Một buổi sáng “YÊN TĨNH”,Vâng phải nói là rất rất “YÊN TĨNH” Tại một biệt thự………
-NGUYỄN NHẬT VŨ!NGUYỄN NHẬT VY!ĐỨNG LẠI CHO MAMA!-Nó hét ầm ĩ lên và hiện giờ đang đuổi theo hai đứa nhóc 5 tuổi ở ngoài vườn
-ĐỨNG LẠI ĐỂ MAMA CHO ĂN ĐÒN À??CON KHÔNG NGU!HAHAHA….-Tiếng cười tinh nghịch của thằng bé vang lên
-CÁI GÌ???MAMA MÀ BẮT ĐƯỢC LÀ CHUẨN BỊ TINH THẦN ĐI!!!!
-Anh hai à!Có ổn không?-Cô bé bên cạnh lên tiếng
-Ổn mà!Mama không bắt được đâu!Vào đây!-Thằng bé kéo cô bé nấp vào trong cánh cửa
Nó nhìn quanh mà không thấy hai đứa nhỏ đâu
-Sao mình lại có hai đứa con như thế cơ chứ!-Nó than thở rồi thấy cánh cửa đang lấp ló
-Há…Thấy rồi nhá!-Nó đi đến gần cánh cửa
-Chết rồi!Anh hai ơi!Làm thế nào bây giờ???
-Chạy đi!-Thằng bé kéo tay chạy đi nhưng nó đã túm được
-Vũ!Vy!Xem hai con định chạy đi đâu!!!
-Mama à!Tại papa xui con đọc nhật kí của mama mà!-Vũ
-Đúng đấy!Papa bảo là xem mama viết gì!!-Vy
-Papa con nói thế đúng không??-Nó đen mặt
-D..D…DẠ!-Vũ và Vy run run thấy nó sắp nổi cuồng phong
“Papa..Hai đứa con bất hiếu!Papa phải ráng sống ngen!!!”Vũ và Vy cầu nguyện cho hắn
-Anh dậy rồi đây!Mấy mẹ con ồn ào thế??-Hắn bước ra ngáp ngắn ngáp dài
-Anh còn nói được nữa à?-Nó thả hai đứa con xuống,mặt hầm hầm tiến về phía hắn
-E…em….l…làm sao vậy?-Hắn tự động lùi lại
-Còn làm sao à?Hai đứa!-Nó
-Có con!-Vũ và Vy “bay” đến chỗ nó
-Nói!Ai xui con đọc nhật kí của mama!
-Papa à!Hai đứa con bất hiếu,bán đứng papa nhưng con sợ mama hơn,papa cố gằng sống,đừng tử trận nhé!Có gì,hằng năm con sẽ thắp hương cho papa,papa à con…….-Vũ và Vy chả vờ khóc lóc làm mặt hắn tái mét,nó ngắt lời
-Nói nhanh!Lằng nhằng!
-D…d….dạ….là….là…-Vũ
-Nhanh!-Nó gằn giọng
-LÀ PAPA XUI CON!CON XIN LỖI!PAPA CỐ GẮNG NHÉ!-Vy hét lên rồi chuồn mất
-Hừ!Sao con còn bán đứng papa là sao?-Hắn lải nhải
-Bây giờ tôi phải xử anh!-Nó cười nham hiểm đến chỗ hắn
-í…vợ yêu quý à!Vợ tha chồng lần này nha nha!!Vợ yêu!!!-Hắn cười méo mó nhưng thấy nó không lay chuyển liền quay qua Vũ
-Hic….vợ à!-Hắn quay sang nó,nó đang định cho hắn nhừ tử thì
“Ping…Pong….”
-Í!Em ơi!Có người kìa!Ra mở cửa!-Hắn như vớ được vàng
-Hừ!Anh cứ chờ đấy!Tối nay tôi tính sổ!-Nó hăm dọa rồi ra mở cửa.Hắn chạy lên phòng vội vàng thay đồ để đi làm.Nó thì đi ra cổng biệt thự
Cạch…..Chiếc cổng mở ra
-Là cô à?-Nó nhìn người đó sắc lạnh
-Tôi chưa bỏ cuộc đâu!Cô phải chết!Anh Thiên sẽ thuộc về tôi!-Người con gái đó bỏ đi
Người con gái có vóc dáng,khuôn mặt giống nó chỉ trừ mái tóc vàng,đôi mắt đen thôi-Đó không ai khác là n.y cũ của hắn.Người đã làm hắn và nó chia cắt nhưng không thành.Bây giờ cô ta sẽ làm gì đây??????
Nó đi vào trong kể lại cho hắn rồi trách
-Anh đó!Đào hoa vừa thôi!Lấy vợ rồi mà vẫn còn người đeo bám!
-Anh biết mà!Nhưng cô ta không phải n.y anh đâu!Hồi anh học với cô ta,cô ta cứ bám lấy anh rồi tự nhận làm n.y anh!Rõ khổ,mà hình như cô ta là người nước ngoài lấy tên là…là…Setoru!
-Ờ!Thế mối tình đầu của anh là ai rồi thứ 2,3,… kể hết ra để em còn đề phòng!-Nó liếc hắn sắc lạnh
-Em là mối tình đầu và mối tình 2,3…. đó còn đề phòng nữa không,em là nhất rồi!-Hắn
-Tốt!Em là nhất còn anh là cuối nhé!
-Gì?Em quá đáng!Em có thằng nào rồi phải không?-Hắn khóc
-Haha,có nhiều!Thằng con zai,papa em,anh Khang,Khánh,họ hàng,ông,tổ tiên,…..đó…đó…nhiều chưa?-Nó cười
-Anh đâu nói cái đó!Thôi híc anh đi làm đây!-Hắn ủ rũ đi ra xe ôtô
-Chồng đi làm về sớm!
-Ờ!-Hắn lái xe đến tập đoàn luôn
Còn nó……
-Vũ,Vy đến giờ đi học rồi con!Ra đây!Mama đưa đi học nào!-Nó gọi lớn
-Dạ!-Vũ và Vy đeo balo đi ra xe theo nó
Đến trường mẫu giáo……..
-Hai con đi học về nhớ chờ mama khômg được đi theo ai nghe chưa?
-Dạ!-Vũ
-Cả papa nữa ạ?-Vy
-Ừ!Bơ papa luôn!Cho chừa!
-Dạ!Con vào đây!Pi Pi mama!-Vũ và Vy
-Bye hai con!-Nó cười rồi đi về
……………Giờ về của trường mẫu giáo………
Vũ và Vy đi với nhau ra cổng trường chờ nó.Đang đứng thì có ai đó chụp thuốc mê,Vy thì thiếp đi,Vũ cố dẫy dụa rồi để lại một mảnh giấy không cho người kia biết sau đó cũng nhắm mắt luôn.Người kia đưa Vũ Vy đi…….
Chiếc xe đó vừa rời đi thì nó cũng vừa đến,tìm quanh không thấy hai đứa thì đâm ra lo lắng bỗng nhìn thấy tờ giấy màu đỏ có in hình bông tuyết là kí hiệu mật nguy hiểm của gia đình nó.Nó vội vàng nhặt mảnh giấy lên
-Bắt cóc!-Trong tờ giấy ghi thế bởi vì mỗi tờ giấy đều ghi mỗi chữ riêng và Vũ đã để lại mảnh giấy nguy hiểm.Nó bàng hoàng,ngã quỵ xuống,bác lái xe đỡ nó
-Phu nhân không sao chứ?
-Bác ơi!Đưa cháu đến tập đoàn nhanh nhất có thể ạ!
-Vâng!
Bác lái xe đưa nó đến công ti chính của tập đoàn-nơi hắn làm việc.Nó gọi bao nhiêu cuộc nhưng hắn vẫn không nghe máy.
Đến công ti……
Nó vội vàng xuống xe,đang vào thì bảo vệ chặn lại
-Cho hỏi cô là ai?
-Tôi đến tìm tổng giám đốc!
-Vậy cô vào đi!
Nó bước vào đến quầy lễ tân,có hai đứa con gái đang ăn mặc hơi hở hang,mặt mũi mấy tá phấn liền
-Cho tôi hỏi phòng tổng giám ở đâu?-Nó
Hai ả ta quay ra,choáng ngợp trước vẻ đẹp của nó nhưng cũng trả lời
-Cô có hẹn?
-Tôi không có hẹn nhưng đang có việc gấp!-Nó
-Xin lỗi cô!Tổng giám đốc không có thời gian tiếp cô đâu!-Hai ả con gái chạnh chọe vì ghen tị với nó
-Nói tôi là Nhật Anh Băng Băng là người mà Nguyễn Minh Thiên sợ nhất!Kêu anh ta xuống!-Nó lạnh lùng làm hai ả ta run run
-Tổng giám đốc của chúng tôi là người không bao giờ sợ ai!
-Bảo tôi là vợ hắn!
-Vợ?Hahaha…..-Hai ả ta và mọi người xung quanh cười
-Tổng giám đốc chúng tôi còn độc thân!Chưa có vợ,cô đừng có nhận vơ!
(Nó và hắn lấy nhau nhưng chưa công khai vì sợ những người có ý định hại hắn không làm gì được sẽ chuyển sang nó và con nên chuyện này bí mật.Chưa ai biết)
Nó bực mình,con thì bắt cóc mà chồng thì gọi không được,nó tự đi tìm phòng hắn,hai ả ta vội chạy theo nó gọi bảo vệ lôi nó ra nhưng nơ nhanh chân hơn đã vào thang máy,ấn số cao nhất của tòa nhà rồi đi ra đến cuối hành lang,đi theo cảm tính thì đúng là phòng Tổng giám đốc cái bảng chữ to đùng trước cửa.Nó đang định mở thì bị bảo vệ giữ lại,nó cố vùng ra nhưng không được liền hét lên
-NGUYỄN MINH THIÊN ĐÂU!RA ĐÂY CHO VỢ!
Hắn đang làm việc nghe tiếng hét liền giật mình đứng dậy hỏi thư kí đứng bên cạnh
-Có ai ở ngoài?
-Dạ!Tổng giám đốc,là một đứa con gái tên Nhật Anh Băng Băng tự xưng là vợ của giám đốc!Tôi thấy không cần báo nên đã nói bảo vệ đưa cô ta ra!Không ngờ cô ta đi được đến đây!-Ả thư kí giọng điệu
-Cô bị đuổi việc!Về đi!-Hắn lạnh lùng,ả thư kí thất thần khóc lóc hắn thì vội vàng mở cửa thì thấy nó đang bị bảo vệ đưa đi
-Tổng giám đốc!Chúng tôi xin lỗi đã làm phiền ngài!-Một người bảo vệ
-À!Chồng ra rồi phải không?Chắc luyến tiếc em thư kí à!Hai con bị bắt cóc rồi thanh thản ghê ha!Điện thoại gọi không nghe!-Nó lườm hắn lạnh lùng rồi vùng ra khỏi đám bảo vệ
-Em vừa nói gì?Con bị làm sao?Sao bị bắt cóc!Biết là ai chưa!-Hắn lắc lắc nó làm đám bảo vệ ngơ ngác nhìn nhau
-Hứ!Anh đi với em thư kí đi!Không cần quan tâm mẹ con tôi!-Nó quay mặt bước đi,hắn chạy theo
-Vợ à!Anh xin lỗi mà!Nha nha!Thư kí chồng đuổi rồi!Vợ à,chồng để quên máy trong phòng họp mà!Nha nha!Vợ yêu!-Hắn năn nỉ (Chậc!Hai đứa con bị bắt cóc mà vợ chồng này vô tư quá╮(╯◇╰)╭)
-Vậy để vợ làm thư kí cho chồng!
-Ok ok luôn!Híhí!Giờ chúng ta đi cứu con thôi!
Hắn vui vẻ đi với nó xuống tầng làm mọi người ngạc nhiên mồm há hốc
-ĐÂY LÀ VỢ TÔI!HÔM NAY MỚI RA MẮT MỌI NGƯỜI!-Hắn nói làm tất cả các nhân viên sợ hãi nhất là hai ả ở quầy lễ tân
-Chồng sa thải hai người tiếp tân!Thay người nào ăn nói lịch sự hơn đi nhất là ăn mặc nữa!Nhìn thế này người ta bảo đây là bar mất!-Nó
-Ừ!Hai cô bị sa thải!-Hắn cũng nhìn hai ả mà phát ớn luôn không cần nó nói cũng cút hết
Hai ả nhân viên cùng thư kí khóc lóc,van xin nó và hắn nhưng nào ai nói được hai tảng băng lạnh lùng này.Cuối cùng chuyện nó là vợ hắn lan ra rộng,mọi người ai ai cũng khiếp sợ, con gái mafia và tổng giám đốc tập đoàn lớn mạnh nhất thế giới muốn chết mới chống lại thôi.
Nó và hắn đi về nhà,gọi cho
Khang,Khánh,Trang,Trùm mafia-Papa nó và bảo mọi người đi tìm.Nó sực nhớ ra là chiếc vòng cổ mà nó tặng cho Vũ và Vy có thiết bị định vị liền nhanh chóng kết nối và tìm…..
Hiện tại Vũ và Vy đang ở nhà hoang XX,ngoại ô thành phố.Hắn và nó vội vàng đi đến chỗ đó.Mọi người đã được thông báo và hiện tại đang lo lắng vì nó và hắn bảo không được đi theo.