Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình

Chương 89



Mình cùng Cô Cô có muốn người bạn to lớn này giúp một ơn huệ không nhỉ? Bách Lý Thần nghĩ nghĩ, nàng tuy rằng thật hâm mộ loại trường hợp hôn lễ long long trọng trọng này nhưng hâm mộ là hâm mộ, tương đối mà nói nàng càng thích hai người uống một chén rượu, đốt một cặp nến đỏ. Nói chung là hôn lễ càng đơn giản thì khách mời cũng không cần, chỉ có hai đương sự là mình cùng Cô Cô thì được rồi. Người nhiều phiền phức càng nhiều.

Nghĩ đến Cô Cô cũng muốn như thế.

Dù sao mình cùng Cô Cô còn mang theo một tầng quan hệ thân thích, nghiêm khắc nói tiếp thì đâu còn quan hệ huyết thống.

Bên ngoài đại điện sớm đã là kín người hết chỗ, loại việc trọng đại có một không hai này có thể nói là lần đầu tiên chứng kiến từ khi trời đất được tạo ra, hơn nữa còn do đích thân chưởng môn chủ trì, các đệ tử sớm đã không kiềm chế được tò mò trong lòng cùng chúc phúc, từ sớm liền chờ đợi bên ngoài điện.

Cũng có không ít nữ đệ tử lệ rơi đương trường, có thể nói một ngày này làm tan nát không ít cõi lòng.

Làm nhân vật thần tượng trong thế hệ đệ tử trẻ tuổi, danh tiếng Mộ Vũ Dao cùng Hoa Loan Thu ngươi tuyệt đối không thể tưởng tượng, có nữ đệ tử thích Mộ sư tỷ ôn nhu lễ giáo, có nữ đệ tử thích Hoa sư tỷ hài hước khôi hài, nói tóm lại người thầm mến các nàng không thể sắp xếp, cũng gia tang một cách nhanh chóng. Chính là không nghĩ tới hai người kia lại đến với nhau. Như thế người ta làm sao không thổn thức, cảm thán cho được?

Bách Lý Thần may mắn thấy được danh tiếng của hai vị sư tỷ, nội tâm cũng thán phục không thôi, đây là fan hậm mộ phiên bản cổ đại a!!! Không biết ta có fan không nhỉ? Bất quá Cô Cô khẳng định có fan.

Cùng so sánh với Cô Cô, chênh lệch vẫn luôn rất to lớn.

Hắc hắc, cho dù lớn hơn nữa cũng vô dụng, Cô Cô còn không phải bị ta ăn sao? Hừ hừ, đoa hoa xinh đẹp nhất Hâm Hải Vân Các đã bị ta hái đi rồi.

Thời điểm tiến vào đại điện, Mộ Vũ Dao cùng Hoa Loan Thu đều đã trùm kín khăn voan, người khác cũng thấy không rõ biểu tình các nàng lúc này.

Bách Lý Thần làm 'Người săn sóc dâu' dắt hai vị sư tỷ đi vào đại điện, thỉnh thoảng nhỏ giọng nói nhắc nhở.

Có thể đứng trên đại điện, mỗi một vị đều là người có thân phận địa vị nhất định ở Hâm Hải Vân Các. . Đam Mỹ Sắc

Mà lúc này các nàng tất cả đều đứng ở đây, nhìn ra việc này có thể thay đổi vận mệnh Tu Chân Giới.

Đối với quyết định của Bách Lý Thương Mặc cũng từng có không ít sư tỷ sư muội cùng thế hệ trong Các đến khuyên nhủ, chất vấn qua, chẳng qua sau đó lại trải qua quá trình 'khai đạo' của Thú Ca cũng đều không lên tiếng nữa, thậm chí thời điểm rời khỏi còn mang theo ý mừng.

Có thể nói cho dù có người phản đối thì sau khi cùng Thú Ca trao đổi theo 'chiều sâu' vẫn chỉ có tán thành.

Không tán thành hoặc quấy rối nội bộ, hôm nay căn bản không có tư cách đứng ở chỗ này, đã sớm bị Thú Ca rửa sạch.

Ngay cả đồng môn của mình cũng không tha, còn tu cái gì tiên? Về nhà lập gia đình và ngủ đi!

"Sư phụ ---" Mộ Vũ Dao cùng Hoa Loan Thu quỳ gối trên mặt đất, khoăn voan màu đỏ che khuất dung nhan các nàng lúc này, nhưng có thể từ trong giọng nói nghe ra các nàng vui sướng cùng cảm động, "Đồ nhi đa tạ sư phụ, trưởng lão, các vị sư thúc sư bá thành toàn" hai người kéo nhau cao giọng nói, hướng tới phía chủ vị Bách Lý Thương Mặc ngồi lạy ba lạy.

Bách Lý Thương Mặc vạn phần cảm khái nhìn này hai đồ đệ, trong lúc nhất thời nỗi lòng cũng có chút phức tạp.

Tình cảnh lúc hai người bái nhập vào Các vẫn rõ ràng trước mắt như cũ, nay hai cô gái ngây thơ kia theo năm tháng trở nên thành thục, biết chính mình muốn cái gì.

Tinh tế mà nghĩ, kỳ thật nàng cũng không phải một sư phụ tốt, nhưng nàng lại thu được hai đồ đệ tốt.

Về phần đồ đệ thứ ba Bách Lý Thần vẫn không nên tính vào.

Bách Lý Thương Mặc hâm mộ cùng vui mừng nhìn hai người, phất tay nói "Bắt đầu đi".

Theo lời Bách Lý Thương Mặc vừa nói ra miệng thì nhạc lễ nháy mắt vang vọng trời xanh.

Thú Ca chủ đạo diễn trận này, mặt mày vui tươi hớn hở, hắn là gã nam nhân duy nhất ở đây, lại là lễ quan lần này, tuy rằng không có mặc trang phục hồng rực giống chú rể nhưng cũng tương đối soái khí.

"Nhất bái thiên địa ---" Thú Ca khó được lúc đứng đắn nhìn người đối diện, trong lòng cũng thực cảm động, đây là chuyện hắn một tay thúc đẩy, hắn lâm vào kiêu ngạo.

Trên thế giới không có tình yêu sai lầm, chỉ có không phân biệt người và yêu.

Nếu thật tình yêu nhau vậy không có đúng hoặc sai.

Mộ Vũ Dao cùng Hoa Loan Thu hướng phía ngoài cửa điện quỳ vái một cái.

"Nhị bái cao đường ---".

Bách Lý Thương Mặc làm sư phụ, tự nhiên cũng như cao đường của hai người cho nên cái cúi đầu này tự nhiên của nàng.

Không chỉ là Thú Ca, ngay cả Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ ở một bên xem lễ đều rất cảm khái.

Loại tình cảm này các nàng không hiểu nhưng kỳ thật cũng không phải chưa thấy qua, ở tiên giới, thần giới cũng không hiếm thấy.

Chính là đều giấu diếm rất kỹ giống như Tu Chân Giới, trừ phi là đại thần, thông thần hoặc là tiên mới có năng lực dám không sợ điều luật.

"Phu, khụ, thê thê đối bái ---" Thú Ca vừa nói ra một chữ lập tức phát hiện không đúng, vì thế vội vàng sửa lời nói.

Mộ Vũ Dao cùng Hoa Loan Thu đang định đối bái, không nghĩ tới phía trên đại điện lại vang lên một tiếng nói như sấm chấn động lòng người, "Chậm đã ---" thanh âm Phật gia độc hữu xâm nhập vào trong lòng mỗi người.

Quả nhiên, nên đến vẫn đến.

"Ngũ lôi bí quyết, Phật môn sư tử hống" Bách Lý Thương Mặc mày liễu dựng thẳng, tuy rằng biết những người đó sẽ đến, nhưng lúc thật sự đến nàng vẫn rất tức giận, rất khó chịu, chính là không nghĩ tới ngay cả Phục Long Tự cũng đến đây.

Phục Long Tự là môn phái của Phật gia luôn luôn ít khi quan tâm đến chuyện của các môn phái khác, thậm chí lão nhân vật vẫn đảm đương công việc, nhưng lần này cũng không biết Phục Long Tự tột cùng là hướng về ai?!

"Chúng ta ra ngoài nhìn xem" hôn lễ bị gián đoạn cũng không có khả năng người tới không nhìn thấy tình huống mà tiếp tục đi xuống, Bách Lý Thương Mặc cau mày dẫn đầu đi ra ngoài.

Thú Ca đồng dạng cũng rất tức giận, lần đầu tiên người ta được chủ trì hôn lễ lại bị đám người tu chân không phân biệt phải trái này phá hỏng, điều này làm cho tâm tình hắn vốn tốt lập tức liền ngã xuống đáy cốc. Ngươi nói nhóm người này có phải có bệnh hay không? Chuyện trong môn phái người ta lien quan gì đến bọn họ? Người ta nữ nữ kết hôn lại cùng bọn họ có cái gì liên quan? Nói, cũng không phải con gái ngươi kết hôn, không trâu bắt chó đi cày xen vào việc của người khác.

"Sao lại thế này?" Bách Lý Thương Mặc vừa đi ra ngoài, đệ tử phía ngoài đại điện lập tức tản ra không ít, đồng dạng nhìn trên trời, thanh âm nghị luận liên tiếp.

"Đại trưởng lão, nhị trưởng lão, Hâm Hải Vân Các chúng ta phòng vệ đã kém như thế sao? Tùy tiện người nào cũng có thể đi vào sao? Còn ở phía trên đại điện ồn ào, thật buồn cười" mặt Bách Lý Thương Mặc tối sầm, Phục Long Tự cùng Tu Duyên Quan một cái thông báo cũng không có, trực tiếp cho mình cái quà gặp mặt như vậy thật sự nghĩ Hâm Hải Vân Các chúng ta dễ khi dễ? Vẫn nên nói là bọn họ nghĩ đến qua hôm nay Hâm Hải Vân Các đi ra đầu tiên sao!!!

"Này, chưởng môn, có lẽ là bởi vì sự tình hôm nay quá mức náo nhiệt, cho nên môn hạ đệ tử sơ sót phòng bị. Người tới, còn không đi xuống sơn môn nhìn xem!" sắc mặt Đại trưởng lão nhìn thật không tốt, về an toàn của môn phái đúng là nàng quản, nay bị thần không biết quỷ không hay tấn công, mặt của nàng về sau để ở đâu?

"A di đà Phật, chưởng môn Bách Lý vẫn nên quay đầu lại là bờ đi!" phương trượng Phục Long Tự một thân áo cà sa màu vàng, đầu bóng lưỡng, trên mặt là biểu tình thật trang nghiêm, nhìn qua thật là có chút phật tính, đáng tiếc lại làm ra chuyện tình thật sự cùng phật tính không liên quan.

"Chưởng môn Bách Lý, hết thảy còn mạnh khỏe?" nữ quan chủ Tu Duyên Quan cầm phất trần trong tay, mặt mang theo mỉm cười, chỉ là nụ cười này có chút giả dối, "Nghe nói Hâm Hải Vân Các có thần thú tọa trấn, ngũ đại môn phái đặc biệt đến xem xem".

Chậc chậc, nhanh như vậy đã muốn từ Lục Đại môn phái biến thành Ngũ đại môn phái, ý đồ này còn cần người khác nói sao?!

Bách Lý Thần ở một bên xem thổn thức không thôi, đây là cái gọi là chính đạo a!

Tâm của bọn họ rõ ràng đã bị vạch trần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.