Cổ Đại Tận Thế Cầu Sinh Tồn

Chương 21: 21: Thánh Chỉ




Cuối cùng chuyện nạp thêm thiếp cũng dừng ở lại đó, người nhà Lí gia đều biết tuy là Tư Duệ Kỳ Vũ chỉ nhẹ nhàng nói như vậy, nhưng hắn là đang ngầm cảnh cáo bọn họ.

Do đó Trần lão thái thái cũng không nhắc đến nữa, bà không muốn mất con gái cùng cháu trai.

Chuyện này trách cũng không được bà, trước kia Trần lão gia còn tại thế.

Ông là một người khá nghiêm khắc nhưng yêu thương thê tử cùng nhi tử.

Chỉ là Trần lão thái thái xuất thân là nhà thư hương, lúc được rước vào cửa thì bị mẹ chồng Hoa thị phản đối rất nhiều.

Nhưng cuối cùng Trần lão gia vẫn cương quyết mà thú Trần lão phu nhân về.

Nhưng bà sau ba năm vẫn chưa mang thai được, áp lực rất lớn.

Chỉ là nhìn thấy đứa trẻ xinh đẹp như vậy, bà sợ y sẽ lại giống bản thân khi xưa vì không thể sanh con nối dõi tông đường nên phu quân mới nạp thiếp.


Thật ra Lí gia ngoài hai huynh muội Lí Thi Hòa ra thì còn một nữ nhi trước là con của thị thiếp.

Sau này khi Trần lão thái thái sanh được Lí Khâm thì bà liền vì nhi tử mình mà tranh giành, từ một tiểu thư không hiểu gì đến mưu mô tính kế.

Sau đó cuộc chiến đấu đá
nội thất này bà thắng, thị thiếp đó sau khi Trần lão gia qua đời thì bà ta cũng bị Trần lão phu nhân âm thầm giải quyết.

Từ một tiểu thư hiền lành bà đã trở thành một nữ nhân
tính toán xảo quyệt như vậy.

Do đó mà khi Trần lão phu nhân nhìn thấy Dương Tiểu Nguyên bà liền nghĩ đến y lại giống mình như trước không? lão già như bà cũng rất khổ tâm a, chỉ là đã quen đống vai ác nữ nhi cũng hiểu lầm chán ghét bà.

Trần lão thái thái thở dài một phen trong lòng có những lời khó nói được.

Lúc này ngoài phòng của bà có tiếng gõ cửa, Dung ma ma là thiếp thân của bà từ khi mới bước chân vào phủ Trần gia liền đi ra mở cửa.

Đứng ngoài cửa ngoài ý muốn người đến lại Dương Tiểu Nguyên, vẻ mặt của y có phần ngượng ngùng trên tay là một cái chén, Dung ma
ma có liếc nhìn thử thấy bên trong chén là nước màu đen có lẽ là thuốc đi.

Dung ma ma tránh sang một bên cho y vào, vừa đi vô thì đã thấy Trần lão thái thái ho khan mấy tiếng ngồi trên ghế.

Bà đưa mắt nhìn sang y cũng không thể hiện thái
độ gì chỉ là bên ngoài vẫn là dáng vẻ một quý phu nhân nói.

" ngươi đến đay làm cái gì?"
Y có điểm không được tự nhiên nói " ừn ờ con nghe nói

người bị cảm, nên con sắc ít thuốc cho bà.

Chuyện hôm qua con đã hơi lớn tiếng nên đến đây tạ lỗi" nói rồi không để cho họ phản ứng y đã để bát xuống bàn rồi nhanh chân ra ngoài.

Y còn sợ ở lâu một chút liền nói gì đó không nên đây nè, có khi nào bà nội liền nghĩ y chỉ là kẻ nịn bợ hay không a?nhưng có vẻ như Dương Tiểu Nguyên vẫn chưa ý thức được bản thân mình có địa vị trong phủ như thế nào rồi.

Bây giờ tiếng nói của y rất quan trong nha, ai bảo y có một cái phu quân tài giỏi như vậy chống lưng chứ hả.

Trần lão thái thái nhìn chầm chén thuốc, thấy vậy Dung ma ma liền nói " thiếu phu nhân ngài ấy là người chăm sóc bệnh tình cho Tư Duệ lão gia, nhị tiểu thư bảo y thuật của ngài ấy rất tốt"
Trần lão thái thái nghe vậy cũng chỉ gật đầu một cái, tay cầm lấy chén thuốc bưng lên uống, trong cái khây đựng còn có một cục đường nha đây là y sợ lão hái thái sợ đắng nên đã chuận bị.

Nhìn thấy bà liền biết y là một đứa trẻ hiểu chuyện,trong lòng đồng thời cũng phức tạp.

" Trần lão người cũng đừng phiền lòng nữa, không tốt cho sức khỏe đâu" Dung ma ma ở bên bà đã lâu đương nhiên nhìn sắc hiểu ý cho dù không nói ra Dung ma ma vãn biết chủ tử mình có phiền lòng a.

Thật ra Trần thị là người ngoài cứng trong mềm, bà lặng lẽ thở dài một hơi nói "y là đứa trẻ tốt "
Đi bên cạnh bà đã lâu Dung ma ma tự nhận mình cũng phải người tốt gì cho cam " ngài phải tin thiếu gia chứ?"
Trần thị lắc đầu đây đâu phải chỉ lo sợ mỗi điều sợ đâu chứ?
cùng lúc này bên trong hoàng cung,chính điện đại học sĩ Hàn Lâm Viện, Lâm Khâm đang nói gì đó với vị hoàng đế trẻ Võ Thiên Quân, trên mặt hắn ta liền lộ ra vẻ thich thú.


Hắn ta vung tay một cái hạ lệnh" từ nay ngươi có thể tự do cùng Dương Tiểu Nguyên trao đổi với nhau, có thể mời y vào cung lúc nào cũng được.

Ta cũng muốn xem một cái song nhi nhi rốt cuộc có gì đặc biệt a"
Nhưng Võ Thiên Quân sẽ không biết quyết định ngày
hôm nay có bao nhiêu ảnh hưởng đến hắn ta đồng thời còn có những nguời khác a.

Một bạch nguyệt quang soi sáng Võ Thiên Quân cho hắn mạnh dạng làm chính mình, biết thế nào là yêu và yêu một người.

Sáng hôm sau đó thì Lí gia đón một đạo thánh chỉ mà nhân vật được nhắc đến chính là Dương Tiểu Nguyên, nội dung yêu cầu y phải hộ trợ cho đai học sĩ Hàn Lâm Viện Lâm Khâm.

Nghe đến đây Tư Duệ Hàn liền đã đón ra được một chút đây còn không phải do tật xâấ của lão bạn già của ông sao.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.