Bách Lý Thần lần đầu tiên hiểu được ngày nào không có Bách Lý Thương Mặc ở đây, ngày hôm đó lại gian nan chết được như vậy
Trong lúc Thú ca cùng Ngư Tuyết tiểu Loli hỗn loạn với nhau, tinh thần của nàng đã xuống cấp trầm trọng
Nếu không phải đánh không lại hai người bọn họ, chắc nàng đã liều chết tiến tới rồi
Cô cô a, ngươi đến tột cùng dạo chơi tới khi nào mới trở về a!
Con cọp không ở, hầu tử xưng vương. Bách Lý Thương Mặc không ở đây, Thú ca còn mang theo một tiểu Loli đã chiếm lĩnh địa bàn rồi a
Cũng may là Bách Lý Thương Mặc làm Chưởng môn, một người ở một mình trên đỉnh núi, bình thường cũng không ai đến. Bằng không khi có người thấy một con cá chép luôn bơi qua bơi lại giữa không trung cùng một con gián cưỡi trên lưng, chắc chắn không thể nào giữ bình tĩnh nổi đâu.
Bách Lý Thần muốn nhồi máu cơ tim rồi. Sống với hai người này đúng là thiệt khổ mà!
Mỗi ngày Bách Lý Thần đều ở trên vách núi hấp thu thiên địa linh khí. Chủ yếu là tại Thú ca quá phiền phức, khiến nàng hận không thể ở đây ngồi ngây ngốc 24 giờ không quay về nữa. Đáng tiếc, là có đệ tử chân truyền của Thú ca, Ngư Tuyết tiểu Loli luôn luôn bày ra bộ mặt hết sức khả ái, biểu tình lưng tròng sắp khóc nhìn Bách Lý Thần:
“ Chủ nhân, người là chán ghét Ngư Tuyết sao?! Bằng không, vì sao người không trở về?!”
Đối mặt với biểu tình như vậy của tiểu Loli, Bách Lý Thần không thể nào trốn luôn được. Mỗi ngày buổi tối đều phải về báo cáo quân tình cho Thú ca đại nhân. Chủ yếu báo cáo về nàng có nhớ Bách Lý Thương Mặc không, các loại… vân vân
Ngày cứ như vậy, không mặn không nhạt trãi qua được nửa thàng. Ngay tại lúc Bách Lý Thần cho rằng cô cô đại nhân quên mất mình luôn rồi thì Bách Lý Thương Mặc rốt cục cũng trở về.
Lúc này Bách Lý Thần đang ngồi trước cửa điêu khắc một cây sáo trúc. Thật sự là quá nhàn tản, muốn làm một cây sáo nhỏ chơi chơi
Không có biện pháp nào khác, ở chỗ này muốn nghe âm nhạc đều phải do chính mình động thủ. Chứ không thể nào suốt ngày cứ hát lầm bầm được.
Bách Lý Thương Mặc ở phía xa đã thấy Bách Lý Thần ngồi ở trên bậc thang, rất không có hình tượng dựa vào cây cột. trong tay không biết đang làm cái gì, đến gần mới biết là nàng đang khắc trúc
"Ngươi đang làm gì vậy?"
"A ——" Bách Lý Thần đang hết sức chăm chú khoan lỗ sáo trúc, căn bản không hề biết là Bách Lý Thương Mặc tới. Bị nàng nói một câu hết hồn liền làm tiểu đao xẹt qua ngón tay, máu chảy ra. Vốn định ngậm vào trong miệng, nhưng lại thấy đang ở trước mặt Bách Lý Thương Mặc làm như vậy thì quá ngây thơ nên liền giấu ngón tay ra sau áo
"Cô cô đã trở về." Lời này vừa nói ra, Bách Lý Thần đã thấy mình nói sai rồi. Nếu nàng không có trở về thì đứng trước mặt mình là ai chứ, quỷ hay sao?!
Bách Lý Thương Mặc cau mày, cũng không biết vì sao sau khi từ ngoài trở về, liền có cảm giác thái độ của Bách Lý Thần đối với nàng có điểm mới lạ rất nhiều. Cũng không biết có phải nàng để ý tới nên mới thấy vậy không nữa. Dù sao trước đây đều là do Bách Lý Thương Mặc tận lực duy trì khoảng cách xa Bách Lý Thần một chút. Hiện tại khi nàng buông bỏ khúc mắc muốn lại gần hơn, thì lại có cảm giác Bách Lý Thần hơi xa cách, điều này làm cho nàng hơi cảm thấy khó chịu
"Ân." Bách Lý Thương Mặc gật đầu, muốn mở miệng nói cái gì đó, nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu, "thay đổi y phục đi. Lát nữa tới phòng tìm ta."
Thay đổi y phục? Vì sao? Bách Lý Thần có chút khó hiểu, cô cô từ bao giờ lại quan trọng hóa cái đẹp vậy?
Ngón tay bị thương nhét vào trong miệng mút mút, sau đó như chợt nhớ tới cái gì, cả khuôn mặt đỏ ửng
Chết tiệt, sẽ không phải vì mùi cá ương này khiến Bách Lý Thương Mặc khó chịu chứ?
Bởi vì từ trước đến nay, Ngư Tuyết tiểu Loli đều cùng Bách Lý Thần ở cùng một chỗ. Thời gian lâu dần, Bách Lý Thần cũng quen với mùi vị cá ương này. Vô ý thức lại như quên mất. Hiện tại trên núi chỉ có một mình nàng, hôm nay cô cô nói vậy ý tứ không phải là ghét bỏ chứ còn gì nữa đây?!, chắc chắn là có rồi. Chỉ bất quá, nàng không có nói ra mà thôi
Trời ạ, cô cô sẽ không nghĩ ta thích ăn cá ương chứ?! Bách Lý Thần ngửi ngửi người mình, nhăn mặt, coi như là tự hiểu đi
Bách Lý Thần đỏ mặt trở về gian phòng chính mình. Không thèm nhìn đến Thú ca cùng Ngư tuyết tiểu loli đang ngủ gà ngủ gật trên bàn. Vội vội vàng vàng thay đổi y phục cả người, gấp gáp chạy ra ngoài
Để xua tan hết cái mùi này, Bách Lý Thần còn cố ý ở bên ngoài chạy một vòng, rồi mới đi tới gian phòng của Bách Lý Thương Mặc.
"Cô cô, ta tới rồi." Bách Lý Thần rất muốn giả bộ bình tĩnh một chút, nhưng khi đối mặt với Bách Lý Thương Mặc, nàng thật sự là bình tĩnh không được một chút nào, ô ô ô, cô cô nhất định là nghĩ ta thích ăn cá ương!!
"Ân, mấy ngày không gặp, tu vi đã tinh tiến không ít." Bách Lý Thương Mặc đánh giá Bách Lý Thần, trong tâm cũng là âm thầm cảm thán, với tốc độ này tại Tu Chân Giới cũng coi như là một người kỳ tài rồi
"Hắc hắc, đó là cô cô giáo dục có cách." Thấy Bách Lý Thương Mặc không có cái loại khí tức xa cách ngàn dặm như bình thường, Bách Lý Thần cũng hoạt bát ra không ít, nàng vốn cũng không phải người trầm lặng. Có được thanh thần khí Ngư Tuyết này, nàng cũng phải cảm ơn không ít Bách Lý Thương Mặc
Bách Lý Thương Mặc nghe xong trong tâm lại có chút khó chịu. Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt nàng là chân thành cảm kích, Bách Lý Thương Mặc lần đầu tiên có chút thẹn thùng. Kỳ thực nàng cũng không có giúp đỡ tốn sức gì nhiều, thực sự luôn
" Đây là một thanh linh khí ta tặng cho ngươi. Làm chất nữ của ta Bách Lý Thương Mặc cũng không thể nào đi ra ngoài mà không có gì!!." Vừa tung ra, một thanh hồng sắc phi kiếm liền xuất hiện vây quanh trước mắt Bách Lý Thần, không ngừng chuyển động. Tựa hồ tản ra một khí tức hoàn hảo
Bách Lý Thần nằm mơ rồi, nàng là thật sự choáng váng.
Bách Lý Thương Mặc không chỉ tặng ta phi kiếm, mà còn gọi ta là chất nữ của nàng? Đây là chuyện tình chưa từng có a! Nàng đến tột cùng nữa tháng nay là bị gì vậy, không phải trúng tà rồi chứ?!
Lẽ nào tỷ tỷ mị lực thực sự lớn như vậy sao? mới cùng ta ở chung không bao lâu, Bách Lý Thương Mặc lại bị bẻ cong thật sao?
Kháo, nàng lần trước thấy bức họa kia bị phá, còn muốn giết ta nữa mà!
"Thế nào, không muốn thử sao?" Thấy Bách Lý Thần thờ ơ, Bách Lý Thương Mặc thoáng có chút vội vàng xao động, lẽ nào nàng thật không thích sao? Hay là, nàng vẫn như cũ đang ghét ta? Chỉ cần nghĩ như vậy, Bách Lý Thương Mặc trong tâm rất khó chịu, khó chịu.
(cô cô dễ thương quá, oaoa)
Đây là lần đầu tiên nàng rất cố gắng luyện khí cho ai đó, thực sự không muốn bại trận ở trước mắt Bách Lý Thần
"A? Hảo!" Bách Lý Thần mặc dù đã có Ngư Tuyết một chuôi nghịch thiên thần khí. Thế nhưng thất phu vô tội, hoài bích có tội, (oa, bình thường không sao nhưng nếu giữ một thứ gì đó quý giá rất dễ chết) đạo lý này nàng rất hiểu. Huống hồ, Ngư Tuyết thanh kiếm này thật sự là quá phong cách, Bách Lý Thần thật không muốn dùng thanh kiếm này ngự kiếm phi hành
Người nhìn kỹ thì còn biết là thanh kiếm, không biết còn tưởng ta đứng trên một khúc đầu xương cá phi hành nữa
Bách Lý Thương Mặc tặng thanh kiếm này lại rất đẹp. Thế nào cũng khiến cho người ngoài nhìn thấy mắt sáng ngời cho coi!
Thanh kiếm này nhìn bất đồng với kiếm tiên của Bách Lý Thương Mặc, hẳn là thuộc vào dương thuộc tính, quanh thân tản ra ấm áp, hơn nữa còn rất thoải mái.
Lúc nắm thanh kiếm trong tay, Bách Lý Thần chỉ cảm thấy một luồn chước ý từ thân kiếm tuôn ra. Từ trong lòng bàn tay nàng chạy quanh rồi lại lần nữa trở lại thân kiếm
"Cô cô, thanh kiếm này tên gọi là gì?" Bách Lý Thần trong mắt tràn đầy sao nhỏ, đây mới là binh khí bình thường a, nàng rốt cục cũng có thể giống như người bình thường gì đó nha.
"Còn không có đặt, ngươi nói thử xem?" Bách Lý Thương Mặc thấy Bách Lý Thần thích, tâm trạng thoải mái thở dài một hơi, cười cười, hỏi.
"Ngô ——" Bách Lý Thần suy nghĩ chỉ chốc lát, "Thân kiếm như mây đỏ Lưu Hỏa, liền đặt là 'Lưu Hỏa' được không?!"
"Hảo." Bách Lý Thương Mặc cũng không có phản đối. Hiện tại cũng không phải dành cho nàng dùng, chỉ cần Bách Lý Thần nghĩ nó tốt là được rồi
Bách Lý Thần giống như vừa bắt được một món đồ chơi mới, vui đùa với thanh Lưu Hỏa kiếm. Trong lúc vô tình nhìn thoáng qua một bên thấy Bách Lý Thương Mặc đang đứng điềm đạm cười. Liền cảm thấy người mặc bạch y kia tựa hồ thực xinh đẹp, chân thực lên rất nhiều