một cái
(Đó là cách chào tạm biệt của anh em nó.Kì quặc)
Từ đằng xa hắn nhìn thấy cảm giác khó chịu dâng lên.Mặt đằng đằng sát khí bỏ về.
Nó với Trang cũng về nhà.Nó thì ngủ ngon lành nhưng hắn vừa về thì lao lên phòng.Người hầu sợ sệt nhìn hắn tỏa ra hơi lạnh.Khi vừa đáp xuống giường hắn hét lên
-AAAAAAA…..
Rồi hắn mất ngủ cả buổi tối vì hình ảnh nó với Khánh cứ ám hắn.Hắn cứ tưởng tượng nếu nó là Băng thì……(Đúng là chị Băng đó.Tìm đâu nữa)
Sáng hôm sau,hắn dậy mang theo hai cặp mắt gấu trúc đi học.Đang đi trên đường mắt nhắm mắt mở mà không để ý phía trước có một chú mèo.Hắn sắp tông vào thì thấy một mái tóc tím quen thuộc lao ra giữa đường.Bây giờ không tỉnh cũng phải tỉnh vội vàng phanh xe lại”Kettttttt….”mũi xe moto cách nó 1cm nữa là đâm.Nó vẫn bình thản ôm con mèo đứng dậy như không có chuyện gì xảy ra.Hắn thì thở phào nhìn nó rồi nhảy xuống xe vứt đấy gọi quản gia tự đến vác về.Hắn đi theo nó
-Cô là Linh?
Nó nhìn hắn rồi gật đầu vuốt ve con mèo.
-Cô rất giống với một người tôi tìm kiếm.Cô ấy cũng có mái tóc tím,tính lạnh lùng và chỉ khác là cô ấy có màu mắt xanh rất đẹp!-Hắn nói.
Nó nhìn đồng hồ,rồi lại nhìn hắn vội vàng thả con mèo vào trong cặp rồi cầm tay hắn kéo đi chạy thật nhanh.Hắn bị nó cầm tay thì giật mình nhưng không có ý định buông ra mà nắm lại,hơi ấm từ tay hắn truyền vào khiến cả người nó len lỏi cảm giác kì lạ.Cả hai chạy đến trường học nhưng cổng đã đóng.Nó ngẫm nghĩ rồi lôi hắn ra sau vòng theo tường ra đằng sau trường.Nó thả tay hắn ra khiến hắn cảm thấy hụt hẫng.Bây giờ nhiệm vụ cao cả của 2 người là trèo tường.Nó thả con mèo ra cho lên vai rồi quăng cặp vào.Nó nhìn cái váy ngắn quá không thể trèo tường được bền tháo nơ ra buộc vào mắt hắn
-Cái gì vậy?
-Đứng yên đó!Tôi nói bỏ ra mới được bỏ!
Hắn gật cái.Nó yên tâm nhảy lên rồi đáp xuống đất một cách an toàn.
-Tháo ra đi!Nhảy qua đây!
Hắn tháo nơ ra rồi trèo qua tường.Hắn trả nơ cho nó rồi phì cười.Hắn kéo lên lớp nó.Cô giáo đã vào nhìn thấy nó liền nói
-Em đi học muộn!Đi đâu mà giờ mới vào!
-………..-Nó vẫn im lặng
-Em ấy đi theo em!-Hắn bước vào cô nhìn thấy hắn thì sợ sệt
-Băng…em..em vào lớp đi!Lần sau đi sớm nhé!
Nó bình thản vào lớp trước cái nhìn ghen tị của bọn con gái và cái nhìn nảy lửa của Kim”con nhỏ chết tiệt!Đã quyến rũ anh Khánh còn quyến rũ anh Thiên của tao!Mày phải trả giá!”.Hắn thì vẫn vô tư
-Cô bé!Chiều đợi anh ở cổng trường!-Hắn nói rồi quay đi lạnh lùng.
Nó ngồi xuống lấy con mèo trong cặp ra ngồi vuốt ve.Cô giáo nhìn thấy cũng không dám nói gì vì sợ hắn.Còn Trang thì không bắt chuyện được trong lòng rất nôn nóng mong ra chơi,Khánh thì
-Em với tên đó có quan hệ gì?Nó có làm gì em không?Em bị làm sao không?Anh bảo đưa đi mà không chịu?Nó mà làm gì em anh quyết không tha!
-Bạn bè!Bình thường!-Đó là câu trả lời của nó
-May cho hắn!Khônh thì anh phải xé xác hắn ra!
-Thôi!Không sao mà!Hắn từng là vệ sĩ của em khi ở biệt thự!
-Ờ!Tốt cũng may hắn không phát hiện!
Thế là cả buổi học toàn những ánh mắt viên đạn hướng về phía nó.
Reeng…..
Chuông vừa reo,Trang đã kéo nó xuống vườn hoa của trường-nơi ít người đến nhất.Trang hỏi thì nó nói kể lại mọi chuyện.
-Hay hắn thích mày!
-Tao không quan tâm!
-Tao khát quá!Tao đi mua nước,mày uống gì không?
-Trà sữa!
-Suốt ngày trà sữa!
-Ngon!
-Ok ok!-Trang nói rồi chạy đi.Nó vẫn ngồi nghịch con mèo mà không biết từ đằng xa có người theo dõi.Điện thoại nó reo
“Số lạ?”Nó nghĩ rồi bắt máy
-Mày tránh xa anh Thiên và Khánh ra!Nhất à anh Thiên là của tao!Mày đừng có quyến rũ rồi bât cá hai tay……Tít..tít!-Bên kia nói chưa hết câu nó đã tắt máy”Bệnh hoạn”nó nghĩ,còn bên kia không ai khác là Kim
-Mày nhất định phải CHẾT!-Kim nghiến răng rồi bỏ đi.Trang quay lại hai người cùng về lớp tiết học bắt đầu tiếp….