Có Chuyện Muốn Nói Cho Ngươi

Chương 8



Lục Tĩnh Sanh nhanh chóng quyết định các hạng mục của [Phù Sinh], xác định xong đạo diễn sau đó tìm Tương Tiểu Phù, hỏi nàng gần nhất nam nữ diễn viên trẻ tuổi nổi tiếng nào nhiều, có thích hợp diễn bộ này hay không. Tương Tiểu Phù cho nàng một danh sách, gọi thêm Diệp Hiểu Quân tới cùng thảo luận, lựa chọn xong sau đó liền liên hệ công ty đối phương cùng thỏa thuận hợp tác. Bởi vì là xuất phẩm đầu tiên của công ty con Tuấn Thiên tập trung đầu tư, đạo diễn lớn, chế tác có tiếng, kịch bản lại tốt, diễn viên chính rất nhanh liền xác định xong.

"Thời gian đầu tuyên truyền phải bắt đầu từ truyền thông". Tại hội nghị thảo luận công tác tuyên truyền, Lục Tĩnh Sanh nói,"Tôi có đề nghị này, ngay từ đầu không cần trực tiếp công bố danh sách diễn viên, trước tiên ở Weibo của đạo diễn thả cái mánh lới, hỏi mọi người hy vọng ai tới tham diễn, bỏ phiếu, hơn nữa hứa hẹn diễn viên nào số phiếu cao thì thăng chức tới biểu diễn. Này hai cái tiểu thịt tươi khẳng định tiếng hô rất cao, chơi một chút trò chơi nói được thì làm được, đề tài cũng sẽ nhanh liền nổi lên.".

Tất cả mọi người đang ngồi đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý, số người nịch nọt cũng không ít.

Loại bỏ một số lớn những trung tầng cá nhân không có cống hiến, đề bạt công nhân viên trẻ tuổi thay thế, bộ máy Bác Triển cũ ra đi không ít vị trí, chính là hiện tại khẩn cấp cần tuyển người, hạng mục mới đã ở giai đoạn lửa nóng khởi động, toàn bộ công ty tiến vào giai đoạn tất cả đều bận rộn tràn ngập nhiệt tình.

Vòng thứ nhất tuyên truyền [Phù Sinh] dựa theo ý kiến Lục Tĩnh Sanh thực hiện thập phần thành công, đề tài nổi lên đứng hàng đầu. Bác Triển rèn sắt khi còn nóng, tính toán tiếp tục truyền tin tức đi rộng rãi. Hiện tại cho truyền một chút tin đồn của cặp đôi sao nam nữ nhân vật chính, nhóm quần chúng bây giờ cũng đã luyện tới thành lão với thể loại tin tức này, được thả chút manh mối, chắc chẵn sẽ là một ngụm bùng nổ.

Tuyên truyền bên kia cùng truyền thông phối hợp tốt, làm cho nữ chính nửa đêm bị chụp lén ở phụ cận nhà nam chính, mà nam chính đã có bạn gái cố định. Người đại diện nam chính tiểu thịt tươi nhìn bản kế hoạch mà thẳng nhíu mày:"Các ngươi cũng quá tổn hại rồi, khó coi vậy, chơi cái gì".

Đại diện tuyên truyền của Bác Triển:"Còn không phải là vì chúng ta hai bên cùng có lợi thôi sao. Chờ kì tuyên truyền đi qua khẳng định làm sáng tỏ rõ ràng.".

"Được, vậy cứ như vậy đi.".

Nữ nhân vật chính đêm hôm đi tới tiểu khu nam chính, bị tố là hẹn hò, nam chính bắt cá hai tay, táng tận thiên lương. Tin vừa đưa ra, khắp nơi nhảy tới Weibo nam chính khiển trách, giết tới máu thịt tuôn trào, các đoạn tin ngắn thần tốc phát đi, lập tức quét đến chủ đề đầu bảng. Công ty đại diện nam, nữ nhân vật chính lập tức đi ra làm sáng tỏ, nói nữ chính là đến bàn công việc, có cả thành viên đoàn phim đi cùng. Hai người sau đó cũng đứng ra thanh minh, khiển trách truyền thông nhàm chán thêm vô lương.

Cái này một lớp dư luận mới vừa dẹp xong, lại đến một lớp.

Song phương đội ngũ vừa mới làm sáng tỏ chưa được nửa tháng, lại nổi lên tin đồn hai người lén mua biệt thự, chuẩn bị ở chung, còn đồn ra hai cái bóng lưng mơ hồ cùng khung cảnh bên ngoài khu biệt thự. Lúc này đây song phương cũng chưa lập tức nhảy ra, lắng đọng lại hai ngày, nam chính tuyên bố cầu hôn bạn gái lâu năm trên weibo, nữ chính cùng thành viên tổ phim cùng nhau dâng lên chúc phúc, một lần nữa công phá lời đồn.

Về phần căn biệt thự cùng bóng dáng kia, cũng liền mai một trong một mảnh một đống tiếng chúc phúc, không ai truy cứu nữa.

Đến đây, [Phù Sinh] có sức lan tỏa rộng lớn, kỳ thứ nhất tuyên truyền chấm dứt.

[Phù Sinh] kể về một đôi vợ chồng từ thanh mai trúc mã một đường lớn lên, trải qua cải cách đi vào thời đại mới, hai người cùng nhau trải qua những khó khăn trong cuộc sống sinh hoạt, lại ở lúc tuổi già gặp phải nguy cơ tình cảm. Nguyên lai người chồng vẫn luôn giữ một bí mật kinh thiên, vợ anh chưa bao giờ biết......

Nam nữ diễn viên chính đều là không đến ba mươi tuổi, muốn từ mười lăm, mười sáu tuổi một mực diễn đến bảy mươi tuổi, hiệu quả hoá trang cùng khả năng thể hiện của bọn họ cũng đều phải chịu đủ nghi ngờ cùng chú ý. Nhất là đội ngũ fan hâm mộ sẽ chờ xem bộ dáng biến lão của tiểu diễn viên yêu quý nhà mình, phim còn chưa có chiếu mà đã dấn đến cả đống bình luận:

Nhìn đội hình diễn viên này đủ hiểu rồi...... Trịnh đạo diễn có tiếng trong giới đạo diễn như vậy, như thế nào lần này tuyển diễn viên ánh mắt kém như vậy? Già nên hồ đồ rồi chăng?

Tốt xấu bình luận thi nhau nổ ra tranh đua thắng bại?

Chờ tới khi sản phẩm ra mắt có lẽ cũng không kết thúc.

......

Những bình luận phản đối tự nhiên sẽ đưa tới kháng nghị mãnh liệt từ fan, thêm truyền thông tuyên truyền bên này châm ngòi thổi gió, điện ảnh tuyên truyền theo đó cũng tung thêm mấy tấm hình kéo cho song phương chiến đấu véo được người ngã ngựa đổ.

Đối với thủ đoạn tuyên truyền của công ty, Diệp Hiểu Quân không đưa ra bình luận gì.

Mới đầu khi chân ướt chân ráo bước vào ngành này, Diệp Hiểu Quân đều cảm thấy buồn nôn với loại này lăn qua lộn lại lung tung dẫn đường tin tức, vài năm qua đi, thấy nhưng không thể nói gì.

Từng cái vòng luẩn quẩn đều có quy tắc trò chơi riêng nó, nàng chỉ làm tốt chính mình bản chức công tác là tốt rồi.

Vào tổ đã hơn nửa tháng, kịch tổ ở tại một thị trấn nhỏ miền nam tên là Thiệu Huyện quay phim. Thiệu Huyện ba mặt đều là núi, giao thông không phát triển, phòng ở nơi này tuổi tác so với Diệp Hiểu Quân còn lớn hơn, có thể tái hiện tốt lắm cảnh tượng những năm sáu mươi niên đại trước.

Kịch tổ bao toàn khách sạn tốt nhất ở địa phương, Diệp Hiểu Quân thích thanh tĩnh, một mình một người ở tại tầng cao nhất. Tương Tiểu Phù biết nàng ở thời điểm nghiên cứu kịch bản không thích ai quấy rầy, cũng rất ít khi đi tìm nàng.

Nói là khách sạn tốt nhất, nhưng thực ra điều kiện khách sạn này so sánh ra cũng không hơn những khách sạn khác bao nhiêu.

Khách sạn phương tiện cổ xưa, trần nhà nước đọng che kín, sàn nhà buồng vệ sinh có rửa cũng rửa không sạch những vật chất không rõ tên họ, đốt nhang muỗi còn thỉnh thoảng có thể nghe thấy âm thanh muỗi bay......

May mắn là Diệp Hiểu Quân không phải lính mới, ngay khi xác định địa điểm quay chụp nàng liền dự đoán được hoàn cảnh gian khổ, có tính khiết phích nàng trực tiếp mang theo chăn mền, gối đầu cùng ga giường đút đầy hai cái rương hành lý, hết thảy đều mang, sắp xếp giường đệm tốt, vừa vào nhà liền tiến đến trên giường cũng không đi chỗ nào cả, tắm rửa cũng là quyết định nhanh chóng trong 10′ toàn bộ giải quyết.

Điều kiện mặc dù gian khổ, nhưng Diệp Hiểu Quân lại cảm thấy rất vui vẻ.

Trịnh đạo diễn gầy gầy gò gò, đến phim trường luôn đội mũ lưỡi trai, rất ít thấy hắn cười, dường như bị đao gọt trên mặt che kín nếp nhăn, không nói nhiều lời, đôi mắt lại đặc biệt lợi hại, dường như ai bị hắn liếc mắt một cái thì mấy cái sự tình cuộc đời đều nằm gọn trong lòng hắn đi. Trịnh đạo diễn chỉ nói chuyện liên quan đến công tác, lời nói cực nhỏ, đối với người xa lạ mà nói hết thảy không trả lời, không ít người đều đối với hắn sợ hãi.

Không trách mọi người sợ hắn, Trịnh đạo diễn phi thường nghiêm khắc, quay phim không thuận lợi là áp khí trong lời nói lập tức liền tăng lên, không nói một lời hướng chỗ ngồi xuống, người khác đại khí không dám ra.

Hắn cũng thường xuyên có rất nhiều ý tưởng cùng với biên kịch là Diệp Hiểu Quân thảo luận. Nhân vật này có hành vi hợp lý hay không, đối với cá tính của hắn không phù hợp, hay trang phục có phải hay không cần điều chỉnh, muốn hay không thêm một cặp mắt kính cận đen? Từ tạo hình nhân vật tới bối cảnh toàn bộ đều tự mình đến hỏi.

Trịnh đạo diễn đã qua cái tuổi năm mươi, từng chỉ đạo qua rất nhiều bộ phim nổi tiếng, thậm chí ở đấu trường quốc tế cũng lấy được tới giải thưởng lớn, xem như là đạo diễn lớn là trụ cột vững vàng trong giới đạo diễn. Cho dù đức cao vọng trọng, hắn như trước vẫn rất tôn trọng ý tưởng của biên kịch trẻ tuổi là Diệp Hiểu Quân, mỗi lần Diệp Hiểu Quân đưa ra ý kiến chính mình, hắn đều chậm rãi gật đầu, cân nhắc một lúc, sau đó sẽ đưa ra ý kiến của mình, luôn có thể một câu thống nhất.

Hai diễn viên chính trẻ tuổi cũng làm cho Diệp Hiểu Quân nhìn với cặp mắt khác xưa.

Nữ diễn viên chính mấy ngày hôm trước bị cảm nắng, cũng chưa khỏe hẳn, thậm chí sau khi quay xong vài phân cảnh nhưng lại đột nhiên ói ra chính mình một thân, trợ lý lúc này mới xông lên, đạo diễn kêu tạm dừng. Nôn một lần là ói ta toàn bộ, thuốc uống vào cũng ra đi không có hiệu quả gì, nhưng vì để không chậm trễ tiến độ đoàn phim, vài ngày quay phim nàng đều tập trung cao độ. Ở trước máy quay biểu hiện liền linh động lanh lợi, một chút đều nhìn không ra bộ dáng sinh bệnh, vừa đến thời điểm nghỉ ngơi phải dựa vào ghế nằm, nhắm mắt dưỡng thần, cả người xụi lơ, mở lại máy quay phim liền lập tức lên tinh thần, nắng chiếu vào trên người nàng kia một thân áo bông, nóng tới dường như toàn phía sau lưng đều ẩm ướt. Đạo diễn khuyên nàng đừng cứng rắn chống đỡ, không được liền nghỉ ngơi, nàng lắc đầu nói không sao, đừng chậm trễ chính sự.

Nam diễn viên chính một lần quay cảnh xe rượt nhau diễn đi lên liền thực sự bị xe động phải, cánh tay cọ đến thô ráp một đạo huyết nhục mơ hồ. Sau khi đơn giản xử lý rồi băng bó, hắn xem qua phân cảnh vừa quay kia, hiệu quả cũng không tệ lắm, phi thường chân thật, nhưng tư thế có chút bất nhã. Nam chính liền đề nghị quay lại một lần nữa, vẫn là lấy phương thức thực tế như vừa rồi. Vì hắn tăng thêm phòng hộ, sau đó hắn chạy như điên thể hiện cảnh ngã như thực, toàn bộ thành viên đoàn phim đều thót tim, sợ hắn ngã thật tới trọng thương. Đạo diễn hô cut, hắn liền quỳ đứng lên làm cái mặt quỷ trước màn ảnh.

Tại thời kỳ đầu tuyên truyền, đại khái là chịu ảnh hưởng của phương thức tuyên truyền tung tin đồn nhàm chán của nam nữ diễn viên chính, Diệp Hiểu Quân tổng cảm thấy hai diễn viên trẻ tuổi này có chút là kiểu bình hoa di động, bộ dạng đẹp mắt, nhưng khả năng kiêu căng, diễn xuất bình thường, có lẽ không quá có thể đảm nhiệm độ khó của nhân vật yêu cầu. Nhưng biểu hiện của bọn họ lại vượt quá so với dự kiến của Diệp Hiểu Quân, mỗi khi có thời gian liền lôi kéo Diệp Hiểu Quân tán gẫu về nhân vật, đêm hôm khuya khoắt cũng trông thấy trong phòng cả hai vẫn sáng đèn.

Không thể bởi vì bộ dạng lớn lên đẹp mắt, tuổi còn trẻ mà hai người cũng đã đạt được thành công mà khinh thị bọn họ. Thiếu niên có chí, nhất định bọn họ có lý do đắc chí.

Diệp Hiểu Quân thích làm bạn cùng người kiên cường mạnh mẽ, mọi người cùng tiến bộ, coi như là tổ kịch điều kiện có gian khổ nàng cũng thích thú.

Trời tháng sáu, thị trấn nhỏ phía nam bạo nhiệt, đã liên tục ba ngày nhiệt độ đều cực nóng đột phá 35 độ, hơn nữa còn xu hướng tăng cao hơn. Tổ kịch đã có mấy người đổ bệnh, đạo diễn đành điều chỉnh chậm lại tiến độ quay hình.

Trời nóng cứ như lò lửa, không khí như cục cao su, hướng trong lỗ mũi khẽ hấp đều là nhiệt, vừa tỉnh dậy người liền hỗn loạn, cảnh vật trước mắt cũng bắt đầu vặn vẹo.

Ở ngay tại cửa, Lục Tĩnh Sanh đi đến.

Lục Tĩnh Sanh trước khi đến đã cố ý đánh điện thoại cấp Tương Tiểu Phù, hỏi đoàn phim cần cái gì nàng hỗ trợ thêm.

Chính trực vào giữa trưa, mọi người đoàn phim đều tập trung tại nhà ngang, nghỉ ngơi chờ đợi cảnh quay. Vốn mọi người đều yên tĩnh mà chống cự nóng bức, Tương Tiểu Phù một cỗ tiếng nói vang đến:"Thổ hào — cầu đồ uống lạnh! Cầu hoa quả! Tốt nhất có thể mang đến cái tủ lạnh— nhanh nóng đến chết rồi!".

Mọi thành viên Kịch tổ đều quay đầu đánh đến ánh mắt chờ mong, Tương Tiểu Phù hướng bọn họ nói:"Lão bản điện thoại!".

Mấy cái trẻ tuổi tiểu trợ lý nhao nhao bay lên nói muốn Cocacola ướp lạnh, muốn kem Haagen-Dazs, muốn...

Diệp Hiểu Quân đang ngồi ở một bên ghế gỗ, đang cố buộc đám tóc dài lên, một cỗ tiếng nói của Tương Tiểu Phù kia nàng đều nghe thấy, lấy ra khăn tay đang muốn lau đi cái trán nhễ nhại mồ hôi, Tương Tiểu Phù bỗng nhiên quay đầu đối với nàng hỏi:"Hiểu Quân, lão bản hỏi em có đặc biệt cần cái gì không.".

Diệp Hiểu Quân vừa ngẩng đầu, bắt gặp một đám người vây quanh Tương Tiểu Phù, tất cả đều đang nhìn nàng. Nàng mạc danh kỳ diệu, trên mặt trồi lên một tầng hơi nóng nói:"Không có gì đặc biệt cần, nói cho Lục lão bản không cần quan tâm.".

"A." Tương Tiểu Phù hướng di động nói,"Lão bản, Hiểu Quân nói không muốn cái gì".

Diệp Hiểu Quân cầm kịch bản đứng lên bước đi, đem tất cả thanh âm ồn ào hưng phấn của mọi người bỏ lại phía sau.

Ở tại thị trấn này hơn nửa tháng, kịch tổ tất cả mọi người mặt mày đều có chút bám bụi đất. Một thân một đường Lục Tĩnh Sanh xuất hiện ngay gần, khuôn mặt tuyết trắng lại tinh xảo lập tức hiên đến một phen cảm giác mát mẻ. Lão bản tự mình đến thăm, cũng làm cho kịch tổ đã vài ngày uể oải phấn chấn lên một ít.

"Các vị vất vả rồi, tôi vì mọi người mang theo vài thứ. Tiểu Trầm." Lục Tĩnh Sanh nói xong, trợ lý Tiểu Trầm gọi đến một xe ướp lạnh, cửa xe vừa mở ra, vài rương đồ uống lạnh, kem cùng hoa quả. Đám người bị nhốt nóng đến phá hư nhất loạt mà hưng phấn, vui chơi giải trí bất diệc nhạc hồ.

Lục Tĩnh Sanh cùng Trịnh đạo diễn hàn huyên tán gẫu tiến độ quay phim, lại cùng Tương Tiểu Phù hỏi thăm những khó khăn ở đoàn phim. Tương Tiểu Phù ăn một cây đại bự kem, lúc này trong cơ thể lãnh khí sưu sưu hướng đỉnh đầu nhảy lên, thích không được:"Không có việc gì đâu, công tác khẳng định sẽ mệt, nhưng không có khó khăn như thế nào có thể ra được tác phẩm tốt? Huống chi có một tri kỷ lão bản như vậy, chuyện gì khó khăn không qua được a!".

Lục Tĩnh Sanh mỉm cười, hay tay ôm ở trước ngực, nhìn chung quanh một vòng hỏi:"Diệp biên kịch đâu?".

"Hiểu Quân a? Ôi chao? Vừa rồi còn thấy nàng ngồi tại kia mà. Có lẽ bên ngoài quá nóng nên lên lầu nghỉ ngơi đi. Ngài tìm nàng a, để tôi đi gọi nàng.".

"Không cần." Lục Tĩnh Sanh nói,"Tôi chính mình tự đi tìm nàng.".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.